Ở mỗi chiến trường luôn có tướng quân dẫn dắt, tướng quân như một tường thành vững chắc để giữ vững tinh thần của binh lính. Có người bảo vị tướng luôn cô độc trên chiến mã của mình, cũng có người bảo tướng quân phải là người sắc thép và có trái tim lạnh như băng mới không thể lung lay trước mọi thứ. Nhưng cho dù vị tướng ấy có tài giỏi đến đâu, cho dù tường thành ấy có cứng cáp cỡ nào cũng chỉ vì một người, một quốc gia ở đằng sau lưng. Vị tướng ấy không cô độc, chưa bao giờ gọi là cô độc trên con chiến mã của mình cả.
Anh và cô quen biết nhau từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường, tình yêu của họ vốn dĩ đẹp như thơ tả, thế nhưng ở một thời điểm họ không thể thuộc về nhau. Cho dù tình yêu non dại ấy có nồng cháy đến đâu. Thật lâu sau đó một người là quân nhân, một người là bác sĩ họ lại gặp nhau giữa sóng gió cuộc đời. Va vào nhau rồi dây dưa không dứt, gương vỡ lại lành, còn nợ thì còn gặp lại nhau. Chỉ là tình yêu này liệu có kết thúc tốt đẹp?