Bí Thư Trùng Sinh

Chương 653: Cùng chung vinh nhục



- Trưởng ban Trần đang cố gắng thúc đẩy đám cán bộ chúng ta tiến lên trong hàng ngũ lãnh đạo, phương pháp tiến cử cán bộ cơ sở vào cơ quan thật sự là một tiêu đề rất hay với trưởng ban Trần. Bây giờ tuy chúng ta có xảy ra chút vấn đề, thế nhưng tôi cảm thấy vấn đề này không có gì là xấu.

Đảng Hằng cảm thấy da mặt có hơi run, hắn thầm nghĩ trong lòng:

- Chủ tịch Vương, anh đứng nói chuyện không cảm thấy đau lưng, nếu anh thấy sự việc không phải là xấu, như vậy có lẽ cũng vì sự việc không phát sinh trên người anh mà thôi.

"Phát sinh trên người Vương Tử Quân!"

Đảng Hằng lắc đầu vì ý nghĩ không hiểu nguyên nhân của mình, tuy hắn hiểu thế nhưng dù sự việc phát sinh trên người Vương Tử Quân, chỉ sợ sẽ có người ngồi nơi đây đứng lên gánh vác, sẽ không giống như hắn bị người người đẩy ngã.

- Dù là phương án cải cách nào cũng không thể thuận buồm xuôi gió, chỉ có thất bại và ngăn trở thì chúng ta mới tổng kết được kinh nghiệm, mới có thể tiến đi xa hơn. Chúng ta không sợ xuất hiện vấn đề, chỉ sợ khi xuất hiện vấn đề thì không tìm cách giải quyết mà cố tình lảng tránh mà thôi.

Vương Tử Quân nói rồi dùng ánh mắt tự tin nhìn qua đám người trong phòng, lúc này nói tiếp:

- Vì vậy tôi cảm thấy chúng ta cần phải loại trừ ảnh hưởng, dù thế nào cũng phải chung tay giải quyết vấn đề này.

- Chủ tịch Vương, ngài nói xem vấn đề lớn nhất tồn tại trong sự kiện thi tuyển cán bộ lần này là gì?

Tưởng Tuệ Minh đặt cây bút trong tay xuống rồi trầm giọng hỏi Vương Tử Quân.

- Quần chúng quan tâm đến vấn đề gì? Mọi người tranh luận về vấn đề kia là nhiều nhất, chúng ta có thể nhận định đó là vấn đề tồn tại lớn nhất.

Vương Tử Quân dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Tưởng Tuệ Minh, hắn cười cười rồi nói tiếp:

- Lúc này toàn thành phố đang tranh luận về tiêu chuẩn kiểm tra sức khỏe, như vậy đầu tiên chúng ta bắt tay vào phương diện này.

Giải quyết vấn đề tiêu chuẩn kiểm tra sức khỏe, Đổng Quốc Khánh nghe lời đề nghị của Vương Tử Quân thì đầu óc nhanh chóng vận chuyển. Lúc này tuy hắn cảm thấy lời nói của Vương Tử Quân rất đúng, thế nhưng hắn giải quyết vấn đề này thế nào? Làm sao có thể để cho trưởng phòng Hứa và trưởng ban Trần thỏa mãn? Chỉ giải quyết vấn đề kiểm tra sức khỏe trong thi tuyển cán bộ thì sẽ giải quyết được vấn đề này sao? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Nếu Vương Tử Quân đã cho ra cao kiến như vậy, sao mình còn không ném chuyện này ra? Làm tốt thì hai bên sẽ vui vẻ, làm không xong sẽ chẳng có tổn hại gì với mình.

Đổng Quốc Khánh thầm hạ quyết tâm, thế là hắn cười cười nói:

- Nếu chủ tịch Vương đã có lòng tin giải quyết vấn đề này như vậy, tôi cho rằng nên để cho chủ tịch Vương nắm ấn soái, tôi và các vị thường ủy sẽ nghe theo chỉ thị của chủ tịch Vương, sẽ loại trừ những ảnh hưởng của sự kiện lần này với thành phố Đông Bộ chúng ta.

Đổng Quốc Khánh nói ra một câu như vậy thật sự xem như ném tất cả quyền lợi cho Vương Tử Quân, thế nhưng đám người ngồi đây đều hiểu vấn đề, đó chính là ném quyền lợi và đặt trách nhiệm lên người Vương Tử Quân. Nếu Vương Tử Quân làm không xong, như vậy trách nhiệm lớn nhất sẽ thuộc về Vương Tử Quân.

Vẻ mặt Chúc Vu Bình chợt biến đổi, hắn chuẩn bị mở miệng, nhưng đúng lúc hắn chuẩn bị lên tiếng thì Vương Tử Quân đã trầm giọng nói:

- Cám ơn bí thư Đổng đã tín nhiệm, nếu đã như vậy thì tôi cũng không khách khí.

Sự việc diễn biến như một vở kịch, làm cho người ta thật sự không kịp phản ứng. Đảng Hằng là người trong cuộc, hắn cảm thấy không tin tất cả những gì đang xảy ra trước mắt. Hắn biết rõ tình huống này nếu Vương Tử Quân làm tốt công tác giải quyết vấn đề, như vậy hắn sẽ không bị xử lý nặng tay.

Hội nghị thường ủy kết thúc rất nhanh, trước khi chấm dứt hội nghị thì một tổ lãnh đạo giải quyết lực ảnh hưởng của sự kiện vừa rồi được thành lập vội vang với Vương Tử Quân là tổ trưởng, Đổng Quốc Khánh là bí thư tổ lãnh đạo, các vị thường ủy khác là thành viên.

Khi nhắc đến vị trí chủ nhiệm văn phòng tổ lãnh đạo, Vương Tử Quân chỉ vào Đảng Hằng nói:

- Thư ký trưởng Đảng, anh là quản gia lớn nhất trong thành phố Đông Bộ, lúc này tất cả công tác hậu cần của tổ lãnh đạo đều đặt lên người anh.

Đảng Hằng thật sự không ngờ Vương Tử Quân lúc này lại bổ nhiệm mình vào một vị trí quan trọng như thế, dù chức vụ chủ nhiệm văn phòng tổ lãnh đạo này chỉ là hư danh, thế nhưng Vương Tử Quân có thể giao nó cho mình, điều này đã nói rõ chủ tịch Vương vẫn còn tin tưởng vào mình.

- Chủ tịch Vương, tôi sẽ nhất định hoàn thành nhiệm vụ.

Đảng Hằng do dự giây lát, sau đó hắn ngẩng đầu lên và suy nghĩ thông suốt tất cả. Kẻ đáng chết sẽ phải chết, nếu chính mình đã bị ép vào kết cục phải ảm đạm xuống đài, không bằng đi theo Vương Tử Quân mở một đường máu cho chính mình.

Sau khi kết thúc hội nghị thì Vương Tử Quân quay về phòng làm việc của mình, còn chưa ngồi vững thì Tôn Quốc Lĩnh đã đi đến. Tôn Quốc Lĩnh không chờ Vương Tử Quân lên tiếng đã dùng giọng gấp gáp nói:

- Chủ tịch Vương, chuyện này vốn không liên quan gì đến chúng ta, ngài cần gì phải ôm vào người cho mệt?

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng gấp gáp của Tôn Quốc Lĩnh, hắn biết Tôn Quốc Lĩnh tỏ ra vội vàng như vậy là có vài phần ý nghĩ muốn lấy lòng mình. Nhưng nếu nhìn vào nhiều khía cạnh khác, Tôn Quốc Lĩnh lại đang thể hiện lòng trung thành với mình.

Vương Tử Quân khẽ cười, hắn vừa cho Tôn Quốc Lĩnh ngồi xuống vừa cười nói:

- Quốc Lĩnh, chuyện này tôi cũng đã suy xét qua rồi, tuy sự việc không liên quan đến chúng ta, thế nhưng thành tích của thành phố Đông Bộ sẽ vì nó mà bị phủ quyết đi vài phần. Chúng ta đã khổ sở công tác một năm mới có được thành tích, tuyệt đối không thể nào cắt xén đi được.

Tôn Quốc Lĩnh nhìn gương mặt chăm chú của Vương Tử Quân, hắn thở dài một hơi nói:

- Chủ tịch Vương, tâm tư của anh thật sự rất tốt, thế nhưng tôi cảm thấy không phải tất cả đều tiếp nhận lòng tốt của anh, đặc biệt có một số người sẽ chơi trò bỏ đá xuống giếng.

- Điều này anh cứ yên tâm, tôi đã đồng ý xử lý sự việc này, tôi sẽ luôn nắm chắc vấn đề.

Vương Tử Quân nở nụ cười tự tin với Tôn Quốc Lĩnh, sau đó khẽ nói.

Tôn Quốc Lĩnh nở nụ cười bất đắc dĩ, hắn không phải không tin Vương Tử Quân không xử lý được vấn đề, nhưng hắn cảm thấy vấn đề này quá lớn, thật sự khó giải quyết cho xong.

Vương Tử Quân uống một ngụm trà, trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ như thủy triều. Tuy vừa rồi hắn nói rất hay, thế nhưng thật ra hắn còn có một ý nghĩ khác, cũng vì ý nghĩ này mà hắn mới quyết định tiếp nhận nhiệm vụ.

Kiếp trước cũng tổ chức nhiều cuộc thi tuyển cán bộ, thế nhưng ngay từ đầu căn bản không ai thống nhất tiêu chuẩn kiểm tra sức khỏe, thế cho nên không ít người vì nguyên nhân này mà trước đó cố gắng biết bao nhiêu lại xem như đổ sông đổ biển.

Kiếp trước Vương Tử Quân cũng tỏ ra cực kỳ căm phẫn về vấn đề kiểm tra sức khỏe như vậy, nhưng đó là sự việc ván đóng thuyền, căn bản không thể nào cứu vãn được. Tuy sau này có thống nhất tiêu chuẩn, thế nhưng những người trước đó bị loại bỏ vẫn không chút nào thay đổi, tương lai chính trị bị chôn vùi.

Bây giờ Vương Tử Quân có cơ hội, hắn cảm thấy bọn họ Trần rất coi trọng công tác thi tuyển cán bộ của thành phố Đông Bộ, sự kiện lần này càng làm cho hắn cảm thấy có cơ hội.

Sau khi trọng sinh thì Vương Tử Quân làm việc gì cũng phải suy xét cho mình, thế nhưng có vài sự kiện xảy ra, chỉ cần nguy hiểm không quá lớn, hắn sẽ dùng lực của mình để thúc đẩy thay đổi vài thứ.

Tôn Quốc Lĩnh nhìn gương mặt trầm mặc của Vương Tử Quân, hắn há miệng định nói gì đó, thế nhưng đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên, Triệu Quốc Lương đi vào nói:

- Chủ tịch Vương, thư ký trưởng Đảng đến.

Đảng Hằng đến, Vương Tử Quân cười cười nói:

- Trực tiếp cho thư ký trưởng đi vào, sao lại để cho thư ký trưởng phải chờ?
— QUẢNG CÁO —