Nhìn Giang Khương đang yếu ớt, ánh mắt Viện trưởng Từ hiện lên chút ba động.
Lúc này, Lý phán quan vừa lau mồ hôi vừa chạy ra khỏi phòng sám hối. Nhìn thấy trận chiến trong sân đã dừng lại, Giang Khương đã thuận lợi bị chế trụ, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ông ta đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt trào phúng của các y sĩ khi nhìn mình, lại còn có chút đồng tình nữa chứ.
Lý phán quan sửng sốt, rốt cuộc đã chú ý đến những người bên cạnh.
Sau khi nhìn kỹ, trong lòng liền giật thót, lẩm bẩm:
- Tiêu rồi, tiêu rồi.
- Chủ quản phòng sám hối Lý Tự Cường, y sĩ tam phẩm Mã Duệ Hoằng tố cáo anh vi phạm quy định, lạm dụng thuốc đối với y sĩ tam phẩm Giang Khương. Bây giờ tôi ra lệnh tạm cách chức của anh, tiếp nhận điều tra của hội Giám sát.
Thiên y sư Lưu Mộc Dương lạnh nhạt nhìn thoáng qua Lý phán quan đang đổ đầy mồ hôi trước mặt.
- Vâng.
Lý phán quan run giọng đáp.
Khi nhìn thấy Viện trưởng Từ và người phụ trách viện Giám sát, Thiên y sư Lưu Mộc Dương, trong lòng Lý phán quan đã run sợ đến cực điểm. Vốn ông ta tưởng rằng khi Mã Tiểu Duệ hướng viện Giám sát tố cáo ông, nhiều nhất cũng chỉ là một thành viên nào đó của hội sẽ đến. Nhưng thật không ngờ, không chỉ Lưu Mộc Dương đến, mà ngay cả Viện trưởng Từ cũng đích thân đến luôn.
Tâm lý ôm may của ông đã tiêu tán không còn. Nếu chỉ đến một mình Lưu Mộc Dương, có lẽ ông còn có cơ may thoát khỏi. Nhưng bây giờ đến ngay cả Viện trưởng Từ cũng xuất hiện, hai vị phía sau cũng sẽ cực kỳ kiêng kỵ, tuyệt đối không có khả năng nương tay cho ông.
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Sắc mặt Tôn Nghị cũng trở nên kinh hoảng, ở trong phòng giống như kiến bò chảo nóng. Y vừa nhận được tin tức, liền chạy đến chỗ của Liêu Dương, tâm trạng vô cùng khẩn trương. Y và Giang Khương đều cùng một sư phụ. Nếu việc này truyền ra ngoài y xuống tay với đồng môn, hậu quả sẽ là...
Sắc mặt Liêu Dương bên cạnh cũng âm trầm, nhưng trấn định hơn Tôn Nghị vài phần, nói:
- Dù sao lần này chúng ta cũng đã thắng. Lý Tự Cường không phải kẻ ngu. Nếu ông ta chịu bị xử phạt một mình thì không sao, nhưng nếu đắc tội với chúng ta, sau
này lại càng khó lăn lộn. Anh cũng đừng lo lắng nữa.
Tôn Nghị hiển nhiên biết được có lo lắng cũng không làm được gì, đành thở dài nói.
Cuộc điều tra nhanh chóng được tiến hành. Dưới mệnh lệnh của Thiên y sư Lưu Mộc Dương, rất nhanh trong vòng một tiếng đã tra ra chân tướng.
Mặc dù Lý phán quan đã tiến hành xử lý thuốc bên trong, nhưng thành viên viện Giám sát cũng không phải ngồi không. Thiên y sư Lưu Mộc Dương, còn có Viện trưởng Từ giám sát, những người tham gia điều tra đều là các cao thủ.
- Chủ nhiệm, đã cho ra kết quả rồi. Chúng tôi tìm được một lượng thuốc gây cuồng bạo còn lưu lại bên trong phòng sám hối, đồng thời từ trong không khí phân tích ra được.
Một người đàn ông trung niên ngực đeo huy hiệu giám sát cung kính báo cáo với Lưu Mộc Dương.
- Tình hình thế nào?
Lưu Mộc Dương vừa xem báo cáo vừa hỏi.
- Mặc dù trong phòng sám hối đã bật thông gió xử lý khẩn cấp, nhưng chúng tôi vẫn có thể phát hiện ra được lượng thuốc gây ảo giác còn sót lại. Trải qua tính toán tốc độ gió và lượng khí thoát ra, chúng tôi có thể xác nhận, bên trong phòng sám hối, y sĩ Giang Khương đã trúng hai loại thuốc này với liều lượng kinh người.
- Mau tiến hành thẩm vấn Lý Tự Cường. Ta không tin anh ta có gan lớn đến mức dám ra tay với y sĩ chính thức như vậy, trong đó nhất định là có nguyên nhân.