Nhưng cũng không còn cách nào khác. Giang Khương đành phải tiếp nhận, sau đó đi vào phòng, thay bộ quần áo nhân viên bán hàng, đeo tai nghe lên rồi xoay người bước ra ngoài.
Nhìn theo bóng lưng Giang Khương biến mất ngoài cửa, đám thanh niên bên ngoài đang nghẹn khuất rốt cuộc cũng làm loạn lên. Là đội ngũ ưu tú nhất của lực lượng an ninh quốc gia, từ lúc nào lại bị người ta ngó lơ chứ? Cho dù là bộ đội đặc chủng cũng không có ai dám khinh thường bọn họ như thế?
- Đội trưởng, chuyện gì xảy ra vậy? Có phải tên tiểu tử này không có não không?
Nhân viên giám sát lập tức phóng to màn hình. Bên trên liền xuất hiện một gian phòng hơi mờ. Gian phòng này chính là mục tiêu giám sát tại tòa nhà cách hơn trăm thước.
Xuyên qua tấm rèm, mọi người có thể miễn cưỡng nhìn thấy có một người rất cổ quái đang ngồi trên giường.
Sau khi xác nhận mục tiêu vẫn còn trong phòng, ánh mắt mọi người lại chuyển sang một màn hình bên cạnh. Bên trên là hình ảnh của một số nơi đặt camera giám sát.