Trước đó vì chuyện này mà gây ra mâu thuẫn, nhưng tuyệt đối chưa tới mức lấy mạng nhau.
Hơn nữa Chu Cao Phong cũng tin rằng nhà họ Mạc sẽ không ngu tới mức ấy, biết rõ lão ta có thể phát điên vì Chu Vũ mà dám giết chết Chu Vũ được.
Còn nữa, nếu quả thật nhà họ Mạc đã ra tay, thì lão quỷ kia chết thế nào rỗi nổi.
“Cậu tiếp tục đến Giang Nam truy tìm đầu mối, đồng thời phái người giám sát, tôi sẽ đến nhà họ Mạc thăm hỏi.”
“Vâng.” Chu Lưu cung kính rời đi.
“Nhà họ Mạc…”
Ánh mắt Chu Cao Phong lập lòe, nhanh chóng thuấn di tới nhà họ Mạc.
Tuy rằng cả hai nhà đều là thế gia ở the viejn Vân Sơn, nhưng quan hệ không chắc chắn, nếu như không phải vì điều tra nguyên nhân cái chết của con trai, Chu Cao Phong tình nguyện không giao tiếp với nhà họ Mạc.
Nhất là Lữ Khinh Nga chỉ biết đến tiền kia.
Thật tình cờ, Chu Cao Phong vừa tới nhà họ Mạc thì đụng phỉa Lữ Khinh Nga.
Lữ Khinh Nga nhếch miệng đầy cay nghiệt, hỏi: “Đúng là khách quý ít tới, không biết Chu gia chủ có chuyện gì mà lại tới đây?”
“Có vài việc tôi muốn hỏi bà Lữ.”
“À, có lẽ tôi không rảnh, tôi còn vội lên lớp dạy học đây!”
“Nếu như tôi dùng bút Thương Linh này để trao đổi thì có làm lỡ mấy phút của bà không?”
Có lẽ Chu Cao Phong đã biết trước Lữ Khinh Nga sẽ có thái độ như vậy, nói xong bèn lấy một chiếc bút tinh xảo ra, cũng rất khiêm tốn hỏi.
“Ha ha, Chu gia chủ khách sáo quá…”
Lữ Khinh Nga cười khẽ hai tiếng, rất tự nhiên nhận lấy cây bút trên tay Chu Cao Phong, ung dung thản nhiên nói: “Chuyện của cậu ấm nhà ông, tôi cũng nghe nói, xin Chu gia chủ hãy nén bi thương!”
Nhìn thái độ của Lữ Khinh Nga đã thay đổi, trong lòng Chu Cao Phong đầy khinh thường.
“Bà Lữ, trước đó, thư viện có phái bà đến trao đổi với Cốc Thanh Sơn, không biết bà có thăm dò được tin tức về người thừa kế ý chí của Thanh Đế chưa?”
Chu Cao Phong bắt đầu hỏi một vấn đề ngoài lề.
Lữ Khinh Nga cười như không cười nhìn lão ta một cái, nói: “Chu gia chủ chịu nhịn đau bỏ thứ yêu thích, đưa tặng một cây bút quý giá như thế này không phải để hỏi chuyện này thôi đấy chứ?”
Sao bà không biết suy tính trong lòng Chu Cao Phong được.
Mặc dù người thừa kế ý chí của Thanh Đế là một cơ duyên rất lớn, ai cũng muốn hưởng ké một chút, nhưng đối với Chu Cao Phong đang để tang con trai mà nói, hiển nhiên lão ta không có tâm trạng đó.
Lữ Khinh Nga không muốn lãng phí thời gian, nói: “Tuy rằng hai nhà chúng ta không thân thiết nhưng nếu tôi đã nhận quà của ông thì sẽ trả lời, không giấu diếm điều gì.”
“Đương nhiên là tôi tin bà Lữ.” Chu Cao Phong gật đầu, hỏi: “Thực ra tôi muốn hỏi bà Lữ một chút, ngày đó đến Đan Dương tông bà có hỏi thăm về tin tức của Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh không?”
Chu Cao Phong biết rõ, con trai lão ta tự ý rời khỏi thư viện Vân Sơn, chính là vì đi giành lấy Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh.
Muốn biết nguyên nhân cái chết, chỉ cần tìm được người cầm Huyền Hỏa đỉnh là biết được ngày đó đã có chuyện gì xảy ra.