Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 118: Chống đối đến cùng



Thấy khóe miệng Lục Vân nhếch lên, lúc này Liễu Yên Nhi mới nhận ra là mình bị chơi, cô lập tức thẹn quá thành giận mà nói: “Giỏi lắm tiểu Lục Vân, đủ lông đủ cánh rồi nhỉ, xem chị trừng trị em thế nào."

Phanh phanh phanh!

Liễu Yên Nhi không chút lưu tình mà đuổi theo Lục Vân đánh một trận.

Lạc Ly vui sướng khi người gặp họa mà nói: “Chị ba, vừa rồi chị còn nói em, không phải chị cũng xuống tay rất tàn nhẫn sao. Đúng rồi đúng rồi, dùng sức đánh thằng nhóc ranh này cho em."

Em trai là tu luyện giả thì thế nào, vẫn phải khuất phục trước uy nghiêm của mấy chị đây thôi.

Hừ!

Vui vẻ!

"Ai nha nha, rốt cuộc mấy em đang làm gì vậy? Liễu Yên Nhi, em có thể chú ý hình tượng chút không? Tuy em trai thân với chúng ta, nhưng em cũng không thể như vậy." Lâm Thanh Đàn đã trở lại, nhìn thấy tình cảnh trước mắt thì lập tức răn dạy.

Lạc Ly nói: “Chị hai, đừng xin cho thằng ranh này, để chị ba đánh cho nó một trận!"

Lâm Thanh Đàn nói: “Không phải, ý chị là nam nữ khác biệt, tốt xấu gì Liễu Yên Nhi cũng đổi bộ đồ đi rồi đánh, xem, rớt rồi này!"

Buổi tối hôm đó, rốt cuộc Lục Vân cũng cảm nhận được sự tàn bạo của chị Yên Nhi.

Nhưng bão táp tới nhanh thì đi cũng nhanh.

Ngày hôm sau Liễu Yên Nhi lại giống như không có việc gì, xông vào phòng Lục Vân mà nói: “Tiểu Lục Vân, công pháp bí tịch đêm qua em hứa cho chị đâu?"

"Ở trong ngăn kéo!"

Lần này Lục Vân không dám trêu chọc Liễu Yên Nhi nữa, vội vàng lấy công pháp khẩu quyết đêm qua thức đêm viết ra giao cho Liễu Yên Nhi.

"Vậy mới ngoan, chờ chị tu luyện thành công thì nhất định sẽ khen thưởng cho em." Liễu Yên Nhi sờ sờ đầu Lục Vân và nói.

Phi!



Ai thèm chị khen thưởng, Vân Thiên Thần Quân này là loại người ham món lợi nhỏ này sao?

Lục Vân không nói hai lời liền giúp Liễu Yên Nhi châm cứu một lần, mở ra mấy huyệt vị đặc biệt trên người cô, sau đó rót chân khí vào, hoàn toàn khơi thông kinh mạch trong cơ thể cô.

"Nhớ kỹ cảm giác chân khí lưu động này, tu luyện dựa theo khẩu quyết, thẳng đến cô đọng ra chân khí thuộc về chị thì thành công."

Lục Vân chỉ đạo xong thì không quấy rầy Liễu Yên Nhi, mà đi ra bên ngoài bắt điện thoại.

Cuộc gọi này là do Kim Chí Thành gọi tới.

"Lục tiên sinh, tình hình không tốt lắm."

Giọng nói của Kim Chí Thành hơi trầm thấp, như gặp nan đề gì đó.

"Trong thời gian này tôi lợi dụng quan hệ của công ty mình cố gắng đẩy mạnh sản phẩm của tập đoàn Khuynh Thành, nhưng lượng tiêu thụ lại rất thấp."

"Là Diệp gia đúng không!"

"Lục tiên sinh, có phải ngài đắc tội Diệp gia không?" Kim Chí Thành cẩn thận hỏi.

"Có chút xung đột, tôi sẽ giải quyết."

Sau khi Lục Vân tắt máy, vẻ mặt hắn rất hờ hững, có vẻ không bất ngờ chút nào cả. Đây là chuyện hắn đã sớm đoán trước được.

Lúc trước bảo Kim Chí Thành hỗ trợ tiêu thụ sản phẩm của tập đoàn Khuynh Thành cũng chỉ vì thăm dò thái độ của Diệp gia, hiện tại đã có được kết quả.

Diệp gia, các người càng chèn ép thì tôi càng phải chống đối đến cùng!

Ánh mắt Lục Vân rất kiên định, trực tiếp đi đến bộ nghiên cứu phát triển của tập đoàn Khuynh Thành một chuyến, tìm người phụ trách là Quách Anh rồi giao cho cô một phần phối liệu tẩy trắng da.

Lục Vân thật sự không rành việc quản lý công ty, nhưng trước đó chị Khuynh Thành đã nói với hắn, chỉ cần sản phẩm tốt thật thì không sợ bị chèn ép, huống chi Lục Vân có rất nhiều phương pháp mở rộng sản phẩm mới của mình ra ngoài.

"Chế phần phối liệu làm trắng này thành một ngàn cái mặt nạ hàng mẫu, tôi cần dùng gấp." Lục Vân dặn dò.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.



Quách Anh dẫn dắt đoàn đội nghiên cứu phát triển, là nhóm người đi theo Diệp Khuynh Thành sớm nhất, rất trung thành và tận tâm với tập đoàn Khuynh Thành. Trước kia trong cuộc họp báo sản phẩm mới, tập đoàn Khuynh Thành gặp phải nguy cơ, đoàn đội của cô ấy vẫn kiên định đi cùng Diệp Khuynh Thành.

Lục Vân tin cô ấy.

Sau khi dặn dò xong, Lục Vân lại gọi điện thoại cho Thẩm Kim Hoa, nói cho anh ta mình chuẩn bị tổ chức một buổi đấu giá từ thiện ở tỉnh thành, vật đấu giá là mười tác phẩm mới của Vân Lộc đại sư.

Thẩm Kim Hoa bảo đảm chắc nịch rằng mình sẽ sắp xếp ổn thoả mọi chuyện.

Sau khi làm xong những chuyện này, khóe miệng Lục Vân nhếch ra một nụ cười lạnh: “Khương Lam, nghe nói Diệp gia các người cũng có sản nghiệp liên quan đến mặt nạ dưỡng ẩm làm trắng da, chúng ta cứ so xem sản phẩm của ai có hiệu quả càng tốt hơn."

Hiện tại điều Lục Vân phải làm chính là chờ ngày thị trường mỹ phẩm dưỡng da của tỉnh Giang Nam chấn động.

Sau khi trở lại biệt thự, Liễu Yên Nhi hưng phấn chạy tới ôm cổ Lục Vân và nói: “Tiểu Lục Vân, chị thành công rồi."

"Thành công gì?" Lục Vân sửng sốt.

"Cô đọng chân khí đó, chị đã cô đọng ra chân khí rồi."

Khóe miệng Lục Vân đột nhiên giật giật: “Mới có mấy tiếng thôi mà chị thành công? Em hoài nghi chị đang đùa em."

"Chị đùa em làm gì, không tin tự em nhìn đi!"

Liễu Yên Nhi vươn một ngón tay ngọc trắng nõn ra quơ quơ trước mặt Lục Vân, quả nhiên ở đầu ngón tay cô có một dòng khí màu xanh nhạt đang di chuyển.

Thật sự thành công!

Lục Vân đầy khiếp sợ, nhìn Liễu Yên Nhi như đang xem quái vật: “Chị Yên Nhi, chị là yêu nghiệt à?"

"Hừ hừ, hiện tại biết chị của bây lợi hại rồi đúng không!" Liễu Yên Nhi kiêu ngạo ưỡn ngực lên.

Lục Vân vừa định khen thêm hai câu thì ánh mắt đột nhiên đanh lại.

Không đúng, chân khí chị Yên Nhi cô đọng ra không thích hợp!