Được bao quanh bởi lưới điện, một nhóm lính đánh thuê có trang bị vũ trang đang tuần tra xung quanh.
Chỉ thấy một người Mỹ da trắng với vẻ mặt trang nghiêm, giao tiếp với đội trưởng bằng ngôn ngữ của Nam Ngư quốc: "Tại sao những thủ hạ của ông vẫn chưa quay lại? Sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?"
Đội trưởng trả lời: "Đừng lo lắng, tiến sĩ Edson, lính đánh thuê dưới trướng của ta đều là binh vương cấp biệt, giết một ít ký giả của Long quốc hoàn toàn không thành vấn đề."
"Đừng xem thường, thí nghiệm đang tới điểm mấu chốt, nếu xuất hiện điểm vấn đề nào, tôi sẽ cho cậu nếm mùi khốn khổ."
"Hoàn toàn không cần lo lắng..."
Bùm!
Đội trưởng còn chưa nói hết lời, đột nhiên nhìn thấy một vết chém sắc bén đáng sợ từ xa chém tới, xé rách một mảng lớn lưới điện bên cạnh.
Ngay sau đó.
Một tên lính đánh thuê sắc mặt tái nhợt chạy tới, nói: "Đội trưởng, không xong rồi, có người đột nhập vào căn cứ thí nghiệm của chúng ta."
"Là kẻ nào?"
Nhất thời sắc mặt đội trưởng trầm xuống, mới nói xong không cần lo lắng, kết quả đã có người tiến vào, này không phải tự vả vào mặt của gã ta sao?
Lính đánh thuê nói: "Là... chính là Thiên Sáp Vương của Long quốc!"
"Cái gì?"
Rồi đột nhiên đội trưởng trừng to hai mắt, nỗi sợ hãi khuếch tán ra: "Sao lại là Thiên Sáp Vương? Thiên Sáp Vương sao lại đột nhiên tới đến chỗ này?"
Gã ta vội vàng chạy ra ngoài xem một chút.
Lúc này, bầu trời đã nổ vang tiếng súng, giữa làn mưa bom bão đạn, hai bóng người đang lao về phía họ với tốc độ cực nhanh.
Một trong số đó là Thiên Cô.
Người còn lại.
Đeo mặt nạ.
Đó là chiếc mặt nạ đầu rồng khiến các cường giả trên thế giới đều phải run sợ, không ai không biết biết.
Đó là Thiên Sáp Vương.
"ĐM! Thiên Sáp Vương!! Thực sự là Thiên Sáp Vương!!! Thí nghiệm kết thúc! Mọi người trốn trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất!!"
Người Mỹ da trắng nhìn thấy mặt nạ đầu rồng cũng nhất thời hoảng hốt lo sợ hoảng sợ, vội vàng chạy trở lại phòng thí nghiệm, các nhà nghiên cứu đang tiến hành thí nghiệm cũng trốn dưới lòng đất.
Chỉ thấy bên trong phòng thí nghiệm.
Có vô số cabin thí nghiệm trong suốt, nó chứa một số đối tượng thí nghiệm đang khỏa thân, hầu hết đều đến từ Long Quốc.
Bên cạnh đó.
Còn có một số tu võ giả của Nam Ngư quốc.
Cơ thể của họ đã được tiêm gen di truyền và đang phát sinh một số loại đột biến.
Bên ngoài đang xảy ra chuyện gì. Bọn họ căn bản cũng không biết.
Các nhà nghiên cứu không có thời gian để cho họ tự mình trốn thoát, cho nên chỉ có thể mặc cho bọn họ tự sinh tự diệt trong cabin thí nghiệm .
Giờ phút này.
Bên ngoài căn cứ thí nghiệm.
Dưới làn mưa đạn.
Hai nhân vật khủng bố đang chạy tới chạy lui, mỗi một lần chạy tới chạy lui, đều có mấy tên lính đánh thuê chết.
Loại đạn dược gì mà chẳng có tác dụng gì cả.
Lần này Lục Vân chỉ mang một mình Thiên Cô đến đây.
Trên thực tế, với thực lực cường đại của hắn, một mình hắn hoàn toàn có thể tiêu diệt binh đoàn lính đánh thuê khổng lồ này, hắn mang Thiên Cô đến đây hoàn toàn là để anh ta làm phiên dịch viên.
Mục tiêu của Lục Vân không chỉ đơn giản là căn cứ thí nghiệm này.
Nếu nói các nhân vật cấp cao của Nam Ngư quốc không biết về chuyện này, Lục Vân hoàn toàn không tin.
Không mất quá nhiều thời gian.
Binh đoàn lính đánh thuê này đã bị tiêu diệt.
Ngay cả đội trưởng vừa mới xông ra xem xét, cũng đột nhiên bị một lưỡi dao sắc bén bay tới bổ ra làm hai nửa, thậm chí chết như thế nào cũng không biết.
Thủ đoạn giết người của Thiên Sáp Vương quá mức kỳ quái, quá mức đáng sợ, căn bản không thể dùng lẽ thường để lý giải.
Trang phục trên người Lục Vân không có vết máu nào, rất nhanh đã đi tới bên phòng thí nghiệm, khi nhìn thấy các cabin thí nghiệm, đột nhiên nhíu mày một cái.
Bụp!
Bỗng nhiên.
Một âm thanh bị bóp nghẹt phát ra trong cabin thí nghiệm trong suốt chứa tu võ giả đến từ Nam Ngư quốc, cơ thể của người bên trong ngay lập tức biến thành một vũng sương máu, nhuộm đỏ toàn bộ cabin thí nghiệm.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Sau anh ta, một số người nữa cũng gặp tình trạng tương tự, tự phát nổ giết mình.
"Vương, bọn họ đang tiến hành thí nghiệm gen!" Thiên Cô chứng kiến tình cảnh này, trầm giọng nói.
Ánh mắt Lục Vân ngưng trọng, lạnh giọng nói: "Xem ra Nam Ngư quốc gần đây sống quá thoải mái, giải quyết xong cái căn cứ thí nghiệm này, đi theo tôi đến quân đội Nam Ngư quốc."
Mỗi nước trên thế giới đều có tu võ giả, nhưng các tu võ giả từ các quốc gia khác
đều kém xa Long quốc, đặc biệt là sự tồn tại của điện Thiên Sáp, đem các tổ chức võ giả trên thế giới đè đến thở không được.
Bọn họ đổ lỗi tất cả là do gen.
Nếu gen của người dân Long Quốc có thể được chiết xuất và dung hợp vào cơ thể của các võ giả ở quốc gia của họ, liệu có thể tạo ra một cường giả đỉnh cao không?
Ý nghĩa tồn tại của căn cứ thí nghiệm này chính là như vậy.
Nhưng mọi thứ vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm.
Chưa nói đến việc lý thuyết này có thể trở thành hiện thực hay không, nếu muốn dung hợp được gen là một chuyện cực kỳ khó khăn.
Bùm!
Ngay khi Lục Vân đang suy nghĩ, đột nhiên có một tiếng động lớn vang lên, sau đó một cabin thí nghiệm đột nhiên nổ tung, một võ giả đến từ Nam Ngư quốc nhảy ra khỏi đó.
Đầu của anh ta đã bị cạo trọc, trên người không còn một mảnh vải.
"Ha ha ha, thành công rồi! Gen của tôi đã được cải tạo thành công rồi!!"
Võ giả đến từ Nam Ngư quốc không hiểu tình hình bên ngoài, sau khi xông ra khỏi cabin thí nghiệm, liền phá lên cười ha ha, nói luyên thuyên bằng ngôn ngữ của Nam Ngư quốc.
Hửm?
Anh ta ngừng cười.
Hắn hiển nhiên cảm giác được có cái gì không đúng, nhìn cách đó không xa có hai bóng người, lập tức bị hù chết khiếp.
"Thiên... Thiên Sáp Vương??"
Trước khi cải tạo gien, võ giả Nam Ngư quốc có thực lực cao nhất đều đạt tới Hóa Cảnh đỉnh phong, đã lâu không có người đột phá tới Tôn giả cảnh. Điều đó cho thấy gen tu luyện võ thuật của bọn họ thực sự không tốt bằng gen của Long Quốc.
Lần chuyển đổi thành công này của võ sĩ Nam Ngư quốc cũng vậy.
Anh ta đã chấp nhận thử nghiệm khi còn ở Hóa Cảnh đỉnh phong, ngày hôm nay thoát khỏi cabin, cuối cùng cũng trở thành một Tôn giả cảnh.
Tuy rằng phá giải được xiềng xích bậc tu giả võ của Nam Ngư quốc, nhưng anh ta cũng chỉ là Tôn giả cảnh, hiện tại vừa ra ngoài liền gặp phải Thiên Sáp Vương, chẳng lẽ không sợ chết khiếp sao?
Nhất thời tâm trạng như rơi từ thiên đường xuống địa ngục vậy.