Trần Túc cũng là một đạo diễn có tiếng trong giới đã từng quay rất nhiều bộ phim cổ trang võ hiệp khiến cho các minh tinh trở nên nổi tiếng nên mắt nhìn người của anh ta rất tinh vi.
Lúc trước vì Lục Vân che mặt nên không thấy rõ mặt mũi. Hiện tại Lục Vân lộ mặt khiến cho Trần Túc không khỏi kinh ngạc, người này sinh ra chính là để làm nam chính.
Hơn nữa, Lục Vân còn là một võ giả. Vừa rồi khi leo núi, dáng người của hắn phóng khoáng linh hoạt mang theo khí chất siêu phàm thoát tục, dùng diễn xuất cũng không thể diễn ra được.
Với cả lúc này Lục Vân đang mặc đồ đen. Nếu như hắn mặc đồ cổ trang kết hợp với bạch y thì hoàn toàn là thần tiên, không biết sẽ mê hoặc biết bao nhiêu khán giả nữ.
Môi trường phim điện ảnh và truyền hình hiện nay là như vậy, chỉ cần nắm bắt được thị hiếu của khán giả nữ thì rating chắc chắn sẽ không tệ, thậm chí họ sẽ vì nhân vật nam yêu thích mà nhất quyết theo đuổi cả bộ phim.
Cho dù cốt truyện có dở cũng không sao.
Đây là lý do tại sao các tiểu sinh lưu lượng xuất hiện không ngừng, mặc dù kỹ năng diễn xuất của họ còn lúng túng nhưng họ vẫn có thể hòa hợp tốt và trở thành nhân vật được yêu thích trong các bộ phim điện ảnh và truyền hình lớn.
Thù lao của các tiểu sinh lưu lượng cao ngất trời.
Trái ngược là những diễn viên kỳ cựu của phái diễn xuất lại dần im hơi lặng tiếng, thậm chí còn có nhiều diễn viên gạo cội còn chẳng có phim để đóng.
Đây là một hiện tượng đáng buồn nhưng cũng là sự lựa chọn của thị trường.
Là một đạo diễn, Trần Túc thường không được lựa chọn và chỉ có thể thích ứng với nhu cầu của thị trường.
Điều duy nhất mà anh ta có thể làm là cố gắng giữ một số đặc trưng riêng của mình trong các tác phẩm được quay chụp.
Điều kiện vẻ bề ngoài của Lục Vân rất tốt. So với những tiểu sinh lưu lượng đó, Lục Vân không hề thua kém chút nào, thậm chí khí chất của hắn còn hơn những người đó nhiều.
Sự xuất hiện của hắn khiến mắt của Trần Túc sáng lên.
Trần Túc tin chắc rằng chỉ cần Lục Vân có thể đóng nam chính trong phim của anh ta thì hắn nhất định sẽ là một minh tinh tỏa sáng tiếp theo.
Trần Túc cảm thấy mình đã đào được một kho báu. Anh ta nhìn Lục Vân với đôi mắt rực sáng, từ ngoại hình đến khí chất, mọi thứ đều phù hợp, càng nhìn lại càng cảm thấy hài lòng.
“Xin chào cậu Lục, tôi tên là Trần Túc và là đạo diễn của đoàn làm phim này, rất vui được gặp cậu.”
“Lục Vân, em trai của Tiêu Thấm.”
Lục Vân cũng mỉm cười chào lại, hắn đưa tay ra bắt tay với Trần Túc rồi uyển chuyển thu tay lại.
Trần Túc càng vui mừng, anh ta quay đầu nhìn Tiêu Thấm: “Cô Tiêu, tư chất của em trai cô tốt như vậy, cô có từng cân nhắc để cậu ấy vào làng giải trí không? Nếu có thể đóng phim cùng với cô, cậu ấy nhất định sẽ nổi tiếng.”
Đôi mắt rực sáng của anh ta đảo quanh hai người bọn họ.
Tràn đầy sự mong đợi.
Cặp chị em này có khí chất phi phàm, trời sinh một đôi. Nếu như có thể cùng nhau diễn một bộ phim thì chắc chắn sẽ tạo nên cơn sốt.
Thậm chí hiện tại Trần Túc còn có ý định thay đổi diễn viên của bộ phim đang quay.
Tiêu Thấm mím môi, nở nụ cười quyến rũ sau đó liếc nhìn Lục Vân và nói: “Tôi phải hỏi ý kiến của em trai đã. Tôi không thể quyết định thay em ấy được, phải không tiểu Lục Vân?”
Đương nhiên là Tiêu Thấm rất vui và tự hào khi thấy Lục Vân được Trần Túc đánh giá cao.
Nụ cười của cô giống như làn gió xuân ngọt ngào mê hoặc tất cả các diễn viên và nhân viên đoàn làm phim xung quanh.
Bọn họ chưa từng thấy Tiêu Thấm cười ngọt ngào như thế với một người đàn ông nào.
Hơn nữa, từ họ của Tiêu Thấm và Lục Vân, có thể thấy rằng bọn họ không phải là chị em ruột thực sự. Ngày nay, tình chị em đang là xu hướng!
Mọi người đều muốn thế chỗ của Lục Vân.
Trần Túc cũng hơi sửng sốt nhưng anh ta nhanh chóng định thần lại. Biết người phụ nữ trước mặt ngoài tầm với của mình nên anh ta nhìn Lục Vân tràn ngập sự mong đợi và hỏi: “Cậu Lục, cậu thấy sao?”
“Cảm ơn sự đánh giá cao của đạo diễn Trần. Có điều tôi không có ý định gia nhập vào giới giải trí cho nên chỉ đành khiến cho đạo diễn phải thất vọng rồi.”
Lục Vân cũng không ngờ rằng mình lọt vào mắt xanh của Trần Túc và còn được mời đóng vai chính. Tuy điều này hơi bất ngờ nhưng cũng hợp lý.
Tất cả là do mị lực chết người của hắn.
Người quá ưu tú thì đi đâu cũng không bị bỏ sót.
Thật phiền.
Lục Vân không thích cảm giác bị nhìn chằm chằm.
Bất kể là Vân Thiên Thần Quân hay Vân Lộc đại sư, hắn rất ít khi dùng đến hai thân phận này với người ngoài bởi vì hắn sợ rằng nếu như công chúng phát hiện ra thì sẽ làm xáo trộn cuộc sống bình yên của hắn.
Trong nhà có nhiều chị gái xinh đẹp như vậy còn đang chờ hắn từ từ chăm sóc…Haizzz, chờ hắn chăm sóc, Lục Vân vẫn rất hài lòng với cuộc sống nhàn nhã như vậy.
Nếu như hắn bước vào giới giải trí giống như chị sáu, hắn không nổi tiếng thì không sao nhưng nếu hắn thật sự nổi tiếng thì chẳng phải cuộc sống của hắn sẽ bị paparazzi soi mói suốt ngày hay sao?
Lục Vân đã từng nghe chị Khuynh Thành nói rằng kể từ khi chị sáu trở thành đại minh tinh, mỗi khi về nhà đều phải lén lút. Không chỉ vậy, chị ấy còn phải mua một căn nhà ở tỉnh vì sợ cánh săn ảnh sẽ đến tận nhà và can thiệp vào cuộc sống bình thường của những người chị em khác của chị ấy.
Vì không muốn ở trong tình cảnh có nhà mà không thể về, Lục Vân kiên quyết từ chối lời đề nghị của Trần Túc.
Trần Túc nuối tiếc nói: “Nếu như cậu Lục đã không có ý định vào giới giải trí thì tôi cũng không thể ép buộc gây khó dễ được nhưng tôi vẫn hy vọng cậu Lục có thể suy nghĩ kỹ càng. Đợi đến khi nào cậu nghĩ thông thì có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào. Tôi nhất định sẽ tạo ra một kịch bản dành riêng cho cậu.”
Dứt lời, Trần Túc đưa cho Lục Vân một tấm danh thiếp.
Có thể thấy được Trần Túc rất tán thưởng Lục Vân, nếu không anh ta đã không nói rằng sẽ tạo ra một bộ phim dành riêng cho hắn. Để một người mới như hắn đóng vai chính sẽ có rất nhiều rủi ro nhưng Trần Túc cho rằng rất đáng để thử.
“Đợi đến một ngày nào đó tôi nghĩ thông, tôi sẽ không từ chối nữa. Tôi sẽ nói với chị sáu về mong muốn diễn xuất của mình.”
Nói xong, Lục Vân đưa tay nhận tấm danh thiếp của Trần Túc. Đây là vấn đề lễ phép lịch sự.