Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 270: Muốn trở thành người đóng thế



Một người mới đóng chính trong một bộ phim thường chỉ có hai trường hợp, thứ nhất có hậu thuẫn sau lưng, thứ hai là có hình tượng và khí chất đều cực kỳ nổi bật, hoàn toàn phù hợp với hình tượng nam chính trong bộ phim.

Lục Vân là người được nhà đầu tư đưa vào và hắn là em trai của Tiêu Thấm. Vì thế, hắn có rất nhiều vốn liếng nhưng chắc chắn không phải vì những điều đó mà hắn được Trần Túc nhìn trúng.

Cái mà Trần Túc nhìn trúng chính là mị lực của chính Lục Vân.

Các diễn viên ở xung quanh, bất kể là nam hay nữ đều ngập tràn sự ghen tị khi nghe thấy Trần Túc nói rằng muốn biến Lục Vân trở thành nam chính.

Đây là những gì họ mơ ước.

Ai cũng rõ về năng lực của đạo diễn Trần, những người mới nổi tiếng đều mong muốn được anh ta nhìn trúng.

Đây rõ ràng là một cơ hội để thăng tiến một bước lên mây.

Thế nhưng Lục Vân lại từ chối.

Hắn từ chối rất đơn giản nên tâm trạng của ai cũng có phần khó chịu.

Vì cơ hội mà bọn họ coi là quý giá bị vứt bỏ như giày rách trước mặt Lục Vân.

Mọi con đường đều dẫn đến Rome nhưng có một số người đã được sinh ra ở Rome rồi.

Đây là hiện thực, một hiện thực vô cùng tàn nhẫn.

Lúc đầu, tất cả mọi người chỉ cảm thấy hận, hận vì sao cơ hội này không rơi vào người bọn họ, hận tại sao Lục Vân rõ ràng có được cơ hội tốt như vậy mà lại không trân trọng.

Nhưng sau khi bình tĩnh lại, họ lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.

Cơ hội không rơi vào người bọn họ là do sự tầm thường của chính bản thân họ và không có gì nổi bật giữa biển người rộng lớn, vì thế không thể trách ai được.

Còn Lục Vân từ bỏ cơ hội đóng nam chính là bởi với hắn, cơ hội này không là gì cả.



Mọi người đều đã nhìn thấy thân thủ của Lục Vân và cũng nhận ra hắn là võ giả. Thực lực của võ giả nằm ở chỗ đó, không cần thông qua diễn xuất cũng được công nhận.

Hơn nữa, họ còn nghe rõ ràng rằng Lục Vân là em trai của Tiêu Thấm.

Với địa vị của Tiêu Thấm trong giới giải trí, thế lực hậu thuẫn phía sau cô rất đáng kinh ngạc. Lục Vân không cần làm bất cứ điều gì, chỉ cần hắn nhận được sự tín nhiệm thì hắn có thể lặng lẽ làm ông chủ đứng sau hậu trường.

Vì vậy, mọi người cũng không còn quá khó hiểu về hành động của Lục Vân nữa.

Chỉ là bọn họ không hề ngờ rằng Lục Vân chỉ đơn giản là không muốn lộ mặt nên mới từ bỏ cơ hội này, hơn nữa mọi chuyện cũng không quá phức tạp như bọn họ tưởng tượng.

Nếu như Lục Vân thực sự muốn nổi tiếng thì hắn thật sự có cần phải dựa vào diễn xuất không?

Chỉ riêng thân phận Vân Thiên Thần Quân bị lộ thì đã có sức thuyết phục hơn bất cứ điều gì khác rồi.

Trong đám đông, có một thanh niên nhìn thấy Lục Vân từ chối lời mời của Trần Túc thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh ta là Lý Thành Phong, là nam chính trong bộ phim này. Năm đó anh ta cũng ra mắt với tư cách là tiểu sinh lưu lượng, có thể nói xu hướng này là do anh ta khởi xướng, từ đó mở ra kỷ nguyên lưu lượng trong phim truyền hình.

Tuy nhiên Lý Thành Phong không hài lòng với cái mác tiểu sinh lưu lượng. Sau khi trở nên nổi tiếng từ vài năm trước, anh ta không lợi dụng danh tiếng của mình để điên cuồng kiếm tiền mà ổn định vài năm và trau dồi kỹ năng diễn xuất của bản thân.

Bộ phim này là tác phẩm đánh dấu sự trở lại của anh ta và kỹ năng diễn xuất của anh ta đã được cải thiện đáng kể so với trước đây. Anh ta cũng hy vọng thông qua bộ phim này để loại bỏ hoàn toàn cái mác tiểu sinh lưu lượng và bước vào hàng ngũ của phái diễn xuất.

Vì thế, bộ phim này rất quan trọng với anh ta.

Nếu như Lục Vân thực sự đồng ý lời mời của Trần Túc thì rất có thể vai nam chính của Lý Thành Phong sẽ bị thay thế. Dù anh ta cũng có hậu thuẫn sau lưng nhưng vẫn yếu thế hơn Tiêu Thấm một chút.

Lục Vân từ chối tương đương với việc cho Lý Thành Phong một cơ hội.

Lý Thành Phong không thể không nhìn Lục Vân với ánh mắt biết ơn.

Thế nhưng lúc này, Lục Vân đột nhiên cười nói: “Đạo diễn Trần, mặc dù tôi không có ý định tiến vào giới giải trí nhưng tôi muốn ủng hộ bộ phim của chị sáu.”

Vừa nghe những lời này, trong lòng Lý Thành Phong lại giật mình.



Đôi mắt của Trần Túc sáng lên, anh ta nói: “Chẳng lẽ cậu Lục muốn đóng phim xong với cô Tiêu rồi mới đi?”

Trần Túc không quan tâm sau này Lục Vân có đóng phim hay không, chỉ cần Lục Vân đóng chính một lần là anh ta đã hài lòng lắm rồi. Suy cho cùng, điều mà Trần Túc mong muốn nhất là có ai đó có thể diễn giải được quan niệm nghệ thuật trong lòng anh ta.

Lục Vân rất phù hợp.

Trần Túc lại nuôi hy vọng, tràn đầy chờ mong nhìn Lục Vân nhưng hắn lại lắc đầu nói: “Đạo diễn Trần hiểu lầm rồi, tôi chỉ muốn nói rằng nếu như có bất kỳ cảnh nóng nào liên quan đến chị gái của tôi thì tôi đều có thể đóng thế, thậm chí là cảnh hôn.”

“Ờ…”

Khi Lục Vân nói điều này, tất cả mọi người bao gồm cả Trần Túc và Lý Thành Phong đều sững người trong giây lát.

Không muốn đóng vai chính mà lại muốn đóng thế?

Chàng trai này đúng là có triển vọng.

Tiêu Thấm cũng sửng sốt một chút, sau đó oán hận trừng mắt nhìn Lục Vân. Tên lưu manh này, mục đích của hắn nhất định phải rõ ràng như vậy sao?

Trần Túc nhìn Tiêu Thấm với vẻ kỳ lạ và nói: “Cô Tiêu, có vẻ như em trai cô không biết tiêu chí nhận kịch bản của cô thì phải?”

Tiêu Thấm căn bản không hề đóng cảnh hôn, nói chi đến những cảnh nóng. Cho dù có thì đều có diễn viên đóng thế.

Vì thế, tình huống mà Lục Vân nói hoàn toàn không hề có.

Tên biến thái này mất trí rồi.

Trần Túc đề nghị: “Cậu Lục, cô Tiêu không hề có những cảnh này trong phim nhưng nữ phụ trong bộ phim đúng là có những cảnh kiểu này. Bọn họ đều là diễn viên, cậu có muốn thử không?”

Có thể diễn nữ phụ trong phim do đạo diễn Trần làm đều là những người có nhan sắc nhất định. Tuy không bằng Tiêu Thấm nhưng ít nhất cũng là minh tinh hạng hai, không phải là người bình thường nào cũng có thể đóng.

Thế nhưng sau khi nghe Trần Túc nói, đôi mắt của những nữ diễn viên phụ xinh đẹp bên cạnh anh ta thực sự sáng lên, trong lòng mơ hồ có cảm giác chờ mong.