Nhưng đối với các đại lão trong giới võ tu , tiền chẳng khác gì nước chảy. Bọn họ chỉ cần ngồi một chỗ, ngoắc tay một cái là có vô số nhà hào môn đưa tiền đến tận cửa.
Bạch Long Vương chính là như thế.
Hàng năm, Đàm gia sẽ chủ động gửi một số tiền lớn đến cho ông ta, phụng dưỡng ông ta giống như bồ tát sống.
Tất cả những điều này là vì Bạch Long Vương là một tôn giả cảnh.
Để có chỗ đứng tại thủ đô, những thế gia hào môn hoặc là có quan hệ mật thiết với tổng bộ Vũ Minh, hoặc là bỏ ra rất nhiều tiền để phụng dưỡng tôn giả giống như Đàm gia.
Hóa Cảnh Tông Sư ở nơi này không có nhiều.
Trong khi đó, tại một trang viên rộng lớn.
Đàm Trí Minh đưa Lý Lộ tới thăm Bạch Long Vương. Từ lúc bước vào cổng trang viên, họ phải đi bộ hơn 40 phút mới đến dinh thự nơi Bạch Long Vương ở.
Điều này không nói quá tí nào.
Để bày tỏ lòng kính trọng với Bạch Long Vương, hai người Đàn Trí Minh hoàn toàn không dám lái xe vào trang viên nên chỉ có thể đi bộ suốt quãng đường.
Cũng chẳng có gì lạ khi Đàn Trí Minh cẩn thận như thế.
Thế gia hào môn như bọn họ đã tới và bám rễ tại thủ đô từ khi tổ tiên còn uy phong. Thế nhưng kể từ khi khi tổ tiên qua đời, uy danh của gia tộc sẽ không còn như trước nữa. Nếu như lúc này không kịp thời tìm chỗ dựa, e rằng sớm muộn gia tộc sẽ bị sụp đổ.
Hiện tại, Bạch Long Vương chính là cái đùi lớn của Đàm gia.
Nên đương nhiên là Đàn Trí Minh vô cùng cung kính.
“Tu đạo giả.”
Sau khi nghe Lý Lộ thuật lại mọi chuyện, Bạch Long Vương không khỏi cười lạnh một tiếng.
Tu đạo giả có sở trường về mặt đạo pháp. Có lẽ họ mạnh hơn tu võ giả ở giai đoạn đầu nhưng sau khi đạt đến hóa cảnh, tu võ giả hoàn toàn không để tu đạo giả vào mắt.
Huống chi đối phương mới hơn 20 tuổi, đạo pháp có thể mạnh tới mức nào?
Bạch Long Vương đường đường là tôn giả một phương, còn mạnh hơn cả Hóa Cảnh Tông Sư nên hiển nhiên ông ta không để Lục Vân vào mắt.
Xin ông ta ra tay chẳng khác nào xúc phạm ông ta.
Bạch Long Vương liếc nhìn Đàm Trí Minh với vẻ khinh thường, nói: “Cậu xác định muốn mời tôi đối phó với một tên tu đạo giả?”
Bạch Long Vương lấy tiền của Đàm gia, không phải để làm vệ sĩ nhưng vẫn lấy một cách rất chính đáng. Hay nói cách khác, Đàm gia bỏ tiền ra phụng dưỡng tổ tông.
Hơn nữa, không phải lúc nào Bạch Long Vương cũng ra tay giúp đỡ Đàm gia.
Khi Đàm gia tìm tới và thỉnh cầu ông ta làm người chống lưng cho mình, Bạch Long Vương từng nói rằng dù ông ta có nhận bao nhiêu tiền của Đàm gia thì cũng sẽ chỉ ra tay đúng 3 lần.
Sau 3 lần, quan hệ hợp tác giữa hai bên sẽ chấm dứt.
Với thực lực của Bạch Long Vương, có rất nhiều thế gia hào môn ở thủ đô muốn ôm đùi ông ta.
Sau khi nghe Bạch Long Vương nói xong, Đàm Trí Minh rơi vào mớ hỗn độn.
Bạch Long Vương cho Đàm gia tổng cộng 3 cơ hội.
Trong những năm đầu Đàm gia gặp phải nguy cơ, Bạch Long Vương đã ra tay một lần, tức là bọn họ đã tận dụng một cơ hội.
Còn hai cơ hội nữa.
Sau khi hai cơ hội này hết sạch, nếu Đàm gia còn chưa tìm được chỗ dựa khác, điều đó đồng nghĩa với việc Đàm gia sẽ sa sút.
Nguyên tắc của Bạch Long Vương là không hợp tác lần thứ 2 với cùng một gia tộc.
Vì vậy, hai cơ hội còn lại này rất quý giá.
Khi Đàn Trí Minh còn đang do dự, Lý Lộ đột nhiên ôm lấy cánh tay, xoa ngực anh ta rồi nói: “Chồng à, người ta thực sự không thể nhịn nổi mà!”
Giọng nói này khiến cho Đàn Trí Minh phát mê, anh ta ta kiên quyết: “Long Vương đại nhân, tôi chắc chắn muốn thỉnh cầu ngài hãy ra tay giết chết tên tu đạo giả đó.”
Đàm Trí Minh thực sự rất thích Lý Lộ, đây là một minh tinh rất quyến rũ.
Bạch Long Vương cười lạnh nói: “Đàm Trí Minh, Đàn gia rơi vào tay cậu đúng là đáng tiếc.”
Ông ta nói không hề nể nang.
Sắc mặt của Đàn Trí Minh hơi thay đổi nhưng anh ta không dám phản bác.
Cha của anh ta chỉ có một mình anh ta là con trai nên sau khi ông ta qua đời, đương nhiên là Đàm gia rơi vào tay Đàm Trí Minh.
Hai năm trước, khi cha của Đàm Trí Minh còn sống, ông ta từng cảnh cáo Đàm Trí Minh rằng chơi bời với Lý Lộ thì được nhưng tuyệt đối không được yêu. Bởi vì cho dù Đàm Trí Minh thật sự rung động, ông ta cũng sẽ không bao giờ để Lý Lộ bước chân vào Đàm gia.
Trong mắt những nhà hào môn này, minh tinh rất thấp kém.
Vì thế, sau khi mối quan hệ giữa Đàm Trí Minh và Lý Lộ bị phanh phui, Đàm Trí Minh quả thực đã dừng lại một thời gian nhưng chỉ vài tháng sau, anh ta đã quay lại với Lý Lộ.
Đối với Đàm Trí Minh, Lý Lộ một tiểu yêu tinh quấn người.
Sau khi cha của Đàm Trí Minh qua đời, anh ta tiếp quản Đàm gia nên lại càng không kiêng nể gì. Anh ta trực tiếp đệ đơn ly hôn với vợ cũ và đưa Lý Lộ vào nhà.
Lần này Lý Lộ bị ức hiếp, Đàm Trí Minh không ngần ngại lãng phí cơ hội mời Bạch Long Vương ra tay chỉ để nhận được nụ cười của mỹ nhân.
Bạch Long Vương cười lạnh nhìn anh ta, cũng không hề sai khi nói Đàm gia rơi vào tay anh ta là một nỗi bi ai.
Đàm Trí Minh không dám nói lại.
Bạch Long Vương nói: “Sau này chuyện sống chết của Đàm gia không còn liên quan gì đến tôi nữa nhưng dù gì cậu cũng có ba cơ hội nên tôi sẽ không từ chối.”
Ông ta cũng không tốt bụng đến mức khuyên Đàm Trí Minh suy nghĩ lại, những lời ông ta vừa nói chỉ là châm chọc mà thôi.
Sau khi không chịu nổi đuổi hai người Đàm Trí Minh đi, Bạch Long Vương gọi đệ tử Cao Phong vào, nói: “Lập tức đến Giang Nam dọn một đống rác giúp ta.”
Một tu đạo giả tầm thường không đáng để một tôn giả như ông ta phải ra tay.
Đệ tử của ông ta, Cao Phong là một Hóa Cảnh Tông Sư.
Để Cao Phong đi là đủ.
Ekip của Tiêu Thấm đang ở thành Giang Nam.
Lục Vân cũng đang ở đây.
Xem chị sáu đóng phim đúng là sự hưởng thụ tột bậc, cái gọi là cảnh đẹp ý vui chính là như vậy.
Sau khi Tiêu Thấm quay xong một cảnh, cô ngồi một bên nói cười với Lục Vân.
Vì sau đó vẫn còn một cảnh quay nữa nên cô không cởi chiếc sườn xám trên người ra. Khi ngồi cạnh Lục Vân, đôi chân trắng nõn xinh đẹp lộ ra của cô khiến Lục Vân nhìn mãi.
Đôi chân này thực sự rất đẹp.
Trong lúc lão lưu manh Lục Vân khiến cho Tiêu Thấm đỏ mặt, đột nhiên một đôi chân dài đi tới và dừng lại trước mặt hắn.