Lần làm loạn quán bar lần trước rất là nghiêm trọng, nhưng không có ít người biết chuyện này để ngăn ngừa tiền căn hậu quả, phàm là người biết chuyện, đều bị Diệp Ảnh xử lý, người ngoài chỉ biết là có vài vị thiếu gia nhà giàu đắc tội với Nam Đức thị - nơi không thể đắc tội, vì thế ngồi tù liền ngồi tù, bị đuổi ra gia môn liền bị đuổi ra gia môn, còn có chút gia tộc xí nghiệp đều đã chịu ảnh hưởng lan đến.
Ôn Hướng Dương không nghĩ tới, cô đã trải qua quán bar sự kiện, giám đốc còn sẽ đem cô giới thiệu đến Mộ Thiên đi bán rượu. Cô cùng Mộ Lăng Khiêm quan hệ, yêu cầu tiền cùng dục vọng, làm Ôn Hướng Dương có chút tâm động.
“Đêm nay liền tới.”
Dù sao, cô là không nghĩ trở về thấy Mộ Lăng Khiêm.
“Hảo a, tôi đây liền an bài cho cô. Cô yên tâm đi, chúng tôi ở Mộ Thiên mặc dù là bán rượu cũng là chuyên nghiệp.”
“Ân, cám ơn Triệu tỷ.”
Đêm đó, Ôn Hướng Dương liền đi Mộ Thiên, như cô kỳ vọng, quán bar này không phải nơi cô gặp được Mộ Lăng Khiêm, cái quán bar kia là nơi tiêu phí tiền của nữ nhân, mà cô tới này lại là một chi nhánh khác, rõ ràng là nơi nam nhân tới tiêu tiền.
Có lần kinh nghiệm trước, Ôn Hướng Dương tới chỗ này đi làm, cô phải trang điểm, còn đeo tóc giả, cả người nhìn qua thành thục vũ mị, quần áo cũng lựa chọn hoàn toàn không giống nhau phong cách trước kia.
Nếu là Nghiêm Hân đứng ở trước mặt cô, đều không nhất định có thể nhận ra được cô.
Quản lý cùng quán bar Mộ Thiên đều rất là chuyên nghiệp, Ôn Hướng Dương bán rượu, không có chịu bất kì cái quấy rầy nào, cô còn dựa vào kỹ thuật uống rượu xuất sắc của chính mình, bán bình thượng rượu giá ba vạn.
Một khi làm việc nghiêm túc, cô liền hoàn toàn đã quên thời gian.
Chờ cô ý thức được thời gian thời điểm, phát hiện đã là nửa đêm 12 giờ, cô vội vàng chạy đến WC, đem chính mình tẩy trang sạch sẽ, thay trang phục học sinh thanh thuần, đón một chiếc xe taxi, hướng biệt thự chạy trở về.
Cô xuống xe taxi, thấy đèn ở biệt thự là không sáng, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cô mở cửa, mới vừa tính toán bật đèn, trong bóng đêm đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm lạnh băng, “Cô còn biết đường trở về?”
Ôn Hướng Dương không nghĩ tới Mộ Lăng Khiêm cư nhiên còn chưa ngủ, còn lại tắt đèn ngồi ở phòng khách chờ nàng.
Cô đứng ở tại chỗ, tiến cũng không được, lùi cũng không xong.
Cô cuối cùng vẫn là yên lặng nhìn Mộ Lăng Khiêm đi qua, đèn cũng không có bật.
Cô mới vừa sờ soạng đi đến trước mặt Mộ Lăng Khiêm, tay cii đã bị bắt được, cả người liền mất đi trọng tâm ngã xuống trên người hắn, quanh hơi thở, trên người tràn đầy hương vị nam nhân độc đáo của hắn.
Hắn xoay người một cái, đem cô đè ở trên sô pha, Ôn Hướng Dương nháy mắt tim đập nhanh hơn, trong bóng đêm, cô cảm giác được khóe môi lạnh băng của hắn cắn trên môi cô, chỗ môi đó truyền đến một trận đau nhức, cô nghe được thanh âm cực kỳ chán ghét của hắn, “Cô uống rượu?”
Ôn Hướng Dương ở phòng tắm của quán bar đã đem chính mình trong ngoài tắm rửa sạch sẽ, còn đem xị rất nhiều nước hoa lên chính mình, mới trở về.
Nhưng đối với Mộ Lăng Khiêm cực kỳ mẫn cảm với rượu, vẫn là biết rồi.
Ôn Hướng Dương ngồi ở trên sô pha, nhìn bóng dáng Mộ Lăng Khiêm, “Đem chính cô tắm rửa sạch sẽ, rồi đi đến trong phòng tôi!”
Ôn Hướng Dương bất đắc dĩ thở dài, nhìn dáng vẻ này, hôm nay vẫn là tránh không khỏi đi.
Ôn Hướng Dương trở lại phòng, cọ tới cọ lui hơn một giờ sau mới miễn cưỡng tắm sạch, ăn mặc lại, tiến đến gõ cửa phòng Mộ Lăng Khiêm.
Mộ Lăng Khiêm mở cửa, hắn đứng ở cửa nhìn cô, ăn mặc một bộ quần áo học sinh màu trắng, dường như giống tiểu bạch thỏ, Ôn Hướng Dương lộ ra một đôi chân dài xinh đẹp, ánh mắt hắn có một chút thâm trầm.