Chương 857ĐỂ NỮ GIÚP VIỆC LÊN ĐÂY... ĐÙA GIỠN VỚI CON À!
D
u lão thái thái tức tối ôm ngực nói: "Con xem cái thằng nhóc thối tha này, tức chết mẹ rồi. Bao nhiêu năm nay nó không nghe lời mẹ một câu, không cho làm gì thì khăng khăng làm cái đó, từ nhỏ đến lớn không ai bảo được nó. Nếu nó chịu nghe mẹ nửa lời thì giờ cũng sẽ không một mình một thân thế này."
Du phu nhân đưa tay ra vuốt ngực Du lão thái thái, "Mẹ, mẹ đừng giận, chẳng phải tính khí Du Dực từ trước tới nay đều như vậy sao? Có điều cuộc gặp mặt này cũng không nhất thiết phải gặp riêng, dù sao cũng sắp tới đại thọ của mẹ rồi, tới lúc đó mời họ tới là được mà..."
Du lão thái thái vui mừng vỗ lên tay Du phu nhân: "Vẫn là con nghĩ chu đáo nhất, con hiểu chuyện nhất, về sau con thử tìm thêm mấy người hợp tuổi Du Dực bảo nó gặp xem, lỡ có người nó để ý tới thì sao?"
Du Hí đứng bên nghe vừa lườm vừa nguýt, có tìm nhiều cũng vô dụng thôi, chú hai giờ để ý tới một bông hoa có gai rồi, bông hoa nhỏ ấy muốn đẹp có đẹp, muốn xinh có xinh, muốn cuồng nhiệt có cuồng nhiệt, sao chú hai có thể để ý tới người khác được chứ?
Du Hí lặng lẽ thở dài, mẹ nó, tiếc thật đấy, giờ anh ta cứ nghĩ tới con hồ ly tinh Yến Thanh Ti là lại thấy tiếc.
Đang nghĩ, bỗng phía sau lưng lạnh toát, Du Hí run lên, vội lắc lắc đầu.
Chết chửa, lại nghĩ linh tinh cái gì đấy, đấy là người phụ nữ của chú hai, của chú hai, của chú hai, không ngờ anh còn dám nghĩ tới, có khác gì muốn chết đâu chứ?
Suy nghĩ này mà thử lộ ra trước mặt chú hai một chút xem, xem chú hai có thể giết chết anh ta luôn không?
Cũng không thể nghĩ vậy được, Yến Thanh Ti chẳng phải người tốt đẹp gì, Yến Thanh Ti là yêu tinh hại người, dù sao cũng không thể nghĩ tới được.
"Du Hí, con sao thế?" Du phu nhân thấy vẻ mặt Du Hi thay đổi liên tục, cứ đứng đó lắc đầu quầy quậy, bà không nhịn được hỏi.
Du Hí vội đáp: "Không ạ... Bà nội, con lên nhà đây."
Du lão thái thái lắc đầu, thấy hai chân Du Hí đi lên lầu không linh hoạt lắm, bà nói: "Đứa nhỏ này sau khi bị thương thì biết điều hơn rất nhiều."
"Đã bị thương đến thế rồi còn không biết điều à?"
"Cũng là phải tội thôi mà."
Du phu nhân nói: "Con nhớ ra trên còn chưa trải ga giường cho nó, để con lên thay."
"Được, con đi đi."
Du Hí vừa vào đến phòng đã bắt một cuộc điện thoại.
Anh ta nói: "À, quay xong rồi à, cứ vậy trước đi, sau này các người có quay show thực tế gì thì nhớ dành một chỗ cho Yến Thanh Ti đấy."
Du Hí ngồi xuống, tiếp tục nói: "Phải phải... Dù sao cứ để một chỗ ra là được, chuyện tài trợ các người không cần phải quan tâm, tôi sẽ không để các người chịu thiệt đâu. Tôi với cô ấy có quan hệ gì với nhau... các người quản được chắc? Đừng có nghe linh tinh cẩn thận vạ vào thân đấy."
"Được, vậy đi, gần đây cũng đừng gọi điện nhiều cho tôi, tôi về nhà rồi."
Vừa nói xong thì nghe thấy tiếng gõ cửa, giật mình ngoảnh lại nhìn thì thấy Du phu nhân đang đứng trước cửa, bà không vào, cửa vẫn mở một nửa, bà đưa tay lên gõ mấy tiếng.
Du Hí giật thót, những gì anh ta vừa nói chắc mẹ sẽ không nghe thấy chứ?
Du Hí cười ha hả, hỏi: "Mẹ, có chuyện gì không?"
Du phu nhân bước vào: "Giường trong phòng con chưa trải ga, mẹ vào thay ga giường cho con."
"Chuyện này mẹ bảo nữ giúp việc dưới đó lên thay là được rồi mà."
Du phu nhân cười như không cười: "Để nữ giúp việc lên đây... đùa giỡn với con à?"