[Brothers Conflict] Trái Phải Đều Bị Vây Quanh Bởi Nam Nhân

Chương 74



Lúc này, đúng là thời điểm Nhạc Sơn náo nhiệt nhất, tiếng người ồn ào, nếu muốn ở loại địa phương này tìm người, quả thực là như mò kim đáy biển, cho nên dọc theo đường đi, đôi mắt Masaomi vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm Yuuya, sợ chính mình không cẩn thận một cái, liền lạc mất thiếu niên.


Hai người bọn họ sóng vai đi, thiếu niên mới cao đến cằm nam nhân, tầm mắt Masaomi có chút không khống chế được mà nhìn về phía đối phương, mái tóc đen mềm mại bị cắt ngắn, lộ ra cần cổ trắng nõn của thiếu niên, chỉ cần cúi đầu một cái, liền có thể thấy được xương quai xanh tinh xảo giấu sau lớp áo.


Masaomi hung hăng véo bản thân, tự trừng phạt mình vì thình lình xảy ra xúc động với thiếu niên.


Hắn ho nhẹ một tiếng, đánh vỡ trầm mặc giữa hai người "Nơi này thật náo nhiệt a, Yuuya không nghĩ đi xem sao?"


Yuuya kỳ quái nhìn hắn một cái, có chút không hiểu tầm mắt kỳ quái của hắn hồi nãy, cậu lại không phải là không có tri giác, huống hồ, cậu đối với điều này luôn thập phần mẫn cảm.


Chẳng qua nam nhân này vẫn tươi cười ôn hoà như cũ, Yuuya đành phải thôi "Không cần, em chỉ nghĩ......"


"Anh Masaomi!"


Kaname cách đó không xa đang vẫy tay, thời điểm nhìn thấy Yuuya, hai mắt sáng lên, càng dùng sức vẫy tay.


"Kaname! Sao em......" Masaomi có chút kỳ quái, vừa nãy không phải còn nói là bị nữ khách hàng quấn thân, không thoát ra được sao?


Kaname một thân thiền phục thập phần ưu nhã đi tới, ngón tay nhẹ nhàng vòng qua tóc, lộ ra một nụ cười xán lạn, thoạt nhìn cực kỳ loá mắt, cũng khó trách hắn có thể mê hoặc khách hàng nữ tính.


Hắn chậm rãi bước tới gần, cầm lấy một bàn tay của Yuuya, chậm rãi khom lưng, tư thế cúi đặc biệt thấp, "Tiểu Yuuya, em là tới nghe anh tụng kinh sao? Nếu là đối với Yuuya, cho dù để anh ngâm tụng đến bình minh, anh cũng không cảm thấy mệt mỏi đâu ~"


Yuuya nhịn không được trừu trừu khóe miệng, đem tay rút ra.


Kaname rũ mắt xuống, giấu đi một tia khác thường, thời điểm ngẩng đầu lên lần nữa, lại là một bộ dáng hoa hoa công tử, hắn chỉ vào bên kia "Hội Phật sắp kết thúc rồi, anh Masaomi không đến xem sao?"


"Có thể đi xem sao?"


"Đương nhiên, chỉ cần là người ôm ấp lòng thành kính với Phật Tổ, đều thập phần hoan nghênh nha ~"


Đã sớm hứng thú với Hội Phât theo như lời Kaname nói, lần này có cơ hội, Masaomi tự nhiên là rất muốn đi nhìn một cái, bất quá hắn còn băn khoăn về thiếu niên, vạn nhất Yuuya không thích thì sao?


Hắn vừa muốn mở miệng hỏi, liền thấy Yuuya ngẩng đầu nhìn mình "Masaomi-san, chúng ta đi xem đi, em cũng rất tò mò."


Không chờ Masaomi trả lời, Kaname đặc biệt không cam lòng bước đến gần "Tiểu Yuuya, những lời này hẳn là phải nói với anh mới đúng, em lại nói một lần với anh, anh trai đây lập tức mang em đi."


Khuôn mặt tuấn mỹ mặt kia đến cực gần, đồng tử màu hổ phách lộ ra tia sáng khác thường, dường như không cẩn thận một cái liền bị hấp dẫn vào đó, Yuuya hoảng hốt trong chớp mắt, đột nhiên cười với Kaname.


Đôi mắt của thiếu niên nồng hậu sắc thái thuỷ mặc, thần bí mà lại lộng lẫy, mang theo  khuynh hướng như thuỷ tinh , thời điểm cười rộ lên như mê hoặc lòng người.


Masaomi và Kaname như trúng chiêu, ngây ngốc nhìn thiếu niên trước mắt, thẳng đến khi Yuuya đi lên trước được vài bước mới hồi phục tinh thần lại.


Kaname ngẩn ra một lúc, lộ ra một nụ cười tà, đuổi theo "Tiểu Yuuya, phải gọi là anh nha! Ngoan ~ kêu một tiếng......"


Masaomi còn đứng tại chỗ, lồng ngực dị thường làm hắn lâm vào khủng hoảng.


Hắn đây là làm sao vậy?


Nếu tim một người đập quá nhanh, ở trong y học có rất nhiều nguyên nhân, có khả năng là bệnh tim, có khả năng là mệt nhọc quá độ dẫn đến tâm suất thất thường, cũng có khả năng là trái tim tự hạn chế tính dị thường hoặc truyền chướng ngại khiến cho tâm động quá tốc, nhịp tim không đồng đều......


Hắn là bác sĩ, mấy thường thức này hắn đều biết, nhưng hắn lại không giải thích được, tim đập nhanh như vậy là do nguyên nhân gì, chỉ có thể đứng tại chỗ, vô thố che tim lại, chờ trận kịch liệt kia thong thả lắng xuống.


-------------------------------------------------------
Mặc dù ngày mai thi học kì nhưng tôi vẫn không thể ngăn cản bản thân đăng truyện :))
Cảm giác hơi tội lỗi kiểu gì í  >_<