[Brothers Conflict] Trái Phải Đều Bị Vây Quanh Bởi Nam Nhân

Chương 75



Thời điểm còn chưa đi đến chùa miếu, họ liền gặp phải hai đồng nghiệp của Kaname, Osamu và Naoki.


Hai người này cũng là một thân thiền phục, đồng dạng lớn lên thập phần tuấn mỹ, vừa thấy chính là phong lưu không kiềm chế được. Kaname cùng bọn họ chào hỏi, Osamu vòng qua Kaname, tầm mắt đặt vào người Yuuya phía sau Masaomi "Tiểu khả ái này cũng là anh em của Kaname sao?"


Kaname nhướng mày cười "Đương nhiên, Yuuya chính là em trai bảo bối của tôi, cậu cũng không thể đánh chủ ý lên người em ấy nha."


Osamu giống như là bị chọc trúng ý đồ, hắn cười cười, tiếc nuối nói "Tôi còn đang suy nghĩ, nếu không phải là em trai của Kaname, tôi liền có thể xuống tay a, thật đáng tiếc......"


Hắn tiến lên vài bước, vươn tay, thâm tình chân thành nói với Yuuya "Bất quá, để tôi nắm tay với em trai đáng yêu một chút hẳn là có thể đi?"


Yuuya nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt, cặp mắt đào hoa kia không ngừng phóng điện với cậu, thoạt nhìn cực kỳ thâm tình, có thể thấy được anh ta ngày thường đối phó với nữ nhân rất quen thuộc.


Cậu nhịn không được đem ánh mắt đặt lên trên người Kaname, tuy rằng trong mắt không có thần sắc đặc biệt gì, nhưng Kaname vẫn luôn đem lực chú ý đặt lên trên người thiếu niên lại đọc hiểu ý tứ của cậu.


Một mũi tên chọc trúng tim.


Kaname yên lặng che lại trái tim, cảm giác đầu gối trúng một mũi tên.


"Tiểu khả ái?" Nhìn gần mới thấy, da thịt của thiếu niên trước mắt vừa trắng nõn lại vừa non mịn, phiếm oánh bạch quang, cực kỳ mê người, Osamu nhịn không được mà tiến lên một bước.


Mắt Yuuya cũng không nhìn cái tay đang đến gần trước mắt, đi đến bên kia, tất cả mọi người ngơ ngẩn, bởi vì thiếu niên đi đến chỗ Naoki.


Ánh mắt Kaname biến đổi, gắt gao nhìn chằm chằm động tác của thiếu niên.


Naoki từ nãy đến giờ còn chưa mở miệng, cũng có chút kinh ngạc nhướng mày, hắn không lên tiếng đứng tại chỗ, nhìn thiếu niên đi đến trước mặt mình, dùng đôi mắt thanh triệt nhìn mình.


Hắn hơi hơi khom lưng, đem tầm mắt đặt đối diện với thiếu niên, nói, "Có thể vì cậu phục vụ cái gì không? Tiểu thí chủ của tôi?" Thanh âm của Naoki thập phần có từ tính, mang theo chút khàn khàn, rất có ý vị nam nhân thành thục.


"Anh cũng là hòa thượng sao?"


Naoki "Đúng vậy."


Yuuya "Thoạt nhìn không giống."


Naoki cười khẽ "Cậu cho rằng tôi giống, thì là thế, cậu cho rằng tôi không giống, tôi liền không phải, hết thảy đều là ý nghĩ của cậu, hà tất gì mà phải chấp nhất vấn đề này?"


Yuuya có chút mê hoặc, "Em cho rằng không phải liền có thể không phải sao?"


Naoki tiếp tục nói "Vạn vật toàn hư, hòa thượng chỉ là một thân phận của tôi, tiểu thí chủ, cậu đang mê mang cái gì?"


Yuuya cúi đầu, nhìn mặt đất, hoa anh đào trên cây thường thường rơi xuống, tạo thành một tầng hoa trên mặt đất, nhẹ nhàng dẫm lên đó, có loại cảm giác mềm mại rồi lại tàn nhẫn.


Naoki không tiếp tục nói nữa, nhìn thiếu niên trước mắt, tựa hồ đang chờ đợi cậu mở miệng.


"Vậy chẳng phải là thực đáng thương sao, cái gì cũng đều là giả dối, vậy chân thật ở nơi nào?"


Vị nam nhân thành thục mê người này thập phần tự nhiên nắm tay thiếu niên, đặt tay cậu lên ngực hắn, "Cảm nhận được không? Đây là chân thật."


Trầm ổn hữu lực nhảy lên, từng chút từng chút, từ lòng bàn tay truyền đến, đây là lần đầu tiên Yuuya không phản cảm khi chạm vào người xa lạ.


Masaomi vẫn luôn trầm mặc chấn động, nhìn tay Yuuya đặt ở trước ngực nam nhân khác, trong lòng dâng lên một cỗ chua xót khó có thể miêu tả, cảm giác không có chỗ phát tiết làm cả người hắn đều khó chịu.


Osamu cảm thán một tiếng "Không hổ là host đứng NO.1, cư nhiên dễ như trở bàn tay liền đụng được tay tiểu khả ái, xem ra mình còn phải nỗ lực nhiều......"


Kaname hơi hơi híp mắt, có chút không vui nhìn chằm chằm bên kia.


Naoki buông tay Yuuya, lại nói "Vạn sự toàn duẫn, tiểu thí chủ, nếu cậu do dự, xin nhớ kỹ những lời này."


Yuuya bỗng chốc mở to hai mắt nhìn, mắt đen hiện lên một sắc thái khác thường.


Vạn sự toàn duẫn.


----------


Hong Kong.


Một chiếc xe hơi có giá trị xa xỉ dừng lại trước cao ốc, tuy tại đoạn đường phồn hoa này, thường thường có thể nhìn thấy các loại xe hơi giới hạn có giá trị xa xỉ, nhưng lần này lại có chút không giống nhau.


Ai cũng biết toàn bộ Cảng Thành này không thể chọc nhất chính là Long gia, đặc biệt là gia chủ hiện tại Long Cảnh, tuổi còn trẻ đã nắm giữ một nửa quyền sinh sát của Cảng Thành, hai năm trước không biết vì cái gì mà đột nhiên trở về từ nước Mỹ, ở Cảng Thành nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ, làm người đến nay hồi tưởng lại đều không khỏi run sợ.


Cao ốc đó là công ty giải trí của Long gia, tổng cộng có 63 tầng, trong lời đồn Long Cảnh ở tầng cao nhất, cao ốc này có rất nhiều minh tinh liều mạng bộc lộ tài năng để giành được sự coi trọng của Long đại thiếu, nhảy vụt trở thành thái thái số một của Cảng Thành.


Nhưng mà, hiện tại lại có người ở trước cao ốc, súng vác trên vai, đạn lên nòng từ trên xe đi xuống, là mấy bảo tiêu mặc hắc y, trang bị trên người đầy đủ hết, ánh mắt sắc bén quét nhìn bốn phía, vừa thấy chính là có xuất thân lính đánh thuê.


Sau khi cửa xe mở ra, người bên trong đi ra là một nam nhân cao lớn, người nọ có một mái tóc vàng lộng lẫy lóa mắt, hình dáng rõ ràng, hơi hơi cười, thoạt nhìn như ánh mặt trời.


"Được rồi, đừng khẩn trương như vậy, tôi chỉ là tới thăm một lão bằng hữu, ở trước cổng công ty người ta vậy dọa người như vậy, vạn nhất chọc giận Cảnh, liền tính tôi là lão đại của mọi người, cũng không bảo đảm tuyệt đối được a!"


Bá Nạp Đức Mặc Phỉ lắc lắc đầu, đối với thủ hạ của mình trông gà hoá cuốc thập phần bất đắc dĩ.


Đến cửa vào công ty, Bá Nạp Đức liền quen đường đi vào một thang máy chuyên dụng, một đường đi thẳng tới tầng 63, nhân viên trước cửa không kinh ngạc chút nào, vừa thấy liền biết, người này rõ ràng là đã tới rất nhiều lần.


Cửa cũng không gõ, Bá Nạp Đức một đường xông vào văn phòng xa hoa nhất, nhìn nam nhân mặt vô biểu tình ngồi trên ghế, ai thán một tiếng "Úc ~ Cảnh thân ái của tôi, nếu mỗi một lần nhìn thấy cậu mà cậu đều là biểu tình này, vậy sinh hoạt thật là quá không thú vị!"


Long Cảnh ngay cả đầu cũng không nâng, lật từng tờ văn kiện trong tay.


"Đây là thái độ gặp mặt lão bằng hữu của cậu sao? Tôi thật thương tâm, khó có dịp tôi từ Anh quốc xa xôi ngàn dặm tới tìm cậu......" Nói đến đây, Bá Nạp Đức đột nhiên đổi thành tiếng Trung, có chút không lưu loát nói "Cậu thật là vô tình."


"Cậu có hai lựa chọn." Long Cảnh ngẩng đầu, nhìn bạn tốt từ trước đến nay thích chơi bời.


"What?"


"Đi ra ngoài, hoặc là câm miệng."


"Úc......" Hắn bị thương, cho nên, hắn quyết định phải kích thích nam nhân không thú vị này.


Bá Nạp Đức đi đến sô pha ngồi xuống, làm bộ dáng đại gia, hướng ngoài cửa cao giọng nói "Dương thân ái, một ly Latte, cảm ơn."


Không bao lâu, một nữ nhân nóng bỏng đi vào, bưng một cái khay, đi đến trước bàn làm việc của Long Cảnh, đem ly cà phê đã lạnh đổi thành ly mới, tiếp theo đi đến trước mặt Bá Nạp Đức, "Xin mời dùng."


"Perfect, Dương, hôm nay cô thoạt nhìn xinh đẹp cực kỳ, những minh tinh đang nổi dưới lầu quả thực còn kém hơn ngón chân cô rất nhiều." Tâm tình sung sướng uống một ngụm cà phê, lời nói ngọt ngào buột miệng thốt ra.


Dương Thần Thần thân là trợ thủ đắc lực nhất của Long Cảnh, cô che miệng cười, thoạt nhìn là bộ dáng vui sướng vì được khen, nhưng lại không biểu hiện ra bất kì đắc ý nào, chỉ là gật gật đầu với Bá Nạp Đức, không nói nhiều lời, liền rời đi.


"Thật là một nữ nhân thông minh." Bá Nạp Đức tán thưởng nói "Vì sao bên cạnh cậu luôn  có nhiều nhân tài như vậy, tôi thật ghen ghét."


Long Cảnh lúc này buông văn kiện trong tay xuống, bưng ly cà phê uống một ngụm, đi đến ghế sô pha ngồi xuống, nhìn Bá Nạp Đức, lông mày hơi giương, "Sao vậy, cậu đây là chật vật cần trốn đến chỗ tôi tìm kiếm bảo hộ sao?"


Mặt Bá Nạp Đức biến đổi, "Cậu đúng là càng ngày càng độc miệng, không thể để tôi trở thành khách du lịch của cậu được à?"


Long Cảnh cười nhạo một tiếng "Nghỉ phép còn cần mang những tên đó?"


Thực rõ ràng, chỉ chính là đám bảo tiêu đi theo Bá Nạp Đức.


"Được rồi, tôi cũng không lừa được cậu, nói thực thì, gần đây tôi quả thực rất thảm, cậu hẳn là không ngại để tôi tới chỗ cậu trốn mấy ngày đi?"


Long Cảnh cười như không cười nhìn hắn một cái.


Bá Nạp Đức Mặc Phỉ như bị dẫm trúng chân, hắn nhảy dựng lên "Lần trước cậu nói hạng mục đầu tư 30% là được rồi!"


"Thành giao."


"Cậu quả thực là nhà tư bản vạn ác trong xã hội cũ!"


"Như nhau."


Bá Nạp Đức trừng lớn mắt, nhìn Long Cảnh như đang nhìn quái vật, tiếp theo hắn hừ nhẹ một tiếng "Tôi quả thực là muốn bị ngược mới đến tìm cậu, chờ mọi chuyện kết thúc, tôi muốn đi Nhật Bản một chuyến, phải biết rằng, ở nơi đó, tôi đã gặp thiên sứ của tôi."


"Cậu nhất định không tin, cư nhiên sẽ có người phù hợp hoàn mỹ với tiêu chuẩn của tôi như thế, quả thực chính là thượng đế tạo riêng vì tôi, làm người không thể tự giữ."


Long Cảnh hừ nhẹ một tiếng, đối với lời nói của Bá Nạp Đức không hề phản ứng.


"Cậu không tin đúng không, xem đi, tôi chính là có ảnh chụp, đây là tôi xin được từ mẹ kế của tiểu thiên sứ, chỉ có một tấm này thôi, tôi chính là mỗi ngày đều đặt ở trước ngực, thật làm người mê say." Bá Nạp Đức ôm mặt, vẻ mặt say mê.


Long Cảnh theo bản năng liếc nhìn một cái, trong một khắc toàn thân đều cứng lại rồi.


"Tiểu thiên sứ của tôi quả thực là tác phẩm Chúa sáng thế thiên vị nhất, những minh tinh dưới tay cậu kém em ấy rất nhiều, cùng so sánh với Yuu của tôi......"


Hắn còn chưa nói xong, đã bị Long Cảnh túm chặt tay, Bá Nạp Đức nghi hoặc nhìn qua, lại bị sắc mặt của Long Cảnh dọa đến mức nói không ra lời "Cậu, cậu làm sao vậy?"


Đôi mắt Long Cảnh đen kịt, trầm thấp mở miệng, "Cậu nói em ấy gọi là gì?"


"Yuu, Yuu a......"


Tay bị niết thập phần mạnh, Bá Nạp Đức nhăn chặt mày, thật sự không hiểu vì sao bạn tốt lại có hành động này, đây là lần đầu tiên hắn thấy Long Cảnh thất thố như vậy.


"Cậu ở nơi nào gặp gỡ em ấy?" Long Cảnh cầm ảnh chụp, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên trên ảnh chụp.


Bá Nạp Đức trong nháy mắt cảm thấy uy hiếp, đoạt lại ảnh chụp "Cảnh thân ái, tôi cảnh cáo cậu, đây là tiểu thiên sứ thuộc về tôi, liền tính là cậu, tôi cũng không có khả năng nhường cho cậu đâu."


Long Cảnh một thân áp suất thấp, hơi thở lạnh lẽo làm Bá Nạp Đức có chút không khoẻ.


"Tôi hỏi cậu một lần nữa, em ấy ở nơi nào?"


Bá Nạp Đức ngẩn ra, bị bộ dáng của Long Cảnh dọa tới rồi, nhịn không được nói, "Nhật Bản......"