Bức Tường Thành Cuối Cùng Của Nhân Loại

Chương 12: Tội phạm phản nhân loại



Chương 12: Tội phạm phản nhân loại

Ngay khi nhận ra tình huống nguy hiểm sắp đến, Trần Phương Vọng kịp thời kêu gọi những người chung chuyến xe với hắn phá cửa xông ra ngoài.

Rõ ràng đây là thời đại siêu phàm, cho dù có nhìn thấy linh hồn n·gười c·hết cũng chẳng phải vấn đề gì khó khăn, ngược lại còn rất tốt cho bọn họ.

Vốn dĩ nhìn thấy linh hồn chính là thiên phú của bọn họ, thông thường có thể triệu hồi vong linh hoặc khô lâu giống như tên mập kia vừa làm.

Cho nên, ngay từ đầu đám người Trần Phương Vọng đã bị hắn ta đánh lừa bằng câu hỏi mang thiên hướng tâm linh, nhằm khiến bọn họ lơi lỏng cảnh giác.

Lúc này, trừ xe của đội trưởng Phùng Chí Thanh, tất cả xe còn lại đều nổ tung thành từng mảnh, may mắn là không ai nguy hiểm đến tính mạng, chỉ bị trọng thương.

"Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế?"

Lâm Đình Thái từ xa chạy tới chỗ Trần Phương Vọng và Trương Minh Trí, nhìn về phía hàng ngàn bộ xương trắng đang cố gắng bao vây tất cả bọn họ.

Tay trái Trần Phương Vọng cầm khiên đặt lên trước mặt, tay phải giữ chặt thanh thái đao, chưa từng sử dụng qua chúng nhưng vẫn có cảm giác cực kỳ quen thuộc.

"Không cần biết chuyện gì đang xảy ra, chúng ta phải g·iết đám khô lâu này trước, và cứu những người đang bị trọng thương."

"Cậu không đùa đấy chứ? Nhìn vào thông tin của chúng đi, cấp độ của chúng cao hơn chúng ta rất nhiều..."

"Đúng vậy, chúng ta không phải đối thủ của bọn chúng đâu. Hơn nữa, đội trưởng Phùng Chí Thanh chắc chắn phát giác ra rồi, sẽ quay lại cứu chúng ta thôi."

Trần Phương Vọng dường như chẳng quan tâm tới lời bọn họ nói, tình huống này chỉ có chống lại đám khô lâu mới mở ra được một con đường sống.

"Chúng ta không có nhiều thời gian đâu, tôi sẽ xông lên phía trước cản bọn chúng, hai cậu mang mấy người còn lại tới chỗ an toàn đi."

Trần Phương Vọng vừa nói vừa tiến về phía trước, mặc cho hai người bọn họ có làm theo hay không, hắn vẫn sẽ xông lên đánh nhau với đám khô lâu.

Nói thế nào thì đây cũng là cơ hội giúp hắn phát triển thiên phú, phải trải qua nhiều cuộc chiến mới thăng cấp thiên phú lên một tầm cao mới.

Tất nhiên hắn không thể bỏ qua cơ hội này được, vì hắn tự tin bản thân sẽ không c·hết dưới tay đám khô lâu, kể cả người triệu hồi ra chúng cũng không g·iết nổi hắn.

[Chiến binh khô lâu]

[Cấp độ: 10]

[Thiên phú: Không]

[Sức mạnh: E]

[Nhanh nhẹn: E]

[Tinh thần: F]

[Thể chất: F]

[Kỹ năng: Đâm Thẳng (E)]



Đám chiến binh khô lâu ngoài số lượng nhiều ra, thì hầu như các chỉ số lẫn kỹ năng cực kỳ thấp, bọn chúng không phải đối trọng so với Trần Phương Vọng.

Trong chớp mắt, Trần Phương Vọng xông lên phía trước, đưa khiên ngang với phần thân trên của cơ thể, ngăn chặn hoàn toàn những đòn t·ấn c·ông của năm chiến binh khô lâu.

Do bọn chúng chỉ có kỹ năng Đâm Thẳng nên rất dễ phán đoán vị trí t·ấn c·ông, và phần còn lại phụ thuộc vào khả năng chịu đòn của khiên sắt.

Lập tức, Trần Phương Vọng đẩy mạnh tấm khiên tới phía trước, khiến đám chiến binh khô lâu bị hất văng ra xa một đoạn nhỏ, nhanh chóng thu khiên lại.

Sau đó, hắn bước lên ba bước, vung kiếm về sau, chém nhanh theo chiều ngang từ phải sang trái, ngay đúng phần cổ của đám chiến binh khô lâu, cắt đứt đầu bọn chúng.

[Thái Đao]

[Phẩm chất: Thường]

[Lực công: E]

[Độ bền: 50/50]

[Điều kiện sử dụng: Sức mạnh (E) Nhanh nhẹn (E)]

[Khiên Sắt]

[Phẩm chất: Thường]

[Phòng thủ: E]

[Độ bền: 48/50]

[Điều kiện sử dụng: Sức mạnh (E) Thể chất (E)]

Đối với siêu phàm giả, trang bị cũng quan trọng không kém so với kỹ năng, chúng bổ trợ nhau rất tốt trong chiến đấu.

Chỉ số Phòng Thủ càng cao, khả năng đỡ đòn càng tốt, nhưng phải chú ý tới Độ Bền, vì nếu Độ Bền về 0, trang bị sẽ vỡ nát, không thể tái sử dụng.

Vừa rồi đám chiến binh khô lâu t·ấn c·ông vào khiên sắt khiến nó giảm đi 2 độ bền, có thể thấy khả năng đỡ đòn đối với chỉ số sức mạnh ngang bằng chỉ số phòng thủ cực kỳ tốt.

Vì đây chỉ là một cái khiên sắt phẩm chất Thường, cho nên chỉ số phòng thủ còn thấp, khả năng đỡ đòn cũng chỉ được ở mức E, mới bị đám chiến binh khô lâu làm giảm độ bền.

Một khi trang bị mang thiên hướng phòng thủ như áo giáp hay khiên có phẩm chất cao hơn, thì khả năng đỡ đòn sẽ tốt hơn, thậm chí còn nhận thêm một số hiệu quả độc nhất.

Tương tự như áo giáp, khiên, thì v·ũ k·hí t·ấn c·ông cũng cần đạt tới phẩm chất cao nhất, để có thể phát huy tối đa sức mạnh của một siêu phàm giả.

Mà chỉ số Lực Công và Phòng Thủ khác với Sức Mạnh và Thể Chất, bởi khả năng của Lực Công và Phòng Thủ kém hơn hai lần so với hai chỉ số kia.

Tức là, khi Lực Công bậc (SS) t·ấn c·ông vào một siêu phàm giả Thể Chất bậc (S) nó chỉ có thể tác động một phần, không thể trực tiếp g·iết c·hết.

Trái lại, chỉ cần Sức Mạnh bậc (S) siêu phàm giả hoàn toàn đủ sức phá hủy trang bị sở hữu chỉ số Phòng Thủ bậc (SS).



Chung quy lại trang bị, v·ũ k·hí chỉ hỗ trợ một phần nhỏ, vấn đề còn lại phụ thuộc vào khả năng và chỉ số thực của siêu phàm giả.

Nhưng không vì thế mà xem thường trang bị phòng thủ và v·ũ k·hí t·ấn c·ông phẩm chất cao, bởi hiệu quả độc nhất nó mang lại sẽ tác động trực tiếp lên siêu phàm giả.

Dẫu cho không thể trực tiếp g·iết c·hết đối thủ có chỉ số Thể Chất cao hơn, họ vẫn bị g·iết một cách gián tiếp nếu để lộ sơ hở và trúng các hiệu quả độc nhất.

Đối với phẩm chất trang bị, v·ũ k·hí, bao gồm Thường, Hiếm, Cực Phẩm, Sử Thi, Huyền Thoại, và Truyền Thuyết, từ phẩm chất Cực Phẩm trở lên sẽ xuất hiện hiệu quả độc nhất.

Tuy nhiên, tùy theo chất lượng rèn của v·ũ k·hí t·ấn c·ông hoặc trang bị phòng thủ, mà chỉ số nhận được sẽ cao hơn, công dụng chiến đấu cũng đa dạng hơn.

"Quả nhiên đúng như mình dự đoán, đám chiến binh khô lâu ngoài số lượng ra thì chúng cực kỳ yếu. Nhưng do là vật triệu hồi nên chúng không cho mình thêm bất kỳ điểm kinh nghiệm nào."

Trần Phương Vọng hơi thất vọng một chút, nếu có thể thu được điểm kinh nghiệm từ đám vật triệu hồi này thì tốt, vì hắn vẫn còn đang ở cấp độ 1.

Lâm Đình Thái và Trương Minh Trí chứng kiến Trần Phương Vọng g·iết c·hết năm chiến binh khô lâu vô cùng đơn giản, sự tự tin cũng được dâng cao.

Thực chất khoảnh khắc Trần Phương Vọng bảo bọn họ đã nhanh chân chạy tới chỗ những người bị trọng thương, đưa bọn họ cách xa đám chiến binh khô lâu.

Mà Trần Phương Vọng có thể g·iết chúng dễ dàng như vậy, bọn họ thay đổi hành động, thay vì chỉ chăm chăm vào cứu người, thì bọn họ bắt đầu t·ấn c·ông khô lâu.

Phía xa xa cặp song sinh Arianna và Arielle cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, nhờ vào kỹ năng biến thân nên bọn họ không gặp vấn đề khi xe p·hát n·ổ.

Với sự giúp sức của cặp song sinh từ phía xa, và hai người Lâm Đình Thái với Trương Minh Trí hỗ trợ lẫn nhau, Trần Phương Vọng cùng bọn họ liên tục càn quét chiến binh khô lâu.

"Này, chúng ta g·iết nãy giờ bọn chúng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Hơn nữa, bọn chúng không cho chúng ta điểm kinh nghiệm..."

"Đúng vậy, cứ tiếp tục thế này chúng ta sẽ gặp rắc rối. Nhưng mà, đội trưởng Phùng Chí Thanh làm gì đến giờ còn chưa xuất hiện?"

"Lẽ nào đây là thử thách đội trưởng Phùng Chí Thanh muốn chúng ta phải đối mặt à? Nhưng không phải hơi quá sức và chẳng đạt được hiệu quả gì sao?

"Cẩn thận!"

Trong khi Lâm Đình Thái và Trương Minh Trí thắc mắc một chút, thì Trần Phương Vọng bất ngờ hét lớn, giúp bọn họ may mắn tránh thoát khỏi đòn t·ấn c·ông chớp nhoáng từ xa.

Giữa khoảng không, một bóng đen hiện hữu, ban đầu là bộ xương trắng bình thường, rất nhanh liền trở nên cao lớn hơn, biến thành một con quái vật Lich đáng sợ.

Ngay khi t·ấn c·ông hụt lần đầu tiên, Lich tiếp tục t·ấn c·ông thêm lần nữa, sách ma pháp trên tay hắn phóng ra một chùm tia năng lượng màu đen.

Chùm tia năng lượng lao thẳng về phía ba người bọn họ, uy lực của nó mạnh đến mức xé toạc không gian, khiến phần đất hai bên nứt ra một đoạn.

"Sống sót trước đám vật triệu của ta tới lúc này, xem như các ngươi có chút bản lĩnh. Mà phải như thế thì các ngươi mới xứng với cái danh siêu phàm giả. Nếu đến cả chiến binh khô lâu cấp độ 10 cũng không đánh bại được, thì sẽ nhục nhã lắm."

"Có điều, cuộc vui nên kết thúc tại đây thôi, đây là ta đang giúp các ngươi đấy. Thà c·hết một cách nhẹ nhàng trong tay nhân loại như ta, sẽ tốt hơn là bị đám dị thú ngoài kia xé xác."

Càng lúc chùm tia năng lượng càng tiến lại gần, việc tránh khỏi đòn t·ấn c·ông ma pháp khủng kh·iếp thế này, gần như là con số không tròn trĩnh.

Lâm Đình Thái là người duy nhất có thể tránh né vô cùng dễ dàng trước đòn t·ấn c·ông này, nhưng nếu hắn chạy đi, đám người nằm dưới đất sẽ gặp nguy hiểm.



Trần Phương Vọng nhìn thấy vẻ mặt hoang mang của Lâm Đình Thái, tình huống này rất khó xử lý, chọn cái này thì mất cái kia.

Chẳng qua, Trần Phương Vọng như một người không có cảm xúc, khuôn mặt vẫn lạnh tanh và bình tĩnh lạ thường, kèm theo giọng nói trầm lặng.

"Nấp ra sau lưng tôi!"

"Huh? Cậu định làm gì?"

"Đúng vậy, tôi rất biết ơn, nhưng mà chuyện này..."

"Đừng lảm nhảm nữa, cứ làm theo lời tôi nói, nấp ra sau lưng tôi rồi từ từ di chuyển bọn họ đến nơi khác an toàn hơn."

Dứt lời, Trần Phương Vọng kéo hai người bọn họ ra sau, thả thanh thái đao xuống đất, dùng hai tay giữ chặt khiên và đặt nó ở trước mặt, trụ vững chờ đợi đòn t·ấn c·ông tiến tới.

Nháy mắt một cái, chùm tia năng lượng như vũ bão lao vào chỗ Trần Phương Vọng đứng chắn, v·a c·hạm với khiên sắt, phá tan nó thành từng mạnh, rồi đâm thẳng vào thân thể hắn.

Thể chất là một dạng phòng thủ cấp cao, đối với kỹ năng cấp thấp hơn, hoàn toàn có thể hóa giải nó ngay lập tức, không gánh chịu chút tổn thương nào.

Tuy là vậy, chùm tia năng lượng do Lich thi triển thuộc bậc S, nên tổn thương mà Trần Phương Vọng phải gánh chịu cực kỳ lớn.

Chùm tia năng lượng không ngừng đâm vào thân thể, khiến da của hắn bong tróc ra, để lộ phần thịt rướm máu, trông rất kinh khủng.

Nhưng may mắn thay, nó không trực tiếp hủy hoại phần thịt bên trong, mà chỉ từ từ làm tan chảy thịt, khiến cho hai cánh tay và phần ngực của hắn càng lúc càng bị bào mòn.

"Quái lạ, tên nhóc này hứng chịu toàn bộ năng lượng hắc ám mà không c·hết sao? Hắn còn có thể chịu đựng lâu tới mức nào chứ?"

Lich cảm thấy rất ngạc nhiên trước sức chịu đựng khủng kh·iếp của Trần Phương Vọng, điều mà siêu phàm giả cấp độ 1 không cách nào làm được.

Hắn là t·ội p·hạm phản nhân loại, luôn tìm cách săn g·iết đồng loại của mình, trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, thể loại gì cũng đã gặp qua một hai lần.

Có điều, đây là lần đầu tiên hắn thấy một người chỉ mới cấp độ 1 lại ngăn chặn được kỹ năng cấp S, thậm chí cơ thể vẫn chưa bị phân hủy sau khi tiếp xúc nãy giờ.

"Mẹ kiếp, xem ngươi chịu đựng được bao lâu nữa, c·hết đi tên khốn ngu xuẩn!"

Lich nổi cơn thịnh nổ, những dòng năng lượng màu đen thần bí liên tục tuôn trào xung quanh hắn, tiếp thêm sức mạnh cho chùm tia năng lượng.

Trần Phương Vọng đau đớn tột cùng vẫn đứng yên không rời, che chắn cho đám người phía sau, mặc cho cơ thể đang bị tàn phá dã man.

Hắn chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ hi sinh vì người khác, bởi chẳng có bất kỳ người nào chấp nhận hi sinh vì hắn, thậm chí còn mong hắn c·hết càng sớm càng tốt.

Dĩ nhiên hắn không vì vậy mà gom đũa cả nắm, cũng không phải hạng người sẽ hi sinh người khác để bản thân được sống sót.

Mặt khác, hắn cũng phải loại người sẽ chấp nhận hi sinh bản thân mình vì người khác, hắn đang làm điều nên làm, là cố hết sức thăng cấp thiên phú.

Đôi khi sự liều lĩnh sẽ mang đến những hiệu quả bất ngờ, hắn muốn dùng tính mạng mình nhằm phát triển thiên phú, đặt niềm tin rằng bản thân sẽ không bao giờ c·hết.

Và, hắn chỉ được phép c·hết khi tìm ra tung tích của cha mẹ, sống phải thấy người, c·hết phải thấy xác, hắn cần biết về gia đình mình trước rồi mới chấp nhận c·ái c·hết.

Nhưng mà, c·ái c·hết đang tới rất gần với hắn, khi Lich thật sự muốn tung hết sức mạnh, lập tức dùng kỹ năng khác t·ấn c·ông.

Hàng trăm khô lâu trồi lên từ bên dưới mặt đất, mỗi khô lâu đều cao đến ba mét, trên tay cầm theo cây búa lớn, và cấp độ của chúng đều là 50.

Đám khô lâu khổng lồ vung búa lên cao, nhắm thẳng vào vị trí Trần Phương Vọng đang chống đỡ chùm tia năng lượng, trong tức khắc bổ mạnh xuống.