"Nhàm chán thật đấy, tôi đang xem cái quái gì nãy giờ thế? Bốn mươi phút trôi qua, và những gì bọn họ có thể làm là cố níu chân bốn người kia, khiến họ mất đi chút sức lực, chỉ vậy thôi?"
Jasmine không khỏi khó chịu khi chứng kiến một trận đấu tưởng chừng như không cân sức giữa các bên, áp đảo về số lượng lại không thể hạ gục được bốn người kia.
Theo góc nhìn của Jasmine, nếu không có ai trong số tân binh sở hữu thiên phú trên cấp S, thì tất cả đều ngang bằng nhau, vấn đề của bọn họ là khả năng chiến đấu quá kém.
"Chậc, quả thật đám nhãi ranh này kém đến đáng thương, hẳn là thời gian qua không ngó ngàng gì đến việc luyện tập. Bây giờ bước vào cuộc chiến, chỉ có thể dựa vào số đông đàn áp người khác, đã thế còn không tận dụng tốt số lượng."
Shogun vốn còn trông chờ vào tình huống vừa rồi, tưởng chừng hai bên sẽ phản kháng rất quyết liệt. Nhưng khi Lương Thành Tài bị hạ gục một cách dễ dàng, những người khác cũng trở nên ngu ngốc hơn.
"Hai người tiêu cực quá rồi, theo tôi thấy bốn người bọn họ rất có năng lực, tận dụng tốt thiên phú và khả năng mình sở hữu để chống lại số lượng lớn kẻ thù. Những người kia chỉ là thiếu rèn luyện, chiến đấu không được như mong đợi, gia nhập Đội Cảnh Vệ bọn họ nhất định sẽ thay đổi thôi."
Nguyễn Vũ Thiên có cái nhìn tích cực hơn Shogun và Jasmine, mặc dù vậy vẫn nhìn ra vẻ thất vọng hiện trên mặt hắn. Có lẽ thời gian qua mọi thứ đều rất yên bình, nên mọi người mặc định mọi chuyện đang chuyển biến tốt, nguy hiểm chắc hẳn đã biến mất từ lâu.
Chính vì thế trông ai nấy đều yếu đuối, còn số ít người rèn luyện đàng hoàng, bọn họ đang thể hiện cực kỳ tốt, cho thấy thời gian qua luôn luyện tập chăm chỉ. Nếu thật sự không có thiên tài nào xuất hiện, ba vị cao tầng này sẽ rời đi mà không chọn bất kỳ người nào để đào tạo.
"Hai năm nhanh như một cái chớp mắt, đào tạo chuyên sâu cỡ nào, đám người đó luyện tập siêng năng ra sao cũng chẳng quan trọng. Cách tốt nhất hiện tại là huấn luyện bọn họ trở thành tốt thí, chỉ như thế bọn họ mới thật sự có tác dụng!"
Jasmine không ngần ngại điều gì nữa, thẳng thắn nói ra lời này trước mặt tất cả mọi người như thể đang ở chốn không người. Và, cô ta cũng chẳng cần biết đám tân binh nghe thấy hay không, cô ta vẫn tự tin rằng mình đang nói sự thật, cũng là hiện thực đám tân binh đó phải đối diện.
Nói thế nào thì Jasmine có cơ sở để thốt ra mấy lời đó, trong hai năm sắp tới, ngay cả những người bình thường cũng sẽ tham chiến cùng siêu phàm giả. Mà người bình thường khi tham chiến, hiển nhiên sẽ được trang bị chiến giáp, và cùng với những siêu phàm giả được cho là yếu kém đi đầu trong cuộc chiến với thú triều.
Đồng nghĩa với việc, rất nhiều người sẽ cùng đồng quy vô tận với đám dị thú, trở thành những con tốt thì, những kẻ ôm bom đích thực. Bọn họ chỉ có duy nhất một nhiệm vụ, xông pha lên tuyến trước, bằng mọi cách ngăn chặn thế tiến công của thú triều.
Sở dĩ Jasmine bảo nên huấn luyện đám tân binh kia trở thành tốt thí chính là như vậy, dùng sinh mạng thấp kém và yếu đuối lấp thành thành lũy.
"Ài... Sao cứ phải nói ngay lúc này chứ? Chúng nên cho bọn họ cơ hội tự lựa chọn, thay vì ép phải hi sinh một cách oan uổng."
"Vũ Thiên, anh là nhân loại mạnh nhất hiện tại, không có nghĩa trước đây anh cũng là người mạnh nhất. Siêu phàm giả cấp Thần Vương đầu tiên trong lịch sử đã tuẫn táng trên chiến trường khi đối đầu với Ngoại Thần, hơn mười Bán Thần Vương cũng bị Á Thần đánh cho tàn phế. Anh, Bán Thần Vương duy nhất ở hiện tại, có thể làm gì được chứ?"
Jasmine bức xúc nói ra một tràng dài, nhưng những gì cô ta nói đều là sự thật, bản thân cũng vừa tiến cấp lên Bán Thần Vương vài tháng trước. Cho nên cô ta hiểu rõ sức mạnh hiện tại của toàn nhân loại đã suy yếu đi rất nhiều, cũng từng chứng kiến sức mạnh của Ngoại Thần vào mười tám năm trước.
Hơn mười Bán Thần Vương mà Jasmine nhắc tới, trong đó có người thuộc gia tộc Vincent, nỗi sợ đeo bám người đó, và vì quá áp lực nên đã t·ự v·ẫn vài năm trước. Dĩ nhiên chuyện này cực kỳ ít người biết, nếu tin tức Bán Thần Vương c·hết vì sợ hãi, người dân sống trong bức tường thành cuối cùng sẽ hỗn loạn đến mất kiểm soát.
"Hai cô cậu nhịn nhau một tiếng đi, chúng ta còn sống là còn hi vọng, sao cứ phải bi quan như thế? Bán Thần Vương thì sao? Á Thần, Ngoại Thần thì thế nào? Nếu không có niềm tin, đến cả ác quỷ cấp Thủ Lĩnh cũng không thể tiêu diệt."
"Vậy nên cô đừng suy nghĩ tiêu cực quá, cũng đừng trách Vũ Thiên mềm lòng, cậu ta chỉ nghĩ cho nhân loại và không muốn nhiều người phải hi sinh tính mạng. Vả lại, hai cô cậu không nhận ra điều gì từ đám tân binh đó à?"
Shogun im hơi lặng tiếng nãy giờ cuối cùng lên tiếng, hắn là người lớn tuổi nhất ở đây, từng tham gia chống lại thú triều mười tám năm trước.
Hắn biết nhiều thứ về Ngoại Thần và Á Thần, nhưng chuyện đó không phải vấn đề cần quan tâm vào thời điểm này, mà trước hết cần phải tìm kiếm những thiên tài đang ẩn mình.
Nguyễn Vũ Thiên và Jasmine đều hiểu vụng ý của đối phương, lời nói cũng không mang hàm ý trách móc gì, chỉ là lo ngại lần trở lại của Ngoại Thần và Á Thần.
Ngay sau đó, hai người nhìn thẳng vào bên trong bức tường ánh sáng, chứng kiến điều mà bọn họ đang trông chờ từ nãy đến giờ, một thiên tài đã xuất hiện.
...
Trần Phương Vọng hướng mắt về bức tường đối diện, Lâm Đình Thái và Trương Minh Trí cũng tò mò dõi theo, lập tức thấy một người quen đang đứng đưa tay ra phía trước, trông khá kỳ lạ.
"Kia là Lý Đại Bình? Cậu ta đang làm gì ở đó vậy?"
"Đúng là cậu ta rồi, nhưng như vậy thì sao?"
Hai người Lâm Đình Thái và Trương Minh Trí khó hiểu khi Trần Phương Vọng nhìn chằm chằm vào Lý Đại Bình, cũng không biết từ khi nào lại làm theo lời hắn.
Trần Phương Vọng nheo mắt lại, ban đầu chỉ nghĩ Lý Đại Bình sở hữu thiên phú tương tự Phân Tích, có thể phân tích tình huống xung quanh cũng như điểm yếu của đối thủ.
Tuy nhiên, mọi thứ không giống suy nghĩ của hắn, thiên phú mà Lý Đại Bình sở hữu, nó còn kinh khủng hơn thiên phú Phân Tích, mang thiên hướng t·ấn c·ông chứ không phải hỗ trợ đồng đội.
Phải biết thiên phú dạng hỗ trợ đồng đội cực kỳ hiếm, trên chiến trường ngoài bức tường mang đến rất nhiều lợi ích, thường nhận được sự bảo vệ lẫn cung cấp tài nguyên từ mọi người.
Dĩ nhiên là so với thiên phú hay chức nghiệp loại chiến đấu thì vẫn thua kém một vài bậc, nhưng mỗi loại đều mang công dụng riêng trên chiến trường.
Mà Lý Đại Bình vẫn chưa cho mọi người thấy thiên phú của hắn, chỉ đứng yên đưa tay ra phía trước, miệng mấp máy, như thể đang lẩm bẩm điều gì đó.
Trần Phương Vọng bỗng giật mình, ngay lập tức quay sang nhìn Lâm Đình Thái, bình tĩnh nói.
"Đình Thái, cậu nhanh cứu hai người kia, nhất định phải mang họ tới đây."
"Huh? Đột ngột như vậy... Chậc, tôi hiểu rồi, cũng không thể để bọn họ đứng đó chịu đòn được."
"Tôi đi cùng cậu..."
Trương Minh Trí tỏ ý muốn cùng Lâm Đình Thái đi cứu cặp song sinh, lập tức bị Trần Phương Vọng ngăn lại.
"Dừng lại, Đình Thái di chuyển rất nhanh nên sẽ cứu được hai người bọn họ thôi, chúng ta chỉ cần đứng đây. Bằng không sẽ gặp nguy hiểm khi di chuyển vào trong."
"Cậu... Ài... Tôi hiểu rồi."
Trương Minh Trí có chút thất vọng, hiển nhiên hiểu ý Trần Phương Vọng nói, hắn chỉ là lo sợ Lý Đại Bình muốn làm điều gì đó điên rồ. Và nó sẽ ảnh hưởng đến bất cứ ai ở khu vực trung tâm sân chính, an toàn hơn khi ở yên ngoài rìa.
Sau đó, Lâm Đình Thái lấy đà, vận sức tại chỗ vài giây, rồi phóng nhanh như tia chớp vào giữa trung tâm đám người. Tốc độ của hắn tăng lên khi liên tục sử dụng kỹ năng Tăng Tốc, giới hạn ban đầu cũng được tăng lên.
Trong khi đó, cặp song sinh vẫn đang rất kiên trì, và duy trì hình thái biến thân được gần năm phút. Điều tối quan trọng của siêu phàm giả là phải liên tục đương đầu với nguy hiểm, nhờ vậy mới phát triển năng lực nhanh hơn.
Mà lúc này, những đường kẻ màu đen bất ngờ xuất hiện trên mặt đất, nó nối dài ba đầu lại với nhau, tạo thành một hình tam giác đều.
Hình tam giác đều bao quát khu vực trung tâm, trông rất giống một loại kết giới nào đó, chỉ cần duy nhất một người thi triển.
Lâm Đình Thái xông vào và kéo cặp song sinh ra ngoài, gần như sử dụng hết tốc lực của bản thân để chạy, thiếu chút nữa là bị nhốt lại cùng đám người kia.
Thời khắc Lâm Đình Thái và cặp song sinh vừa ra khỏi phạm vi của hình tam giác, những đường vẽ màu đen bắt đầu dựng lên thành bức tường.
Toàn bộ người bên trong không cách nào thoát ra, người bên ngoài cũng không nhìn thấy bất cứ thứ gì bên trong, vô cùng đáng sợ.
"Hộc, hộc... Chuyện, chuyện gì đang diễn ra vậy? Bức tường tam giác đó là thế nào?"
Lâm Đình Thái liên tục thở dốc, vừa thở vừa nhìn Trần Phương Vọng hỏi, cả cặp song sinh cũng chưa hiểu chuyện gì.
Trông Trần Phương Vọng lúc này giống như bị ma nhập, đôi lúc nở nụ cười kỳ lạ, đôi lúc cảm thấy có gì đó rất đáng sợ.
"Tôi chỉ biết người thi triển là Lý Đại Bình, còn những người bên trong sắp gặp phải chuyện gì thì tôi không biết."
"Hả? Lý Đại Bình? Cậu ta thức tỉnh thiên phú cấp SSS hay sao, mà lại tạo ra cảnh tượng đáng sợ như vậy?"
"Nếu thật sự là thiên phú cấp SSS, khu vực Phòng Tuyến Số 13 chúng ta chẳng phải sẽ trở nên nổi tiếng hơn rồi sao?"
"Nổi tiếng chẳng mang đến lợi ích gì, ngược lại nguy cơ chúng ta mất đi một thiên tài là rất cao, các giám khảo sẽ tranh giành cậu ta cho bằng được."
"Đồng ý. Hơn nữa, khu vực Phòng Tuyến Số 13 mất đi một người mạnh như Lý Đại Bình, thời điểm chống lại thú triều sẽ cực khó khăn đối với chúng ta."
Năm người bọn họ ngơ ngác nhìn về phía Lý Đại Bình, có chút ngưỡng mộ thiên phú của cậu ta, cũng cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Vì khu vực Phòng Tuyến Số 13, hay khu vực bức tường thành phía Tây Nam thiếu sự phục vụ từ người mạnh như cậu ta.
Bấy giờ, Lý Đại Bình vẫn đang nghiêm túc thi triển kỹ năng của mình, trông hắn như đang chịu một áp lực cực kỳ to lớn.
Khoảng mười lăm giây sau, khi bức tường hình tam giác dựng lên thành một cái kim tự tháp, Lý Đại Bình mới lẩm bẩm một câu.
Tam Giới - Khống!
Ngay lập tức, kim tự tháp lóe lên luồng ánh sáng nồng đậm, trong nháy mắt vỡ tan thành những mảnh nhỏ li ti.
...
"Cái quái? Thằng nhãi đó đang sử dụng kết giới sao? Đây là loại kết giới mới à?"
Shogun ngạc nhiên khi thấy Lý Đại Bình dựng lên kim tự tháp màu đen bao phủ toàn bộ không gian bên trong. Thậm chí một người biết nhiều thứ về siêu phàm giả như hắn cũng không biết đó là loại kết giới gì.
Rất nhiều siêu phàm giả tồn tại trong bức tường thành cuối cùng, duy chỉ có ba người thức tỉnh thiên phú có khả năng tạo ra kết giới. Và, mỗi người trong số họ đều cực kỳ mạnh mẽ, đến cả những siêu phàm giả mạnh nhất cũng phải dè chừng.
Jasmine nhanh chóng thay đổi tâm trạng, từ nhàm chán sang mong chờ, bởi đa phần siêu phàm giả sử dụng kết giới đều có thiên phú từ SS trở lên. Ba người thức tỉnh phiên phú Kết Giới kia cũng ở cấp SS, nên cô hi vọng Lý Đại Bình sẽ thức tỉnh thiên phú cấp SSS.
"Xem ra không phải tất cả đều vô dụng, nhưng nếu cậu ta thức tỉnh thiên phú cấp SSS thì sẽ tốt hơn."
"Chắc chắn đó là lựa chọn tốt nhất, có điều SS hay SSS cũng như nhau thôi, quan trọng bản thân phát triển như thế nào."
"Ừm... Xin thứ lỗi, nhưng mà chúng ta nên giúp đám tân binh kia thoát khỏi kết giới không?"
Đội trưởng Phùng Chí Thanh thắc mắc hỏi, thông thường kỹ năng tạo kết giới chủ yếu thuộc dạng t·ấn c·ông, mà đám tân binh kia mới ở cấp độ 1, trúng phải kết giới sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Tuy nhiên, Nguyễn Vũ Thiên hay Shogun và Jasmine đều xua tay từ chối, thậm chí còn cảm thấy hứng khởihơn khi xem khung cảnh đặc sắc này.
"Anh đừng lo lắng, đó chỉ là kết giới không chế người khác thôi, tất nhiên sẽ mặc định những người trong kết giới đều b·ị đ·ánh bại."
"Đúng vậy, cho dù kết giới t·ấn c·ông hay khống chế thì đều như nhau cả, việc cậu ta sử dụng loại kết giới khống chế trong tình huống này là điều vô cùng hợp lý."
"Cậu ta cực kỳ tinh tế, quan sát tình hình thận trọng, lại biết nên làm gì trong tình huống này, quả nhiên tài năng luôn đi đôi với trí tuệ!"
Đội trưởng Phùng Chí Thanh nghe vậy mới bình tĩnh hơn, trước đó đã định gọi đám người kia dịch chuyển đám tân binh ra ngoài.
Mà ba nhân vật lớn đã khen ngợi Lý Đại Bình nhiều như vậy, chứng tỏ bọn họ rất muốn bồi dưỡng hắn, còn về việc ai là người bồi dưỡng chính thì phải chờ đến khi trận đấu kết thúc.
Khi kim tự tháp vỡ thành từng mảnh nhỏ, những người bên trong bắt đầu hiện ra, ai nấy đều cứng đơ như tượng, hoàn toàn không thể cử động bất cứ bộ phần nào.
Trần Phương Vọng chứng kiến khung cảnh này, mới thấy rõ sức mạnh của Lý Đại Bình khủng kh·iếp cỡ nào, khống chế toàn bộ những người đứng bên trong, hoàn toàn ngăn chặn hành động của bọn họ.
Sau đó đám người bất động kia được những người trong Đội Cảnh Vệ đưa ra ngoài, trong sân chính chỉ còn lại sáu người, mà trận đấu này cũng chẳng cần phải tiếp tục nữa.
Bấy giờ, Nguyễn Vũ Thiên mới đứng dậy phất tay một cái, loại bỏ đi bức tường ánh sáng, rồi cùng Shogun và Jasmine dịch chuyển tức thời tới gần Lý Đại Bình, dò hỏi cấp bậc thiên phú của hắn.
Những gì bọn họ nghe thấy sau đó vừa đúng với mong đợi, hắn là thiên tài, thức tỉnh thiên phú Kết Giới Sinh Tử cấp SSS.