Ninh Thư thở dài, thấm thía nói, “Tôi chỉ có thể giúp anh đến đây thôi.”
“Cô giúp được?” Người đàn ông mặc sườn xám hỏi Ninh Thư.
“Cảm giác khi anh nhìn tôi là gì?” Ninh Thư hỏi.
Người đàn ông mặc sườn xám: “Là mẹ.”
Ninh Thư: …
Đi chết đi.
Ninh Thư lười cãi cọ với người đàn ông mặc sườn xám đói khát này, nói với 2333: “Đi thôi, đến Thủy thành xem một chút.”
Dù sao hiện tại cũng là thành chủ Thủy thành.
Ninh Thư xuất hiện phía trên phủ thành chủ, chậm rãi hạ xuống.
Trong phủ thành chủ không có người.
Ninh Thư đi dạo một vòng quanh phủ, sau đó ngẩng đầu nhìn kết giới trên bầu trời.
Giờ Ninh Thư mới phát hiện kết giới Thủy thành thực ra là một bức màn nước.
Ninh Thư vung tay, nước trên mặt đất phóng về phía bầu trời, dung hợp với kết giới Thủy thành.
Kết giới càng thêm dày dặn và chắc chắn.
Ninh Thư ra ngoài kết giới, phía bên này là sức mạnh mãnh liệt của pháp tắc thủy.
Ninh Thư đạp không mà đi, tuần tra toàn bộ Thủy thành.
Nhìn xem có lỗ hổng nào cần lấp không, đã tiếp nhận rồi thì phải có trách nhiệm với thành phố này.
Hơn nữa còn nhận thuế của cả thành phố.
Đa phần thuế đều là công đức và lực tín ngưỡng.
Có thuế rồi cô sẽ có đủ công đức và lực tín ngưỡng mua căn nguyên thế giới.
Cũng có thể mua đồ, đồ đắt như ở phòng đấu giá muốn mua thì phải có đủ vốn liếng trong tay mới không túng quẫn.
Tài nguyên của kẻ mạnh khẳng định sẽ ngày càng nhiều.
Làm xong những việc này, Ninh Thư nói với 2333 muốn về không gian hệ thống.
Trở lại không gian, 2333 đã đợi sẵn Ninh Thư: “Chúc mừng cô trở thành hoá thân của pháp tắc, từ nay sẽ có nguồn cung cấp lực tín ngưỡng và công đức dồi dào.”
“Chung vui chung vui.” Ninh Thư cười híp mắt nói.
“Chung vui cái gì, tôi có được chỗ tốt nào đâu.” 2333 kéo dài giọng.
Ninh Thư: …
Trong lòng 2333 đang rất bất bình.
“Muốn làm nhiệm vụ hệ thống không?” 2333 hỏi.
Ninh Thư nằm dài trên ghế sofa, “Mi lại thiếu năng lượng?”
“Đúng thế.” 2333 ngay thẳng nói.
Ninh Thư cảm giác mình đã làm không ít nhiệm vụ hệ thống.
Nhưng 2333 vẫn luôn đói bụng.
Giống như lúc nào cũng ở trong trạng thái không đủ năng lượng.
2333 cũng không ép Ninh Thư làm nhiệm vụ hệ thống, nói: “Đừng tưởng trở thành hoá thân của pháp tắc thì từ nay sẽ đi đến đỉnh cao cuộc đời, thứ này là bảo vật nhưng cũng có thể là tai họa.”
Trước đó khi giáo y xóa bỏ hai hoá thân của pháp tắc, Ninh Thư cũng đã nhìn ra chút đầu mối.
Pháp tắc có ấn ký, cho dù người chết rồi thì ấn ký vẫn còn, vẫn có thể bị người khác cướp.
“Chỉ cần có ấn ký pháp tắc thì chính là hoá thân của pháp tắc, cô phải chú ý, khả năng sẽ có nhiệm vụ giả ra tay với cô.”
Ninh Thư hỏi: “Ấn ký pháp tắc có thể chuyển sang cho người khác không?”
“Không thể, đã khắc vào trong linh hồn, chỉ khi cô chết thì ấn ký pháp tắc mới có thể tách ra.” 2333 nói.
Vậy khá là nguy hiểm.
Giáo y cứ thế bóp nát hai ấn ký pháp tắc, quả thật đau lòng chết người.
Người sở hữu ấn ký chẳng khác nào có được sự phụng dưỡng của cả một thành pháp tắc.
Nguy hiểm và cơ hội cùng tồn tại.
“Hơn nữa pháp tắc của cô thuộc loại không tệ, pháp tắc thủy tạo nên vạn vật, thậm chí có thể phát triển theo hướng pháp tắc tối cao – pháp tắc sinh mệnh.”
Pháp tắc tối cao bao gồm hủy diệt, sinh mệnh, tử vong, vận mệnh.
“Cho nên mới có không ít người nhìn cô chằm chằm.” Giọng 2333 trầm thấp.
Ninh Thư chống nạnh, “Ta không sợ, kẻ nào tới ta liền đánh kẻ đó, pháp tắc là do ta vất vả lắm mới lĩnh ngộ được, dựa vào đâu ta phải dâng cho kẻ khác.”
Có giỏi thì đến đây mà đoạt đồ của cô.
Ít nhất bây giờ cô cũng được coi là một nhiệm vụ giả thạo nghề trong tổ chức.
“Cô cũng đừng trông cậy vào pháp tắc mà tác oai tác quái trong lúc làm nhiệm vụ, cấp vị diện càng cao thì áp chế pháp tắc càng lớn, hơn nữa đến vị diện cấp thấp, cô phải tự mình áp chế pháp tắc, có thể không dùng thì đừng dùng, tránh xung đột với pháp tắc của vị diện.”
“Cô hẳn là đã thấy hậu quả của việc lạm dụng pháp tắc rồi, so với nhiệm vụ giả bình thường thì chỉ là nhiều hơn một cái lệnh loại bỏ mà thôi, phạm sai lầm vẫn sẽ bị xoá bỏ như thường.”
2333 thấm thía nói, “Ninh Thư, cô cũng không thể kiêu ngạo.”
Đây là lần đầu Ninh Thư thấy 2333 nói nhiều như vậy, điều này chứng tỏ trong lòng 2333 cô đã có chút sức nặng.
Ninh Thư gật đầu, “Ta biết rồi.”
Lúc nào thiếu nước thì làm chút nước uống là được.
Xem ra để thoát khỏi số phận bị xoá bỏ vẫn cần phải xây dựng thế giới càng nhanh càng tốt.
Hiện tại còn thiếu hai căn nguyên thế giới, đợi thu được thuế Thủy thành, cô sẽ lượn khắp các phòng đấu giá.
Nói không chừng có thể tìm thấy căn nguyên thế giới.
Ninh Thư mỉm cười, mục tiêu của cô đang dần được hoàn thành, mọi vất vả cố gắng đều đáng giá.
Chắc là đi làm nhiệm vụ thôi, cảm giác suy đồi và bất lực đã được ấn ký của pháp tắc thủy xoá sạch.
Hiện tại Ninh Thư đang ở trạng thái tốt nhất từ trước đến giờ.
Hệ thống trò chuyện đinh một tiếng, Ninh Thư ấn mở, là Mai Tử Khanh, Mai Tử Khanh phấn khích nói với cô: [Tôi đoạt được hắn rồi, đây là lần đầu tiên tôi đấu giá thành công đấy.]
Ninh Thư: …
Đoạt được đàn ông mà vui vậy à.
Mai Tử Khanh: [Cô muốn đến xem không?]
Ninh Thư cảm thấy Mai Tử Khanh điên rồi.
Ninh Thư: [Ở đâu?]
Mai Tử Khanh: [Thủy thành.]
Nói đến Thủy thành, Ninh Thư lại cảm thấy thân thuộc như nhà.
2333 chua xót nói: “Cô có thể nghỉ chút không, đừng chạy lung tung nữa.”
Ninh Thư: “Mau đến Thủy thành của ta, trước kia không cảm thấy gì, bây giờ lại thấy đáng yêu thật đấy, đáng yêu quá đi.”
Mặc dù 2333 phàn nàn nhưng vẫn đưa Ninh Thư đến Thủy thành.
Ninh Thư hỏi 2333: “Lúc nào ta mới có thể chạy khắp nơi mà không cần mi.”
“Có lẽ phải đợi cô lĩnh ngộ pháp tắc cao cấp không gian mới có thể, tôi cũng là dựa vào thông đạo do hệ thống chủ cung cấp.” 2333 nói.
Ánh mắt Ninh Thư xoay chuyển, “Chẳng lẽ có thể lĩnh ngộ nhiều loại pháp tắc?”
“Pháp tắc tương khắc rõ rệt thì không thể lĩnh ngộ đồng thời, ví dụ những pháp tắc tương sinh tương khắc như ánh sáng và bóng tối.”
“Thủy của cô có thể cùng tồn tại với mộc, nhưng đối với hỏa thì không, lực lượng pháp tắc sẽ triệt tiêu lẫn nhau.”
Ninh Thư gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Cũng giống như cô có ấn ký pháp tắc thủy vẫn có thể tu luyện pháp tắc không gian, thời gian, còn có mấy cái pháp tắc tối cao, sinh mệnh, tử vong, vận mệnh và các loại pháp tắc khác.
Có vô số con đường ở phía trước, từ từ đi, từng chuyện một sẽ đến.
Ít nhất hiện tại cô đã nắm giữ một loại pháp tắc.
Ninh Thư đến quán rượu tìm Mai Tử Khanh, muốn xem anh chàng đẹp trai trong miệng Mai Tử Khanh trông như thế nào.
Mà tư duy còn trống rỗng như tờ giấy trắng, một anh chàng đẹp trai rất đơn thuần.
Có vẻ như là một chàng đẹp trai không mặc đồ mặc người chọc ghẹo.