Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 118: Cáo Nhảy Lăn Tăn



Chương 118: Cáo Nhảy Lăn Tăn

A a a a ....!!!

Tuyết Nguyệt hoảng loạn.

Nước đã tới mắt cá chân nàng.

Làm sao đây !!?

Tuyết Nguyệt hốt hoảng.

Bình tĩnh !

Đây là một escape room !

Nước chảy ra cũng đang chậm dần.

Nhất định chỉ là bước tiếp theo, không phải án tử !

Nàng nhìn quanh.

Các phù điêu đều đang tỏa sáng ở những chú cáo.

Làm sao đây !?

Nàng nhìn khắp nơi.

Đang cố gắng chiếm được bất kỳ thông tin nào hữu dụng.

Những phù điêu hồ ly phát sáng... !?

Hơ ?

"Bầu trời" ở trên trần căn phòng của Thủy Hồ Lão Tổ.

Đang có những ánh sao đang phát sáng.

Không phải.

Là nó phản chiếu từ ánh sáng từ các phù điêu hồ ly.

Lúc này Tuyết Nguyệt mới nhận ra.

Trần nhà kia, bóng loáng như một mặt gương.

Như thể nó đang phản chiếu...

Mặt nước.

Giật mình.

Tuyết Nguyệt nhìn xuống mặt nước.

Bên dưới chiếc áo choàng ngoài của mình, có một thứ gì đó đang phát sáng bên trong.

Đây là...?

Lấy nó ra từ lớp áo choàng.

Vật phát sáng chính là Ngọc Bội Yêu Hồ - Thiên Vỹ Kính Nguyệt.

Chú hồ ly trên ngọc bội cũng đang phát sáng.

Bất chợt.

Ngọc bội liên tục toát ra ánh hào quang.

Khiến mặt nước dưới chân lung linh lên vạn phần.

Như thể có lân tinh trong dòng nước.

Các dòng nước bắt đầu chảy đến bên ngọc bội.

Bao phủ nó như một quả cầu nước.

Hơ...

Màn hình hệ thống đã hiện lên.



【Xác định điều kiện chuyển tộc đã hoàn tất.】

【Bạn có muốn thay đổi tộc của mình từ Nhân Loại trở thành Thủy Hồ ?】

A...!?

Tuyết Nguyệt không khỏi che miệng mà ngạc nhiên.

Có thể sao ... !?

.

.

.

Thủy Hồ Tộc.

Trong từ Vạn Yêu, Vạn không phải chỉ số lượng yêu tộc còn sống.

Mà là Vạn Tộc.

Có hàng vạn tộc nằm trong Yêu Tộc.

Ở thời đại hưng thịnh nhất của Yêu Tộc, chính là như vậy.

Sau này dù vật đổi sao dời, số lượng yêu tộc đã còn vô cùng ít, thống lĩnh của Yêu Tộc vẫn được gọi là Thống Lĩnh Vạn Yêu.

Thủy Hồ Tộc được người đời tương truyền qua nhiều điển tích.

Có một con hồ ly sống tại làng chìa nọ, rất thích ăn cá.

Khi ngư dân đánh cá, đôi lúc có thể thấy một con hồ ly nhảy lăn tăn trên mặt nước.

Nó rất kén chọn.

Lựa đúng những con cá ngon để ăn.

Ngư dân tại làng chài ấy lâu ngày học theo.

Chỗ nào có chú hồ ly đó lặn xuống bắt cá, nhất định sẽ câu được một mẻ lớn, đặc biệt cá còn rất ngon.

Những đứa trẻ con chơi đùa trên biển, nếu có lỡ đuối nước thường sẽ được chú hồ ly kia lôi lên bờ.

Lâu ngày người dân gọi chú hồ ly đó là thần bảo hộ của làng chài.

Mỗi lần đi biển nhiều ngày, trước khi đi họ đều lấy một con cá to nhất, ngon nhất, đặt trước tượng hồ ly được dựng gần biển.

Nếu ngày hôm sau không còn thấy con cá nữa.

Thì chú hồ ly kia đã chấp nhận bảo vệ họ.

Có thể an toàn ra khơi.

Nếu chú cá ngày hôm sau vẫn còn đó.

Tức là biển dữ.

Hồ ly cũng không thể bảo vệ.

Nhất định không được đi.

.

.

.

Như Ngọc chăm chú nghe lời kể của mẹ mình.

Nằm gọn bên eo mẹ, dụi dui vào người.

Nghe mẹ kể những câu chuyện về tộc mình.

.

.



.

"Thủy Hồ Lão Tổ chính là chú hồ ly đó."

"Cũng bởi vì thế, Thủy Hồ Tộc chúng ta mặc dù là Yêu Tộc, nhưng cũng có mối quan hệ mật thiết với con người."

"Trừ khi bị t·ấn c·ông, Thủy Hồ Tộc đều được dạy không được làm hại loài người."

"Thế nhưng cũng vì thế, mà bị các yêu tộc khác ghét bỏ."

Âm thanh vang lên từ chiếc ngọc bội.

Là giọng của Thiên Vỹ Yêu Vương.

"Với bọn chúng, thịt loài người là mỹ vị, tại sao lại không ăn?"

"Bảo sao Thủy Hồ Tộc chỉ là lũ yếu kém. Chẳng có nổi một Yêu Vương."

Thủy Hồ Tộc sống bên cạnh biển hồ, những nơi có dòng nước.

Thủy Hồ Tộc của Thiên Vỹ Yêu Vương định cư tại chính làng chài năm xưa Thủy Hồ Lão Tổ bảo vệ.

Như Ngọc mãi không quên ngày hôm ấy.

Sấm to.

Gió lớn.

Hồ ly bé con chui rúc trong lòng mẹ, sợ hãi trước những âm thanh to lớn.

Mẹ của nó chỉ nhẹ nhàng liếm mượt bộ lông của nó, dụi dụi vào người nó.

Để nó thấy an tâm.

Nó thật sự thấy bình yên.

.

.

.

"Có...!"

Ngay sau lời nói đó, lệnh bài kia phát sáng.

Dòng nước bắt đầu lần theo bàn tay của Tuyết Nguyệt, chảy khắp thân thể.

Một cảm giác mát rượi.

Như thể nàng đang ngâm mình trong dòng nước mát.

A...?

Cảm giác như thể nàng đang lùn dần đi.

"Chân mình...!?"

Đôi chân đã tan vào dòng nước.

Như lúc mà Thiên Vỹ Yêu Vương đem nàng xuống đây.

Ting.

Ting Ting.

【Kỹ Năng Mới đã được thêm vào.】

【Thủy Thượng Phiêu - Thủy Hồ Tộc】

【Tinh Hà Dưới Đáy Biển - Thủy Hồ Tộc - BỊ KHÓA】

【Hóa Thủy Lưu - Thủy Hồ Tộc - BỊ KHÓA】

Hai kỹ năng vẫn còn bị khóa ?

Tuyết Nguyệt vội mở bảng kỹ năng để xem tác dụng của Thủy Thương Phiêu.



【Thủy Thượng Phiêu - Thủy Hồ Tộc】

【Một chú cáo chạy nhảy trên mặt nước.】

【Nội tại: Khi di chuyển trên mặt nước, tốc độ di chuyển tăng 20%】

【Kích hoạt: Mỗi bước đi đều hao tốn sinh lực, nhưng tạo nên mặt nước dưới chân. Đồng đội và bản thân đi trên mặt nước nhận 20% tốc độ di chuyển và né tránh.】

Wow...

Dòng chữ "Thủy Hồ Tộc" trên mỗi kỹ năng.

Đây không phải kỹ năng bình thường, đây là Yêu Thuật.

Những thuật pháp, kỹ năng đặc trưng của mỗi tộc.

Đáng lẽ những kỹ năng này chỉ có ở NPC.

Làm cách nào lúc này Tuyết Nguyệt lại mở khóa không chỉ một, mà là 3 kỹ năng ?

Ngay cả dùng Yêu Dịch để đổi chủng tộc, cũng không cho Yêu Thuật.

Chỉ là một kỹ năng bình thường liên quan tới tộc đó.

Thế này là thế nào ?

Nàng thật sự muốn rời đi để thông báo việc này cho giám đốc Minh và Đậu Hủ ngay lập tức.

Nhất Thế... đã không còn như những gì họ biết nữa rồi.

Ngọc Bội Yêu Hồ vẫn tiếp tục phát ra âm thanh.

.

.

.

Hồ ly bé con kia thường ngày nhảy lăn tăn trên mặt biển.

Nó thích cảm giác đôi bàn chân mình chạm lấy mặt nước.

Bộ lông của loài Thủy Hồ chống nước rất tốt.

Gần như chúng không bao giờ bị ướt.

Chạy ! Chạy nhanh nữa !

Ta muốn thấy những giọt nước kia bắn đầy trên mặt nước !

Ngoạm.

Một con cáo khác to lớn hơn hẳn đã ngoạm cổ nó mà xách về.

Là Cáo Mẹ.

Chú cáo bé con kia có vẻ vẫn muốn chơi tiếp, giãy dụa mà đòi mẹ thả ra.

"Hôm nay không được. Cá đặt ở Tượng Thủy Hồ Lão Tổ vẫn còn nguyên, nhất định là có sóng dữ."

Bé con kia phồng má giận dỗi, đành phải để cáo mẹ xách nó về.

Lúc về đi ngang tượng Thủy Hồ Lão Tổ bên bờ biển.

Con cá mà cáo mẹ đặt từ hôm qua đến hôm nay vẫn còn đó.

Thủy Hồ Lão Tổ không nhận cống phẩm.

Tức là gió to sấm lớn, đáng sợ !

Chú cáo con lắc lắc đầu.

Nhảy phóc xuống mà leo leo lên lưng mẹ.

"Lông mẹ ấm !"

Cáo mẹ vui vẻ mà liếm liếm má nó.

"He he he ! Mẹ ơi ! Nhột !"

Hai mẹ con vui vẻ mà về nhà.

Ấm áp mà ôm nhau ngủ qua cơn bão ngày hôm đó.