Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 140: Hoa Hành Thông Thiên



Chương 140: Hoa Hành Thông Thiên

"Hoa ở đây đều có dược tính rất mạnh, để làm thuốc cực kỳ hiệu quả, đặc biệt là cho cấp bậc Yêu Vương Yêu Tướng. Các ngươi hái lẹ lẹ, kiểu nào cũng có lời."

Thiên Vỹ Yêu Vương thả rổ hoa nước kia trôi lơ lửng giữa không trung.

Lại tạo một rổ khác mà hái.

"Mỗi lần hái chỉ hái một bông, không được ngắt một nắm, tham lam vội vàng sẽ chọc giận Sâm Địa Lang Yêu."

"Mỗi bông hoa khi hái lên mới để lộ ra hình dáng thật sự của mình. Thế nên ngươi không dùng mắt để lựa được bông mình muốn được đâu."

Vô Nhất đổ mồ hôi.

Thế ai đang hái mấy rổ hoa liên tục thế hả ?

Hắn nghe lời, cũng cúi xuống mà bắt đầu hái.

Chỉ là bông hoa, dược liệu mạnh đến mức nào-

【Hoa Ký Ức】

【Sử Thi】

【Dược liệu chế tạo thuốc. Cần đẳng cấp học nghề Tông Sư để biết rõ.】

À... Nhi thần có tội.

Hắn hái thêm một bông.

【Hoa Mùa Đông Buổi Sáng】

【Sử Thi】

【Dược liệu chế tạo thuốc. Cần đẳng cấp học nghề Tông Sư để biết rõ.】

Lại thêm một cái.

【Hoa Vằn】

【Sử Thi】

【Dược liệu chế tạo thuốc. Cần đẳng cấp học nghề Tông Sư để biết rõ.】

Một cái...

【Hoa Tuyết Yêu】

【Sử Thi】

【Dược liệu chế tạo thuốc. Cần đẳng cấp học nghề Tông Sư để biết rõ.】

Cứ hái đại một bông, cũng nhất định là phẩm chất sử thi ?

Theo Vô Nhất nhớ, nguyên liệu chế thuốc Sử Thi trong trò chơi hiện có chủ yếu là rớt ngẫu nhiên từ Boss.

Giá mỗi một dược ước tính đều là ngàn nguyên bảo.

Thế này... chẳng phải là giàu to sao ?

Đi theo Thiên Vỹ Yêu Vương... Thật là thơm !

"Anh bỏ ý dịnh đó đi." Tuyết Nguyệt đang hái cùng hắn.

"Hả?" Vô Nhất ngớ người, giấc mộng làm giàu vừa nảy ra trong đầu như vậy tạm dừng.

"Những bông hoa ở đây đều là phẩm chất sử thi, nhưng chúng đều không có phương thuốc."

"Đồng nghĩa với việc không có tác dụng gì."

Hả ?



Hả !?

Vô Nhất ũ rũ tột cùng.

Tuyết Nguyệt tuy tiếp tục hái, nhưng nàng ý định thực sự là đem nó về cho DMG kiểm tra.

May mắn thay lúc bắt đầu chơi nàng chọn nghề nghiệp là Dược Sư.

Còn thiếu chút nữa mới đạt Tông Sư để đọc phương thuốc, nhưng đoán chừng là không có.

Những bông hoa này... Sợ là còn rất lâu mới xuất hiện trong Nhất Thế.

Hiện tại hái ở đây chỉ mang tính làm vật lưu niệm.

"Phương thuốc? Thiên Vỹ Yêu Vương quay sang nhìn."

"Ta hợp tác với người phương xa, đem bán kha khá phương thuốc dùng dược liệu ở đây rồi mà?"

Thiên Vỹ Yêu Vương quay sang nhìn hai người.

Hai người thì lại nhìn nhau.

"Mộng làm giàu đã trở lại rồi." Mắt Vô Nhất sáng trưng.

Liên tục mà hái.

Tuyết Nguyệt thì ngây người.

"Vậy... Sư phụ hái là để..."

Thiên Vỹ Yêu Vương gật đầu.

"Bán."

"Độc quyền thương mại là một cái gì đó vô cùng kiếm lời nha."

"Ta còn một xấp phương thuốc, cho ngươi xem thử."

Thiên Vỹ Yêu Vương móc ra một xấp phương thuốc được buộc lại mà ném cho Tuyết Nguyệt.

Tuyết Nguyệt nhìn đống tên phương thuốc này, sợ rồi.

【Trường Sinh Dược】

【Elixir】

【Vạn Hương Độc】

【Thần Lộ】

Đống phương thuốc này... Trên chợ bán rất mắc.

Trên tay Thiên Vỹ Yêu Vương lại bị xem như một xấp giấy lộn không hơn không kém.

Và đống nguyên liệu chế thuốc, đều chỉ có ở nơi đây.

Quả thật là Thiên Vỹ Yêu Vương hét giá bao nhiêu cũng được.

"Nếu ngươi đã học nghề làm thuốc thì hái cho nhiều, cơ hội vào nơi đây không nhiều đâu."

Thiên Vỹ Yêu Vương tạo gần chục cái rổ nước mà gửi qua chỗ Tuyết Nguyệt, để nó lơ lửng trên không.

Vô Nhất và Tuyết Nguyệt cứ vậy cần cù mà hái.

"Vậy... Sư phụ đem con và Vô Nhất đến đây chỉ để hái hoa ?"

"Không hẳn, còn là để các ngươi gặp Sâm Địa Lang Yêu." Thiên Vỹ Yêu Vương vui vẻ vừa hái vừa nói.

"Hắn và ta coi như là chị em kết nghĩa, ngươi còn phải gọi hắn một tiếng sư thúc."



"Vậy mang tôi theo làm gì?" Vô Nhất lấy ngón tay chỉ vào chính mình.

"Để ngươi học." Thiên Vỹ Yêu Vương mỉm cười.

"Học ?" Vô Nhất cảm thấy khó hiểu.

"Ừ, chút nữa hái xong ngươi sẽ hiểu."

Vù vù.

Tiếng gió liên tục thổi, có phần mạnh hơn.

Vô số cánh hoa vì vậy mà tung bay lên.

Nhưng khác với mọi khi, cánh hoa không bị thổi đi mà bị cuộn lại.

Sau đó bay vòng vòng đến gần ba người họ, sau đó dần dần thành hình.

Một con sói.

"Sâm Sâm, hoa nào là cấp Thần đây? Mau chỉ ta."

Con sói kia nhìn ba người, sau đó như thể cúi chào.

"Có duyên nhất định ngươi sẽ tự tìm được."

Tuyết Nguyệt thấy Sâm Lang Địa Yêu, lập tức đứng dậy cúi đầu

"Xin chào sư thúc."

Chú sói kia cũng gật lại.

Sau đó quay sang nhìn Thiên Vỹ Yêu Vương.

"Ngươi nhận đệ tử?"

"Sao nào? Xinh đẹp không?" Thiên Vỹ Yêu Vương cười rất tươi.

"Xinh đẹp." Chú sói gật đầu.

"Ngươi đó, không thể cứ để hoa giữ đúng hình dạng sao? Để ta hái đúng loại ta cần cho dễ."

"Có duyên nhất định ngươi sẽ tự tìm được."

"Thôi thôi ngươi im giùm luôn đi."

Thiên Vỹ Yêu Vương mắng yêu mà tiếp tục hái.

"Như Ngọc, ngươi biết ta sẵn lòng cho ngươi một đôi mắt mới mà."

Tuyết Nguyệt và Vô Nhất sững người.

Đặc biệt là Tuyết Nguyệt.

Nàng biết c·ái c·hết của Thiên Vỹ Yêu Vương vài ngày tới.

Thời điểm ấy đôi mắt của Thiên Vỹ Yêu Vương đã mù lòa rồi

Có được một đôi mắt nhìn thấu tương lai, nhất định sẽ có ích trong trận chiến đó.

"Không." Trong khi đó Thiên Vỹ Yêu Vương chỉ lắc đầu.

Sâm Địa Lang Yêu quả thực vẫn có hai bông hoa trên mắt.

Nếu muốn thì hoàn toàn có thể cho Thiên Vỹ Yêu Vương.

"Chỉ là chút tu vi. Ta còn sống là có thể lấy lại. Những bông hoa kia nhất định sẽ nở lại."

"Đem chúng đi giúp ngươi sẽ có ý nghĩa hơn."



Thiên Vỹ Yêu Vương đã đánh mất đi vẻ vui cười khi nãy.

"Sâm Sâm, không cho ngươi nói chuyện này nữa."

"Ngươi là Sâm Địa Lang Yêu, ai cho ngươi dễ dàng từ bỏ bông hoa của ngươi như vậy?"

"Cố gắng mà tu luyện, thế hệ Yêu Tộc sau này nhất định do ngươi trở thành Yêu Thần mà dẫn dắt."

Con sói kia gương mặt như có rất nhiều tâm sự.

Vô cùng u buồn.

"Đánh đổi mạng của ngươi lấy thái bình thịnh thế, xin lỗi, ta không nỡ."

"Nhóc con ! Ai cho ngươi trù ta c·hết." Thiên Vỹ Yêu Vương cầm một bông hoa mà ném vào người hắn.

Sâm Địa Lang Yêu dùng miệng hái một bông hoa, đi đến mà thả lên tay Thiên Vỹ Yêu Vương.

"Cả hai chúng ta đều biết. Ngươi phải tiếp tục thấy được tương lai thì mới có thể thay đổi nó."

Sâm Địa Lang Yêu nhả ra một chén nước có cánh hoa lớn bên trong.

Là cánh hoa của Hữu Nhãn Hoa.

Hòa vào nước, sẽ nhìn thấy tương lai.

Trong chén nước còn phản chiếu hình ảnh Thiên Vỹ Yêu Vương trong hình dạng hồ ly thực sự, đang nằm c·hết giữa Thiên Vỹ Thành đổ nát.

"Cái c·hết của chính ngươi rất có thể sẽ xảy ra. Dùng đôi mắt này của ta đổi lấy một mạng của ngươi, bao lần ta cũng đổi."

Thiên Vỹ Yêu Vương lặng yên mà mỉm cười.

"Ta không muốn."

"Ngươi lo mà chăm chỉ tu luyện."

Sau đó nàng cài bông hoa Sâm Địa Lang Yêu đưa cho nàng lên đầu.

"Ngươi lo mà sống cho thật lâu nhìn ta tung hoành thiên hạ."

Tuyết Nguyệt chợt nhìn ra bông hoa đó là gì.

【Hoa Hành Thông Thiên】

【Thần】

【Loài hoa được cho là từ thiên đàng rơi xuống.】

【Dược liệu chế tạo thuốc. Cần đẳng cấp học nghề Tông Sư để biết rõ phương thuốc sử dụng.】

【Nhân một lần miễn tử khi đeo trên người.】

"Lòng tốt này của ngươi, ta nhận." Thiên Vỹ Yêu Vương cười khổ.

Chú sói kia nhẹ nhàng mà gục đầu lên vai nàng, dụi dụi.

"Ngươi mà c·hết, ta sẽ đi ăn sạch cả thế giới này."

Thiên Vỹ Yêu Vương xoa xoa đầu sói.

"Vớ va vớ vẩn. Ta đây bất tử."

Con sói kia ngoạm nhẹ đầu nàng mà châm chọc.

"Thế tên nào năm xưa mỗi lần nhìn ra c·ái c·hết của mình, đều qua mè nheo với ta, bảo rằng ta không muốn c·hết đâu ?"

"Ta không hề làm vậy !"

"Dối trá ! "

Vô Nhất và Tuyết Nguyệt nhìn hai người họ mà mỉm cười.

À... Giống một cặp chị em cãi nhau hơn rồi.