Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 141: Yêu Vực



Chương 141: Yêu Vực

Sâm Địa Lang Yêu với hình thù kết tinh từ vô số cánh hoa kia dần bước đến chỗ Tuyết Nguyệt.

Khịt khịt.

Chiếc mũi chó sói kia ngửi ngửi nàng.

"Chào sư thúc ạ...!?" Nàng bẽn lẽn mà cúi đầu chào một lần nữa.

"Hắn xưa nay luôn thích có đàn em, nhất định là tự dưng có một bé con xinh xắn nên đang thích thú đấy mà." Thiên Vỹ Yêu Vương che miệng cười khúc khích.

"Nàng tên là Tuyết Nguyệt, còn cậu trai kia là đệ tử của Hắc Y Thiên Ma tỷ tỷ, tên là Vô Nhất.

"Xin chào." Sâm Địa Lang Yêu cúi đầu.

"Vậy thì, Vô Nhất, cậu có một giờ để lĩnh ngộ." Thiên Vỹ Yêu Vương búng ngón tay.

"Hả a-"

Cả thân thể Vô Nhất nổ tung thành vô số cánh hoa.

Tuyết Nguyệt ngây người.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy ?

"Ta sẽ đi hái thêm một chút, hai người các ngươi muốn trò chuyện làm quen gì thì cứ bắt đầu nhé."

Sâm Địa Lang Yêu gật đầu, sau đó dùng miệng ngoạm tay áo Tuyết Nguyệt, giật nhẹ ra hiệu nàng đi theo.

"Ơ...? Vâng ?"

Nàng cũng nghe lời mà bước đi theo Sâm Địa Lang Yêu trên thảm hoa vô tận.

"Chắc ngươi cũng biết chuyện đôi mắt nàng ta rồi nhỉ."

"Vâng, sư phụ có kể." Tuyết Nguyệt gật đầu.

"Đôi mắt của Như Ngọc đã rất yếu rồi. Những thấu thị tương lai hay quá khứ đều rất chập chờn, nàng không rõ ràng tương lai chính mình nữa."

"Nhưng ta dùng một phần tu vi, nhỏ một cánh hoa để xem tương lai thì có thể thấy được tương lai của nàng vào ngày Lễ Hội Yêu Ma."

"Rất nhiều. Rất nhiều tương lai có thể xảy ra vào ngày hôm đó. Nhiều đến mức ta không ngờ tới."

"Nhưng hầu hết cái kết đều là Như Ngọc c·hết."

"Đó đều là tương lai ta không mong muốn."

Tuyết Nguyệt im lặng.

Cái kết nàng thấy từ Cosminsto cũng vậy.

Những cái kết khả thi từ Cosminsto, đều bao gồm c·ái c·hết của Thiên Vỹ Yêu Vương.

"Âu cũng là tác hại của việc sử dụng Thời Gian Song Nhãn." Sâm Địa Lang Yêu thẩn thờ.

"Người sở hữu Thời Gian Song Nhãn chính là nghịch ý trời. Thay đổi tương lai luôn là một hành động nghịch thiên."

"Như Ngọc từ khi lên chức vị Thống Lĩnh Vạn Yêu, đã vô số lần nghịch thiên cải mệnh."

"Nghiệp chướng trên người chị ta... Quá nhiều rồi."



"Nếu không có Thời Gian Song Nhãn vô hiệu hóa chúng, chắc giờ này đã thịt nát xương tan."

Sâm Địa Lang Yêu nhìn Tuyết Nguyệt có chút u sầu.

"Tuyết Nguyệt, ta chỉ mong ngươi vào thời khắc quan trọng, có thể bảo vệ sư phụ ngươi."

Tuyết Nguyệt tim như lọt thỏm đi.

Làm sao để cứu sư phụ đây ?

Các tương lai nàng biết đều dẫn tới c·ái c·hết của sư phụ.

Sâm Địa Lang Yêu dụi dụi tay Tuyết Nguyệt, như bảo nàng đưa tay ra.

Sau đó nhả ra từ miệng mình một bông hoa.

"Đây là món quà của ta dành cho ngươi."

"Dùng nó cho tốt."

Tuyết Nguyệt nhìn bông hoa rực rỡ trên tay, nội tâm như dậy sóng.

"C-cảm ơn sư thúc..."

.

.

.

" A A A A A A A A "

Vô Nhất đang rơi tự do.

Một hố đen vô tận.

Vô số cánh hoa từ người hắn còn đang bay ra.

Đây là đâu ?

Xung quanh khung cảnh chẳng khác gì biển sâu.

Với vô số cánh hoa đang bắt đầu nổi lên từ đáy biển.

Hiển thị của hệ thống như muốn lỗi.

【Chào mừng đến với Vườn Hoa Của Sói Thần.】

【Chào mừng đến vớ【Chào mừng đến với Đáy Biển Vạn Hoa】i Vườn Hoa Của Sói Thần.】

【Chào mừ【Chào mừng đến với Đáy Biển Vạn Hoa】ói Thần.】

【【Chào mừng đến với Đáy Biển Vạn Hoa】】

Đáy Biển Vạn Hoa ... ?

【Thưởng 3000000 Tàn Tích Yêu Lực.】

【Thưởng Lọ Nước Biển Vạn Hoa】

Hô...?



Nơi đây cũng được xem là một khu vực mới ?

【【Có nghe thấy ta không? Vô Nhất?】】

Một âm thanh vang lên trong đầu hắn.

Là Thiên Vỹ Yêu Vương.

"Chị Như Ngọc...! Đây là đâu ?"

【【Yêu Vực.】】

【【Còn có nhiều tên gọi như Lãnh Vực Yêu Tộc Kết Hợp, Lãnh Vực Dung Hợp. 】】

【【Được tạo nên khi hai người sở hữu Lãnh Vực dung hợp chúng lại làm một.】】

【【Đây là lãnh vực kết hợp của chị và Sâm Địa Lang Yêu. Chỉ khi cả hai đồng thuận thì mới có thể tạo nên. Cả hai đều là Lãnh Chủ.】】

【【Hắc Y Thiên Ma khi gặp chị trước đây có nhờ chị giúp đỡ em tu luyện, thế nên em mới được gửi đến đây.】】

【【Lĩnh ngộ được bao nhiêu, thì còn phải dựa vào chính mình.】】

【【Chúc may mắn.】】

【【Thời gian còn lại: 00:59:12】】

"Khoan ! Này...!"

Âm thanh hoàn toàn biến mất.

Chỉ còn bảng đếm thời gian.

Bong bóng khí liên tục xuất hiện từ miệng hắn.

Tuy vậy hắn không hề cảm thấy ngạt thở.

Một môi trường kỳ lạ.

Hắn đang ở đáy biển sâu không thấy đáy.

Vô vàn cánh hoa đang nổi lên trên mặt nước.

Ánh sáng mặt trời từ trên cao chiếu rọi xuống nơi đây, tạo nên một khung cảnh vô cùng ma mị.

Hự.

Thôi được rồi.

"Phải tìm hiểu nơi này thôi."

.

.

.

Sâm Địa Lang Yêu và Tuyết Nguyệt sau khi đi dạo một vòng, quay về gặp đã thấy vô số rổ hoa lơ lửng trên bầu trời.



"Như Ngọc... ngươi..."

Thiên Vỹ Yêu Vương phì cười.

"Thông cảm thông cảm, ta thực sự cần rất nhiều dược liệu."

"Ngươi thích làm gì thì làm." Sâm Địa Lang Yêu thở dài.

"Vẫn là Sâm Sâm thương ta !" Như Ngọc lấy tay vỗ về đầu sói hoa.

"Ngươi cứ như vậy là tốt rồi." Sâm Địa Lang Yêu không buồn giận nàng.

Trước đây một thời gian, Như Ngọc khác hẳn hiện tại.

Khi còn ở Hắc Y Hội, nàng im lặng, chỉ biết nghĩ đến việc báo thù.

Khi trở thành Yêu Vương rồi trở thành Thống Lĩnh Vạn Yêu, nàng lại bị bệnh bởi việc nhìn thấy tương lai.

Trở nên lạnh lùng, chán chường với mọi thứ.

Căn bệnh này rất nguy hiểm, bởi nếu kéo dài, sẽ khiến người đó không biết đâu là hiện tại, đâu là tương lai.

Cảm xúc thì vô cùng lạnh lùng, tàn nhẫn.

Vì đại cục là một câu nói to lớn.

Nhưng vì thế mà tư tưởng kết quả là tất cả sẽ lên ngôi.

Khiến người có khả năng nhìn thấu thời gian làm mọi thứ để thay đổi tương lai theo ý mình.

Mặc cho những hậu quả khác.

Thật không biết phúc hay là họa khi mà Hiệp Hội Phương Xa xuất hiện.

Việc Hiệp Hội Phương Xa ảnh hưởng quá nhiều tới tương lai đã giúp Thiên Vỹ Yêu Vương thoát khỏi chứng bệnh đấy.

Nàng mới vui vẻ hơn nhiều so với trước đây.

Hình ảnh một Thiên Vỹ Yêu Vương lạnh lùng vẫn in trong đầu hắn.

Hình ảnh một Vô Nhãn tàn nhẫn cũng vậy.

"Thôi được rồi, khi nào Vô Nhất xong thì ngươi cứ nhả nó ra nhe, ta gom cũng đu rồi."

"Tuyết Nguyệt, có muốn về chung không?"

"Chắc là con sẽ ở lại đây thêm một chút." Tuyết Nguyệt lắc đầu.

"Được thôi, Sâm Sâm ngươi là sư thúc, lo cho nàng cho tốt ~"

Thiên Vỹ Yêu Vương cứ vậy hóa thành nước rồi tan biến vào hư vô.

"Sư thúc, ta sẽ hái thêm chút hoa nhé?"

Sâm Địa Lang Yêu gật đầu, sau đó hú lên một tiếng.

Vô số bông hoa bắt đầu lơ lửng lên.

"Mỗi bông hoa đang bay kia là một loài hoa khác nhau, ngươi cứ lấy đủ."

"Ta có việc phải làm với đệ tử của Hắc Y Thiên Ma."

"Vâng ạ." Tuyết Nguyệt tuân lênh mà bắt đầu hái.

Những cánh hoa tạo thành hình sói kia lúc này rơi vụn xuống đất.

Để lại mỗi Tuyết Nguyệt giữa rừng hoa vô tận.