Chương 142: Độc VươngHồ Tuyết rời khỏi buồng máy.Duỗi duỗi vai một chút. Có chút mệt mỏi.Đậu Hủ đang ngồi trên bàn làm việc gần cạnh, thấy nàng rời buồng máy đã ngay lập tức cầm sẵn túi xách và áo khoác của nàng ra."C-Cô nương nếu muốn về nhà, xin đừng ngại gì, không cần chậm trễ."Hồ Tuyết liếc hắn.Đậu Hủ thực sự sợ bị sếp mắng nếu Hồ Tuyết giở chứng tự dưng lăn ra khóc.Con gái thật khó hiểu."Ngươi lấy ở đâu thì để về chỗ đó đi, ta chưa tan làm."Thế nhưng nàng lại mặc kệ Đậu Hủ mà đi đến bàn làm việc của mình. Lập tức mở màn hình lên mà truy cập vào Cosminsto, tìm thông tin về Lễ Hội Yêu Ma.Có nhiều kết quả được dự tính ra, nhưng hầu hết đều có kịch bản tương tự.Nhân Tộc t·ấn c·ông Thiên Vỹ Thành.Thiên Vỹ Yêu Vương vì bảo vệ Yêu Tộc mà bỏ mình.Yêu tộc vì mối hận này, toàn lực cùng Ma Tộc hợp tác t·ấn c·ông Nhân Tộc.Mở ra c·hiến t·ranh.Nàng có thể thấy được một điểm mấu chốt.Bởi vì c·ái c·hết của Thiên Vỹ Yêu Vương, Yêu Tộc mới đưa ra quyết định đi theo Ma Tộc.Nàng nhìn chức năng trải nghiệm lịch sử của Cosminsto mà chần chừ.Không biết có nên bấm vào không.Nàng suy nghĩ những gì Sâm Địa Lang Yêu dặn."Tuyết Nguyệt, ta chỉ mong ngươi vào thời khắc quan trọng, có thể bảo vệ sư phụ ngươi."Hưm...Thật sự vì một trò chơi, mà cho nàng nhiều cảm xúc như vậy.Hồ Tuyết có một chút hiểu được tại sao nhiều người có thể khóc vì một trò chơi.Cảm xúc dâng trào vì một trò chơi.【【Bắt Đầu Trải Nghiệm】】...Bầu trời đỏ như máu. Khói lửa khắp nơi.Thiên Vỹ Cung đổ nát.Thiên Vỹ Yêu Vương đang đối mặt với quần hùng.Cơ thể đầy thương tích.Một cánh tay đã bị phế đi.Phục trang rách rưới.Vô số kẻ đứng đầu Nhân Tộc đang ở đây."Hồng Mân...""Bọn khốn này...!"Gương mặt của Thiên Vỹ Yêu Vương đầy căm phẫn.Nhìn một cái đầu đang bị Nhân Tộc nắm.Là Hồng Mân.Của Hắc Y Hội.Chỉ còn cái đầu.Không thấy cả xác.Đôi mắt vô hồn.Không nhắm.Không nhắm nổi.Kẻ đang nắm cái đầu kia là thủ lĩnh Hàng Ma Phái."Sớm đã nghi ngờ. Không ngờ Thiên Vỹ Yêu Vương ma đầu lại là Vô Nhãn năm xưa. Khó trách Hắc Y Hội để Thiên Ma làm thủ lĩnh, một lũ tà ma ngoại đạo."Hắn vất cái đầu của Hồng Mân xuống đất."Mém chút nữa bị nha đầu này lừa chúng ta tới tử địa. Lũ tà ma bao che cho nhau.Hắc Y Hội toàn một lũ cặn bã."Lãnh Yên trầm mặc.Lão là người lên tiếng bảo vệ Hồng Mân, lúc này không nói được gì.Thủ lĩnh Hàng Ma Phái, được mọi người gọi là Diệt Ma.Hàng Ma Phái là một môn phái chuyên săn lùng Ma Đạo.Nếu nói môn phái nào căm hận Ma Đạo nhất, Hàng Ma Phái chính là đứng đầu. Trương Đường lúc này chỉ nhìn chằm chằm Thiên Vỹ Yêu Vương."Ta không đánh kẻ không có sức kháng cự. Mau gọi Ma Thần ra."Hai tay hắn bốc ra khí tức kinh người.Một bên trắng, một bên đen.Thái Cực Thần Quyền.Lãnh Yên nuốt nước bọt mà nhìn. Tại sao tên này lại biết bí tịch của Võ Đang ?Không, lúc này không quan trọng.Quan trọng là săn tìm Ma Thần trước mắt."Các ngươi..."Thiên Vỹ Yêu Vương dù thân tàn ma dại, nhưng chỉ bằng sự phẫn nộ của bản thân mà vận ra yêu lực áp bức cả quần hùng."Hôm nay... Các ngươi đều phải c·hết."Các Luyện Vương của Nhân Tộc lúc này đều hoảng sợ.Khí tức này ?Yêu lực này ?Nó đã vượt qua đẳng cấp của một Yêu Vương.Vượt xa."Không ngờ một ma đầu cỏn con của Yêu Tộc lại thật sự đạt được đẳng cấp Yêu Đế."Diệt Ma nhìn Thiên Vỹ Yêu Vương đầy căm hận."Thì sao chứ ! Lũ tà ma các ngươi ! Đều phải c·hết !"Một ánh sáng vàng kim phát ra từ người Diệt Ma.Vô số vòng pháp bao quanh thân thể hắn.Lãnh Yên và các vị Yêu Vương hít thở không thông.Là Hàng Ma Quyết.Bí tịch của Hàng Ma Phái.Khi đối đầu với yêu ma, tu vi sẽ tăng lên đến không tưởng.Kẻ địch càng mạnh, tu vi lại càng tăng gấp bội phần.Đối đầu với đẳng cấp Yêu Đế, một Chiến Tướng như Diệt Ma thật sự bùng nổ cấp độ, đạt tới mức độ Hóa Đế.Không biết được khi hắn đối đầu với Ma Thần, có thật sự đạt được đẳng cấp Tiên Nhân.Cũng nhờ sức mạnh của Trương Đường và Diệt Ma, bọn họ mới dễ dàng xông vào Thiên Vỹ Cung như vậy.Đôi mắt của Thiên Vỹ Yêu Vương rực đỏ.Răng nanh đã lộ ra.Vết thương trên người bốc lên khói đỏ.Lãnh Yên nhìn thấy mà giật mình.Khói đỏ..."Chư vị ! Mau kích hoạt phòng hộ ! Yêu Hồ kia đang sử dụng Huyết Vụ Yêu Thuật !"Lãnh Yên sẽ không quên được hình ảnh đặc trưng của Yêu Thuật đó.Huyết Vụ Yêu Thuật.Từ rất lâu trước đây, có một Yêu Thú xuất hiện tại núi Võ Đang.Mỗi một v·ết t·hương tạo ra trên người nó, đều để lại một làn khói liên tục bốc ra.Khói này cực độc, chỉ một hơi hít vào có thể khiến tu vi sụt giảm nghiêm trọng.Bởi tính chất đặc thù của con yêu thú năm đó là kịch độc.Máu thịt của nó đều là kịch độc.Bởi thế nên khi đốt lên máu độc kia sẽ tạo ra một lớp sương vô cùng nguy hiểm.Nếu ở trong nó quá lâu, toàn bộ tu vi thật sự có thể bị phế.Nhưng tại sao Yêu Hồ này lại có thể sử dụng Huyết Vụ ?Lão ta chưa từng nghe qua trong máu tộc Thủy Hồ có c·hất đ·ộc ?Các vị Yêu Vương đều cùng lúc kích hoạt kỹ năng phòng hộ bảo mệnh của mình.Albert, Mr.Featherflight, Thái Huy, Lãnh Yên đều bình yên vô sự.Thế nhưng có một vị lại không buồn quan tâm, thậm chí còn bật cười."Đồ tốt ! Đồ tốt !"Một Luyện Vương chậm rãi mà bước ra biết trước.Huyết Vụ vừa mấy giây trước dày đặc đã bị hút sạch vào một chiếc bình tròn."Huyết Vụ này có khả năng phế tu vi, lại có độc tính của Xích Độc và Thanh Xà. Tìm đâu ra cái thứ hai chứ !"Lãnh Yên rợn người.Vạn độc bất xâm.Dù trong nhân tộc, cũng nhiều người cho rằng hắn là phản diện.Bộ áo choàng đen đầy họa tiết các loài thú độc.Thủ lĩnh mới của Atrum Pestis.Độc Vương.Băng Quân. "Một mẫu vật tốt, không biết ngươi còn có thêm vài loại khói có thể tặng cho ta không?"Đôi mắt híp cùng điệu cười tới mang tai của hắn thật khiến người khác rợn người.Thiên Vỹ Yêu Vương cắn răng nhìn bọn họ.Gương mặt nàng khác hẳn hằng ngày.Cơ thể đầy máu.Đôi mắt đầy phẫn nộ.Màu mắt đã rất sậm.Bất kì lúc nào cũng có thể hóa đen. Nàng chỉ còn có thể nhìn thấy khung cảnh mờ và tối. Mặc cho trời vẫn còn sáng.Tâm trí cũng đang ở tình trạng hỗn loạn.Không thể dùng tâm nhãn để t·ấn c·ông chính xác được.Huyết Vụ là yêu thuật sử dụng chính sinh lực của bản thân t·ấn c·ông.Nàng phải dùng đòn t·ấn c·ông diện rộng này chính là vì không thể định vị rõ mục tiêu."C·hết tiệt...!" Thiên Vỹ Yêu Vương thở gấp.Cơ thể ngày một yếu đi.Trúng độc rồi.Ban nãy giao chiến với các Luyện Vương và Hóa Đế, đã bị chính tên này hạ độc.Nàng vốn dĩ có khả năng kháng độc vô cùng cao. Đáng lẽ sẽ chẳng thể bị dính thêm loại độc kỳ dị này."Kịch độc Atrum.""Tương truyền năm xưa Thần Atrum dùng loại độc dược này để g·iết c·hết kẻ thù của mình.""Đẳng cấp dưới Yêu Thần khi chịu loại kịch độc này, không thể nào kháng cự.""Được c·hết bởi độc của thần linh, quả là quá vinh dự cho ngươi rồi."Băng Quân đung đưa một lọ thuốc tỏa màu đỏ thẫm trên tay."Độc tố này sau khi thâm nhập sẽ phát độc, thậm chí là cường hóa các loại độc tố ngươi có trong thân thể.""Thiên Vỹ Yêu Vương... Bộ lông của ngươi, quả nhiên là do Xích Độc và Thanh Xà." "Chả trách năm xưa trại nuôi Thủy Hồ của ta bị phá hủy... Thì ra con hồ ly năm đó ta nhuộm màu chuẩn bị đem bán lại là ngươi.""Tên gì nhỉ...? Như Ngọc ?"Nụ cười của hắn vô cùng hoang dại.Những Luyện Vương khác đều rợn cả người."Ngươi...!"Thiên Vỹ Yêu Vương nghe vậy thì cơn phẫn nộ càng không kiềm được."Vậy là đúng rồi.""Một lũ Thủy Hồ súc vật mà ta lấy lông lại có thể đẻ ra một Yêu Vương, thế giới này cũng quá nực cười rồi."Băng Quân càng ngày càng cười lớn.Tiếng cười của hắn như văng vẳng trên tai Thiên Vỹ Yêu Vương."Ngươi...!!!!!""Phải c·hết....!!!!!"Yêu lực đã đạt đến tột cùng.Trời đất tối sầm.Ngộp thở.Tất cả đều ngộp thở.Yêu lực ngút trời của Thiên Vỹ Yêu Vương lúc này đã đến tận cùng.Bức tượng Hồ Ly Ngàn Đuôi tại quảng trường lập tức bị phá hủy.Tuôn ra vô vàn yêu lực trào vào thân thể Thiên Vỹ Yêu Vương."Không ổn rồi...!" Lãnh Yên hoảng hốt."Mau t·ấn c·ông ! Đừng để nó biến hình !"Đôi mắt đỏ máu của Thiên Vỹ Yêu Vương nhìn chằm chằm vào Băng Quân.Chảy ra máu.Đôi mắt đã hóa đen.Thiên Vỹ Yêu Vương đã mù lòa.