Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 143: Nơi Đây Có Pháp Tắc



Chương 143: Nơi Đây Có Pháp Tắc

"Graaaaaaahhhh !!!!"

Tiếng gầm kinh hoàng phát lên.

Khiến cả Thiên Vỹ Cung thành bình địa vì chấn động.

Các Luyện Vương đều không đứng vững mà văng đi.

Chỉ có Trương Đường, Diệt Ma và Băng Quân là có thể đứng vững.

Nhìn thấy cảnh tượng không thể tin được.

Một con hồ ly khổng lồ.

To bằng cả cung điện.

Vô số cái đuôi đang che kín bầu trời.

Gương mặt hồ ly dữ tợn kia như muốn ăn tươi nuốt sống tất cả.

"Ha ha ha ....! Xem con súc vật vùng vẫy kìa !!!"

.

.

.

Giật.

Hồ Tuyết giật mình.

"Chuyện gì vậy ?"

Nàng đang theo dõi lịch sử thông qua Cosminsto thì hệ thống báo lỗi.

Màn hình Cosminsto liên tục nhảy ra vô số con chữ.

【Lịch Sử Bị Thay Đổi】

【Lịch Sử Bị Thay Đổi】

【Lịch Sử Bị Thay Đổi】

【Tính toán...】

【Không thể xem xét lịch sử. Vui lòng chạy lại trình tính toán.】

【:ERROR:】

"Hả...?"

Hồ Tuyết cố gắng nhập lệnh nhưng không hề có kết quả.

...

"Đậu Hủ, qua xem qua cái này được không."

Đậu Hủ nghe thấy gọi tên mình thì chạy qua ngó bàn Hồ Tuyết.

"Có chuyện gì vạ- á á á !!! Làm sao mà nó hư được vậy ?"

Đậu Hủ trợn mắt nhìn màn hình của Hồ Tuyết.

"Ai mà biết đâu ! Tôi đang xem thì Cosminsto báo lỗi !"

"Sếp g·iết cả lũ chúng ta mất." Đậu Hủ vò đầu bứt tai.

Ngay lập tức cậu ta mở giao diện Cosminsto bên máy mình.

【Không thể xem xét lịch sử. Vui lòng chạy lại trình tính toán.】

【:ERROR:】

"..."

"Nếu không khắc phục được, tôi sẽ nói đó là lỗi của cô."

"Anh dám !!!"

"Khóc cũng vô dụng !"

.

.



.

Vô Nhất đang vẫn tiếp tục chìm xuống biển sâu.

Thứ duy nhất khiến cậu nhận ra mình đang chìm là khoảng cách của bản thân và thứ ánh sáng phía trên.

Nơi đây... có gì để tu luyện sao ?

Vô số cánh hoa đang nổi lên.

Đáy biển sâu như vô tận.

Ngoài ra không có gì cả.

【【Thời gian còn lại: 00:53:29】】

Hơn 5 phút đã trôi qua.

Hắn hoàn toàn không hiểu mình ở đây làm gì.

Cơ thể hắn liên tục khiến bản thân chìm xuống.

Không có một chút gợi ý nào ?

Bình tĩnh nào.

Vô Nhất nhắm mắt lại mà suy nghĩ.

Đây là Yêu Vực. kết hợp bởi Thiên Vỹ Yêu Vương và Sâm Địa Lang Yêu.

Những cánh hoa của Sâm Địa Lang Yêu.

Vậy đáy biển sâu thẳm này chính là của Thiên Vỹ Yêu Vương.

Hắn nhớ lại lời mà Thiên Vỹ Yêu Vương để lại.

【【Lĩnh ngộ được bao nhiêu, thì còn phải dựa vào chính mình.】】

Câu nói này có chút quen quen...

"Học được bao nhiêu thì học."

Là nó...!

Khi Vô Nhất còn ở đại điện của Hắc Y Thiên Ma !

Chính là khi Hắc Y Thiên Ma sử dụng hủy hoạt ảnh !

Lúc đó, sư phụ gọi nó là pháp tắc.

Vậy, nơi đây, chính là để lĩnh ngộ pháp tắc ?

Vô Nhất trầm ngâm.

Mở mắt ra mà nhìn xung quanh.

Thế nhưng... lĩnh ngộ làm sao...?

Vù vù.

Vô Nhất cảm nhận được rung động.

Những cánh hoa đang nổi lên kia bắt đầu tụ hình.

Hóa thành một cái đầu sói.

Là Sâm Địa Lang Yêu.

"Thế nào rồi? Ngươi đã hiểu ở đây để làm gì chưa?"

"Nơi đây là để lĩnh ngộ pháp tắc." Vô Nhất nghiêm túc nhìn Sâm Địa Lang Yêu.

"Quả là đệ tử của Hắc Y Thiên Ma, rất sáng dạ." Sâm Địa Lang Yêu gật đầu.

"Thế nhưng không có gợi ý gì thêm sao...? Dù biết đây là nơi để lĩnh ngộ pháp tắc, nơi đây cũng chẳng có hướng dẫn gì."

"Pháp tắc chính là vậy." Sâm Địa Lang Yêu lắc đầu.

"Không chính là có. Biết chính là không biết."

"Ngươi tự lý giải đi, pháp tắc nghĩa là gì?"

Vô Nhất suy ngẫm.

Thực ra là hắn bật trình duyệt, tra từ điển.

"Đường lối nhất định phải đi theo...?"



"Đúng mà không đúng." Sâm Địa Lang Yêu thở dài.

"Nước sẽ chảy, lửa sẽ đốt."

"Gió sẽ thổi, cỏ cây sẽ mọc lên."

"Pháp tắc, cốt lõi là vậy."

"Sử dụng pháp tắc chính là biến thứ hiển nhiên hóa siêu nhiên."

"Nước sẽ chảy xuyên thời gian."

"Lửa sẽ đốt đi tuổi thọ."

"Gió sẽ thổi đi thế giới."

"Cỏ cây sẽ nở ra vũ trụ. "

"Chính ngươi dám nghĩ nó là hiển nhiên, pháp tắc sẽ coi nó như là điều hiển nhiên."

Vô Nhất ngây người.

Rồi... Ừm... Nghe ngầu thật đấy.

Rồi... Làm sao ?

Có thể cho tôi chút hướng dẫn không.

"Sâm Địa Lang Yêu đại nhân à... Tôi vẫn chưa hiểu."

Sâm Địa Lang Yêu lắc đầu mà thở dài.

"Ta không giúp gì được thêm."

"Pháp tắc mỗi người lĩnh ngộ mỗi khác."

"Gọi nó là Ngộ, cũng bởi vì ngươi không thể được chỉ dẫn."

"Chỉ khi ngươi hiểu được pháp tắc, ngươi mới lĩnh ngộ nó."

"Nhưng khi ngươi không hiểu pháp tắc, ngươi mới sử dụng được nó."

Ờm...

Ngài đây càng nói.

Tôi càng hóa thành một con chó nhỏ không hiểu chuyện đời đó nha?

【【Thời gian còn lại: 00:48:54】】

"Nói thêm chỉ làm ngươi thêm rối thôi."

"Tốt nhất là tự lĩnh ngộ."

"Tạm biệt."

Sâm Địa Lang Yêu cứ vậy tan ra.

Để lại Vô Nhất gương mặt ngu luôn rồi.

Vô Nhất.exe have stopped working.

"A a a...!"

Là sao !?

.

.

.

Những cánh hoa bay đến, len lỏi vào phòng riêng của Thiên Vỹ Yêu Vương.

Sau đó hóa thành đầu sói.

"Lần sau vào nhớ gõ cửa, lỡ ta thay đồ thì sao?"

Sâm Địa Lang Yêu không buồn nói gì trước lời trêu đùa của nàng.

"Liệu Vô Nhất có thực sự lĩnh ngộ được pháp tắc không?"

Hắn trực tiếp mà hỏi.



Dù là đệ tử của Hắc Y Thiên Ma, nhưng người phương xa luôn là ẩn số đối với người bản địa.

Không biết họ từ đâu tới, không biết mục đích của họ là gì.

Dễ dàng mà nảy sinh ngờ vực.

"Ai biết được chứ?" Thiên Vỹ Yêu Vương nhẹ lấy một cánh hoa đỏ thẫm, để ngay môi mà dán vào.

Màu hoa kia cứ vậy thấm vào bờ môi nàng.

"Hắc Y Thiên Ma tỷ tỷ trước đây luôn có suy tính rõ ràng mọi thứ. Nhưng chính tỷ tỷ lại không ngờ được việc cậu ta chạy qua biển lửa."

"Đại cục do ta và tỷ tỷ tạo nên vì thế mà thay đổi hoàn toàn."

"Chàng trai đó... Ta vẫn không thể chắc chắn được sẽ làm được gì."

Sâm Địa Lang Yêu nhìn Thiên Vỹ Yêu Vương vẫn đang trang điểm.

"Như Ngọc, khi dùng cánh hoa để xem tương lai, ta đã thấy..."

"Tỷ tỷ hủy diệt tất cả đúng không?"

"Ngươi nhìn được?" Sâm Địa Lang Yêu gật đầu.

"Không, suy đoán thôi."

"Là ta ta cũng sẽ làm như vậy thôi."

"Tương lai mà ngươi thấy có c·ái c·hết của ta, đúng chứ?"

"Ngươi nghĩ ta hay ngươi c·hết đi, Hắc Y Thiên Ma sẽ không làm gì sao?"

"Tỷ tỷ không hành động là vì cần Ma Đạo được lập nên."

"Không có nghĩa là tỷ tỷ sẽ thấy chúng ta bị tổn thương mà không cứu."

"Vậy tại sao Hắc Y Thiên Ma không đến Thiên Vỹ Thành lúc ngươi c·hết?" Sâm Địa Lang Yêu đi tới nhìn nàng mà khịt khịt mũi.

"Kể cho ngươi một bí mật." Thiên Vỹ Yêu Vương lấy tay xoa đầu sói.

"Tỷ tỷ... Đang bị trọng thương."

Sâm Địa Lang Yêu bắt ngờ trước lời nói đó. Trợn mắt mà nhìn nàng.

"Rất lâu rồi. tỷ tỷ luôn hạn chế sức mạnh của mình ở ngưỡng Thiên Ma."

"Bởi nếu ở mức độ Ma Thần, Yêu Thần, Tiên Nhân."

"Thiên Đạo sẽ mở ra."

"Lúc Thiên Đạo mở ra, thứ kia sẽ thấy được thế gian."

"Việc thứ kia biết được tỷ tỷ đang tồn tại không hề tốt chút nào."

"Năm đó vì kích động quá mức, ta đột phá không chỉ Yêu Vương, mà là Yêu Đế."

"Hắc Y Thiên Ma tỷ tỷ vì trấn áp ta, phải dùng hết sức lực mới phong ấn được tu vi của ta tại Yêu Vương."

"Đồng thời bị trọng thương."

"Bây giờ chỉ cần quá sức, cả cơ thể tỷ tỷ sẽ bị tổn thương nặng nề."

Sâm Địa Lang Yêu im lặng.

"Thế nhưng, Hắc Y Thiên Ma hẳn vẫn sẽ có cách cứu ngươi."

"Hoặc ít nhất, ngươi chạy đi."

"Tự Ma Thần hẳn vẫn đối phó được với bọn chúng."

Thiên Vỹ Yêu Vương vỗ đầu sói.

"Ngốc nghếch, ngươi nghĩ ta biết mình có thể c·hết, lại không chuẩn bị gì sao?"

"Dù ngày mai lành ít dữ nhiều. Ta vẫn phải nghênh đón. Không chạy đi đâu được."

"Vì tương lai của Yêu Tộc phụ thuộc vào ngày mai."

Sâm Địa Lang Yêu cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nàng nói đúng.

Thống Lĩnh Vạn Yêu bỏ chạy khi Nhân Tộc tới.

Ma Tộc sẽ coi Yêu Tộc ra gì.

Nhất định sẽ ảnh hưởng rất lớn tới Yêu Tộc.

"Như Ngọc. Hứa với ta, không được c·hết."

Như Ngọc mỉm cười, xoa xoa đầu hắn.

"Tất nhiên rồi, ta còn phải đứng đó vào ngày ngươi hóa thành Yêu Thần, Thống Lĩnh Vạn Yêu chứ."