Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 145: Phá Hủy Hết Đi



Chương 145: Phá Hủy Hết Đi

Vô Nhất hít một hơi thật sâu.

【【Thời gian còn lại: 00:21:31】】

Không bị t·ấn c·ông.

Những xúc tu kia đã tan biến.

Chúng chỉ xuất hiện khi cậu cố gắng chạm lấy mặt nước.

Quả thực là một thứ đáng sợ.

Nhờ thực tế ảo, hắn không cảm thấy quá đau.

Nhưng hình ảnh bàn tay b·ị đ·ánh nát kia quả thật quá ghê sợ.

Chẳng lẽ không thể đi lên mặt nước ?

Còn dưới đáy biển thì sao ?

Không.

Chắc chắn phải là đi lên.

Đáy biển kia không tài nào hắn chạm đến đáy được.

Tốc độ chìm quá chậm.

Và những xúc tua nước kia đang ngăn cản hắn.

Tại sao phải ngăn cản ?

Nơi đây theo lời Sâm Địa Lang Yêu và Thiên Vỹ Yêu Vương nói, là nơi để lĩnh ngộ pháp tắc.

Việc gì phải ngăn ta đến một nơi để lĩnh ngộ ?

Vô Nhất đang cố gắng suy nghĩ.

Theo những lời Sâm Địa Lang Yêu bảo...

"Biến thứ hiển nhiên thành siêu nhiên."

"Biến điều siêu nhiên... thành hiển nhiên."

Hắn lầm bầm trong miệng.

A a a a a !

Không chịu được mà vò đầu bức tai.

Tại sao trong mấy cái truyện tu tiên, lĩnh ngộ pháp tắc, lĩnh ngộ đạo các thứ dễ dàng như vậy ?

Ngồi xếp bằng một chỗ, đùng một cái ! Thế là học được.

Thứ gì ? Ta vẫn không hiểu gì hết !

Hừ...!

Nghĩ đi...! Vô Nhất !

Nghĩ đi !

.

.

.

Hắc Y Thiên Ma trong lúc chờ Hắc Y Hội được triệu tập, cầm một lập phương âm nhạc lên, mở nó lên mà nhảy múa giữa đại điện.

Vào những lúc cần g·iết thời gian, nàng thường làm vậy để luyện tập.

Có rất nhiều thành viên Hắc Y Hội đang làm việc ở những nơi rất xa.

Việc triệu tập sẽ mất khoản một tiếng.

Điệu nhảy mê người kia thực sự làm Thiên Vỹ Yêu Vương mê mẩn.

"Bài nhạc này, là do Vô Nhất tặng tỷ tỷ nhỉ?"

"Đúng vậy."

Là Tuyệt Thế Vũ Cơ.

"Vô tình lại là biệt danh cũ của tỷ tỷ, hẳn là thấy rất hoài niệm nhỉ?"



Hắc Y Thiên Ma vẫn đang uyển chuyển nhảy múa.

Điệu nhảy không có một chút gì cứng rắn, mềm mượt như thể dòng nước trôi chảy.

Động tác sau như thể chắc chắn sẽ xảy ra từ động tác trước.

Đem cặp song đao như một phần của bàn tay mà di chuyển.

"Tỷ tỷ... Tại sao lại cho Vô Nhất học về pháp tắc?"

"Để một người phương xa học nó, có vấn đề gì không?"

Thiên Vỹ Yêu Vương thật sự bản thân cũng đã có chút ngờ vực.

Mối quan hệ của họ và người phương xa, vẫn chưa rõ ràng.

Nói người phương xa có ích là đúng, nói ta có thể thân thiết với họ, nàng chưa chắc chắn được.

Dù rằng việc Tuyết Nguyệt lo lắng cho nàng đã khiến nàng lung lay rất nhiều.

Có lẽ chính nàng cũng đang ráng tìm câu trả lời.

"Mỗi một thời đại, đều có vô số kẻ mạnh."

"Nhiều kẻ mạnh tụ tập lại với nhau, thì tạo nên một thế lực."

"Để đảm bảo điều khiển được đại cục, chúng ta cần thêm kẻ mạnh."

"Người phương xa dù bị han chế, hiện tại không thể vượt quá Cửu Lưu."

"Nhưng họ lại tận dụng được pháp tắc trước người bản địa rất lâu."

"Tư tưởng của người bản địa chúng ta khiến việc học pháp tắc chỉ xảy ra khi ngươi đạt đẳng cấp chấp chưởng được Thiên Đạo."

"Người phương xa thì lại có thể bước đầu nhận biết được pháp tắc từ Cửu Lưu."

Thiên Vỹ Yêu Vương im lặng mà suy nghĩ.

Hắc Y Thiên Ma tỷ tỷ nói đúng.

Với người phương xa, họ gọi bước đầu của việc hiểu được pháp tắc là "hủy hoạt ảnh".

Hắc Y Thiên Ma xoay nhiều vòng giữa đại điện.

Cặp song đao cứ vậy xoay theo, tạo thành một vòng xoáy.

Sau đó nàng ngừng lại, ngay lập tức cúi người xuống.

Tuy thế, lốc xoáy kia vẫn tiếp tục xoay thêm một quãng ngắn, mặc cho nàng không còn thực hiện chuyển động đó nữa.

"Pháp tắc, là thứ hiển nhiên của thế giới."

"Bởi vì thế mà người bản địa rất khó học được."

"Khi chém, ta cần vung tay, chém xuống, thu kiếm, vung tay, chém xuống."

"Đó là hiển nhiên với người bản địa bình thường."

"Nhưng với người phương xa."

"Ta chém, vung tay, chém xuống, vung tay, chém, vung tay, chém."

"Việc phải thu kiếm về không phải là hiển nhiên với họ."

"Hiển nhiên với họ là chỉ cần chém xuống."

"Người phương xa không mạnh, nhưng họ có tiềm năng để mạnh hơn rất nhanh."

"Ta không biết tại sao, nhưng chính Hiệp Hội Phương Xa đang hạn chế điều đó."

"Vô Nhất sẽ là thử nghiệm của ta về tiềm năng của người phương xa."

"Như Ngọc, em biết vì sao mà ta không cần trở thành Ma Thần, vẫn có thể điều khiển đại cục thiên hạ mà nhỉ?"

Thiên Vỹ Yêu Vương gật đầu.

"Là pháp tắc."

"Không, là phá hủy pháp tắc."

"Pháp tắc em và Sâm Sâm sử dụng, là biến đổi pháp tắc."

"Pháp tắc ta sử dụng, là phá hủy cái cơ bản của pháp tắc."

"Không cần là kiếm để chém."



"Không cần là vật thể để b·ị c·hém."

"Pháp tắc đi đến tận cùng sẽ giữ lại cái nguyên thủy nhất."

"Còn lại, hết thảy đều đã bị phá hủy."

Hắc Y Thiên Ma hoàn thành bài múa của mình.

"Ta đã nói những lời sau với Vô Nhất khi hắn còn lờ mờ chưa rõ về pháp tắc."

.

.

.

"Đem pháp tắc của thế giới này, phá hủy hết thảy."

"Đó chính là cách ngươi trở thành kẻ mạnh."

Vô Nhất như tỉnh ngộ.

Hắn trừng mặt nhìn mặt nước.

Bàn tay bị mất đi của hắn đang rỉ máu.

Các giọt máu cứ vậy nổi lên trên mặt nước.

Vô tình khiến các xúc tu lúc ẩn lúc hiện.

Phản ứng với những giọt máu kia.

Hắn cười.

Nụ cười rất kỳ lạ.

Nó ngắt quãng.

Nó không theo chút âm điệu nào

Đôi mắt Vô Nhất thêm rất nhiều phần quyết tâm.

Cơ thể cảm giác lâng lâng.

Không rõ nguyên do gì, tâm trí hắn ngày một hỗn loạn.

.

.

.

Thiên Vỹ Yêu Vương ngây người.

Nàng và Sâm Sâm học được về pháp tắc từ rất sớm, chính là nhờ Hắc Y Thiên Ma.

Nếu không, theo lẽ tự nhiên, hai người phải đạt đến cảnh giới Yêu Thần mới cảm ngộ được pháp tắc.

Tuy vậy, họ vẫn chưa đạt được đến đẳng cấp của Hắc Y Thiên Ma.

Con đường học về pháp tắc có ba giai đoạn trước đỉnh phong.

Nhận Biết, Biến Đổi, Phá Hủy.

Nhận biết được sự tồn tại của Pháp Tắc.

Đây là giai đoạn mà từ chính suy nghĩ của một người, họ hiểu được rằng pháp tắc có tồn tại.

Ngươi phải biết là nó có tồn tại trước đã.

Dù người khác có nói. Cũng chưa chắc ngươi sẽ thực sự nhận biết pháp tắc có tồn tại.

Mở miệng bảo "ta tin nó có tồn tại" thì dễ.

Cho bộ não ghi nhận pháp tắc thật sự tồn tại như một điều hiển nhiên, chính là cái khó.

Nhận thức không phải là thứ dễ thay đổi.

Sau đó, chính là giai đoạn mà Sâm Sâm và Thiên Vỹ Yêu Vương đang có.

Biến Đổi.

Biến đổi bản chất của pháp tắc.

Trong nước có thể thở.



Trong nước không thể chìm.

Trong nước không truyền âm thanh.

Mọi tính chất của nước.

Ngươi phải hiểu được nước là gì, nước có thể làm được gì.

Sau đó ngươi phải đánh vào nhận thức của bản thân.

Thay đổi tư tưởng của bản thân.

Để chính bản thân nhận thức rằng nước chính là như vậy.

Như thể mới có thể biến đổi pháp tắc.

Thật sự, với người thường, ngươi chính là hóa thành kẻ điên.

Người đời đều nói "Nước khiến mọi thứ ướt."

Ngươi lại bảo "Nước khiến mọi thứ khô."

Và ngươi coi điều đó là hiển nhiên !

Ngươi hoàn toàn tin như vậy.

"Nước thì phải kiếm từ sông biển, mạch nước ngầm."

"Nước có thể tạo nên từ hư không."

Ngươi hoàn toàn tin như vậy.

Bộ não ngươi nhận thức rằng đó chính là sự thật.

Và... Bước cuối cùng.

Chính Thiên Vỹ Yêu Vương cũng chưa đạt đến.

Phá Hủy.

Phá Hủy mọi thứ ngươi biết về pháp tắc. Chỉ để lại một thứ đặc trưng duy nhất của nó.

Nàng vẫn chưa cảm ngộ được nó.

Nhưng theo lý luận của Hắc Y Thiên Ma.

"Không cần kiếm để chém."

"Không cần vung tay để chém."

"Không cần làm bất cứ điều gì để chém."

"Chỉ cần suy nghĩ muốn chém đứt vạn vật, vạn vật sẽ b·ị c·hém."

Đó là điều hiển nhiên trong tâm trí Hắc Y Thiên Ma.

Cũng bởi vì vậy.

Lưỡi đao pháp tắc của Hắc Y Thiên Ma có thể chém c·hết Ma Thần, g·iết c·hết Tiên Nhân.

Nhất Niệm Trảm Vạn Pháp.

Hắc Y Thiên Ma nhắm mắt ngưng thần.

"Ta thực sự tin, hắn có thể đạt được đến Phá Hủy trong hôm nay."

Phá Hủy !?

"Sao có thể...?" Thiên Vỹ Yêu Vương trừng mắt.

Nàng mất rất lâu, hơn trăm năm để dạt được biến đổi.

Mà đó công lớn là nhờ Hắc Y Thiên Ma.

Vậy mà tỷ tỷ thật sự tin, hắn trong một ngày sẽ đạt được Phá Hủy ?

Cảnh giới mà chính nàng cũng chưa đạt được.

"Người phương xa từ khởi đầu đã là những kẻ điên trong mắt chúng ta."

"Bởi vì thế, ta không dạy hắn Biến Đổi."

"Ta chỉ bảo hắn Phá Hủy."

Thiên Vỹ Yêu Vương đổ mồ hôi, không tin vào tai mình.

"Thực sự, nếu hắn lĩnh ngộ được, ta không biết hắn sẽ trở thành một con quái vật đến mức nào."

Hắc Y Thiên Ma tự suy ngẫm bao lâu đã trôi qua từ lúc Vô Nhất vào Yêu Vực.

"Thuốc chắc bắt đầu ngấm rồi."