Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 172: Khát Vọng



Chương 172: Khát Vọng

"Ôi trời ôi trời trời..."

Lâm Nương một tay che miệng, mặt ửng đỏ, mắt long lanh.

Tay còn lại đánh đánh liên tục vào vai Quý Mộng.

Chế độ đẩy thuyền đã được kích hoạt.

"Đau !" Quý Mộng khóc thét.

Nàng mê nhất là phim truyện tình cảm.

Cảnh trước mặt tất nhiên là đã lọt đầy đủ vào mắt nàng rồi.

Nhận Nguyệt nhận bông hoa, có chút ửng đỏ.

Sau đó có chút phồng má.

"Lần sau diễn bớt nhập vai một tí."

Đạp Tuyết thở dài.

"Ngươi nhận ra?"

"Cái trò diễn vai xấu của ngươi ta ngửi được từ cả cây số. Lần sau bớt diễn lại, dở tệ."

"Vai diễn đợt đó của ta đúng là một phản diện não tàn như vậy." Đạp Tuyết phì cười.

Hắn dùng Nhất Thế để tập luyện diễn xuất.

Vai gần nhất chính là đóng vai phản diện một bộ phim truyền hình.

"Về sau bớt nhận mấy vai như vậy lại." Nhận Nguyệt vỗ má hắn.

"Cũng bớt diễn sâu lại. Mém nữa làm hỏng chuyện của tụi này rồi."

"Được được." Đạp Tuyết gật đầu.

"Và còn..."

Nàng e thẹn mà nắm bông hoa.

"Thế còn bông hoa này... Sao ngươi vẫn còn tặng ta?"

"Chúng ta dù gì cũng chia tay rồi."

Nhận Nguyệt có chút đỏ mặt

Vốn dĩ họ cũng đã chia tay được mấy năm.

Nhận Nguyệt lo học hành, nên cũng không nghĩ đến yêu đương kể từ đó.

Bây giờ tự nhiên hắn lại tặng nàng bông hoa này, quả thực có chút bồn chồn.

Đạp Tuyết nhìn Nhận Nguyệt.

"Không liên hệ."

"Chia tay thì chia tay, thích ngươi thì ta vẫn thích ngươi."

Nhận Nguyệt nhìn hắn.

"Vậy tại sao ngươi lại chấp nhận chia tay..." Nàng nghẹn trong lòng mà không nói ra.

Đạp Tuyết cúi đầu cảm tạ.

"Ban nãy thấy đoạn cắt cảnh kia, tiếng nhạc kia."

"Đột nhiên nghĩ đến ngươi."

"Năm ấy là ta chưa đủ dũng cảm."

"Cũng sợ ngươi vì mối tình này mà chịu thêm đau khổ."

"Yêu thương không phải là để một người phải chịu dày vò vì mình."

"Thấy được bông hoa này, trong thâm tâm ta lúc đó chỉ nghĩ."



"Muốn đem nó tặng cho ngươi."

"Cảm ơn ngươi đâ từng yêu ta."

Nhận Nguyệt im lặng.

Mặt ửng đỏ.

"...Đã bao giờ ta hết yêu ngươi đâu." Nàng không dám nói ra, chỉ nghĩ thầm.

"Có vậy thôi, tạm biệt." Đạp Tuyết bắt đầu quay đi.

"Đợi đã...!" Nhận Nguyệt ngăn hắn.

Đạp Tuyết quay đầu lại mà nhìn.

"...Nếu có thể làm lại, ngươi có muốn làm lại không?"

Hắn nhìn nàng.

Tâm trạng như dâng lên một dòng cảm xúc kỳ lạ.

Xong tự bản thân đè nén xuống.

Hai tay giương ra.

Ôm chầm lấy nàng.

"Chưa phải lúc."

"Ta chưa có gì có thể đảm bảo ngươi yêu ta sẽ không chịu đau khổ cả."

"Đến lúc ta thực sự có thể làm được, tự ta sẽ tìm đến ngươi."

"Tên ngố, lỡ lúc đó ta không chấp nhận ngươi thì sao?" Nhận Nguyệt thỏ thẻ.

"...Thì thôi?" Đạp Tuyết bật cười.

"Quyết định yêu ai là quyền của ngươi."

"Dù ta có tặng ngươi bao nhiêu thứ."

"Thích ngươi bao nhiêu lần."

"Chỉ cần ngươi không đáp trả, thì thôi."

"Tình yêu không phải để ép buộc người còn lại thích mình bằng vật chất."

"Ta chỉ hi vọng lúc đó gặp ngươi, ngươi vẫn cho ta thấy nụ cười khiến ta yêu ngươi như này nào."

Đạp Tuyết mỉm cười mà ngắm nhìn nàng.

Nhận Nguyệt không khỏi bật cười.

Tiếng cười khúc khích duyên dáng đến lạ thường.

"Đồ ngốc."

"Là ta."

Lâm Nương đánh muốn bầm tay Quý Mộng rồi.

.

.

.

"Aaaaa !!"

Vô Nhất ngã ra giường mà nhắm mắt.

"Mệt mỏi..."

Hồ Tuyết bật cười, tay đùa cợt mà đấm đấm vai cho hắn.



"Xuýt xao thật, ai mà biết được chứ."

"Khổ thiệt sự ! Tự dưng phải nôn vụ pháp tắc ra cho lão Mã Lượng !" Vô Nhất càu nhàu.

Ting.

Bỗng nhiên tin nhắn hiện lên.

Là của Diệp Vũ.

【Diệp Vũ: Sư huynh, còn đang nằm viện à?】

【Vô Nhất: Ừa, chắc ngày mốt là được về, vừa kịp cho Lễ Hội Yêu Ma】

【Diệp Vũ: Hình như chúng ta chung thành phố, đợt trước địa điểm bang hội Offline cũng là thành phố đệ sống. Nổ địa chỉ được không đệ qua thăm bệnh.】

【Vô Nhất: Oke, cũng đang chán.】

Hắn cứ vậy gửi địa chỉ cho Diệp Vũ.

Mấy ngày nay có quá nhiều thứ xảy ra.

Hắn vẫn không tin được những chuyện vừa xảy ra.

Reng reng reng.

Điện thoại của Hồ Tuyết vang lên.

Nàng cúi đầu xin lỗi rồi bước ra khỏi phòng bệnh.

"Tôi nghe đây sếp."

"Hồ Tuyết, thăm bệnh sao rồi? Cô có thể đến công ty ngay không?"

"Có chuyện gì ạ?" Hồ Tuyết bất ngờ.

Nếu không có gì gấp, thường giám đốc Minh sẽ không đột ngột gọi nàng giờ này như vậy.

"Chuyện về Boss 1 Mộ Kiếm Tiên. Có vẻ như Đậu Hủ cũng không hiểu lý do tại sao mà Boss hành xử rất khác lạ."

"...Vâng tôi đến ngay."

Nàng cúp máy, vào bệnh viện mà cầm túi xách.

"Vô Nhất, cũng trễ rồi, cơ mà tôi có việc gấp ở công ty, cậu nghỉ ngơi nhé, mai rảnh tôi sẽ ghé thăm cậu."

"Oke, đi đường cẩn thận nhé." Vô Nhất vui vẻ vẫy tay chào.

Hồ Tuyết vội mà đi ra hành lang.

Phòng kế bên.

Bóng dàng một cô gái trẻ tuổi vẫn đang nhìn họ.

Âm thanh nhỏ nhẹ.

"Vô Nhất..."

"...Biển lửa?"

.

.

.

Giám đốc Minh đang âm trầm nhìn màn hình Đậu Hủ đang làm việc.

Hồ Tuyết cũng vừa tới.

"Sau khi kiểm tra, tôi nghĩ lý do mà Hư Ảnh Kiếm Tiên hành xử kỳ lạ khả năng cao nhất chính là thứ này."

Hắn phóng to dòng thông tin đó lên.

【Mảnh Vỡ Kiếm Tiên - Chuyển Đổi AI】

Hồ Tuyết nhìn thứ Đậu Hủ vừa phóng to ra, không khỏi suy nghĩ.

Đây là 【Mảnh Vỡ Ký Ức】



Vật mấu chốt để tạo nên các Boss trong phó bản.

Ngoài việc DMG có thể thiết lập cơ chế Boss. Thì vì việc muốn trò chơi có thêm độ khó.

Đậu Hủ có đưa ra ý kiến sử dụng 【Mảnh Vỡ Ký Ức】

Những vật phẩm này có được thông qua Cosminto.

DMG có thể sử dụng chúng để chuyển đổi thành trí thông minh nhân tạo cho Boss.

Giúp Boss linh hoạt và khó hơn.

Như việc khi người chơi sử dụng phản công, Boss cũng học tập theo mà phản công.

Tuy vậy, họ hạn chế lượng tri thức mà AI có thể học được.

Mỗi lần bắt đầu Boss, AI sẽ reset lại từ đầu.

Tránh việc nó học tập từ vô số trận chiến của người chơi.

Tự tạo ra một phương thức chiến đấu bất khả thiến bại.

Mảnh Vỡ Ký Ức được sử dụng để tạo nên AI cho Hư Ảnh Kiếm Tiên chính là của Kiếm Tiên An Tuyết.

Bởi vì vậy nên một phần tính cách của Kiếm Tiên An Tuyết cũng được trộn lẫn vào trong trí thông minh nhân tạo này.

Hư Ảnh Nhập Ma, Kiếm Ma, Ma Thần thì tàn bạo, hiếu chiến, kiêu ngạo.

Hư Ảnh An Tuyết thì nho nhã, hiền dịu, nhưng mang theo kiếm thuật vô biên.

Vốn dĩ Đậu Hủ đã rất hạn chế những gì AI có thể học tập.

Nhưng không hiểu sao, khi đến giai đoạn cuối, AI lại nổi loạn.

Tạo nên những cách đánh đáng sợ vô cùng.

Còn có thể sử dụng hủy hoạt ảnh, phản công.

"Nãy đến giờ tôi tìm hiểu, thì có vẻ như mấu chốt là từ trong Mảnh Vỡ Ký Ức này, có một 【Khát Vọng】

Khát Vọng.

Là một phần tạo nên tính cách của Ký Ức.

Khát Vọng muốn báo thù.

Khát Vọng muốn bảo vệ..

Và trong Mảnh Vỡ Ký Ức của Kiếm Tiên mà họ sử dụng

【Khát Vọng: Chiến Đấu】

Khát Vọng được chiến đấu.

"Bởi vì Khát Vọng này, nên khi ở thời điểm Last Stand, trí thông minh nhân tạo đã vượt tầm kiểm soát."

"Vì muốn có được một trận chiến, vì muốn chiến thắng, nó đã thay đổi phong cách chiến đấu, trở nên đáng sợ vô cùng."

Giám đốc Minh gật đầu.

"Việc hai cậu trai kia đánh bại được Boss, quả thực mà nói thì là cả một kỳ tích."

"Còn đây nữa." Đậu Hủ phóng to một thông tin khác.

"Hư Ảnh An Tuyết trong trận chiến đã sử dụng một chức năng mà chúng ta chưa biết đến."

【Minh Tưởng】

"Cậu có thể thông qua Cosminsto tìm hiểu thông tin về nó không?"

Đậu Hủ lắc đầu.

"Nó nằm trong phiên bản 5.0"

Lại trong 5.0

Giống thứ pháp tắc mà Vô Nhất có được.

Liệu ở phiên bản 5.0 còn chứa đựng những gì ?