Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 199: Schurke Tái Xuất



Chương 199: Schurke Tái Xuất

Schurke bước từng bước bậc thang ra khỏi khối lập phương đen giữa Thành Trì Cuối Cùng.

Thông báo từ hệ thống đã vang lên.

Hẳn lại là một sự kiện nhàm chán xuất hiện rồi.

"Tóm tắt sự kiện."

【Những người mạnh nhất của nhân loại bị mắc bẫy của Hắc Y Hội, họ đang tụ họp tại Lăng Mộ Ma Thần.】

【Hãy giúp họ thoát khỏi Lăng Mộ Ma Thần, sẵn sàng cho cuộc chiến tại Lễ Hội Yêu Ma.】

【Điều Kiện Thưởng Thêm: Đảm bảo Thiên Vỹ Yêu Vương c·hết tại Lễ Hội Yêu Ma.】

Hửm ? Gì đây.

Hôm nay ta vào vai chính nghĩa ư? Giúp loài người thoát khỏi Lăng Mộ Ma Thần ?

Schurke nhìn yêu cầu nhiệm vụ, không khỏi ngạc nhiên.

.

.

.

Trước thời điểm Schurke t·ấn c·ông khoảng một giờ.

Ở giữa sảnh của Lăng Mộ Ma Thần, một bàn ăn thịnh soạn đã được dọn lên.

"Bữa tối đến rồi, mời các vị ngồi ăn."

Trên bàn là vô số cao lương mỹ vị, từ khắp các vùng đất trên thế giới.

Mỗi món đều được làm rất nhiều và bắt mắt, trông như được làm bởi các đầu bếp giỏi nhất Nhất Thế.

"Nếu có ai không ăn được gì đó hay muốn ăn gì đó, có thể nói với tôi. Tôi sẽ chuẩn bị cho mọi người ngay lập tức."

Trương Đường, Thái Huy, Albert lúc này đã thồn một đống thịt vào mồm.

"Lũ mọi rợ này." Mr.Featherflight nhìn sang.

Kẹp giữa Albert và Mr.Featherflight là Độc Vương.

Hắn đang ngồi ăn với vẻ mặt khó ở tới tột cùng.

Cổ đang đeo gông xiềng của 【Thuật Tra Khảo】

Hắn đã bị Albert và Mr.Featherflight bắt lại.

Nhưng giải pháp của hắn là uống một thứ thuốc khiến cho bản thân bị câm tạm thời.

Để không thể bị tra khảo.

Vì vậy nên Albert và Mr.Featherflight đã lấy toàn bộ túi thuốc của hắn, và đang giam lỏng hắn tại đây.

Lãnh Yên đang trầm trồ nhìn dĩa đồ ăn trước mặt mình.

"Thịt Bò Rừng Vạn Hoa...! Rượu Hoa Hồng Lựu !"

Đây đều là những thứ thực phẩm có tiền chưa chắc đã mua được !

Thế mà họ có đủ để mời tất cả mọi người ở đây.

Lãnh Yên kỳ thực vô cùng bất ngờ.

Ban đầu hắn nghĩ là mọi người sẽ bị nhịn đói ở đây cho tới khi bước ra.

Nhưng họ phục vụ rất chu đáo.

Ai muốn ngủ họ cũng sẽ chuẩn bị chăn nệm .

Tới giờ ăn thì họ chuẩn bị mỹ thực như thế này.

Giam lỏng kiểu này... Không khác gì đi nghĩ dưỡng !

Tâm Kiếm đang xẻ thịt ra mà yên tĩnh ăn.



Hồng Mân cũng thư thái mà tận hưởng món ăn trên bàn.

Frieda thì đang thử từng món một trên bàn. Nàng ta có vẻ rất háu ăn.

Trông không khác gì một bữa tiệc.

Nếu như không phải là họ bị giam lỏng, sợ là vài tên còn muốn ở đây thêm.

"...Các vị, không quên mục đích của chúng ta chứ?" Diệt Ma nhỏ nhẹ hỏi.

"Chẳng lẽ chúng ta chấp nhận chịu thua vậy sao?"

Hắn khó chịu khi Hắc Y Hội đạt được muốn chúng muốn như vậy.

Lãnh Yên, Thái Huy, Albert, Mr.Featherflight, Tâm Kiếm, Frieda và thậm chí cả Độc Vương không nói được cùng dùng tay ra dấu.

"Thế ngươi đánh lại Hồng Mân không?"

Diệt Ma á khẩu.

"...Nhưng còn ngài Trương Đường ! Nếu chúng ta hợp lực, chẳng lẽ không thể đánh bại ả ta !?"

Hồng Mân bỏ một viên thịt vào miệng nhai, tận hưởng hương vị của nó.

Gần như phớt lờ Diệt Ma.

"Trương Đường, ông nghĩ ông có thể đánh bại Hồng Mân không ?" Thái Huy chỉ tay sang.

"Ta không biết, kỹ năng của cô ta quả thật rất quỷ dị." Trương Đường lắc đầu.

"Đấy. Câu trả lời của ngươi đấy." Thái Huy cắn một tảng thịt lớn vừa nhai vừa nói.

"Các người..."

Diệt Ma nghiến răng mà nhìn Hồng Mân cũng đang vô cùng thư thái ăn uống.

Lãnh Yên nhìn hắn như vậy, không khỏi thở dài.

"Người trẻ..."

Lãnh Yên thở dài.

Chưa hiểu "4 Ma Đế" là có ý nghĩa gì.

Hoặc có thể do khả năng của Hàng Ma Phái khiến họ nghĩ Ma Đế không quá đáng sợ.

Năm xưa, Lãnh Yên và loài người từng đi tiêu diệt một Ma Thần mới sinh, với Tâm Ma chưa ổn định.

Quả thực thời điểm đó, vẫn có khả năng.

Vẫn có t·hương v·ong, nhưng năm đó họ đã tiêu diệt được Ma Thần đó trước khi hắn hoàn thiện.

Thế nhưng năm đó không có Ma Đế nào hộ thủ cho Ma Thần.

Từ khi Lãnh Yên nghe thấy có sự hiện diện của Ma Đế, nỗi lo của lão ta đã ngày một lớn lên.

Bởi vì lão đã sống đủ lâu để thấy sức mạnh của Ma Đế.

Một Ma Đế.

Chỉ một là đủ.

Hoàn toàn có thể chấm dứt nhân loại.

Trận chiến năm xưa khi Lãnh Yên còn chỉ mới là một Chiến Tướng vẫn còn in hằng trong tâm trí lão.

Hóa Đế của nhân loại bị Ma Đế năm đó nắm đầu lôi xác đến tận quê nhà để trả.

Lăng nhục trước quê cha đất tổ của chính mình.

Lý do duy nhất bao lâu nay loài người còn nguyên vẹn.

Lão đã từng băn khoăn.

Nhưng có lẽ giờ Lãnh Yên đã hiểu được.

Ông nhìn Hồng Mân.

...Là Hắc Y Thiên Ma.



Nhân loại còn được tồn tại, là do Ma Tộc không dám đối đầu với Hắc Y Thiên Ma.

Chỉ một tùy tùng của Hắc Y Thiên Ma đã hoàn toàn có thể trấn áp mọi người ở đây.

Lão không tưởng tượng nổi Hắc Y Thiên Ma sẽ lợi hại đến mức nào.

Cứ theo tình hình này, kết quả tốt nhất vẫn là thuận theo ý của Thiên Ma.

"C·hết tiệt."

"Các người. Rặt một lũ hèn nhát." Diệt Ma phẫn nộ, nhìn tất cả với cặp mắt đay nghiến.

"Diệt Ma, thân là hậu bối, lựa lời mà nói." Lãnh Yên nhìn hắn.

"Lựa lời?"

Diệt Ma giải phong ấn cho Độc Vương.

Quạt mạnh pháp trượng của mình.

Khiến đồ ăn trên bàn đều bị hất ra.

Tiếng đổ vỡ loảng xoảng liên tục vang lên.

"Năm xưa khi Ma Tộc t·ấn c·ông, Hàng Ma Phái chính là gia tộc đi đầu bảo vệ loài người."

"Ngày nay cũng vậy, ta mang danh dự của Hàng Ma Phái để liều mạng tiêu diệt Ma Thần."

"Vậy mà các ngươi, còn chưa gặp được Ma Thần, đã đầu hàng trước con ả này !?"

"Diệt Ma, ngươi bình tĩ-"

"Cha ta bị g·iết bởi lũ khốn Ma Tộc đó !" Hắn gầm lên.

"Còn các ngươi ? Chưa từng bị người của Ma Tộc g·iết hại người thân sao?"

"Chưa từng phải chôn chính đồng tộc của mình sao ?"

"Hàng Ma Phái chúng ta mỗi một ngày sống, là mỗi một ngày đối đầu với Ma Tộc !"

"Trong lúc các ngươi chơi trò chính trị, đánh chiếm lẫn nhau."

"Hàng Ma Phái hằng đêm đều tiêu diệt lũ ma quỷ khắp đại lục !"

"Bọn ta cần vinh ? Bọn ta cần tiền tài ?"

"Không. Thứ duy nhất bọn ta muốn là máu của lũ Ma Tộc để các chiến binh của Hàng Ma Phái được yên nghỉ !"

"Vậy mà bây giờ các ngươi, những kẻ mạnh nhất Nhân Tộc, chấp nhận đầu hàng khi trận chiến còn chưa bắt đầu!"

Hốc mắt của Diệt Ma đã sưng lên.

Hắn uất nghẹn.

Phẫn nộ.

Đay nghiến.

Lãnh Yên im lặng.

Hàng Ma Phái là thế lực đối địch với Ma Tộc bậc nhất.

Lão có thể hiểu được.

"...Chúng ta chính là những người mạnh nhất Nhân Tộc hiện giờ."

"Và chỉ mỗi Hồng Mân đây cũng không đánh bại được."

"...Ngươi định đánh bại Ma Thần bằng cách nào ?"

"Chưa phải là Ma Thần, chỉ 4 Ma Đế kia thôi."

"Đừng có bảo với ta là dùng khả năng của Hàng Ma Phái."

"Năm xưa Hóa Đế Đạt Ma của Hàng Ma Phái, bị Ma Đế Tu La lôi xác về tận quê nhà của ngươi."



"Từ đó về sau, Hàng Ma Phái còn không có nổi Luyện Vương."

"Bởi cả môn phái đều bị ám ảnh bởi hình ảnh Hóa Đế Đạt Ma bị Ma Đế lăng nhục mà sinh ra tâm ma."

"Đừng bảo rằng ngươi không biết lịch sử của chính môn phái của mình."

Vốn dĩ lão không muốn nhắc đến việc này.

Thế nhưng nếu không nói cho Diệt Ma tỉnh. Hắn sợ người trẻ sẽ làm việc ngu xuẩn.

"Tình huống bây giờ, tốt nhất là thuận theo Hắc Y Thiên Ma."

"Chỉ còn có thể hi vọng loài người thực sự có thể tồn tại qua mạt thế của chúng ta thôi."

"Hồng Mân, cô còn đồ ăn không?" Trương Đường làm lơ Diệt Ma mà hỏi.

"Còn rất nhiều, ngài yên tâm." Nàng ra lệnh cho các thành viên Hắc Y Hội chuẩn bị thêm thực phẩm.

Diệt Ma xiết chặt nắm đấm, vô cùng tức giận.

"Tất cả là do ngươi. Ngươi đã tạo dấu chấm hết cho nhân loại."

Ánh mắt vẫn không rời Hồng Mân.

"Nhìn ta bao nhiêu cũng không g·iết được ta đâu."

"Nếu muốn ăn thì ngồi xuống, ngươi đạp đổ bàn ăn của mọi người một lần nữa, ta không trị thì các vị đây cũng trị ngươi."

Mọi người đều nhìn Diệt Ma.

Vốn dĩ họ không làm gì hắn, là vì họ hiểu tại sao hắn làm vậy.

Thế nhưng họ cũng hiểu tình hình hiện tại của loài người.

Chỉ có thể thở dài mà làm ngơ.

Trong lúc cơn thịnh nộ của Diệt Ma đang đạt đến đỉnh điểm.

Thịch.

【Ngươi...có muốn thoát khỏi đây không?】

Hắn giật mình.

"Ai vậy !?"

【Ngươi...có muốn báo thù cho những đồng tộc đã ngã xuống?】

"Ta nói là ai!?" Diệt Ma nhìn quanh mà gào lên.

"Ngươi làm gì vậy Diệt Ma!?" Lãnh Yên ngạc nhiên.

Hồng Ma trợn to mắt. Như hiểu được điều gì.

"Đừng chấp nhận lời mời gọi của hắn !"

【Lập giao kèo với ta, ta sẽ cho ngươi sức mạnh ngươi cần để đạt được mong muốn.】

Diệt Ma nghiến răng.

"Ta chấp nhận."

Phừng.

Phừng.

Tức thì, sảnh Lăng Mộ Ma Thần đã bị bao trùm bởi biển lửa.

"Khốn kiếp!" Hồng Mân cắn răng.

Phập.

Móng vuốt từ lúc nào đã đâm lủng bụng nàng.

Xuyên qua chiếc ghế từ đằng sau.

"Ngươi...!"

Hồng Mân nôn ra máu.

"May mắn may mắn thôi. Ngươi chưa kịp thi triển pháp tắc."

Hắn vẫy vẫy bộ móng đầy máu kia.

"Giao kèo thành công."