Bây giờ xuất hiện là Kiếm Tiên cùng Hắc Y Thiên Ma đứng cạnh nhau, tại giữa là một quả cầu ánh sáng chói lóa.
Trời đêm, nhưng ánh sáng kia như thắp sáng cả thiên địa.
"Đây là Bạch Dạ Linh Châu."
"Phần thưởng cho người g·iết được Bạch Thú lần đầu tiên mỗi vòng lặp."
Vô Nhất giật mình.
"Ta và Kiếm Tiên năm đó, cùng nhau đánh bại được nó."
"Người có được Bạch Dạ Linh Châu, sẽ giữ được ký ức của mình cho vòng lặp kế của thế giới."
"Chúng ta đã cùng nhau quyết định, sẽ để viên linh châu này cho hắn"
"Bạch Thú mỗi lần ăn thế giới, nuốt chửng vô vàn sinh linh, sẽ lại ngày một mạnh hơn."
"Chỉ có tiêu diệt nó qua các vòng lặp, mới kiềm hãm được sự phát triển của nó."
"Sau lần đầu tiên b·ị đ·ánh bại ở một vòng lặp, mỗi một ngàn năm, nó sẽ quay lại một lần, tới khi nuốt chửng được vòng lặp đó."
"Lần chiến đấu đó, Bạch Thú đã nuốt trọn thế gian. Chúng ta g·iết được nó cũng là lúc đã không còn gì để bảo vệ."
"Bạn bè, người thân, môn phái, tất cả đều đã nằm trong bụng nó."
"Hắn là Kiếm Tiên, đối với thế gian hay đối với ta, đều là người quan trọng nhất. Không ai chắc được lần kế Bạch Thú xuất hiện sẽ còn mạnh lên bao nhiêu. Để hắn giữ lại ký ức, ngày một mạnh hơn, bảo vệ thế gian khỏi Bạch Thú."
"Nhưng tên khốn đó."
Lúc này, Kiếm Tiên đã cầm lên linh châu.
Trực tiếp mà chưởng nó vào người Hắc Y Thiên Ma.
"Hắn muốn kẻ giữ được ký ức, là ta."
Môi Kiếm Tiên chuyển động, như đang nói gì đó.
Những lời cuối cùng của Kiếm Tiên không phát âm thanh.
Hoặc có lẽ, là Hắc Y Thiên Ma không muốn đệ tử của nàng nghe được.
"Đến kiếp thứ 2, từ rất sớm, ta đã gây dựng nên Hắc Y Hội đầu tiên.
Trở thành Thiên Ma từ rất sớm, thống trị thế gian.
Đi theo chính đạo, chính là đi theo luật lệ của vô số kẻ trên thiên hạ. Dẫu ngươi có đứng đầu, bọn chúng cũng sẽ đàn áp ngươi bằng quy cũ, nói võ đức.
Đi theo ma đạo, thứ ngươi cần để đứng đầu, chỉ có sự tàn nhẫn và sức mạnh tuyệt đối.
Cách tốt nhất để bảo vệ thế giới này, chính là ta một lần nữa trở thành Thiên Ma.
Trong suốt cuộc đời dài dằng dẵng, tuổi thọ gần với thiên địa ở kiếp thức hai.
Cuối cùng, ta cũng chờ được đến lúc Kiếm Tiên tái sinh.
Lúc ấy, chàng mang thân phận nữ nhân, tên là An Tuyết.
Vẫn như kiếp trước, một kẻ ngốc.
Nhưng là kẻ ngốc của ta.
Kẻ không bao giờ chịu khuất phục cường quyền.
Kẻ không bao giờ để người thân của hắn phải chịu khổ.
Ta âm thầm dẫn lối chàng tại kiếp đấy, giúp chàng tu luyện đạt đến đỉnh cao nhân sinh.
Một lần nữa, đường đường chính chính, đạt tới cảnh giới Kiếm Tiên."
"Kiếp này, hắn không hay biết ta là ai.
Nhưng lúc làm bằng hữu, hắn có nói với ta.
Đôi lúc, hắn mơ thấy mình có một nữ tử bên cạnh, yêu nhau say đắm.
Hắn đó đến giờ, cũng không nghĩ đến một nam nhân nào.
Nhưng mỗi khi ngắm nhìn ta, hắn lại rung động."
"Nói thật, ta có chút rung động.
Nửa đùa nửa thật, ta chỉ nói cho hắn rằng,
An tâm tu luyện, đạt đến cảnh giới Kiếm Tiên, hắn liền tìm lại được nữ tử kia."
Hình ảnh vị nữ nhân gọi là An Tuyết kia đang vấn đạo xuất hiện.
Cảnh giới đạt thành Kiếm Tiên, thiên địa đảo lộn.
Pháp tắc của thế gian chấn động.
Vô vàn thanh gươm, thanh kiếm trên thế gian rung động, sau đó bay thẳng lên trời, chĩa mũi kiếm cùng về một phương.
Toàn thể đao kiếm trên thiên hạ, đều đang triều bái một vị Kiếm Tiên.
Cảnh giới mà chính Thiên Ma cũng không thể đạt được đến.
Chỉ có mỗi hắn mới làm được. Kiếp này hay kiếp trước.
Hình ảnh hai người đối đầu với Bạch Thú lại xuất hiện.
"Lần này, đối đầu với Bạch Thú không suôn sẻ như vậy."
Bạch Thú cùng răng nanh sắc nhọn của mình, trực tiếp cắn phập vào thân thể Thiên Ma.
Thân thể có một lỗ to tướng, như đã mất hết lục phủ ngũ tạng.
Trong cuộc chiến ấy, Thiên Ma t·ử t·rận.
Kiếm TIên lúc ấy không kiềm được nước mắt và phẫn nộ, trực tiếp để tâm ma chiếm hữu.
Trở thành Ma Thần, được gọi là Kiếm Ma.
Đồng quy vu tận cùng Bạch Thú.
Và tên khốn đó..."
Hình ảnh Kiếm Tiên chỉ còn nửa hơi tàn, cầm trên tay linh châu.
Đặt vào miệng, rồi trực tiếp hôn lấy Thiên Ma.
Đem linh châu kia gửi tặng cho nàng.
Tiếng dẫn truyện của Thiên Ma nghe như khóc nấc.
Chính nàng nhớ lại chuyện xưa, cũng không kiềm được lòng mình.
"Dẫu không có ký ức gì về kiếp trước."
"Một lần nữa, hắn muốn ta sống tiếp."
Kiếm Tiên An Tuyết phút cuối đời, lại mang bộ dáng thoát khỏi trần tục.
Trông như thể nàng chưa hề trở thành Kiếm Ma..
Mái tóc dài, rối bời sau trận chiến rũ xuống, muốn che kín mặt.
Đặt đầu Thiên Ma lên đầu gối. Để nàng im lặng mà chìm vào giấc ngàn thu.
"Đến lúc mất đi, ta mới biết được, là ta yêu ngươi."
"Thu Vũ."
Kiếm Ma đ·ã c·hết ngay sau lời đó.
Giữ cho thế giới, sống được thêm một cái ngàn năm trước khi vòng lặp lại xuất hiện.
"Kiếp thứ ba. Ta tỉnh dậy.
Vòng lặp này là vòng lặp đặc biệt nhất.
Thiên địa linh khí đã héo mòn đến tột cùng. Trình độ của người phàm đã chẳng còn mấy ai bằng được khi xưa.
Ta được sinh ra, sau Kiếm Tiên rất lâu.
Lúc ta chỉ mới 8 tuổi, gia nhập môn phái, nàng đã trở thành Kiếm Tiên.
Kiếp này, ít ai biết gì về nàng.
Chỉ nghe bảo, với tất cả những người còn đang sống, từ lúc sinh ra đã chỉ biết nàng là tồn tại vô địch của thế gian này.
Đến lúc ta một lần nữa trở thành Thiên Ma, nàng vẫn cô độc như vậy.
Từ khi chân chính trở thành Kiếm Tiên, đều đứng tại trung tâm Lam Hỏa Thành, bao phủ bởi ngọn lửa bất tận kia.
Như thể chờ một điều gì đó."
Thiên Ma trầm mặc.
"Ta... chưa hề nói chuyện với nàng ta tại kiếp này."
"Ta không muốn người vì ta, đau khổ thêm một kiếp nào nữa. Nên quyết định chỉ đứng trong màn đêm, lặng thầm mà bảo vệ thế giới này."
"Thế giới của người."
Làn sương biến mất.
Vô Nhất và Diệp Vũ cũng im lặng.
Không ngờ lại có một cố sự lớn như vậy.
*Ting*
【Nhiệm vụ phe phái đã được kích hoạt.】
【Giúp Kiếm Tiên và Thiên Ma có được cái kết tốt đẹp.】
Nhiệm vụ này xuất hiện ở cả Diệp Vũ và Vô Nhất.
Hai người nhìn nhau.
Cùng gật đầu.
Nhiều suy nghĩ, toan tính trong đầu.
Nhưng kỳ thực, sau khi nghe câu chuyện này, họ cũng muốn giúp Thiên Ma và Kiếm Tiên.
"Giờ, đến cách để các ngươi thắng được Hư Ảnh Kiếm Tiên."
Làn sương bắt đầu biến đổi hình dạng.
Cuối cùng, trước mặt hai người, là hình ảnh Kiếm Tiên bằng sương khói.
"Không. Không chỉ Hư Ảnh Kiếm Tiên."
"Đệ tử của Thiên Ma, ít nhất phải vượt qua được Mộ Kiếm Tiên."
"Các phó bản theo cách người phương xa các ngươi gọi, thực chất là những mảnh vỡ từ các vòng lặp trước.
Bạch Thú là một con quái vật ham ăn, nhưng một con quái vật, ăn uống cũng không gọn gàng.
Nuốt thiên địa, cắn xé vũ trụ thiên hà, nhưng nó vẫn còn sót lại những mảnh vụn từ vòng lặp trước.
Những mảnh vụn ấy để lại những báu vật từ xa xưa.
Người bản địa chúng ta không thể thâm nhập vào các mảnh vỡ từ vòng lặp trước được, sẽ bị thiên địa bài xích.
Nhưng người phương xa thì có thể.
Thế nên ta không thể giúp các ngươi được, mà ta cũng lười giúp.
Thứ gì mình muốn, thì phải tự mình đoạt được."
Hắc Y Thiên Ma lúc này ngồi lên ngai vàng, tay chống cằm mà nhìn hai người.
"Mộ Kiếm Tiên này không bằng một góc nơi mà Kiếm Tiên năm xưa đã phải trải qua. Nhưng kỳ thực trân bảo có được từ nó sẽ rất giúp ích cho các ngươi."
"Với tư cách đệ tử của Thiên Ma, tuyệt đối không được phép thất bại."