Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 254: Lãng Du Minh Tưởng



Chương 254: Lãng Du Minh Tưởng

Chương 254: Lãng Du Minh Tưởng

"Y Sương, theo cô nghĩ, tên Vô Nhất kia định làm gì?" Vô Thường hỏi.

Hắn rất coi trọng phán đoán của Y Sương.

Nàng ta đã là thành viên bang Hắc Bạch khá lâu rồi. Nếu nói về đánh trận thì quả thực hắn không giỏi bằng nàng ta.

"Phán đoán sơ bộ thì tôi thấy cậu ta thuộc loại người tính toán."

"Không biết tính toán đến mức nào nhưng hiện tại sự xuất hiện của tôi đã làm cậu ta phải đổi đi kế hoạch tối ưu nhất."

"Sự xuất hiện của tôi với chức nghiệp Dạ Tử đã làm chệch đi rất nhiều tính toán rồi."

"Nếu ta tận tận dụng tốt việc cậu ta phải ứng phó, phần thắng sẽ nhiều hơn hẳn."

Y Sương vừa bước vào Bắc 2.

"Hiện tại, con đường sống của cậu ta chính là..."

"Vượt qua tôi."

Bắc 2.

Đảo Hải Thần.

Cũng là một khu vực khó di chuyển.

Có nhiều mảng đá lơ lửng để người chơi di chuyển quanh biển hồ xung quanh.

Địa hình này.

Dễ thủ khó công.

Vô Nhất đích thị muốn chạy đến đây để câu giờ.

"Theo suy đoán của tôi, cậu ta có thể sẽ tìm cách vượt qua tôi một lần nữa"

"Bắc 2 có người của Ngạo Thiên. Nếu họ có đủ buff cho cậu ta một lần nữa tăng tốc, cậu ta sẽ lại vượt qua tôi."

"Không loại trừ khả năng người của Ngạo Thiên sẽ phục kích thả khống chế lên người tôi để tạo kẻ hở cho Vô Nhất chạy."

Vô Thường gật gù đồng tình.

Với tốc độ kinh khủng kia, Vô Nhất vân còn cơ hội bo ngược về gặp Ngạo Thiên tại Đông.

Nhưng mấu chốt vẫn là không có Y Sương ngăn chặn.

Chỉ cần bị chiếm đoạt đi tốc độ kinh người đó, Vô Nhất sẽ không khác gì cá nằm trên thớt.

"Được rồi. Giữ hoặc g·iết hắn ở đó. Chi viện sẽ sớm tới Bắc 2."

"Rõ." Y Sương tắt liên lạc.

Nàng nhảy lên các tảng đá lơ lửng mà di chuyển.

Vừa vào trong Đảo Hải Thần ở trên cao, đã nhìn thấy thứ nàng truy đuổi.

Vô Nhất.

Cùng quân của Ngạo Thiên.

Không nhiều, chỉ có tầm 10 người.

Như nàng nghĩ, hầu hết là các chức nghiệp để thực hiện kế hoạch bùng nổ tốc độ của Vô Nhất.

"Không chạy tiếp sao?" Nàng nhìn hắn.

"Cô để tôi chạy sao?" Hắn thở dài.

"Cũng biết điều." Y Sương rút kiếm ra.

Vô Nhất giơ tay lên ra hiệu.



"Mọi người !"

"Lên !"

Ngay lập tức, 10 người của Ngạo Thiên đã xông lên.

Đây là Lãnh Địa Chiến.

Vốn dĩ đánh nhau nơi đây không phải Solo 1 v 1.

Việc gì phải nói võ đức !?

Trực tiếp lấy số đông mà áp đảo !

Y Sương c·hết là được !

Vô Nhất có nghe qua về Y Sương.

Sát Kiếm của Hắc Bạch.

Nàng ta là lưỡi kiếm của Vô Thường.

Rất thường xuyên là người diệt kẻ cầm cờ trong Lãnh Địa Chiến.

Kỹ năng 1v1 nhất định không tệ.

Thế nhưng ngoài những người để buff tốc, còn có cả người chơi PVP ở đây, bao gồm cả hắn.

Trực tiếp lấy thịt đè người !

Y Sương nhìn người của Vọng Ngữ Bang lao lên.

Tay để kiếm ra trước mặt, dùng ngón tay quét qua lưỡi kiếm.

"Gọi thêm chi viện đi."

"Há há ! Y Sương ! Cô nghĩ chúng tôi để cô sống tới lúc chi viện đến sao !?" Một Ưng Sĩ đã trực tiếp xả tên vào.

Y Sương vẫn với gương mặt lạnh lùng đó, bắt đầu quét kiếm.

"Ta bảo các ngươi, gọi thêm chi viện đi."

Vù vù vù.

Lưỡi kiếm như kéo dài ra.

Chặt đứt mũi tên đang lao đến.

Hình thù thanh kiếm hóa thành một lưỡi roi.

Lưỡi kiếm đứt khúc thành vô số đoạn.

Được liên kết với nhau bằng một dòng khí kì lạ màu vàng kim.

【Hình Thái Dạ Xà】

Lưỡi kiếm roi kia như một con rắn mà bao quanh Y Sương.

Vô số chưởng phép, mũi tên đang bắn đến nàng ta.

Nhưng lưỡi roi kia như có linh, trực tiếp lao đến mà cắn xé phá hủy hết thảy bất cứ chưởng phép hay mũi tên ào đến gần.

"Kháng đòn đánh tầm xa ạ." Vô Nhất cau mày.

Một Ảnh Sát và một Cuồng Chiến Sĩ bắt đầu lao vào.

Trực tiếp mà hai đánh một Y Sương trong khoản cận chiến.

Thế nhưng nàng ta vẫn không có một chút nào nao núng.

Né đi các đòn đánh của cả hai nhẹ như lông hồng.



Vô Nhất giật mình.

Nhìn từ xa, nhưng hắn nhận ra điểm gì đó bất thường.

"Cái quỷ gì vậy !?"

"Mọi đòn đánh của chúng ta đều bị cô ta né đi !?"

"Việc này có thể sao !? Chỉ số né tránh phải cao tới mức nào ?"

"Con mẹ nó! Hack !"

Vô Nhất lúc này cũng lao đến.

Cường độ t·ấn c·ông của hai người đã rất dày đặc.

Thế nhưng Y Sương vẫn đối phó được.

Nếu bây giờ Vô Nhất vào, cường độ t·ấn c·ông sẽ cao hơn hẳn.

Nhát chém liên tục đánh đến.

Người bình thường đáng lẽ đã bị đ·ánh c·hết từ mấy giây đầu.

Nhưng chuyển động của Y Sương vẫn vô cùng mượt mà tránh thoát tất cả.

Đón đánh của hai người kia, qua việc liên tục bị né đòn, cũng bắt đầu có chút loạn.

Hủy hoạt ảnh cũng không còn mượt mà.

Trừng mắt.

Y Sương ngay lập tức nhìn ra sơ hở.

KENG.

Âm thanh chói tai vang lên.

Cùng ánh sáng của kim loại v·a c·hạm, Ảnh Sát đã bị hất ngược.

Ngay lập tức, lưỡi roi của Y Sương đã quất đến.

"Ngay lúc này !"

Đang trong hoạt ảnh t·ấn c·ông, sẽ rất khó né tránh !

Cuồng Chiến Sĩ cũng nhận ra sơ hở, lúc này cũng chém đến Y Sương từ một hướng khác.

Kẹp Y Sương giữa hai đòn đánh.

Vụt.

Hơ !?

Cả hai cùng thất thần.

Né được !?

Lưỡi roi và Y Sương như hai tồn tại riêng biệt.

Cách di chuyển của lưỡi roi hoàn toàn không đồng nhất với nàng ta, như thể có linh tri riêng.

Vô Nhất không tin vào mắt mình.

"Mẹ kiếp."

Giờ thì hắn nhìn rõ điểm bất thường rồi.

Hắn nhìn đôi mắt của Y Sương.

Ánh bạc.

Cháy nhẹ một ngọn lửa bập bùng.

Là Minh Tưởng.



Hắn có được nghe sư phụ dạy về thứ này.

Người có nói Minh Tưởng và Pháp Tắc dễ học bởi người phương xa hơn.

Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy người chơi ở ngoài Hắc Y Hội sử dụng nó.

Chức năng này... Có thể sử dụng trong Lãnh Địa Chiến sao ?

Y Sương nhìn Vô Nhất.

Nàng nhận ra hắn đang mất tập trung.

"Có sơ hở."

Lưỡi roi lại vung đến, như một con rắn mà lao đến Vô Nhất.

"Hừ."

Vô Nhất ngay lập tức tránh đi.

Thế nhưng con rắn vừa hụt đòn, lập tức xoay đầu lại mà tiếp tục đánh tới.

Hoàn toàn đi ngược với định luật vật lý.

Vô Nhất nắm chặt song đao.

【Nhật Nguyệt Trảm】

Hắn đánh tới lưỡi roi.

Cách tốt nhất lúc này là phá hủy v·ũ k·hí của Y Sương.

Thứ này quá khó chịu !

Vụt.

Vô Nhất giật mình.

Né !?

Lưỡi roi này, còn biết né !?

Nó lượn ra khỏi đường kiếm của hắn.

Một lần nữa đâm đến.

Lần này Vô Nhất còn không kịp phản ứng.

Nhận một roi mạnh mà hất văng ra xa.

"Khụ !"

Hắn v·a c·hạm mạnh mà ngã ra đất.

"C·hết tiệt... Tại sao cô lại có Minh Tưởng ?"

"Ồ ?" Y Sương nói như thẻ ngạc nhiên, dù gương mặt vẫn lạnh lùng.

"Cậu biết về nó sao?"

Ngọn lửa bạc kia lúc này nhìn trực diện khi không phải chiến đấu. Càng rõ ràng hơn.

【Lãng Du Minh Tưởng】

【Tự Động Né Tránh】

"Vậy thì cậu cũng biết tình hình bất lợi thế nào cho cậu rồi nhỉ ?"

"Gọi chi viện đi."

C·hết tiệt.

Vô Nhất cắn răng.

Lòi đâu ra thứ quái thai này vậy !?