Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 266: Trước Đại Chiến, Tình Kiếm Ngồi Ăn Khoai Tây Chiên



Chương 266: Trước Đại Chiến, Tình Kiếm Ngồi Ăn Khoai Tây Chiên

Chương 266:

Vô Nhất đã đến Bắc 5.

Còn 10 phút.

Tuyệt.

Thời gian đang đứng về phía chúng ta.

Vô Nhất mỉm cười.

Với tiến độ này, Người từ cổng Bắc và Thu Vũ Thành muốn tràn đến Bắc 5 đều sẽ tốn mấy phút nữa.

Chỉ cần giữ đến còn 1 phút cuối là được.

Khi đó Đan Nguyệt Bang có thể để một bang nhỏ thuộc Vọng Ngữ Bang g·iết để lấy quyền sở hữu cờ.

1 phút bảo vệ đó là đủ để hết giờ.

"Sao ? 50 phút vừa qua mệt không đại ca?" Diệp Vũ bật cười mà chạy tới Vô Nhất.

"'Còn phải hỏi ? Má nó chứ. Phát sợ với Y Sương." Vô Nhất lau mồ hôi.

"Nghe bảo cậu đánh ở phía Nam cũng cháy lắm nhỉ? Ngăn được nguyên đoàn quân của Mã Lượng tiến công." Vô Nhất vỗ vỗ vai hắn.

"Tiếc là không cháy bằng đại ca đánh với Y Sương, nên không được lên tivi." Diệp Vũ cười hề hề.

"Không thể nào ? Cậu không được quay sao ?" Vô Nhất có chút ngạc nhiên.

Đấu lại với cả quân cổng Nam, chắc hẳn Diệp Vũ đã dùng Minh Tưởng.

Không thể nào có chuyện không ai quay lại cảnh tượng đó. Dù là hắn hay Tình Kiếm đánh nhau với Y Sương cũng không thể bỏ lỡ được.

"Ừa, ban nãy em chặn họ lại, còn cười hehe bảo trong bang em lên tivi đẹp trai không, nhưng mọi người bảo là em không xuất hiện trên REMIxTV."

Vô Nhất lúc này cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Không lý nào...?

Ting ting ting.

Thông báo từ bang được gửi đến họ.

Là Quý Mộng.

"Ánh Thư, em đi một mình đến cổng Bắc được không ?"

"Hể...? Diệp Vũ không đi cùng được hả?" Ánh Thư bối rối.

"À...Diệp Vũ có việc cần làm ở đây, em ở lại sợ sẽ có nhiều phiền phức ấy..."

"Anh gửi việc cần em làm qua tin nhắn riêng rồi."

Gương mặt Ánh Thư có chút đăm chiêu mà nhìn tin nhắn vừa hiện lên.

"Em hiểu rồi."

Ánh Thư lon ton đi, vẫy vẫy tay chào Diệp Vũ.

"Diệp Vũ cố lên nha !"

"Lần này Diệp Vũ nhất định lên tivi !"

Nàng ta vừa hô hào vừa giơ hai nắm đấm lên trời cổ vũ.

Diệp Vũ nhìn nàng đầy sức sống mà bật cười, giơ nắm đấm.

"Nhất định !"

Ầm ầm ầm.

"Đến rồi kìa." Vô Nhất bẻ bẻ cổ.

Từ Bắc 6 đang tràn đến.



Vô Nhất và Diêp Vũ nhìn trực tiếp từ REMIxTV.

Một gương mặt quen thuộc.

"Đến rồi ! 10 phút cuối ! Thời điểm quan trọng nhất giai đoạn Chiếm đã bắt đầu !!!"

"Từ Thu Vũ Thành, q·uân đ·ội của Hắc Bạch và Đông Phương Lạc Phường đã có một ít đến Bắc 5 !!!"

"Người dẫn đầu, không ai khác chính là người đang rất nổi tiếng mấy ngày nay."

"Người đầu tiên vượt BOSS 1 Mộ Kiếm Tiên..."

"ĐẠP ! TUYẾT !!!!!"

Vô Nhất nhổ nước bọt.

"Gớm."

"Tởm." Diệp Vũ hùa theo.

"Diệp Vũ, anh em mình g·iết hắn đi."

"Oke sư huynh."

Cả hai đã rút ra v·ũ k·hí.

Quý Mộng đang ở Bắc 4.

Thở dài mà đón Ánh Thư.

"Xin lỗi nhé Ánh Thư."

"Hong sao, không phải lỗi của anh Quý Mộng" Ánh Thư mỉm cười mà lắc đầu.

Nàng ngồi xuống thảm cỏ của Thảo Nguyên Dã Lang.

Đầu tựa vào hai tay mà mở màn hình trực tiếp của REMIxTV lên xem.

"Em cũng quen những việc như này xảy đến rồi."

Quý Mộng cau mày.

"Mọi người, theo tôi nhé."

Hắn ra hiệu cho người Đan Nguyệt Bang tiến vào Bắc 5.

Ánh Thư cùng gương mặt có chút buồn bã mà nhìn vào màn hình trực tiếp.

Chỉ một chút thoáng qua, gương mặt Diệp Vũ được đặc tả.

Nàng nhanh tay mà lấy ngón tay bấm dừng trực tiếp.

Nhìn gương mặt Diệp Vũ trên màn hình một cách say sưa.

"Thôi thì được thấy Diệp Vũ trên tivi, cũng không tệ."

Mở Lập Phương Âm Nhạc ra mà nghe playlist của Vô Nhất.

Nàng cứ vậy chơi một mình giữa Thảo Nguyên Dã Lang.

Quý Mộng vừa đi vừa có chút khó chịu.

Nhưng nghĩ lại, cũng là vì Ánh Thư, nên hắn chấp nhận.

Vừa nãy, là REMIxTV trực tiếp liên hệ bang hội.

Yêu cầu đưa Ánh Thư rời khỏi khu vực dự kiến sẽ đại chiến.

REMIxTV được một công ty lớn tài trợ rất nhiều tiền.

Nhiều không tưởng.

Yêu cầu của họ rất đơn giản.

Không được để mặt Ánh Thư xuất hiện trên truyền hình trực tiếp của REMIxTV.



...Là do mẹ của Ánh Thư làm.

Hẳn là bà ấy biết Ánh Thư đang chơi trò chơi này.

Biết đến mức hiểu rõ Ánh Thư sẽ làm hoạt động gì.

Bà ta không muốn Ánh Thư xuất hiện trước công chúng, nên bỏ một lượng tiền lớn để bắt buộc nhà đài.

Lý do cho việc này...

Là vì Ánh Thư từng xuất hiện trên tin tức nhiều năm trước đây.

Năm ấy rất bị gây tranh cãi vì quyết định ngu ngốc không che mặt và thông tin một n·ạn n·hân, đặc biệt là n·ạn n·hân vị thành niên khi lên tin tức của một trang báo.

Trang báo ấy sau đó đã bị thế lực ngầm nào đấy đánh sập tới phá sản. Nhưng sau chuyện đó, gương mặt và tên tuổi của Ánh Thư bị lộ ra cho cộng đồng mạng.

Cộng đồng mạng thì.

Tỷ người, tỷ cái miệng.

Không thiếu những cái miệng chả tốt đẹp gì.

Hắn nhìn đống bình luận năm đó về Ánh Thư, nội tâm lúc này cũng sinh ra khó chịu vô cùng.

Mẹ của Ánh Thư biết con mình có thể xuất hiện trên trực tiếp, nên mới làm cái thao tác sau màn này.

Bà ấy không muốn Ánh Thư bị lời ra tiếng vào bởi cư dân mạng.

... Quý Mộng không thể bảo là bà ta làm sai.

Hắn quay đầu nhìn.

Nhưng nhìn gương mặt buồn bã của cô bé.

Hắn cũng có chút áy náy.

Hầy.

Đôi lúc, tình thương của cha mẹ không phải là thứ con của họ muốn.

Nhưng đôi lúc.

Nó là cần thiết.

"Lâm Nương, Tình Kiếm đang ở chỗ cô à ?" Quý Mộng liên lạc.

"Ừ. Đang xử lý tư tưởng một chút."

Bép bép.

Lâm Nương vỗ vỗ mặt hắn.

"Nhìn tôi nè, Tình Kiếm, cậu có ổn không ?"

"Anh hai... Anh bị sao vậy ?"

Cả hai đều đang rất lo lắng.

Tình Kiếm như thế này, hoàn toàn khác bình thường.

Lạnh lùng, ít nói.

Tình Kiếm liên tục hô to "chơi cả mẹ của ngươi" đâu rồi ?

Tình Kiếm nhìn hai người.

Sau đó bước qua cả hai người họ.

"Đạp Tuyết."

Lâm Nương cau mày nhìn hắn, rồi lại nhìn Hoa Nhi.

Hoa Nhi cũng vậy.

Hai đôi mắt của Lâm Nương và Hoa Nhi nhìn nhau.



"Hoa Nhi... Em tạm out game đi kiểm tra hắn được không ?"

"A... Dạ." Nàng gật đầu.

So với trận đánh này, nàng lo về tình trạng của anh hai hơn.

.

.

.

Hoa Nhi cứ vậy mà rời trò chơi.

Bước ra từ buồng máy của mình.

Anh hai chắc hẳn là đang ở buồng máy bên phòng riêng.

Nàng dự định sẽ mở lịch sử hoạt động của buồng máy lên xem.

Cách hành xử của anh hai quá kỳ lạ.

Lỡ buồng máy bị chập, làm não anh hai bị khùng rồi thì sao ?

Không ổn không ổn !

Nàng vội bước ra mà chạy qua phòng của Tình Kiếm.

Thế nhưng.

Vừa ra khỏi phòng mình.

Nàng trợn to mắt.

Không tin được cảnh tượng trước mắt.

Màn hình tivi đang mở, chiếu REMIxTV.

Khoai tây chiên rơi vãi trên bàn.

Đôi chân cứ vậy mà vắt chéo để lên bàn.

Bàn tay người kia còn dính vụn khoai tây.

Nhoàm nhoàm nhoàm.

"Ô ? Hoa Nhi ? Bị g·iết xong đi đái đó hả ?"

?

Cái gì vậy ?

Hoa Nhi dụi dụi mắt.

Nhìn cảnh tượng trước mặt.

Dụi dụi mắt thêm lần nữa.

Mở điện thoại ra liên lạc với Lâm Nương.

"Chị Lâm Nương, anh hai em bị g·iết trong game rồi hả ?"

"Hả ? Em nói gì vậy Hoa Nhi ? Hắn vừa qua Bắc 5 rồi."

"Dạ..."

Nàng cúp máy.

Nhìn cảnh tượng trước mắt.

Dụi mắt thêm phát nữa.

"Làm cái quỷ gì thế ? Đi đái thì đi lẹ rồi vào game đi."

Tình Kiếm đang ăn khoai tây chiên mà coi màn hình trực tiếp.

Nàng... Hết hiểu luôn rồi.

Hả ?????