Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 267: Bản Ngã



Chương 267: Bản Ngã

Hoa Nhi trợn to mắt.

Nhìn Tình Kiếm.

Nhìn màn hình.

Đang chiếu Tình Kiếm đi đến Bắc 5.

"Anh hai...? Sao anh ở đây...!?"

"Trên màn hình ???"

Tình Kiếm ngả người ra ghế sofa.

Thở dài.

"Nó cũng lạ kì lắm."

.

.

.

Vài tiếng trước.

"Bà mẹ ! Rốt cuộc làm sao tắt nó đây !?"

Tình Kiếm cáu bẩn.

Hắn đang ở khu tập luyện riêng cho đệ tử chân truyền của Hư Kiếm Cung.

Mắt hắn từ nãy đến giờ đều rực lên lửa bạc.

Hắn không hiểu được đây là chức năng trò chơi hay gì.

Nhưng từ lúc hạ Boss tới giờ, đôi lúc hắn ko để ý lại vô tình mở nó lên.

Gần như hoàn toàn không kiểm soát được.

Hư Không Chân Nhân nhìn Tình Kiếm, không khỏi thưởng thức một người trẻ kì tài.

"Tình nhi. Còn trẻ thế này mà đã đạt được Minh Tưởng. Con quả thật là thiên tài."

Tình Kiếm nhìn Hư Không Chân Nhân đang đi đến, lơ lửng trên không, như thể một dải lụa trôi trong không khí.

"Sư phụ, Minh Tưởng... Ngài biết về nó sao?"

Hư Không Chân Nhân gật đầu.

"Minh Tưởng thể hiện rõ ràng nhất ở một bên mắt phừng lên ngọn lửa."

"Đây là một môn tu luyện rất ít người luyện được, nhưng những ai đã luyện được, đều coi như đã gắn tên mình vào sử sách."

"Mỗi thế hệ, mỗi một người đạt được Minh Tưởng, đều là bậc kỳ tài hiếm gặp."

"Chỉ ngộ, không thể cầu."

"Người đạt được Minh Tưởng, là người bắt đầu hành trình hiểu được bản thân."

"Cốt lõi của Minh Tưởng, là nhìn thấu."

"Nhìn thấu thiên hạ. Nhìn thấu bản ngã."

"Nhìn thấu linh tri. Nhìn thấu quỷ dị."

"Nhìn thấu vạn vật, lại là kẻ chưa nhìn được gì."

Tình Kiếm nghệch mặt.

"...Sư phụ, ta không hiểu ?"

Hư Không Chân Nhân khoanh tay sau lưng mà bật cười.

"Người trẻ. có thể đạt được những điều không tưởng trong khi bản thân lại không biết nó là gì."

"Minh Tưởng được hình thành khi một người tập trung cao độ trong điều kiện thích hợp."

"Rót ý chí bất diệt của bản thân vào ánh mắt, tạo nên kì tích. Đấy chính là Minh Tưởng."

"Tình nhi. Con bị r·ối l·oạn, lúc nào cũng có thể xuất hiện Minh Tưởng, là do chính con."

"Một phần, là vì con giỏi quá mức trong việc để bản thân tập trung."

"Trong vô thức tạo thành Minh Tưởng."



"Một phần, là vì con chưa hiểu được, ý chí của mình nên đặt ở đâu."

Hư Không Chân Nhân nhẹ chỉ ngón tay vào trán hắn.

"Ngọn lửa bên trong con, cháy rực hơn bất kì ai mà ta từng biết."

"Nhưng nó quá to lớn, to đến dư thừa."

"Nên ngọn lửa đó thiêu đốt trên từng bước mà con đi."

"Con làm mọi việc đều bằng nhiệt huyết đến tột cùng."

"Đem tất cả của bản thân để chiến đấu."

"Ta thật sự khâm phục con ở điểm này."

"Nhưng vì thế mà mọi lúc mọi nơi, điều kiện tạo nên Minh Tưởng của con đều có."

"Ý chí và sự tập trung cùng lúc tồn tại."

"Thứ con cần làm, là điều khiển ngọn lửa của bản thân."

"Đừng để nó thiêu đốt tất cả."

"Để hơi ấm của nó tạo thành sinh mệnh."

"Để nhiệt độ nóng bỏng của nó được dẫn đến đúng chỗ."

"Đừng để mọi thứ cháy rụi."

"Hãy để thanh kiếm của con làm vật dẫn."

"Nung nó bằng ngọn lửa của mình."

Tình Kiếm im lặng.

Mẹ nó.

Hắn ếu hiểu gì cả ?

Nhưng vẫn chắp tay mà cúi đầu cảm tạ.

"Đa tạ sư phụ chỉ điểm."

Hư Không Chân Nhân gật đầu.

"Con cứ tiếp tục tập luyện, có gì không hiểu, cứ việc tìm ta."

Tình Kiếm lại một mình tại phòng tập.

Ít ra, hắn thu được vài kiến thức.

Ánh mắt bạc này, là do sự tập trung và ý chí của mình liên tục hiện hữu.

Nếu vậy, để tắt nó, hắn cần để bản thân mất tập trung.

Tình Kiếm ngồi thiền giữa sân tập.

"Mất tập trung... Mất tập trung..."

.

.

.

"Sau đó tỉnh dậy, anh chỉ thấy mình đã bị rời khỏi buồng máy rồi."

"Hệ thống thông báo như này."

Tình Kiếm đưa ra cho Hoa Nhi xem.

【Phản Minh Tưởng đang được tạo thành...】

【Người sở hữu tiến nhập Phản Minh Tưởng, tạm thời mất quyền kiểm soát.】

"Từ đó là anh ngồi đây xem tivi luôn."

Hoa Nhi vô cùng bối rối.

"Lỗi game?"

"Chắc vậy." Tình Kiếm gãi gãi.

"Để em liên lạc nhà phát hành báo lỗi giúp anh. Anh thử log game lại xem ?"

"Ừm, được." Tình Kiếm gật đầu.



Vừa đi vừa ợ.

Bú coca với khoai tây chiên nãy giờ.

"Anh kiểm tra buồng máy trước nhé, nó bị lỗi gì thì không được dùng đâu." Hoa Nhi lo lắng.

Tình Kiếm gật đầu, vẫy vẫy tay chào mà đi về phòng của mình.

"À còn nữa."

Hoa Nhi gửi thông tin liên lạc cho Tình Kiếm.

"Đây là số điện thoại riêng của Lâm Nương."

"Chị ấy bảo anh lưu lại rồi gọi chị ấy ngay để chỉ lưu số."

"Lúc cần liên lạc anh khó quá."

Tình Kiếm nhận lấy số liên lạc.

Hắn bật cười.

"Thôi được rồi, em cũng về buồng máy đi."

Hắn vào phòng.

Hoa Nhi tính quay lại, nhưng nhìn xung quanh.

Gói khoai tây chiên ăn dở, rớt vụn ra bàn.

Nước ngọt chưa đóng nắp.

Quần áo quăng trên ghế.

Anh hai...bừa bộn hết mức.

Nàng quyết định xắn tay lên dọn phòng trước.

.

.

.

Tình Kiếm tiến nhập vào trò chơi.

Nhưng xung quanh hắn chỉ toàn một màu đen.

Bà nó. Lỗi game thiệt luôn ?

Cái buồng máy này mới mua được mấy tháng thôi mà.

"Ngươi quay về rồi à."

Hả ?

Tình Kiếm quay đầu.

Chỉ nhìn thấy nhân vật của hắn.

Trông như soi gương, người kia không khác gì nhân vật của hắn.

Khác biệt duy nhất chính là đôi mắt bạc của hắn.

"Ngươi là...?" Tình Kiếm ngờ vực.

Có chút ghê ghê.

"Tôi là người đang điều khiển thân thể thay anh."

"Một bản ngã khác sinh ra từ Minh Tưởng."

"Ngươi không phải." Tình Kiếm nói.

Vì chí ít ta không có nói mấy thứ khó hiểu như vậy !

Bản ngã kia gật đầu.

"Anh hoàn toàn có thể phủ nhận."

"Tôi được sinh ra từ anh."

"Nhưng tôi không phải là anh."



Tình Kiếm nhìn màn hình hiển thị vừa xuất hiện.

"Tôi đang điều khiển thân thể này thay anh, trong lúc anh không điều khiển."

Tình Kiếm nhìn nhân vật của mình vừa bước vào Bắc 5.

"Được rồi, chúng ta có thể nói chuyện sau, trước hết thì trả quyền điều khiển cho tôi đi."

Thế nhưng.

Người kia lắc đầu.

"Tôi sẽ trả cho anh, nhưng trước hết, anh phải trả lời và giải thích giúp tôi vài điều."

"Gì nữa đây...?"

"Có gì nói luôn đi !" Tình Kiếm cau mày.

Bản ngã kia tiến đến gần hắn.

"Tên."

"Tên của tôi. Là gì ?"

Tình Kiếm nhăn hết cả mặt.

"Làm sao ta biết?"

Người kia vẫn nhìn hắn, không chớp mắt, có chút ghê rợn.

"Cũng đúng. Người bình thường có lẽ không ai lại đặt tên cho bản ngã cả."

Hắn cúi đầu chào Tình Kiếm.

"Xin tự giới thiệu, tôi là bản ngã của anh, Tình Kiếm."

"Một bản ngã được tạo nên để bảo vệ chính anh khỏi bị tổn thương bởi thế giới."

"Trước đây, tôi là một với anh."

"Nhưng do Minh Tưởng, tôi đã bị tách ra làm một bản ngã riêng."

"Tôi là bản ngã mang theo sự phẫn nộ, vô tình, vô cảm của anh."

"Được tạo nên để bảo vệ anh khỏi chính đau thương anh đang cất giấu sâu bên trong tâm trí."

"Giờ đây, tôi muốn một cái tên."

Tình Kiếm nheo mắt.

"Nói vớ va vớ vẩn quá."

"Đưa quyền điều khiển cho ta."

Bản ngã kia lắc đầu.

"Xin từ chối, anh cần phải..."

ẦM !

Trong không gian đen xì kia.

Tình Kiếm rút kiếm.

Tiếng kim loại đã va vào nhau.

Bản ngã kia và hắn đã bắt đầu đọ kiếm.

"Trả quyền điều khiển cho ta, ngay."

"Cho tôi một cái tên." Bản ngã kia lạnh lùng mà nói.

"Đ*o."

"Cái tên chứa từ ngữ thô tục. Không hợp lệ."

Như thể bị chạm vào vảy ngược.

Ánh mắt Tình Kiếm lúc này mười phần hung mãn.

Phừng.

Phừng.

Ánh mắt cả hai cùng cháy lên ánh bạc.

Kèm theo đó là lưỡi kiếm của họ đang nhuốm lên ngọn lửa.

Bản ngã mang theo ngọn lửa xanh.

Tình Kiếm mang theo ngọn lửa tím.

【Minh Tưởng】!