Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 305: Đã Là Boss Thì Sẽ Có Cách Đánh Bại



Chương 305: Đã Là Boss Thì Sẽ Có Cách Đánh Bại

"Đây là chuyện cho con nít sao?" Vô Nhãn nghĩ thầm.

Một nữ thần, thả rơi một đứa bé từ tòa tháp cao ?

Lúc đấy, Thiên Vỹ Yêu Vương không hiểu được ý nghĩa của câu chuyện này.

Nàng chỉ đọc tiếp những câu chuyện khác.

Những câu chuyện về Euriayaz, cũng không ít.

Hầu hết các câu chuyện về Euriayaz, lại không nói nhiều đến ba vị Nữ Thần kia.

Mà nói về Euriayaz với vai trò là Tử Thần.

Nàng đến an ủi những người sắp phải đối mặt với c·ái c·hết.

Nàng dẫn lối cho vị chiến binh bị thần linh ép buộc thoát khỏi c·ái c·hết.

Nàng xuất hiện ở những câu chuyện sử thi bi hùng, khi người anh hùng phải đối mặt với c·ái c·hết.

Qua vô số câu chuyện, Euriayaz được khắc họa lên là một Tử Thần... khá là hiền từ.

Nàng ta không ép buộc người khác phải c·hết.

Euriayaz sẵn sàng chờ đợi, cho người sắp c·hết được thực hiện tâm nguyện cuối cùng của mình.

Nàng cũng chống lại các vị thần có ý định s·át h·ại loài người, khiến c·ái c·hết của họ trái với tự nhiên.

Cũng như ngăn chặn con người lãng phí mạng sống của mình vì kẻ khác.

Trong một câu chuyện, Euriayaz đã nói rằng.

"Ta sẽ không tiễn đưa những kẻ vứt bỏ mạng sống của mình."

"Ta sẽ không tiễn đưa những kẻ không chiến đấu vì những gì chúng tin tưởng."

"Những chiến binh."

"Đừng dâng hiến sinh mạng của mình, cho một vị vua không nghĩ một chút gì cho các ngươi."

Đấy là câu chuyện về cách Đế Quốc được tạo nên.

Một cuộc đại chiến ở phương Tây,

Thương vong nhiều đến mức các vị Thần phải bàn luận về việc mình nên làm gì với cuộc chiến.

Khi nhiều vị thần quyết định bỏ mặc nhân loại tự sinh, tự diệt.

Euriayaz thậm chí còn không tham gia cuộc bàn luận kia, đã tự ý xuất hiện ở giữa cuộc chiến và ngăn nó lại.

Tính cách của Euriayaz, có thể nói là bất trị

Cũng bởi vì chuyện này, nàng bị các thần linh trách phạt.

Euriayaz vốn dĩ là một Thần Linh được chúng sinh thờ phụng, đã trở thành Tử Thần.

Tử Thần ít được chúng sinh thờ phụng. Vốn dĩ không được sánh ngang với các vị thần thông thường.



Thế nhưng vì Euriayaz được mọi người thờ phụng là Vị Thần Của Mùa Đông Và Những Cơn Mưa Trái Mùa, nên Euriayaz vẫn giữ được thần tính cho mình.

"Ta đã g·iết ả ta rồi." Hắc Y Thiên Ma ngồi chiếc ghế bên cạnh Vô Nhãn.

"A...Tỷ tỷ !"

"Là Hắc Y Thiên Ma đại nhân." Hắc Y Thiên Ma vỗ đầu nàng.

Tuy Hắc Y Thiên Ma coi nàng như em, nhưng ở trong Hắc Y Hội, vẫn phải gọi nhau theo vai vế.

"...Đại nhân. Ngài nói vậy là sao?"

"Euriayaz, ta đã g·iết ả ta rồi." Hắc Y Thiên Ma nhìn tấm hình minh họa trên quyển sách mà Vô Nhãn đang đọc.

"Ngài...Giết Thần !?" Vô Nhãn thốt lên.

"Tử Thần thôi."

"Đối mặt với một vị thần chân chính, ta không nắm chắc được phần thắng."

"Nhưng khi ta g·iết Euriayaz, ả ta chỉ được tính là Tử Thần."

"Euriayaz đã rời bỏ các Vị Thần Phương Tây và đi theo Bạch Thú."

"Bởi vì thế, ta phải g·iết ả."

Vô Nhãn sững sờ.

"...Nếu vậy, theo ngài, những câu chuyện cổ tích này có miêu tả đúng về Euriayaz không ?"

Hắc Y Thiên Ma lật lật những trang sách mà đọc.

"...Khi ta chiến đấu với ả ta thì không."

"...Nhưng lúc đó ả ta đã suy đồi mà trở thành một Ác Thần, ả ta có thể đã từng như vậy thật."

Hắc Y Thiên Ma lấy ra một chiếc hộp.

"Được rồi, đọc truyện đủ rồi, bắt đầu bài học hôm nay thôi."

Vô Nhãn cầm vật kia lên.

"Đây là..."

"Hộp trang điểm." Hắc Y Thiên Ma đáp.

"Trà trộn vào quý tộc phương Tây mà không biết trang điểm, ngươi tìm đường c·hết sao?"

"Để xem bé con trang điểm lên thì xinh cỡ nào nào ~"

.

.

.

Vô số người chơi trên đường phố liên tục mà t·ử v·ong.



"Chạy ! Chạy mau !" Rất nhiều người chơi hoảng sợ mà cố gắng tránh xa Neolani.

Thậm chí là rời khỏi phạm vi được thuyền bay Zeppelin che mưa.

Dính mưa, lâu dài mới c·hết.

Đến gần Đại Boss ! Lập tức c·hết !

Kênh trực tiếp lúc này cũng có vô số kiểu người, mỗi người một ý.

[ Há há há coi người chơi chạy như quái mắt cười vãi. ]

[ Đại Boss kì này đáng sợ thật, không có cơ hội phản kháng luôn. ]

[ Không có cách khắc chế nào sao ? ]

[ Nghe bảo người chơi bị g·iết đang ngay lập tức viết đơn khiếu nại DMG rồi. ]

[ Gặp tao tao cũng khiếu nại, no counterplay clm. ]

"Há há há !" Vô Thường và Mã Lượng cười điên rồi.

"Không ngờ tới phải không ! Thắng giai đoạn Chiếm oanh liệt thế mà cuối cùng thua một con Boss !"

Cả bang hội Hắc Bạch và Đông Phương Lạc Phường cười rần rần.

"Anh em ! Đi nhậu ! Vừa nhậu vừa xem ! Hôm nay chúng ta làm hội người xấu tính Nhất Thế !"

Y Sương nhìn màn hình trong lúc Vô Thường đang rủ mọi người đăng xuất.

Thứ ánh sáng kia nuốt chửng mọi thứ, mỗi một lần lóe sáng là lại dọn sạch sẽ người chơi xung quanh.

"...Là Pháp Tắc."

Nàng nhìn bàn tay của mình.

Chứa đầy những hoa văn quỷ dị đang chuyển động.

Đây là thứ năng lực đặc biệt chỉ những Dạ Tử được Dạ Hoàng công nhận mới có được.

Ngoài khả năng cho phép người sở hữu sử dụng Thuật Chiếm Đoạt Vạn Vật, nó còn có nhiều khả năng dị biệt.

Trong đó là khả năng cảm ứng được pháp tắc.

Bởi vì khi một người bắt đầu cảm ứng được pháp tắc, họ có thể học về nó nhanh hơn rất nhiều so với các cách thông thường.

Khi ngươi đã biết một thứ tồn tại, ngươi sẽ dễ tin tưởng hơn.

Bàn tay của nàng đang rung lên, cảm ứng được sự hiện trên của pháp tắc trên màn hình.

"Y Sương ! Mau đi nào !"

Nàng nhìn qua mọi người tỏng bang đang gọi mình.

Nhẹ cúi đầu.

"Em còn có việc. Xin thứ lỗi."



Nàng đăng xuất.

Mọi người vẫn còn chút bàn tán.

"Lại nữa rồi."

"Thật là khó rủ Y Sương đi nhậu nha."

"Nghe bảo anh trai của Y Sương quản nó dữ lắm."

"Vậy à."

.

.

.

"Ảo thật đấy..." Quý Mộng thốt lên.

Đan Nguyệt Bang đang ngồi coi trực tiếp tại quảng trường Thu Vũ Thành.

"Boss quái gì vậy... Lại gần lập tức c·hết, thế này thì làm sao mà thắng ?" Lâm Nương cũng cau mày.

Nàng cũng thích đánh boss. Nhưng Boss vô lý thế này thì nàng từ chối nhận quen.

"Cũng không hẳn là không hạ được đâu." Tình Kiếm nhìn màn hình.

"Gì ? Cậu có cách sao?" Lâm Nương quay sang nhìn hắn.

"Nhìn kia kìa." Tình Kiếm nhe răng cười mà chỉ chỉ ngón tay vào một người.

Là Vô Nhất.

Hắn từ nãy đến giờ mắt đều không rời màn hình trực tiếp.

"A..." Lâm Nương hiểu ra ngay chuyện gì.

Đôi mắt không rời khỏi màn hình này, là chế độ "học mech" của Vô Nhất.

Nếu cậu ta đã chăm chú như vậy, chứng tỏ cậu ta đang theo dõi từng cử chỉ, hành động của Boss rồi.

Vô Nhất nếu cảm thấy không đánh bại được, hắn sẽ bỏ cuộc từ rất sớm.

"Vô Nhất, cậu nghĩ sao về con Boss này?" Lâm Nương quay sang hỏi.

Hắn mỉm cười.

"Cô gọi hỏi Ngạo Thiên thử xem, có chịu thuê quân sư chỉ đạo đánh Boss không ?"

"Thiệt luôn !?" Lâm Nương ồ lên.

"Thật."

"Nó là một con Boss."

"Chỉ cần là Boss, có nghĩa là có cách để đánh bại."

Vô Nhất vẫn chăm chú mà nhìn nhất cử nhất động của Neolani.

Đôi mắt ấy, lại một lần nữa ánh lên hứng thú khi đối đầu với điều tưởng như không thể.