Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 316: Nguyên Do Của Hận Thù



Chương 316: Nguyên Do Của Hận Thù

【Khiên Thánh Mita】

【Lời Nguyền: Những con quỷ bị Thánh Mita tiêu diệt đã nguyền của thánh vật này. Người trang bị không thể sử dụng kỹ năng thoát thân.】

【Kích hoạt: Xóa bỏ trạng thái khống chế hiện có trên cơ thể. Đồng thời liên tục hồi phục sinh lực. Giảm 50% thời gian chịu khống chế của lần khống chế tiếp theo.】

【1 phút 30 giây hồi chiêu.】

【Hiệu ứng: Mỗi khi bị dính khống chế, giảm thời gian hồi chiêu của Khiên Thánh Mita đi 30 giây.】

.

.

.

Nơi đây là Lãnh Địa Chiến.

Dù nó trông giống Nhất Thế tới mức nào. Nó cũng không phải là Nhất Thế.

Và Ngạo Thiên, dù hắn có mê NPC, mê lịch sử Nhất Thế tới mức nào.

Dù hắn là kẻ sẽ sẵn sàng tinh thế giới này là thật nhất nếu được chứng minh.

Trong mắt hắn, mọi thứ vẫn là một trò chơi.

Trong mắt hắn.

Euriayaz là một Boss.

Một Boss được tạo nên với danh hiệu là Tử Thần của Phương Đông, Euriayaz.

Thế nên điếc không sợ súng.

Hắn không biết rằng mình vừa làm một điều mà nếu ở lục địa Nhất Thế, là không tưởng.

Dùng một trang bị Sử Thi dành cho Thất Lưu để hóa giải pháp thuật của một vị Thần.

Đến cả Thiên Vỹ Yêu Vương cũng sốc trước cảnh tượng trước mắt.

Hắc Y Thiên Ma lúc này thì vẫn bình thản.

"Ta đã bảo rồi. Nếu Euriayaz đã xuất hiện ở đây, đồng nghĩa với việc có cách thắng nàng ta."

"Dù Bạch Thú có lợi hại cách mấy thì hệ thống của người phương xa không phải là không có ai quản để hắn tuyệt đối làm càn."

Dù Hắc Y Thiên Ma nghi ngờ việc lão chủ tịch Hiệp Hội Phương Xa có thể làm việc này.

Nàng biết được rằng Hiệp Hội Phương Xa không thể hoàn toàn điều khiển hệ thống cho người phương xa.

Họ có một số "quyền" nhất định.

Là ai khác sao ?

Còn rất nhiều điều nàng không biết về "hệ thống" của người phương xa.

"Euriayaz đang xuất hiện tại Lãnh Địa Chiến, sức mạnh không bằng một phần vạn Euriayaz thực sự mà ta phải đối đầu năm xưa."

"Cái lạnh của ả ta đóng băng biển cả."

"Cơn mưa của ả ta nhấm chìm lục địa."

"Những vong linh ả ta gọi dậy, mỗi một vong linh đều có sức mạnh của một Ma Thần."

.

.



.

Euriayaz nhìn Ngạo Thiên.

Nàng nở một nụ cười, sau đó là một tràng cười vô cùng hắc ám.

Tiếng cười như một mụ phù thủy vậy, vang vọng trong tai.

【"Một chiến binh xứng đáng được ta tiễn đưa... Không dễ đâu."】

【"Nhất là lũ người phương xa các ngươi."】

Gương mặt nàng trở nên khinh bỉ.

"Chà... Thì ra điểm chung của nàng và cô bé kia là ghét bỏ người phương xa." Ngạo Thiên bật cười.

"Không sao."

"Nữ nhân ta hứng thú, bắt đầu với việc ghét bỏ ta là bình thường."

Ngạo Thiên nhe răng cười.

Tay đã rút ra v·ũ k·hí.

Một cây thương trung cổ.

"Việc bây giờ, chính là tìm ra điều kiện hoàn thành nhiệm vụ ẩn." Ngạo Thiên nghĩ thầm.

Euriayaz đưa tay lên.

Lập tức từ mặt đất trỗi dậy vô số cánh tay.

【"Được."】

【"Mua vui cho ta đi."】

【"Lũ người phương xa bất kính."】

Các cánh tay kia bắt đầu lôi thân xác của chính mình lên.

Vô số thông báo quái vật mới xuất hiện trước mặt Ngạo Thiên.

【Ma Thần Thối Rữa Lv.100】

【Ma Thần Thối Rữa Lv.100】

【Ma Thần Thối Rữa Lv.100】

【...】

Một bầy quái thú cấp độ 100.

Thân thể to lớn như người đá.

Móng vuốt đen sắc nhọn.

Gương mặt dị hợm.

Thân thể như có nhiều khuôn mặt được dán vào.

Mùi thối rữa xộc cả lên mũi hắn.

"May mắn."

"Ta chuẩn bị vật này cho lũ Boss đợt 30, không ngờ lại vừa khít."



【Ngọn Lửa của Thánh Ferasmus】

Phừng.

Cả ngọn thương bừng lên tia điện.

"Yaaaaa !!!"

ẦM ẦM ẦM.

Ngọn thương đâm đến, đi đến đâu, Ma Thần Thối Rữa đốt cháy đến đó.

Kênh trực tiếp ngay lập tức nhận ra thứ Ngạo Thiên đang cầm trên tay.

"Đây là...!" Hoàng Phượng bất ngờ !

"Không biết phải gọi là may mắn hay có tính toán...! Ngạo Thiên đã sử dụng Ngọn Lửa Của Thánh Ferasmus !"

【Ngọn Lửa của Thánh Ferasmus】

【Hiệu ứng: Một luồng điện bao phủ thánh thương. Khi chạm vào một mục tiêu là xác sống, tia điện sẽ nổ ra và lan ra các mục tiêu xác sống khác, gây sát thương cực lớn, xueyen mọi thứ.】

Đây là một v·ũ k·hí Sử Thi được rất nhiều người chơi sử dụng để đối đầu với xác sống.

Thứ v·ũ k·hí này, là thiên địch với xác sống !

Vô số Ma Thần Thối Rữa phải ngã xuống.

"Thảm hại..." Hắc Y Thiên Ma lè lưỡi.

Mất hết danh dự của hai chữ Ma Thần.

Thiên Vỹ Yêu Vương cũng không khỏi bật cười.

"Trông rất vui."

"Lũ Ma Tộc mà thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ tàn sát người phương xa vì tội báng bổ."

"Bị giảm sức mạnh đến mức này, thật trông như là một trò hề."

Hắc Y Thiên Ma cảm nhận được.

Euriayaz đang bị áp chế rất nhiều...

Kẻ đứng đằng sau hệ thống... chắc hẳn đã nhúng tay vào rồi.

"Ha ha ha !? Có vậy thôi sao mỹ nhân !?" Ngạo Thiên cười lớn.

Euriayaz chẳng buồn thay đổi sắc mặt.

【"Đừng hiểu nhầm, người phương xa ngu si."】

Ào ào.

Vô số vong linh đã bao vây Ngạo Thiên.

Bay vòng vòng quanh hắn.

Một con vong linh lộ ra mặt người của nó, nhìn trực diện hắn mà nở một nụ cười vô cùng ma quái.

Cùng với tiếng cười ghê rợn.

"Hắn...! Linh hồn hắn...! Há há há há há há ! Ta muốn ăn ! Muốn ăn ! Muốn ăn !!!"

Âm thanh ghê rợn liên tục vang lên, không khỏi khiến người xem phải nổi da gà.

【"Ta là đang chơi đùa với ngươi."】

【"Xem xem ngươi sẽ chứng minh linh hồn của mình như thế nào."】



Hắn biết Euriayaz có thể ban cho hắn "c·ái c·hết thật sự" bất kì lúc nào.

Nhưng nụ cười trên mặt Ngạo Thiên chưa bao giờ ngừng lại.

"Neolani."

"Tộc Dã Lang có tục đặt tên, nam theo động vật, nữ theo cây cỏ."

"Người Phương Đông đặt tên theo Hán Tự."

"Neolani. Là một cái tên phương Tây."

"Đế Quốc và Ma Tháp không có kiểu tên này."

"Phương Tây, không phải Đế Quốc và Ma Tháp, bị ảnh hưởng bởi người phương xa."

"Chỉ có thể là một nơi duy nhất thôi."

"Thảo Nguyên Sữa."

"Trái với cái tên, Thảo Nguyên Sữa là một vùng đất c·hết."

"Người dân nơi đây kể rằng trong quá khứ, cây cỏ nơi đây tiết ra một chất giống sữa, vô cùng bổ dưỡng, nuôi lớn người dân sống tại đây nên mới có cái tên này."

"Đến một ngày, Thảo Nguyên Sữa bị héo úa vì một lý do không rõ ràng."

"Thức ăn cạn kiệt, động vật cũng không sống nổi."

"Người dân nơi đó đành phải rời đi quê hương, tản ra đến khắp các nơi láng giềng."

"Trong đó có Đế Quốc Flammet..."

"Xui xẻo cho họ. Đế Quốc Flammet không thích có kẻ lạ nhập cư."

"Họ đánh đuổi người dân từ Thảo Nguyên Sữa đi."

"Nhiều người dân từ Thảo Nguyên Sữa từ đó sống ở cánh rừng gần sát Đế Quốc Flammet."

"Nơi đó vốn dĩ không được tính là lãnh thổ của Đế Quốc."

"Cũng là nơi duy nhất gần sát Thảo Nguyên Sữa vẫn còn thứ để làm lương thực."

"...Thế nhưng không lâu trước đây, Thánh Quốc và Đế Quốc có ẩ·u đ·ả."

"Đế Quốc muốn bành trướng lãnh thổ, bắt đầu tiến quân đi đánh các khu vực láng giềng."

Euriayaz im lặng.

Nàng biết Ngạo Thiên muốn nói gì.

"Đế Quốc Flamme không coi Thảo Nguyên Sữa đã khô kiệt kia đáng để mình dẫn quân qua."

"Nhưng họ cũng chướng mắt với người dân từ Thảo Nguyên Sữa đang ở sát lãnh thổ của mình."

"Họ có thể vô hại, nhưng nếu một thế lực khác dụ dỗ, nó sẽ là yếu điểm quá rõ ràng cho quân địch tiến công vào họ."

"Lựa chọn rẻ tiền, hiệu quả nhất, là đăng nhiệm vụ treo thưởng."

"Người nhận những cái nhiệm vụ đó, chính là..."

Euriayaz gật đầu.

"Người phương xa."

【"Người phương xa."】

-

Truyện rớt hết các loại top nên không hiện ở đâu cho người mới vào đọc hết rồi ; v ; cầu đánh giá, cầu đề cử !