Mời google Quận Cú để biết thêm sau khi đọc xong chương nhé.
-
"Khục...! Khục...!"
"RÉ RÉ RÉ RÉ !!!!"
Ngạo Thiên giật mình.
"Không ổn !"
【Du Linh Bộ】
Hắn nhảy giật ngược về xa.
Khoảnh khắc ở trên không nhìn xuống, không khỏi bất ngờ trước cảnh tượng trước mắt.
Rễ cây, nhành cây.
Đâm ra từ mọi nơi trên cơ thể Sovuil.
Trông nó như một cây gai khổng lồ.
Các nhánh cây lúc này nhúc nhích, chuyển động mà liên tục đâm đến Ngạo Thiên.
Quá nhanh !
Hắn không kịp tránh.
Ngay lập tức mà thân thể b·ị đ·âm xuyên nhiều như nhím.
Thế nhưng hắn không b·ị t·hương tổn gì.
Đạp không mà bay, không b·ị t·hương tổn.
Trong thời gian Du Linh Bộ, hắn không bị tác động bởi đòn đánh tầm xa.
Đồng thời có thể bay trên không.
Tuy nhiên, hắn không thể dùng kỹ năng khác.
"RÉ ! RÉ !"
Các rễ cây vẫn liên tục t·ấn c·ông.
Cảnh tượng lúc này quả thật hãi hùng.
Chiếc đầu cú lúc này trông vô cùng nhỏ khi so với một đống nhánh cây, rễ cây đang liên tục tuôn ra.
Lượng rễ cây lúc này đã khiến kích cỡ Sovuil lúc này như một căn nhà.
Lại còn ngày một tăng
"Khục khục khục khục !"
Mặt đất liên tục bị các rễ cây ki chồi lên, rồi lại đâm xuống.
Ngạo Thiên hoàn toàn không có chỗ chạm chân.
Hắn nhìn quanh.
Rốt cục nhìn thấy khu vực xunh quanh Euriayaz.
Sương tuyết của nàng ngăn chặn rễ cây có thể động vào nàng.
Đánh với Sovuil thì không lại.
Nhưng Euriayaz vẫn còn có thể bảo vệ bản thân ở một mức độ nhất định.
Ít nhất, Ngạo Thiên có thể yên tâm là nàng không bị gì.
Thế nhưng ở không gian vô tận này, đống rễ cây kia đang liên tục lan ra.
Mọc lên thành những mạng nhện.
Lúc này, Ngạo Thiên mới giật mình.
"Không phải rễ cây...!"
Đây là...!
"Cây thắt cổ !"
Strangler Fig.
Đây là một loài cây kì lạ.
Chúng là một loài cây bám vào các loài cây khác.
"Thắt cổ" chúng.
Chúng quấn thân thể chúng lên các loài cây khác để tước đoạt ánh sáng.
Dần dần cho tới khi cái cây xấu số ấy c·hết đi.
Chỉ để lại một lớp vỏ ngoài đầy tơ nhện của cây thắt cổ.
Thứ Ngạo Thiên có khá nhiều, chính là kiến thức.
Đây là loài cây hắn biết từ thế giới thực.
"Giết c·hết kẻ khác để phát triển."
"Thật là một loài cây phù hợp cho kẻ như ngươi."
Đám nhánh cây đã hoàn toàn che lấp chiếc đầu Thần Cú.
Chúng bắt đầu di chuyển, rồi tụ tập lại thành một cục xung quanh chiếc đầu cú.
ẦM ẦM ẦM.
Ngạo Thiên phải liên tục mà nhảy lên trời cao.
Hắn thực sự là đang chạy trên không.
Bởi vì...!
Thứ nhánh cây kia đan với nhau.
Tạo thành một con cú khổng lồ !
Nó thực sự quạt cánh mà bay lên trời được.
"Mẹ nó ! Phi logic !"
Thứ như vậy có thể quạt cánh mà bay sao !?
Ngạo Thiên vừa chạm đất.
Sau đó nhảy lên ngay.
ẦM.
Con cú khổng lồ kia đã đâm xuống.
Hình dáng cú kia lập tức bị phá hủy.
Vô số nhánh cây đâm ra.
Trông như một v·ụ n·ổ được minh họa bằng những nhành cây.
Ngay sau đó thì chúng chuyển động.
Rồi lại tụ thành một con cú khổng lồ tiếp tục đuổi theo Ngạo Thiên.
"Thứ quỷ !"
Ngạo Thiên nghiến răng, cố răng mà chạy trên không.
Phá Hồn Quyền hay Xiềng Xích lúc này đều vô nghĩa.
Nhắm vào đâu chứ !? Trước mặt là một đống rễ cây !
Đây là sức mạnh của một Tử Thần sao ?
Con cú khổng lồ kia liên tục đuổi theo.
Ngạo Thiên đều là thoát c·hết trong phút chốc.
"Khốn kiếp !"
"Euriayaz ! Tôi không muốn thúc giục cô đâu nhưng... Tôi thúc giục đấy !"
"Thứ này không giữ lâu được đâu !"
ẦM.
ẦM.
Không gian xung quanh đã có vô số cái hố to lớn dưới mặt đất.
Euriayaz đổ mồ hôi.
Còn một chút nữa.
Nàng niệm thuật.
Sau đó chỉ hai ngón tay lên bầu trời.
RẦM !
Một tia sét trực tiếp mà đánh xuống con cú khổng lồ kia.
Đi theo nó là một cơn mưa pha lê nặng hạt vô cùng.
Bằng một cách thần kì nào đó, những hạt mưa đều bay xung quanh Ngạo Thiên, không có dù chỉ một hạt dính vào người hắn.
Trong khi đó, con cú to lớn kia đã chậm lại rất nhiều bởi cơn mưa kia.
Nó cũng không còn bay cao được như trước.
Như thể có một áp lực vô cùng nặng nề đang đè lên thân thể nó.
"Tuyệt...! Cảm ơn cô !"
Ngạo Thiên vội tạo khoảng cách.
Thế nhưng, ngay lập tức hắn nhận ra điều không ổn.
To...!
Con cú khổng lồ kia, lại một lần nữa to ra !!!
Chỉ trong mấy chốc, số rễ cây đã chiến lấy một mảng to lớn của không gian.
Euriayaz đã đang ở rất xa hai người kia, những vẫn không khỏi ngỡ ngàng trước cảnh tượng trước mặt.
Kích cỡ đã có thể so với cả một thành phố bay.
"Cái..Quỷ gì vậy." Ngạo Thiên không tin vào mắt mình.
Cái đầu cú khổng lồ nhìn hắn.
Quặp.
Nguyên cái đầu nghiêng hẳn sang một bên.
"Cầu xin. Cầu xin. Cầu xin đi. Cầu xin đi."
"Ta tha mạng cho. Ta tha mạng cho."
"Hứa. Hứa."
"Chắc ta tin." Ngạo Thiên nhổ nước bọt.
"RÉ !!!! RÉ !!!!!"
Âm thanh vang dội.
Ngạo Thiên muốn điếc cả tai.
Nếu không phải do hệ thống bảo vệ, đật âm lượng hạn chế ở một mức nhất định, hắn thực sự đã điếc.
Con cú khổng lồ kia lao đến.
Chiếc mỏ khồng lồ mở ra.
Từ trong đó, vô số nhành cây lao ra.
Như sẵn sàng cắn nuốt hắn.
Quá nhanh !
Hắn không né tránh nổi !
Phập !
Phập phập phập !
Vô số nhánh cây đã đâm xuyên da thịt.
Mẹ nó !
Đau !?
Hắn cảm thấy rất đau !?
"Euriayaz !" Ngạo Thiên hét lớn.
Bàn tay Euriayaz thả ra.
Vết thương trên cổ đã hoàn toàn lành lặn.
"Khụ...!"
Giọng nàng khàn đi rất nhiều.
"Được rồi !" Euriayaz hét lên.
Các nhánh cây bao phủ thân thể hắn.
Trói chặt cơ thể hắn.
"Điểm...Khụ...!"
Các nhánh cây đang cố gắng chui vào đường miệng hắn.
"...Cút ra !!!"
【Bá Khí Vệ Hồn】
Thời gian hồi vừa đủ.
ẦM ẦM ẦM.
Các nhành cây buộc chặt Ngạo Thiên đều bị bẻ gãy mà văng ra.
Để lại vô số lỗ sâu xuyên khắp cơ thể hắn.
Việc hắn còn sống, vốn dĩ đã kì lạ.
"Euriayaz...!"
"Đừng trả lời câu hỏi này !"
Euriayaz hoảng hốt.
"Đừng ! Đừng hỏi !"
Ngọn lửa linh hồn của Ngạo Thiên đã không còn...!
Nếu bây giờ hắn hỏi ! Hắn sẽ thực sự thiêu đốt hồn phách thật sự !
"Euriayaz...!!!"
"Ta hỏi cô !"
Hắn nhe răng cười.
"CÔ CÓ SẴN SÀNG CÙNG TA XUỐNG ĐỊA NGỤC KHÔNG !?"
Euriayaz sững sờ.
Tên điên này...!?
Làm trò quỷ gì đây !?
Nàng cắn răng.
Con cú khổng lồ kia đang lao đến Ngạo Thiên một lần nữa.
Hắn đang rơi tự do.
Các nhành cây liên tục mà lao đến.
Chỉ cần Bá Khí Vệ Hồn kết thúc, hắn chỉ có c·hết.
"Nhanh lên !"
Euriayaz không thể chần chừ được nữa.
Nàng phi thân đến nơi Ngạo Thiên sắp ngã xuống.
"TỪ CHỐI TRẢ LỜI !!!"
ẦM ẦM ẦM
"RÉ....!!!!!! RÉ......!!!!"
.
.
.
"Khục...! Ha ha ha ha !"
Ngạo Thiên cười lớn.
Euriayaz đã đỡ được hắn.
"Không ngờ có ngày...! Ta bị nữ nhân bế công chúa !"
"Ngươi còn cười!" Euriayaz tức giận.
Chỉ muộn một chút, hắn sẽ bị ngã tới c·hết.
"RÉ...!!!!"
Con cú khổng lồ kia nhìn lên trời cao, nơi những đám mây đang che phủ bầu trời.
Euriayaz không hiểu chuyện gì xảy ra.
"...Tại sao ngươi lại bảo ta làm vậy ?"
Ngạo Thiên phì cười.
"Này ? Đừng bảo Tử Thần lại dốt luật hơn tôi đấy nhé ?"
Hắn chỉ vào những dòng chữ vẫn còn lơ lửng giữa không trung nơi họ từng đứng.
【Quy Luật Khảo Nghiệm Linh Hồn】
【1.Tử Thần của linh hồn khảo nghiệm có thể hỏi bất kỳ điều gì với linh hồn. Linh hồn sẽ không thể nói dối dù chỉ một lời. 3 lần nói dối đầu tiên sẽ khiến cơ thể chịu đau đớn dày vò, sau lần thứ 3 sẽ lập tức bị đưa xuống Luyện Ngục.】
【2.Linh hồn được khảo nghiệm có thể hỏi Tử Thần bất kỳ điều gì, tuy nhiên Tử Thần được phép không trả lời 3 lần. Quá 3 lần, các câu hỏi sẽ được "một bên thứ ba" quyết định Tử Thần có phải trả lời hay không.】
【3.Tử Thần của linh hồn khảo nghiệm có thể quyết định linh hồn đó sẽ ra sao trong 3 phương án: Luyện Ngục - Luân Hồi - Tái Sinh.】
【4.Phương Án Tái Sinh chỉ được phép thực hiện khi linh hồn bị cưỡng chế khảo nghiệm, không phải do c·ái c·hết tự nhiên. 】
【5.Nếu linh hồn được Tái Sinh tiết lộ bất kì điều gì từ cuộc đối thoại với Tử Thần cho ai khác, người đó sẽ c·hết và mất đi quyền khảo nghiệm một lần nữa cùng Tử Thần đã thực hiện khảo nghiệm.】
【6.Nếu linh hồn quyết định từ chối khảo nghiệm, quyền quyết định linh hồn sẽ dựa vào Tử Thần của linh hồn khảo nghiệm đó.】
"Đừng tưởng tôi không biết."
"Tử Thần của linh hồn khảo nghiệm !"
Hắn nhìn qua nàng, tay nhẹ nâng cằm nàng mà bỡn cợt.
"Xinh đẹp như nàng, vốn dĩ không phải là Tử Thần của ta."
Hắn lấy tay, chỉ lên bầu trời cao kia.
Nơi những đám mây đã che kín.
Nơi con cú khổng lồ đang ngước nhìn lên.
"Luật số 2 !"
"Tử Thần được phép không trả lời 3 lần. Quá 3 lần, các câu hỏi sẽ được "một bên thứ ba" quyết định Tử Thần có phải trả lời hay không."
"Bên thứ ba !"
"Theo cô nói ! Là một Tử Thần khác !"
"Cô từng khảo nghiệm một linh hồn ! Bên thứ ba chính là Tử Thần phương Đông !"
"Chắc hẳn kẻ cô khảo nghiệm là người phương Đông nhỉ !?"
"Từ đó suy ra !"
Nàng nhìn lên bầu trời.
Dùng sức mạnh của mình mà xua tan những đám mây kia.
"Cục... Cú....!"
Âm thanh vang khắp không gian.
Tiếng cú...?
Không phải là âm thanh của Sovuil.
Hắn không thật sự là cú, không làm được âm thanh như vậy.
Euriayaz trợn tròn mắt.
"Bên thứ ba ! Tử Thần xuất hiện !"
"Chính là Tử Thần của linh hồn khảo nghiệm...!"
"Tử Thần ! Trong tín ngưỡng ! Của ta !"
Âm thanh lại vang lên.
"Cục... Cú....!"
Đám mây tan dần.
"Con Thần C·hết Cú giả tạo kia !"
"Cho ngươi chiêm ngưỡng Thần C·hết Cú thật sự !"
Để lộ cặp mắt cú khổng lồ đang nhìn xuống.
Chiếc mỏ của nó mở ra.
Lộ ra hai cái lưỡi dài ngoằn thò ra ngoài.
Nó...
To hơn nhiều so với con cú của Sovuil.
Luận kích cỡ.
Nó to bằng mười mấy cái thành phố cỡ lớn.
Tất cả cũng chỉ có thể nhìn thấy cái đầu khổng lồ của nó.