Chương 383: Huệ Bỉ Thọ"Ngươi...! Mau thả ta ra !" Miêu Nhi đánh vào người hắn.""Giờ thả là c·hết đấy nha đầu này !"Hai người đang lơ lửng trên không.Ngay lập tức, đám mặc đồ đen đã nhảy lên không trung, chuẩn bị tóm họ."Ầy...!"【Phi Diệc Bộ Pháp】Ngay thời điểm đám người áo đen chuẩn bị nhảy đến vị trí của Diệc Nhật.Vút.Một cú đạp giữa không trung.Đem hai người bay còn cao hơn nữa."A...!"Mắt Miêu Nhi mở to.Cao...Cao quá !Nàng nhìn quanh.Họ đã nhảy cao vượt qua cả tòa nhà cao nhất của Thành Can Hạc.Từ đây có thể nhìn được cả tòa thành.."Làm thế nào... Diệc Nhật... Ngươi...?"Bộ pháp nhà chim Diệc có thể nhảy cao đến vậy sao ?Cảnh tượng lúc này.Thật sự rất đẹp.Thành Can Hạc nhìn từ trên cao.Người dân dạo bước trên phố..Vô số tòa nhà hùng vĩ.Không khỏi khiến trong giây lát, Miêu Nhi quên mất hoàn cảnh hiện tại.Diệc Nhật lườm xuống mặt đất.Lại là cảm giác đó.Có kẻ đang theo dõi họ.Chỉ ngay sau đó thì đám người kia lại nhảy đến.Phép Làm Chậm khiến di chuyển chậm lại, nhưng nó không có khả năng phi vật lý đến mức khiến ngươi nhảy ngắn đi.Việc sử dụng Phi Diệc Bộ Pháp của Diệc Nhật vô tình khiến chúng không phải lo về tốc độ di chuyển.Áo bào vẫn phấp phới trong gió.Đám người áo đen tưởng như đã bắt được họ.Thế nhưng Diệc Nhật chỉ cười.【Phi Diệc Bộ Pháp】Một bước đạp không, vừa bế Miêu Nhi mà đi một quãng vô cùng dài.Đám người áo đen cũng không khỏi sững sờ."Mau...Mau đuổi theo !"Bộ pháp chim Diệc, lần đầu chúng thấy lợi hại như vậy.Khả năng của bộ pháp này là đạp không mà bay.Nhảy những bước thật dài trên không trung, không hề chạm đất.Khác với bộ pháp Phong Dạ Hành có tốc độ nhanh kinh khủng, hay bộ pháp nhà Miêu Cổ với khả năng ứng biến linh hoạt.Bộ pháp nhà chim Diệc chính là khiến người sử dụng như bay trên trời.Đùa gì chứ ?Hiện tại hắn không thi triển nhiều kỹ năng được.Một phần là tự hạn chế để lấy điểm.Một phần là vì...Kẻ đang theo dõi hắn.Hệ thống từ này đến giờ liên tục báo lên.【Một ai đó đang theo dõi bạn...】【Một ai đó đang theo dõi bạn...】【Một ai đó đang theo dõi bạn...】Điều này chỉ xảy ra khi có một kẻ vô cùng mạnh đang theo dõi hắn.Lần trước thông báo này xảy ra, chính là Hắc Y Thiên Ma dò xét hắn.Hắn không biết được kẻ đó là ai, thuộc phe phái nào.Nhưng có thể để dòng thông báo đó hiện lên, thực lực có thể ở mức độ của bà già Hắc Y Thiên Ma.Để Dạ Hoàng biết được thực lực hay thân phận lúc này vô cùng nguy hiểm.Diệc Nhật tạm thời hạn chế bản thân phải những kỹ năng thuộc nhà chim Diệc.Thân phận hắn lúc này trừ khi hắn cố tình để lộ, sẽ không ai nhận ra.Sức mạnh của kỹ năng 【Ngụy Trang Tuyệt Đối】 theo Diệc Nhật nhận định vẫn vô cùng lợi hại.Một khi đã ngụy trang, vẻ ngoài khí tức thậm chí linh hồn cũng khác biệt so với bản gốc của Diệc Nhật.Về cơ bản là trừ khi tự nói ra hay có hành động lời nói nào quá mức, không có cách nào phát hiện ra hắn là ai.Diệc Nhật nhìn xuống.Nguyệt Hoa Lâu chỉ cách vài bước nhảy.Đến được đó thì xem như cô nàng Miêu Nhi này an toàn.Còn phần hắn...Việc dụ bọn người kia ra khỏi thành không khó.Miêu Nhi bấu chặt lấy hắn.Người run run.Hắn thấy vậy thì giữ nàng chặt hơn một chút."Đừng sợ.""Có ta.""Chúng không làm gì được ngươi đâu.""Ái ! Ngươi làm gì vậy !"Miêu Nhi nghe vậy thì ngay lập tức nhéo mạnh hắn."Họ là người trong gia tộc ta, ngươi nghĩ họ làm gì ta ?"Nàng run run."Thế tại sao ngươi lại run như cày sấy như vậy !?" Diệc Nhật đau điếng mà cằn nhằn."Ta..." Miêu Nhi muốn nói lại thôi."Nói mau ! Không ta thả cô xuống đó !"Diệc Nhật khó chịu.Nha đầu này.Vẻ hiền thuận hồi sáng khi đi tới nhà chim Diệc rõ ràng là giả bộ.Lúc này bao nhiêu hiền thục vất đi hết rồi !"Ngươi dám !" Miêu Nhi la lên."Sao không dám !" Hắn la lại.Đám người mặc đồ đen đang đuổi theo sau nghe được, không khỏi đổ mồ hôi.Sao trông như đôi uyên ương đang cãi nhau vậy...?Diệc Nhật cáu rồi.Hắn thả tay ra."Á !"Nàng chưa rơi được nửa li thì hắn chụp nàng lại."Nói !""Ngươi...!" Miêu Nhi nghiến răng."Ta..."Diệc Nhật thả lỏng tay.Miêu Nhi cảm nhận được, hoảng sợ mà ôm cổ hắn, vùi đầu vào không dám nhìn xung quanh."Ta sợ độ cao ! Được chưa !"Hể ?Nàng run run.Diệc Nhật đổ mồ hôi."Ờ...Ờ...Cố chịu đựng một chút."Có chút đứng hình.Vút.Miêu Nhi giật mình.Đầu Diệc Nhật đã kịp nghiêng qua, né đi phi đao vừa nhắm chính xác vào đầu hắn.Hắn quay đầu lại."A... tỷ tỷ !" Miêu Nhi bất ngờ.Diệc Nhật lườm nàng.Là Hắc Miêu.Nàng đang ở trên một nóc nhà.Phi tiêu phóng ra vô cùng chuẩn xác.Nếu Diệc Nhật không có kỹ năng【Né Tránh Cao Cấp】 rất có thể đã nhận đòn đó.Thế nhưng chưa kịp nửa giây.Hắn nhận ra dưới lớp khăn bịt mặt, Hắc Miêu đang mỉm cười."Chuyện gì..."PHẬP."Diệc Nhật!" Miêu Nhi hoảng hốt.Diệc Nhật trợn to mắt.Phi đao vốn dĩ đã hụt, lúc này lại xuất hiện trên đầu hắn.Trực tiếp đâm vào.【Độc Tri Chu phát tán !】【Vạn Độc Bất Xâm đã ngăn chặn.】【Độc Thanh Cơ đã phát tán !】【Phát hiện độc tố ngoại giới...】【Vạn Độc Bất Xâm không ngăn chặn được..】Cái gì...!?Vạn Độc Bất Xâm là kỹ năng kháng hoàn toàn tất cả các loại độc của Nhất Thế.Vậy mà không ngăn chặn được !?【Né Tránh Cao Cấp】cũng không thể tránh được ?Làm thế nào ?Đôi mắt trợn to của Diệc Nhật mở to.Chuyển màu xanh ngọc.【Nhìn Về Quá Khứ, Thấu Hiện Tại.】Kỹ năng được kích hoạt.Đây là kỹ năng giúp người sử dụng hiểu được chuyện gì vừa xảy ra bằng cách cho họ nhìn lại khoảng thời gian rất ngắn trước đó.Tầm 3 giây.Rất có ích để bắt lại những kẻ địch tàng hình để biết vị trí của chúng.Đây cũng không phải là một kỹ năng cấp cao, Diệc Nhật thường sử dụng khi tự hạn chế chỉ số.Chỉ trong 0.1 giây, Diệc Nhật đã nhìn lại toàn bộ đường đi của phi dao.Thế nhưng.Nó quá phi lý...!?phi đao phóng vào đầu hắn bị hắn né đi.Thêm một quảng thì hết lực, rơi tự do xuống.Sau đó theo các đường cong trên kiến trúc của thành Can Hạc.Nó đổi quỹ đạo...!?Bật nảy trên các vật thể.Rồi cuối cùng bay ngược vào đầu hắn...?...Quá phi lý !?"Tà thuật gì đây."Một tay hắn vẫn giữ Miêu Nhi.Phực.Một tay hắn nắm phi đao mà rút ra.Vết thương của hắn ngay lập tức lành lại.Dù độc tố đã bắt đầu ăn mòn cơ thể.【-1% HP !】【-1% HP !】【-1% HP !】...Mỗi 1 giây lại trừ 1%...Quỷ thật, lại còn là loại trừ % máu.Nếu là loại trừ con số, thanh máu của hắn quá dài để nó có xi nhê gì.Nhưng loại trừ % máu thì bao nhiêu tỷ điểm sinh lực cho đủ.Diệc Nhật niệm chú.【Hồi Phục - Trung】Thanh sinh lực của hắn liên tục giằng co.Cứ giảm một tí rồi lại tăng một tí.Tuy nhiên lượng sinh lực giảm đi vẫn nhiều hơn là tăng lên."Ít nhất là câu được thêm thời gian." Hắn nghĩ thầm.Hắc Miêu nhìn cảnh tượng kia lại chẳng hề bất ngờ.Như nàng nghĩ.Diệc Nhật ít nhất phải là Chiến Tướng.Nàng rút ra thêm một chuỗi phi đao.Đôi mắt nàng tỏa ra ánh vàng.Sau đó cuối cùng phừng lên ngọn lửa màu hoàng kim."Con mẹ nó."Là đôi mắt đó.【Huệ Bỉ Thọ Minh Tưởng】【Chiếm Đoạt: Vận Mệnh】