Cạm Bẫy Hoa Hồng Bước Vào Tim Anh

Chương 4: 4





Thẩm gia chủ động mời Trắc gia đến bữa tiệc ở nhà hàng sang trọng để chúc mừng về việc ký kết hợp đồng thành công, thuận lợi của đôi bên.

Ngoài ra cũng xem như đây là bữa tiệc ăn uống của những người bạn.

Mộc Đoan đã rất mong buổi ăn tối này, chỉ vì một lý do duy nhất, chính là muốn gặp được Trắc Y Phong.

Cô ăn mặc thật đẹp, chưng diện dáng vẻ cuốn hút nhất để đến gặp người trong mộng.

Biết đâu sao bao năm tháng có nhiều đổi thay, bây giờ Trắc Y Phong sẽ động lòng với cô thì sao?
Xét cho cùng Mộc Đoan quả thật thiệt thòi, cô đã thích anh khi là sinh năm nhất, lúc đó anh đã học năm tư.

Dù Mộc Đoan nổi tiếng là hoa khôi của trường nhưng Trắc Y Phong chẳng chút để tâm.

Có thể nói, chỉ mỗi cô biết và quan tâm, tìm cơ hội để nhìn thấy anh chứ Y Phong thậm chí còn không biết mặt cô.

Vậy phải chăng đây là lần đầu anh gặp cô rồi còn gì? Chính vì vậy, Mộc Đoan càng phải thật chỉnh chu, tỏa sáng.

Cô lựa chọn thật kỹ những chiếc đầm đẹp nhất của mình rồi cầm chúng ướm thử lên người:

- Mẹ à, mẹ thấy chiếc đầm nào hợp để mặc đến bữa tiệc nhất?
Trông cô đang hớn hở đầm váy xúng xính, Thẩm phu nhân liền đoán ra được là vì cậu con trai Trắc Y Phong của bà ấy.

- Con gái mẹ xinh như vậy, con mặc cái nào cũng đẹp cả.

Trong lòng của bà Tố Miêu đang cảm thấy rất xót xa cho cô, nhưng nhìn cô vui vẻ như vậy, bà ấy nào có thể thẳng thừng nói ra sự thật.

- -----------------------------------
Buổi tối tại nhà hàng Hoàng Tử,
Ngày mà cô mong chờ cuối cùng đã đến, nhưng cũng chính giây phút gia đình của Trắc tổng xuất hiện, cô đã thất vọng tràn trề, hụt hẫng vô cùng.

Trắc Y Phong đã không đến!
Người cô mong mỏi được gặp đã không xuất hiện.

Y Phong không đến nhưng Phùng Duy Bảo, con riêng của Trắc phu nhân (mẹ kế của Y Phong) lại đến.

.

truyện ngôn tình
Phùng Nhật Bảo cũng chính là bạn học cùng lớp thời cấp ba của cô.

Anh ấy đã thích cô từ lâu, tuy nhiên vẫn không thể làm lay động Mộc Đoan, bởi cô chẳng bao giờ hứng thú với những người theo đuổi cô.

Hôm nay có dịp gặp lại Mộc Đoan, nói đúng ra thì Duy Bảo đã rất mong chờ vào buổi ăn tối này, như cách cô hào hứng đợi chờ để gặp lại Trắc Y Phong.

Hai bên gia đình chuyện trò vui vẻ, bà Ân Tố Miêu và chồng cũ Trắc tổng vẫm xem nhai như bạn bè, kể cả vợ mới của ông ấy là bà Hoàng Tuyết Phương (Trắc phu nhân) cũng có mối quan hệ chị em bạn bè rất tốt với bà Tố Miêu.

Trắc phu nhân thừa biết con trai mình thích thầm Mộc Đoan, nhân dịp đôi trẻ giáp mặt liền cất lời dẫn dắt:
- Mộc Đoan càng lớn càng xinh đẹp, lúc nãy xém chút dì nhận không ra.

À phải rồi, nếu dì nhớ không lầm thì trước đây con và Duy Bảo là bạn học cùng lớp cấp ba phải không?
Bây giờ trong lòng cô đang rất chán nản và hụt hẫng, tuy nhiên cô vẫn cố gắng tỏ ra vui vẻ để mọi người không phiền lòng:
- Dạ phải.


Duy Bảo nhìn cô nở nụ cười, căn bản từ lâu đã thích cô nhưng từng bị Mộc Đoan từ chối nên không có cơ hội và cũng chẳng biết cách nào khác để tán đổ người đẹp.

Bữa ăn nay đối với anh anh ấy là một dịp vô cùng thích hợp:
- Mộc Đoan, đã lâu ngày không gặp, hy vọng chúng ta sẽ có thêm nhiều cơ hội gặp nhau trong thời gian sắp tới.

Câu nói gợi mở với hàm ý rõ ràng của Duy Bảo khiến ai vừa nghe qua cũng biết trong lời nói có tình ý.

Mộc Đoan không có hứng thú với anh ấy, càng chẳng muốn tỏ ra thân thiện với người bạn cũ để Duy Bảo phải nuôi hy vọng.

Cô chỉ mỉm cười nhạt một cái.

Bà Ân Tố Miêu biết rõ cô không thích Duy Bảo, trong lòng cô hướng về ai, bà ấy là người rõ nhất.

Trắc phu nhân nhìn biểu hiện của cô thì cứ ngỡ rằng cô đang e thẹn, ngại ngùng, vội cất lời bồi thêm:
- Chuyện gặp nhau có khó gì, quan trọng là ở các con thôi.

Ánh mắt Trắc phu nhân nhìn về phía Duy Bảo rồi nhướng nhướng.

Anh ấy biết mẹ mình đang tác hợp cho anh ấy và Mộc Đoan.

Trắc tổng nghe vợ nói vậy thì cũng thuận theo, dù chỉ là bố dượng của Duy Bảo nhưng mối quan hệ của họ rất tốt.

- Mẹ con nói phải đó.


Ông ấy nhìn Thẩm tổng:
- Anh Thẩm à, không chừng tương lai chúng ta sẽ trở thành xui gia đấy.

Ba của cô nào biết chuyện cô thích Trắc Y Phong nhiều đến nhường nào.

Do tính chất công việc nên ông ấy không gần gũi trò chuyện cùng cô nhiều, hơn nữa giữa cha và con gái vốn dĩ khó tâm sự.

Chỉ mỗi bà Ân Tố Miêu là hiểu rất rõ tâm tư tình cảm của cô.

Thẩm tổng nở nụ cười:
- Anh nói chí phải, nào, chúng ta cạn ly.

Trong lòng Mộc Đoan thầm nghĩ, cô quả thật muốn trở thành con dâu của Trắc tổng, nhưng chồng của cô nhất định phải là Trắc Y Phong.

Trong khi đó, ánh mắt thắm thiết say sưa của Phùng Duy Bảo vẫn đăm đăm nhìn về phía cô không rời.

Tình đơn phương thật xót xa..