Cạm Bẫy Hoa Hồng Bước Vào Tim Anh

Chương 5: 5





Cứ ngỡ sẽ được gặp lại Trắc Y Phong, bao diễn cảnh tốt đẹp bày ra trong tâm trí cô.

Nhưng hiện thực lại quá phũ phàng.

Mộc Đoan quyết định hẹn nhóm bạn chị chị em em của mình đi ăn nhậu một bữa cho đã để giải sầu.

Mộc Đoan có hai người bạn thân từ thời đại học là Ngọc Hà và Mỹ An.

Họ quyết định đến thành phố Bôn Lập một chuyển để xả stress.

Nơi này chỉ cách Thiểu Lam tầm hai giờ đồng hồ lái xe.

Ba người hẹn nhau tại một nhà hàng khách sạn sang trọng nhất Bôn Lập và cũng là chuỗi nhà hàng khách đứng top đầu cả nước.

Các cô gái muốn quẩy một bữa ra trò.

Mộc Đoan lái xe đến điểm hẹn, ba cô gái cùng nhau dùng bữa ngay nhà hàng ở tầng năm của khách sạn Vinpearl.

Tất cả những món ăn ở đây đều rất đắt đỏ, bày trí cầu kỳ, phục vụ được đào tạo chu đáo.

Nhà hàng Vinpearl vốn dĩ chỉ dành cho những thực khách sang trọng, có điều kiện kinh tế cao, thuộc giới thượng lưu.


Từ nhỏ đã sinh ra trong gia đình giàu có, tiểu thư của Thẩm gia, Mộc Đoan được Thẩm tổng nuông chiều hết mực.

Tuy vậy nhưng cô sống rất chan hòa và đạo đức, đặc biệt tôn trọng và đối tốt với những người khốn khổ, chưa từng ỷ vào gia thế mà kiêu ngạo, đanh đá.

Sau khi ăn uống thỏa thích, ba người thuê phòng vip ngay tại khách sạn để ở lại qua đêm và nhậu nhẹt tưng bừng cùng nhau.

Trong căn phòng hạng sang, mỗi cô gái khoác trên mình áo choàng ngủ màu trắng của khách sạn.

Dưới sàn đặt một két bia, âm thanh khui lon vang lên.

Cô cùng hai người bạn liên tục "Dô...dô thôi".

Ai nấy đều uống nhiệt tình, lúc ngà ngà say, Ngọc Hà cất lời:
- Mộc Đoan này, đã bao năm rồi mà...hức...cậu...cậu vẫn còn tương tư cái tên Trắc Y Phong đó à?
Vì là bạn học cùng lớp thời đại học nên Ngọc Hà và Mỹ An biết rất rõ chuyện cô thích thầm Trắc Y Phong.

Mỹ An nghe Ngọc Hà nói vậy thì liền uống nốt thêm một ngụm bia rồi cất lời:
- Phải rồi, đã qua lâu như vậy cậu vẫn còn thích anh ta sao? Trong khi điều kiện của cậu tốt như vậy, kiếm một chàng trai khác chẳng phải quá dễ dàng sao? Hà cớ làm khổ bản thân mình như thế.

Cô cười nhạt lắc đầu, cầm lấy một loa bia mới rồi "Tách", lon bia được khui ra, cô đáp:
- Mình chỉ hứng thú với mỗi anh ấy thôi.

Mộc Đoan ực một hơi hết gần nửa lon bia.

Tâm tư tình cảm của cô thật khó đoán, xinh đẹp tri thức giỏi giang lại cứ đâm đầu mong nhớ một kẻ chẳng ngó đến cô dù một lần.

Ngọc Hà và Mỹ An chỉ đành bó tay mà cầm lấy lon bia:
- Thôi bỏ qua chuyện tình cảm nhọc nhằn.

Chúng ta cạn nào, không say không về.

Chợt Mỹ An quay sang nhìn Ngọc Hà cất lời:
- Chúng ta đang ở khách sạn chơi thì về nhà làm gì?
Nghe câu hỏi cắt cớ, Ngọc Hà liền nói:
- Ui con nhỏ này.

Vậy thì không say không ngủ.

Cạn nào.


Cô giơ lon bia ra trước mắt:
- Dô.

Ba cô gái quậy tưng bừng, vừa uống bia vừa mở nhạc nhảy cùng nhau.

Bạn bè lâu ngày gặp lại, phải vui chơi một bữa cho ra trò.

Chợt Mộc Đoan bước ra ngoài hàng lang, miệng không ngừng hát theo lời, tay còn cầm loa bia uống từng ngụm.

Phía bên trong Ngọc Hà và Mỹ An liên tục nói:
- Quẩy lên chị em ơi...!
- Lên là lên luôn...!
Cô nhìn qua phía ban công phòng bên cạnh, lúc này Mộc Đoan đã rất say.

Ngọc Hà và Mỹ An đã dừng tiếng hò hét mà nằm dài trên giường và ghế sofa ngủ thiếp đi.

Nhưng khi say cô chẳng hề ngoan ngoãn đi ngủ như họ, Mộc Đoan mỉm cười tinh nghịch, đưa chân trèo qua phía lan can bên cạnh, chỉ cách lam can phòng cô chưa đến một mét.

Cô bỏ được một chân qua, lon rượu lúc này bã bị uống cạn bị cô vứt trên sàn.

Mộc Đoan chống tay vịnh vào lan can rồi đưa hẳn chân còn lại xuống ban công của phòng bên cạnh.

Cửa kính ban công không khoá mà còn đang được mở hờ, cô hồn nhiên, loạng choạng bước vào.

Bước ngắn bước dài thế nào mà chân sau giẫm vào chân trước, cô chợt ngã nhào nằm úp xuống giường.

Cô lăn người nằm ngửa trở lại, miệng cất lời:

- Phòng này...là phòng mình...Ngọc Hà đâu? Mỹ An đâu? Đâu...hết rồi?
Cô lê thân người ngồi dậy trong sự lười biếng và say mềm.

Vừa ngồi dậy cô đã nhìn thấy dáng vóc cao lớn của một người đàn ông bước ra từ cửa phòng tắm.

Trên người anh ta chỉ quấn mỗi chiếc khăn bông lớn che phần thân dưới.

Tóc còn vương vấn những giọt nước đọng lại.

Cơ bụng sáu múi in hằn rõ bét, vừa nhìn đã thấy hấp dẫn cực độ.

Trông thấy sự xuất hiện của cô gái lạ lẫm trên giường, anh tuy ngạc nhiên nhưng rất bình thản, giọng nói trầm ấm pha chút nghiêm nghị:
- Cô là ai? Sao vào được đây?
Mộc Đoan mở to hai mắt nhìn người đàn ông trước mặt, cơ thể rắn rỏi, dáng người cao ráo chuẩn chỉnh này khiến cô muốn mất hết cả liêm sỉ.

Chợt nhìn thẳng vào mặt anh ta, gương mặt nam thần tuyệt mỹ.

Chợt Mộc Đoan mỉm cười thích thú vì đang say nên nào biết ngại ngùng:
- Là...anh...em không nằm mơ đó chứ.

Trắc Y Phong anh đây rồi..