Cẩm Y Vệ

Chương 662: Đãi ngộ khác biệt (Hạ)



Uy Đức Pháp Vương đã vận mười hai thành chân lực, bên tai đột nhiên vang lên tiếng nói ồn ào, thiếu chút nữa khiến cho lão dẫn nội kình đi lộn đường. Định thần nhìn kỹ thấy người nói chuyện là một quan viên tuổi còn trẻ, thân mặc mãng bào giang nha hải thủy màu đỏ, đầu đội phốc đầu triển cước một thước hai tấc, eo cột cửu long ngọc đái, mặt lộ nụ cười nhưng thịt không nhúc nhích, đang thi lễ với lão, chính là Tần Lâm Tần trưởng quan của chúng ta.

Cách đó không xa, Bạch Liên giáo chủ đang định phát động, lập tức ngừng lại, nghe xem Tần Lâm muốn nói gì.

Hoàng Đài Cát cũng cảm thấy buồn bực, lúc này Tần Lâm muốn làm trò gì nữa chứ? Y vội vàng hết sức nháy mắt ra hiệu cho Uy Đức Pháp Vương, bảo ông ta đừng mắc mưu tên họ Tần đó, trước hết bắt Uy Linh Pháp Vương rồi tính sau.

Đời Minh thực hành thống trị ràng buộc đối với Tây Tạng, sắc phong Pháp Vương, Quán Đỉnh Đại quốc sư, quốc sư, Tây Thiên Phật tử cùng các danh hiệu tôn giáo khác. Đầu hàm của Pháp Vương mang tên Uy Đức Pháp Vương chính là do cao tăng đời trước được triều đình sắc phong, cho nên dù sao lão cũng có mấy phần kính sợ đối với triều đình... Nếu không cũng không ngoan ngoãn phái vị sư đệ tiện nghi lên kinh, hi vọng được triều đình ủng hộ.

Theo như chế độ của triều đình, Pháp Vương là quan nhị phẩm, vị Chỉ Huy Sứ Tần Lâm này cũng là quan nhị phẩm, hơn nữa còn là Khâm Sai đại thần, hắn vừa thi lễ với Uy Đức Pháp Vương, Uy Đức Pháp Vương không thể không đáp lễ, không thể làm gì khác hơn là dừng bước lại, chắp tay chữ thập chào hỏi:

- Úm ma ni bát mễ hồng, lão tăng ra mắt Tần Khâm Sai.

Uy Đức Pháp Vương chào xong ngắn gọn, muốn tiếp tục đi lên trên pháp đàn, căn bản không muốn lý tới Tần Lâm.

Nhưng Tần trưởng quan lại muốn làm phiền tới lão, né người sang một bên mơ hồ ngăn cản ở trước mặt, mặt mũi tươi cười nói:

- Pháp Vương, sư đệ của ông mới vừa hiện ra Quang Minh Pháp Tướng của Đại Nhật Như Lai. bản quan đã sớm nghe được đại danh của ông, ông có thể biểu diễn một thứ thần thông hay không, để cho bản quan được mở rộng tầm mắt?

Đôi mày rậm trắng như tuyết của Uy Đức Pháp Vương cau lại. Võ công của lão thì cao, nhưng làm gì lại có cái gọi là Quang Minh Pháp Tướng? Xem ra đấy bất quá là tên sư đệ tiện nghi làm ra trò mèo mà thôi. Nghĩ vậy, lão liền tháo chuỗi Phật châu đeo bên hông xuống một viên, đưa tay búng lên trên không trung.

Chỉ nghe tiếng xé gió bén nhọn hết sức, chỉ là một viên Phật châu mà giống như sức gió do mũi tên bắn ra, bay nhanh lên trên pháp đàn.

Ôi chao không ổn rồi! Uy Linh Pháp Vương vội vàng nghiêng người, đang chuẩn bị tránh đòn bằng thế hồ lô lăn tròn dưới đất, nhưng lại thấy Phật châu ấy không phải bắn tới về phía mình, mà là bắn vào một cái chuông đồng lớn, một tiếng keng vang lớn chấn cho màng nhĩ đau buốt. Thanh âm càng truyền ra xa, mơ hồ có hồi âm kích động.

Phật châu nho nhỏ mà có uy thế như vậy, thần công Mật tông của Uy Đức Pháp Vương có thể xưng là chấn cổ thước kim, không hổ là đệ nhất cường giả của Tuyết Vực Cao Nguyên. 

- Cái này gọi là Linh châu cảnh chung, đương đầu bổng hát... (Linh châu gõ vào chuông báo động, giống như tiếng quát gậy đập vào đầu)

Uy Đức Pháp Vương khẽ mỉm cười:

- Tần Khâm Sai có hài lòng chưa?

Tần Lâm lắc đầu lia lịa:

- Không hài lòng, không hài lòng, kém xa so với Quang Minh Pháp Tướng của sư đệ ông, không đủ xem!

Uy Đức Pháp Vương tức giận trong bụng, lão dùng đây là bản lĩnh chân thực, thật ra thì hơn xa những trò ảo thuật giả thần giả quỷ của Uy Linh Pháp Vương kia.

Ai ngờ những mục dân xung quanh cũng nhất tề thở dài, mặc dù ngoài miệng không nói gì, nhưng trên mặt ai nấy đều lộ vẻ thất vọng thấy rõ. Nếu như trước đó không có Quang Minh Pháp Tướng, Uy Đức Pháp Vương đánh ra ngón đòn này cũng coi là cho qua được rồi, nhưng mới vừa rồi sư đệ của ông ta khắp cả người đầy kim quang, quang minh chói lọi, còn sư huynh ra sân không ngờ bất quá chỉ dùng Phật châu bắn vào chuông đồng, không khỏi khiến cho người ta thất vọng.

Khác hẳn với tôn giáo ở đất Hán chú trọng nhiều về lý luận, tôn giáo ở Tuyết Vực Cao Nguyên và trên thảo nguyên đều quan tâm người nào pháp lực lớn, thần thông quảng đại hơn. Giống như năm đó Liên Hoa Sinh vào Tây Tạng hoằng pháp, cũng dùng vô thượng thần thông khiển thần đuổi quỷ, đấu pháp với pháp sư bản giáo chiến thắng, lúc này mới củng cố địa vị của Phật giáo.

Cho nên thần thông của Uy Đức Pháp Vương thoạt nhìn kém xa sư đệ, mọi người không khỏi âm thầm kinh ngạc.

Uy Đức Pháp Vương thấy vậy vô cùng kinh hãi, hiểu được bản lãnh gạt người của mình kém xa sư đệ, chả trách những năm qua Hoàng giáo càng ngày càng hứng khởi, Bạch giáo từ từ lộ ra vẻ yếu thế.

Đang muốn quyết đoán một chút, bắt Uy Linh Pháp Vương lại, lão lại thấy Tần Lâm cười híp mắt nói:

- Xem ra là Uy Đức Pháp Vương chỉ dũng mãnh tinh tiến về Phật học, lại không có tu tập công phu trừ ma vệ đạo, còn lệnh sư đệ lại hoàn toàn bất đồng, thần thông cực kỳ cao thâm, rất được triều đình tin tưởng. Thái hậu nương nương cùng bệ hạ phá lệ kính trọng, hôm nay lại hiện Quang Minh Pháp Tướng của Đại Nhật Như Lai trên thảo nguyên, cũng khiến cho bản quan đại khai nhãn giới.

Uy Đức Pháp Vương ngẩn người ra ngập ngừng giây lát, nhất thời hiểu ra ý tứ của Tần Lâm, lập tức trở nên do dự hẳn đi.

Bất kể thế nào, Uy Linh Pháp Vương cũng đã từng được Trát Luận Kim Đỉnh Tự thừa nhận là Pháp Vương. Hơn nữa sư đệ của lão lại được triều đình tin cậy, cũng có rất nhiều tín đồ ở trên thảo nguyên này. Nếu như xuất thủ vạch trần chân tướng của lão, triều đình sẽ có thái độ ra sao, Nhĩ Trát Luận Kim Đỉnh Tự lấy một món hàng giả lên kinh triều kiến hay sao? Rồi những mục dân bên dưới đài sẽ nghĩ thế nào, Pháp Vương mới vừa hiện ra Quang Minh Pháp Tướng Đại Nhật Như Lai lại là một tên lường gạt sao?

Nếu là như vậy, bất kể là triều đình hay là tín đồ cũng sẽ sinh ra nghi ngờ đối với Trát Luận Kim Đỉnh Tự cùng với toàn bộ Bạch giáo, hệ thống tín ngưỡng mà Uy Đức Pháp Vương một lòng duy trì sẽ theo đó mà hoàn toàn sụp đổ.

Cho dù có chết, Uy Đức Pháp Vương cũng không bằng lòng thấy tình huống như vậy xảy ra, trong phút chốc mồ hôi lạnh sau lưng ứa ra ướt đẫm.

Hoàng Đài Cát ở hơi xa một chút một mực nháy mắt ra hiệu, ý bảo Pháp Vương ngài còn không mau mau vạch trần Uy Linh lão tặc, dây dưa với tên họ Tần đó làm gì chứ?!

Uy Đức Pháp Vương nhất thời tiến thối lưỡng nan, Hoàng Đài Cát lấy thiết kỵ Mông Cổ giúp lão trấn áp những giáo phái thù địch, cũng không thể nói là không có công...

Không biết hành động sao đành cắn chặt hàm răng, Uy Đức Pháp Vương nặn ra bộ mặt tươi cười, vừa đi lên trên đài cao, vừa nhìn Uy Linh Pháp Vương cười nói:

- Uy Linh sư đệ đi tới đất Hán hoằng pháp truyền đạo, truyền bá kinh nghĩa của ngã Phật, quả thực là đáng khen đáng mừng, công đức vô lượng, sư huynh ta vô cùng khâm phục và hâm mộ!