Cẩm Y Vệ

Chương 884: Âu Dương tướng quân



Lục mập chợt khen ngợi:

- Tần ca chính là nghĩa bạc vân thiên như vậy đó, ngày trước suýt chút nữa mập gia ta bị sói ăn thịt dưới chân Âm Sơn, Tần ca liều mạng trở lại cứu, lần này lo lắng Trương phu nhân gặp nạn, đương nhiên huynh ấy lại càng nôn nóng hơn nhiều.

Ngưu Đại Lực bật cười ha hả, tát cho y một cái:

- Nói hươu nói vượn, hạng như ngươi làm sao có thể so sánh với phu nhân, một thân thịt béo của ngươi làm mồi cho sói, cũng chỉ có A Hoa (nữ binh Giáp) rơi vài giọt lệ!

Chúng Hiệu Úy nhất thời bật cười giòn giã.

Bạch Sương Hoa ấm áp trong lòng, thần sắc trở nên hòa hoãn lại. Nhớ lại tình cảnh trong hang đá Long Du ngày trước, trải qua tình huống đồng sinh cộng tử với Tần Lâm, vô tình chưa chắc chân hào kiệt, tên này cũng có thể nói là có tình có nghĩa.

Tần Lâm lau mồ hôi trên trán, lặng lẽ chĩa ngón tay cái lên với Lục mập, đến thời khắc mấu chốt, vẫn chỉ có huynh đệ là có thể trông cậy.

Lục mập chớp chớp mắt, cùng là nam nhân với nhau, chúng ta thừa hiểu...

Trương Tử Huyên thông minh bực nào, đã sớm nhìn ra mấy phần đầu mối nhưng cũng không lên tiếng vạch trần, hắng giọng nói:

- Nói như thế, e rằng Doãn Tân Thương và Du Thất sẽ có phiền phức, làm phiền Tần huynh đi một chuyến cả đêm.

-----------

Đường lớn xuyên qua cả vùng Tam Tấn, Nam thông Hà Lạc Trung Nguyên, Tây giáp Quan Trung Tần Xuyên, Bắc vươn tới Nhạn Bắc Đại Đồng phủ. Từ Bồ Châu nằm ở góc Tây Nam Sơn Tây đi tiếp về phía Bắc, vượt qua Giải Châu, An Ấp, Hạ Huyện, Văn Hỉ, sẽ tiến vào địa giới Giáng Châu.

Giáng Châu vệ tựa vào Giáng Sơn, dựa sông Phần, chắn ngang con đường lớn kia, vốn là một nơi yếu đạo. Bất quá địa phương này cũng nằm ở trung tâm Trung Nguyên, ngày thường bình yên đã lâu, chế độ quân vệ sở đã sớm sụp đổ. Biên chế năm ngàn sáu trăm người khuyết mất một phần ba, số còn lại đa phần là nông phu tay cầm bồ cào cuốc xẻng, tinh binh chân chính có thể chiến đấu chỉ chưa tới năm trăm.

Cũng may hôm nay vị Âu Dương tướng quân này còn có vài phần thao lược, tuy rằng trị quân vẫn còn kém Du Long Thích Hổ Đông Lý Tây Ma đại danh đỉnh đỉnh, nhưng vẫn coi như rất khá. Đến giờ Mẹo điểm danh nổi lên một hồi trống kinh thiên động địa, số tinh binh ít ỏi còn lại trong quân doanh lập tức bật dậy từ trong chăn ấm, giụi giụi đôi mắt ngái ngủ kéo về phía giáo trường. Trước sau chỉ mất thời gian hai nén nhang đã bày thành trận thế chỉnh tề, trong các vệ sở nội địa làm được như vậy đã coi như vô cùng xuất sắc.

Âu Dương Bằng là một hán tử cường tráng chừng bốn mươi tuổi, mặc Nhạn Linh giáp, đội Phượng Sí khôi, đứng ở trên đài chỉ huy thao diễn răm rắp đâu vào đấy.

Doãn Tân Thương và Du Thất sớm bị tiếng trống dồn dập kia làm cho tỉnh giấc.

Ngày hôm qua chia ra mà đi ở Tây Diêu trấn, Trương Tử Huyên đi về phía Nam tới Bồ Châu gặp mặt Tần Lâm, mời hắn tới vạch trần tội trạng Trương Doãn Linh buôn lậu binh khí, tư thông Thát Lỗ vùng Tái Ngoại. Doãn Tân Thương, Du Thất đi về phía Bắc, tranh trước thương đội Thiếu Sư phủ chạy tới Giáng Châu vệ, thảo luận với Chỉ Huy Sứ Âu Dương Bằng, bố trí sẵn sàng mọi chuyện.

Bây giờ công việc chuẩn bị nên làm cũng đã làm xong, tối hôm qua Âu Dương Bằng bày tiệc rượu, giới thiệu hai vị khách nhân với Chỉ Huy Đồng Tri, Chỉ Huy Thiêm Sự, Trấn Phủ, Kinh Lịch Giáng Châu vệ làm quen. Phải cho bọn họ nhận mặt nhau, để lúc phát động không đến nỗi hoàn toàn xa lạ. Dĩ nhiên thân phận Du Thất và Doãn Tân Thương còn phải tạm thời giữ bí mật, chỉ nói là cự thương Hồ Quảng Kinh Châu phủ tới.

Sáng sớm hôm nay Âu Dương Bằng lại lấy danh nghĩa thao diễn để tập trung quân đội lại, chờ khi thương đội phủ Trương Tứ Duy đến, lúc ấy sẽ không cần khách sáo.

- Vừa là báo ân cứu mạng cố Thái Sư, lại có thể trừ đi một con sâu mọt cho thiên hạ, cái mạng này của Âu Dương Bằng này bán cho tiểu thư.

Âu Dương Bằng vỗ ngực, nói như vậy với Doãn Tân Thương và Du Thất.

Tuy nói vệ sở quân đã trở nên lơi lỏng từ lâu, nhưng dù sao cũng là quân đội chính quy của triều đình, bày ra chiến trận đường đường, trường thương đại kích, cung mạnh nỏ cứng, muốn đối phó một thương đội là không thành vấn đề. Mà một khi vụ án Thiếu Sư phủ cấu kết Hồ Lỗ Tái Ngoại, buôn lậu binh khí cấm rõ ràng khắp thiên hạ, Thủ Phụ Đại Học Sĩ Trương Tứ Duy chắc chắn cũng sẽ vô lực xoay chuyển đất trời.

Du Thất quan sát Âu Dương Bằng trên đài, thấp giọng hỏi:

- Doãn tiên sinh, ngươi cảm thấy tên Âu Dương Bằng này có thể trông cậy được chăng? Mặc dù Thái Sư gia có ân với y, nhưng…

- Người này tính tình trung trực, có thể thấy y thường xuyên thao diễn binh lính, từ đó có thể thấy được vẫn còn có mấy phần trung thành đền nợ nước. Đám binh sĩ này cũng không đói ăn giống như binh sĩ nơi khác, chứng tỏ y cũng không tham tiền cắt xén quân lương.

Doãn Tân Thương dứt lời cũng cười có vẻ rất nắm chắc, vô cùng tự tin nói:

- Âu Dương tướng quân giúp chúng ta làm chuyện này không chỉ có là tri ân báo đáp, cũng là tận trung đền nợ nước, nhất định y sẽ không lật lọng tráo trở.

Du Thất gật đầu một cái, cảm thấy Doãn Tân Thương nói rất có lý.

- Ủa, y đi rồi sao?

Du Thất chỉ lên đài, chỉ thấy mày rậm Âu Dương Bằng khẽ cau, đưa tay xoa xoa mặt, nói với đám tướng lĩnh bên cạnh nho nhỏ vài câu, sau đó xuống đài, vội vàng đi tới nha môn Chỉ Huy Sứ Ty.

Đám tướng lãnh lại đứng thêm một hồi, mấy tên Trấn Phủ và Hiệu Úy thay thế chỉ huy thao diễn, hai vị Chỉ Huy Đồng Tri, hai vị Chỉ Huy Thiêm Sự cũng cười cười nói nói trở về nha môn.

Dù sao cũng không phải là thao luyện chính thức gì cả, bất quá chỉ là thao luyện thường ngày mà thôi. Nếu các tướng quân đều tập trung ở điểm tướng đài, để lộ vẻ khác thường, sẽ rất dễ dàng bị kẻ có lòng nhìn ra đầu mối.

Doãn Tân Thương và Du Thất đi tới vọng lâu, chờ thương đội Thiếu Sư phủ tự chui đầu vào lưới.

Xa xa thấy phía Nam trên quan đạo nổi lên bụi mù, một đội xe ngựa đang rồng rắn đi tới, đội ngũ thật dài không nhìn thấy đâu là cuối. Có tới hai ba trăm chiếc xe lớn, hàng trăm hàng ngàn người làm cùng hộ vệ, thanh thế cực kỳ lớn, phía trước nhất treo đèn lồng quan hàm Thiếu Sư phủ thật cao.

- Tới rồi!

Doãn Tân Thương vỗ nhẹ nhàng vào lan can một cái, Du Thất nghiến răng nghiến lợi, phụ tử Trương Doãn Linh Trương Tứ Duy hèn hạ vô sỉ, lần này sẽ làm cho bọn họ chết một cách khó coi.

Âu Dương Bằng đem binh vây khốn thương đội, lục soát vũ khí cấm, lại có đám người Triết Biệt làm chứng, cộng thêm thư và tín vật của Đồ Môn Hãn, chờ Tần Lâm chạy tới là có thể lập tức thượng tấu tố giác.

Ngoài ra còn có thể phát động thân bằng cố cựu Trương Công Ngư, Ngô Đoài, huynh đệ họ Cảnh cùng nhau đạn hặc, khiến cho Trương Doãn Linh khó thoát lưới pháp luật. Mở ra đột phá khẩu từ nơi này còn có thể tiến thêm một bước đào sâu điều tra, vạch trần hết thảy tội ác cấu kết tham quan ô lại, bóc lột dân chúng Sơn Tây của phụ tử bọn họ.