Cản Bước Thiên Mệnh Chi Tử Tại Pháp Trị Thế Giới

Chương 6: Người, máy khác đường



Chương 6 : Người, máy khác đường

Âm thanh quen thuộc của Số 1 vang lên trong đầu hắn : " Đã quét qua hình ảnh của khu vực trong phạm vi bán kính 1000 km xung quanh, gần nhất có một thành trấn gọi Tân thủ trấn, nơi đó con người có thực lực yếu nhất, đề nghị chủ nhân một đường tiến tới. Dựa theo vị trí đã được cung cấp, có thể từ Tân thủ trấn mua vé đi Thiên ngục tông, giá cả là 5 viên linh thạch đảm bảo đưa người an toàn tới nơi tới chốn."

Với định mức chi tiêu mà AI đề ra cùng với số tiền mà chủ nhân vừa được nhận, ngài không cần phải làm thêm bất cứ công việc gì, cũng có thể đến Thiên ngục Tông trong vòng 3 ngày.

Đây là quãng đường mà ta đã vạch ra cho ngài .

Lạc Hồng nhìn qua một phần bản đồ trong đầu, sau đó trầm giọng nói : " Số 1, từ giờ chúng ta hãy tách ra hành động đi. "

" Số 1 không đồng ý với quyết định của ngài, thế giới này còn quá nhiều yếu tố bất ngờ không lường trước được, đề nghị chủ nhân thận trọng trong từng đường đi nước bước. " - Số 1 đáp.

Lạc Hồng đáp : " Ta ngươi người máy khác đường, ngươi chỉ cần để lại cho ta hệ thống kiểm định sức mạnh và thái độ là được, còn ngươi hãy đi tìm hiểu tất cả các tình báo liên quan tới thế giới này, cùng với kiểm nghiệm những gì mà Lý Hoành vừa nói. Hơn nữa, ta trong quãng thời gian tới cũng khó có thể tìm được những nguồn năng lượng tiếp ứng cho ngươi, chúng ta cũng cần mưu tính đường lui, hãy đi tìm hiểu cách thoát khỏi giới này, đề phòng cho trường hợp xấu nhất. Dù sao, xét về khả năng chiến đấu, có ngươi hay không với ta cũng không ảnh hưởng gì nhiều. "

Số 1 cảm thấy nếu nó có cơ thể, nhất định phải nhả rãnh liên tục, cái gì người máy khác đường, ngươi cho ta - trí tuệ nhân tạo số 1 thế giới, là kẻ ngu hay sao.

Thanh âm không đổi của nó vang lên : " Với tư cách là siêu trí tuệ nhân tạo, ta không đồng ý với cái nhìn của ngài, không đề nghị ngài tiếp tục những suy nghĩ nguy hiểm như vậy. "



Lạc Hồng cũng im lặng không nói gì, trước mắt hắn bỗng hiện ra một hàng chữ :

" Có muốn hay không cưỡng chế AI Số 1 thực hiện hành động theo yêu cầu của ngài ? Số lần cưỡng chế thực hiện nhiệm vụ còn : 4 "

Thấy vậy, Số 1 bỗng luống cuống nói :" Chủ nhân, khoan hãy đồng ý. "

Lạc Hồng tuỳ ý nói : " Ngươi còn có ý kiến gì sao ?"

Vậy đi, ta sẽ để phần lớn chức năng đi tìm kiếm những gì ngài nói, còn lại hãy để ta cùng với hệ thống kiểm định sức mạnh, và đặc biệt là hệ thống gợi ý giao tiếp đồng hành cùng ngài .

Lạc Hồng nghĩ tới điều gì đó sắc mặt đen lên đáp : " Chức năng của cái phá hệ thống gợi ý giao tiếp đã được ta gỡ bỏ rồi mà, là ngươi hay Bạch Tuyết đã cưỡng chế cài lại rồi. "

Thanh âm của Số 1 uỷ khuất nói :" Dĩ nhiên là Tuyết chủ nhân, chứ ta nào có quyền hạn cũng như năng lực lớn như vậy. Nhưng xem vào mặt mũi của ta, liệu ngài có thể chấp nhận yêu cầu duy nhất của ta được không ? "



Lạc Hồng suy nghĩ thấy cũng có lý, dù sao mới tới thế giới này cũng tứ cố vô thân, chỉ có số 1 và hắn nương tựa lẫn nhau, bây giờ tách ra cũng không khỏi cảm thấy có hơi chút cô đơn, sau đó chần chừ nói :" Phần lớn chức năng không có ngươi đi theo liệu có xảy ra việc gì không ? "

Số 1 tự tin nói : " Ngài yên tâm, ta tuỳ thời có thể cưỡng chế kéo trúng trở về, sẽ không xảy ra yêu thiêu thân gì. "

Số 1 sau đó tự động tách ra phần lớn chức năng đi tìm hiểu tin tức, rời khỏi thế giới tinh thần của hắn, những chức năng này sẽ đi tìm hiểu đầy đủ tình báo trước khi trở về, hoặc chờ đủ thời gian 10 năm mới có thể quay lại.

Âm thanh của Số 1 vang lên : " Ta muốn tích tụ sức mạnh để huyễn hoá ra hư ảnh của bản thân, ở trong thế giới tinh thần của ngài thật sự là nhàm chán, đoạn đường này có lẽ không cần ta trợ giúp ngài cũng có thể hoàn thành được nhiệm vụ đầu tiên. Fighting !! "

Sau đó thanh âm im bặt dừng lại, dựa theo mức năng lượng cần tích tụ, dự là 1, 2 tháng hắn cũng không thể đánh thức được Số 1.

Giờ, làm thế nào để tới Tân thủ trấn đây nhỉ .

Nhìn vào tấm bản đồ trên tay, thứ chỉ rõ Tân thủ trấn cách xa nơi này lên tới 300 km, rõ ràng việc đi bộ là bất khả thi. Khoan đã, tại sao cảm giác lực lượng của ta khi tới giới này lại mạnh hơn bình thường gấp 10 lần ? – Lạc Hồng tự hỏi.

Do Số 1 đã sập nguồn, không có chuyện quan trọng nó sẽ không tỉnh lại, hắn đã mất tới hơn 1 tiếng đồng hồ mới có thể tìm ra nguyên nhân – Ánh mặt trời ở giới này có tác dụng nâng cao sức mạnh của hắn, tuy nhiên không biết có phải là đặc quyền của hắn hay không.

Phải dành thời gian tìm hiểu tri thức mới được, ta đã quá lâu rồi không có tự mình đọc sách, xem ra là cũng đã quá phụ thuộc vào số 1.



Trong khoảng 1 tiếng, hắn vừa tiếp tục đọc sách vừa chú ý tới tình hình xung quanh, xem có phương tiện hay bất cứ ai di chuyển qua đây không, tuy nhiên vẫn chưa có thu hoạch gì.

Mặc dù trong túi không gian 4 chiều của hắn cũng có vài phương tiện di chuyển, tuy nhiên việc quá rêu rao hay khiến mình trông không giống dân bản địa, không phải điều hắn mong muốn. Dù vậy, việc đi bộ tới hơn 300 km cũng là một việc hết sức mệt mỏi, dù thể cốt của hắn đã được cường hoá nhiều lần.

Đang lúc Lạc Hồng chuẩn bị đi bộ trước thử 1 đoạn đường, hi vọng sẽ có người qua lại, trên bầu trời bỗng đáp xuống 1 chiếc xe ngựa . Bên trong xe phát ra tiếng nói êm tai, không cần Số 1 trợ giúp hắn cũng biết rõ trong xe hoặc là một vị mỹ nhân có giọng nói ngọt ngào, hoặc là một cô gái bình thường có giọng nói ngọt ngào, hoặc là nguỵ nương … Dù sao thân tại dị giới, công nghệ dịch dung và giả giọng là không thể coi thường.

" Này chàng trai, đang đi đâu vậy, có cần đi nhờ không ? "

Lạc Hồng lập tức cung kính đáp : " Vị tiền bối này, mẹ ta dạy từ nhỏ là không được lên xe của người lạ, liệu ngài có thể cho phép chúng ta biến xa lạ thành thân thuộc trước, rồi mới mời ta lên xe được không. "

Nữ tử cũng không thấy kì quái mà còn dùng giọng nói tán thưởng Lạc Hồng :

" Ngươi ngược lại là vừa cẩn thận lại rất có hiếu tâm. Nam hài tử khi ra ngoài cũng cần phải biết bảo vệ bản thân, phải biết dạo gần đây tổ chức t·ội p·hạm “ Cánh hoa tàn “ cũng đang rất lộng hành, bọn chúng thường xuyên nhắm vào những đối tượng như ngươi các chàng trai có vẻ ngoài đẹp mắt, lại hay đi lại đơn độc một mình . "

" Vậy ngài là ? " – Lạc Hồng vẫn dùng giọng lễ phép hỏi .

" Ta là Anh Mực Mực, nhị đương gia của băng “ Cánh hoa tàn “ nhìn ngươi còn đang được thái dương chi lực trợ giúp, chắc chắn là một kẻ phàm nhân rồi. Nhanh chóng lên xe, đừng để ta phải động thủ mời. Ngươi lớn lên một bộ dáng tiểu bạch kiểm, là tướng chỉ phù hợp ăn cơm mềm, có lẽ chưa từng phải chịu khổ bao giờ, bây giờ ta đưa ngươi tiến cử cho đại đương gia, hẳn là ngươi cũng không thiếu được chỗ tốt, dù sao cũng đã 3 năm kể từ khi đại đương gia nạp thứ 15 phòng th·iếp thất rồi. "