Tần Diệp Hàn ngược lại cũng không cảm thấy khó chịu gì, nhân gia tu luyện nhanh cũng là một loại năng lực, về mặt này hắn thật cảm thấy khâm phục Lạc Hồng.
Lạc Hồng thấy được Tần Diệp Phàm cũng không có để bụng việc hắn bị bản thân vượt qua tu vi, càng chắc chắn một phần, vị sư đệ này không hề nằm trong đội ngũ thiên mệnh chi tử mà mình cần đối phó.
Lạc Hồng chủ động tiến lên dò hỏi : “ Tần sư đệ đây là hoàn thành xong nhiệm vụ, trở về báo cáo công tác ? “
Tần Diệp Hàn nghe vậy cũng có chút cảm thấy xấu hổ, hắn cúi đầu đáp : “ Thú thật với sư huynh, dù rất không can tâm, xong nhiệm vụ này ta căn bản không thể tự thân hoàn thành, bây giờ là trở về tông môn để xin trợ giúp . “
Nghe đến đây, Chu Vĩnh Kỳ ở một bên cũng ngạc nhiên nói : “ Nhiệm vụ mà ngươi chọn có khó đến vậy sao, ta nhớ được đánh giá độ khó ban đầu vốn là dành cho trúc cơ hậu kỳ, tuy nhiên với thiên tư của ngươi, ta cho rằng đây cũng không phải việc nằm ngoài khả năng của Tần sư đệ ngươi mới đúng chứ ? “
Tần Diệp Hàn xấu hổ cúi đầu đáp : “ Ban đầu ta cũng cho là như vậy, thậm chí sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, ta cũng cho rằng đây không phải là việc gì quá khó khăn, nhưng khi bắt tay vào thực hiện, ta đã vấp phải vô số chướng ngại, cho dù có cố gắng hết sức, xong cứ khi ta giải quyết được một sự việc nào đó, lại dẫn tới thêm hai ba sự việc khác cùng lúc xảy ra. Cực chẳng đã, ta đành phải trở về tông môn tìm kiếm sự trợ giúp từ các sư huynh sư tỷ. “
Lạc Hồng nói : “ Ngươi cho ta xem chi tiết nhiệm vụ trước, biết đâu bản thân ta lại có kiến giải, có thể trợ giúp một chút sư đệ ngươi . “
Tần Diệp Hàn nghe vậy cũng gật đầu đưa qua một mai ngọc giản, Lạc Hồng ngay lập tức truyền vào đó một đạo linh lực, ngay sau đó, thông tin chi tiết nhiệm vụ mà Tần Diệp Hàn đã nhận hiện ra trước mắt cả ba người :
Một vị nam tu tại Lạc Phượng trấn muốn yêu cầu một hoặc nhiều vị tiên môn đệ tử tới trợ giúp tháo gỡ rắc rối của bản thân, đảm bảo không phải là việc làm phạm pháp hoặc có nguy cơ gây nguy hại cho xã hội. Dựa theo phần thưởng mà vị nam tu kia giao ra, Thiên ngục tông đánh giá độ khó nhiệm vụ nằm tại trúc cơ hậu kỳ . “
Lạc Hồng khẽ nhíu mày, thông tin của nhiệm vụ này thực quá mơ hồ, hắn quay sang hỏi Tần Diệp Phàm : “ Nhiệm vụ này chỉ có từng đó thông tin ? “
Tần Diệp Phàm khẽ gật đầu đáp : “ Nguyên chủ chỉ nguyện tiết lộ từng đó thông tin, nếu như có vị sư huynh sư tỷ nào đồng ý tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó ký tên vào khế ước đảm bảo giữ bí mật, khi đó vị nguyên chủ này mới nguyện ý tiết lộ chi tiết nhiệm vụ . “
Chu Vĩnh Kỳ nghe vậy cũng nhíu mày, nói với Tần Diệp Hàn : “ Với thông tin mơ hồ như vậy, ta nghĩ khó có đệ tử có thể nguyện ý giúp đỡ sư đệ ngươi . “
Tần Diệp Hàn đáp : “ Đây chính là lý do ta muốn trở về tông gặp mặt trực tiếp sư huynh, vị nam tu kia đồng ý ra gấp đôi phần thưởng ban đầu, chỉ cần có thể giải quyết thành công vấn đề của hắn, hắn hứa hẹn sẽ còn có thêm hậu thưởng.
Đồng thời, ta cũng muốn đề cao độ khó của nhiệm vụ lần này, tu vi có thể không cần quá cao nhưng cần người đầu óc đặc biệt linh hoạt, có khả năng đổi vị suy nghĩ.
Đặc biệt, nhiệm vụ này chỉ cho phép nam tu tiếp nhận, đẹp trai một chút càng tốt, là nữ thì xin miễn .”
Lạc Hồng còn muốn thắc mắc thêm, nhưng chợt nhớ tới những gì Tần Diệp Hàn vừa nói, do đó hắn quyết định tiếp nhận nhiệm vụ này trước :
Tần sư đệ, nhiệm vụ này để ta trợ giúp ngươi hoàn thành, ngươi cảm thấy như thế nào ? “
Tần Diệp Hàn nhìn lại khuôn mặt của Lạc Hồng, cũng nhớ tới những gì hắn đọc được trên tạp chí buổi sáng, hắn vui mừng đáp : “ Nếu như Lạc sư huynh nguyện ý trợ giúp thì không thể nào tốt hơn. “
Chu Vĩnh Kỳ nghe vậy cũng đật đầu đáp : “ Vậy thì quả là đúng dịp, như vậy đi, Lạc sư đệ ngươi hãy trợ giúp Tần sư đệ hoàn thành nhiệm vụ lần này, coi như là ngươi hoàn thành công tích của tông ta trong năm nay . “
Đồng hành cùng Tần Diệp Hàn rời khỏi nhiệm vụ đại điện, Lạc Hồng bỗng nhớ lại chi tiết nhiệm vụ vừa rồi :
Nam tu yêu cầu, chỉ khi tiếp nhận mới tiết lộ nội dung, yêu cầu tu vi không cao nhưng cần biết chuyển vị suy nghĩ, yêu cầu tu sĩ là nam không phải nữ, dáng dấp đẹp trai lại càng tốt.
Nguyên bản Lạc Hồng cũng không coi nhiệm vụ này vào đâu, nhưng tỉ mỉ suy nghĩ lại, hắn nghĩ tới một khả năng đáng sợ.
Lạc Hồng không kìm được bản thân run rẩy một cái, quay sảng hỏi Tần Diệp Hàn :
“ Tần sư đệ, ngươi nói thật cho ta biết, cái nhiệm vụ này của ngươi, là đứng đắn sao ? Liệu có yêu cầu người tiến hành nhiệm vụ cần làm một số việc trái với luân thường đạo lý chứ ? “
Tần Diệp Hàn ngạc nhiên nói : “Sao sư huynh lại cho rằng như vậy ? Tất nhiên nhiệm vụ này của ta là nhiệm vụ quang minh chính đại, sự việc cũng là phi thường tốt, chỉ là có chút n·hạy c·ảm, nguyên chủ không muốn tiết lộ ra ngoài mà thôi. “
Lạc Hồng nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn quay sang nói với Tần Diệp Hàn :
“ Dù sao bây giờ cũng không còn sớm nữa, hơn nữa ngươi ta cũng vừa mới đi đường xa trở về, nếu nhiệm vụ kia của ngươi không quá gấp gáp, vậy thì ta cho rằng chúng ta nên nghỉ ngơi một đêm trước, sáng mai hẹn nhau trước cổng nhiệm vụ đại điện cùng nhau xuất phát, sư đệ ngươi thấy thế nào ? “
Tần Diệp Hàn suy nghĩ lại về nhiệm vụ này của mình, cảm thấy nhanh chậm một ngày cũng không giải quyết được vấn đề gì cả, hắn gật đầu đáp : “ Như vậy sư đệ xin nghe theo ý kiến của sư huynh, sáng mai sáu giờ chúng ta hẹn nhau tại cổng vào nhiệm vụ đại điện .”
Hai người sau khi chia tay, Lạc Hồng quyết định trở lại động phủ của mình ở đỉnh núi thứ tám, tiến hành hấp thu chiến tích lần này, đánh bại một vị hoá thần kỳ, một vị độ kiếp kỳ, đủ để cho hắn đề thăng tới nguyên anh trung kỳ.
Dù vậy, Lạc Hồng quyết định vẫn biểu hiện ra tu vi bản thân là kim đan hậu kỳ, dù cho việc này ảnh hưởng cực lớn tới thực lực của hắn, xong hắn cũng không có cách nào biện hộ cho người khác bản thân bằng cách nào chỉ sau một đêm tăng từ kim đan hậu kỳ tới nguyên anh trung kỳ.
Hơn nữa, hắn mới chính thức bước vào con đường tu luyện hơn một năm, nếu từ phàm nhân tiến thẳng tới nguyên anh trung kỳ, quả thật sẽ để cho nhiều lão quái vật dòm ngó tới.
Khi bản thân từ kim đan hậu kỳ đề thăng tới nguyên anh trung kỳ, sau đó trở lại kim đan hậu kỳ, Lạc Hồng cảm nhận sâu sắc được sự kỳ diệu của bình phàm tiên công.
Suốt quá trình đó, hắn có thể quan sát kim đan của bản thân không chút cản trở toái đan thành anh, nguyên anh hoàn mỹ, sau đó một đường biến trở lại thành kim đan, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nếu không xét tới mặt trái của công pháp này, đây quả là một công pháp chuyên dành cho người giả heo ăn thịt hổ, Lạc Hồng chỉ trong một buổi tối để cho cảnh giới của bản thân biến đổi liên tục từ phàm nhân tới nguyên anh kỳ, đều cực kỳ thuận lợi, cho dù là hắn có cố gắng săm soi đến mấy, cũng không thể nhận ra bản thân là che dấu tu vi.
Hắn quyết định tương lai sẽ điều tra rõ lai lịch của môn công pháp này, Lạc Hồng cho rằng đây là một điều bí ẩn cực kỳ quan trọng có thể thay đổi cả tương lai của hắn .