Cản Bước Thiên Mệnh Chi Tử Tại Pháp Trị Thế Giới

Chương 67: Gặp mặt nguyên chủ



Chương 67 : Gặp mặt nguyên chủ

Thời gian nhanh chóng qua đi, chớp mắt đã tới giờ hẹn của hai người. Lạc Hồng khi đi tới cổng vào nhiệm vụ đại điện, Tần Diệp Hàn đã đứng đợi ở đó từ lúc nào. Hắn nhanh chóng tiến lên nói :

“ Tần sư đệ, xin chào. Xin lỗi vì đã để ngươi đợi lâu . “

Tần Diệp Hàn cũng lễ phép chào hỏi : “ Là do sư đệ đến quá sớm, không phải lỗi của sư huynh. Chúng ta cũng không cần khách sáo với nhau như vậy, nếu đều đã tới đông đủ, nên lập tức xuất phát lên đường thôi . “

Lạc Hồng nhanh chóng đồng ý với Tần Diệp Phàm, hai người rất nhanh đã lên trực thăng bay v·út lên bầu trời, khiến cho nhà nghèo từ quê mới lên Tần Diệp Hàn được một phen mở rộng tầm mắt.

Trải qua 5 ngày phi hành trên bầu trời, hai người cuối cùng cũng đã tới địa điểm mà nguyên chủ hiện tại đang cư trú, Lạc phượng trấn.

Rất nhanh, dưới sự tiếp dẫn của Tần Diệp Phàm, Lạc Hồng được đưa tới gặp mặt vị nam tu đã đưa ra yêu cầu lần này, khiến hắn có chút bất ngờ, đây cũng là một vị nam tu ngoại hình không tệ, chỉ kém hắn cái này anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong thích ăn cơm mềm một hai bậc .

Vị nam tu kia khi thấy hai người tới cũng rất khách khí, đích thân ra tới cửa đón hai người đi vào.

Hắn cũng là người mở miệng trước, tận lực để cho hai người không cảm thấy mình là người kiêu ngạo, do đã đặt ra một số yêu cầu kỳ quái khi ra nhiệm vụ :



“ Xin chào hai vị đạo hữu, ta xin tự giới thiệu trước, tên ta là Nguyễn Cảnh, vốn cũng không phải là tu sĩ tại Lạc Phượng thành, mà là tán tu từ nơi khác đến đây, hân hạnh một lần nữa hợp tác với Tần đạo hữu, còn vị đạo hữu này là ? “

Chưa đợi Lạc Hồng lên tiếng, Tần Diệp Hàn đã mở miệng nói trước :” Vị này là sư huynh của ta tại Thiên Ngục tông, tên gọi Lạc Hồng, nếu ngươi có đặt tạp chí hàng ngày, thì chính là người nổi danh trên báo sáng ngày hôm qua. Với những gì Lạc sư huynh có, ta tin chắc rằng sư huynh chính là nhân tuyển tốt nhất trợ giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ lần này .”

Nghe đến cái tên Lạc Hồng, Nguyễn Cảnh cũng không kìm được bật thốt lên :

“ Đạo hữu chính là đại danh đỉnh đỉnh Lạc Hồng, top 10 bảng “ Nam tu được các fuba quan tâm” ? “

Lạc Hồng cảm giác thanh danh của mình tại Đại pháp thế giới thật cần một cú hích để trở nên tốt đẹp, bị biết đến với nguyên nhân này khiến hắn cũng có chút không chịu nổi .

Nguyễn Cảnh thấy Lạc Hồng cũng không có phản đối, ánh mắt sáng lên nói : “ Thật đúng là Lạc đạo hữu, hạnh ngộ, hạnh ngộ, nếu đúng là đạo hữu ngươi, có lẽ có thể thật trợ giúp ta vượt qua khó khăn lần này.

Tuy nhiên, trước khi ngươi ký kết khế ước đảm bảo không tiết lộ cho bất kỳ ai về thân phận của ta cũng như nội dung nhiệm vụ lần này, ta cũng không thể nói với ngươi nửa lời. “



Lạc Hồng nghe vậy cũng gật đầu, tiện tay đưa ra một phần khế ước đã được chuẩn bị sẵn từ hôm qua, sau khi hắn biết được điều kiện của tu sĩ này.

Nguyễn Cảnh cũng đọc kỹ một lần, sau đó bổ sung : “ Ở phần vi phạm, nếu như đạo hữu nói ra, thì tâm cảnh bất ổn, tu vi không thể tăng tiến thêm, đạo hữu thấy thế nào ?

Thú thật ta cũng không muốn làm căng đến như vậy, nhưng chuyện này thực sự rất quan trọng với ta, nếu như không cẩn thận, ta và cả hai ngươi đều có nguy hiểm tới tính mạng. “

Lạc Hồng nghe vậy cũng gật đầu đáp : “ Đạo hữu cứ tự nhiên . “

Nguyễn Cảnh thấy Lạc Hồng đáp ứng thống khoái như vậy cũng thở phào trong lòng, xem ra lời đồn đệ tử 6 đại tiên môn tâm cao khí ngạo, mắt cao hơn đầu cũng là không đúng, tới nay hắn gặp được 2 vị này, đều là một bộ quân tử khí, nào có một chút nào khinh thường tán tu.

Hắn hoàn thiện xong khế ước, sau đó tự mình nhỏ một giọt máu vào đó, đưa qua cho Lạc Hồng. Lạc Hồng cũng không muốn làm ra hoa chiêu gì, hắn tiện tay nhỏ một giọt tinh huyết vào bên trên khế ước, ngay sau đó, hai người đều cảm giác linh hồn của bản thân bị thứ gì đó áp chế, đây chính là dấu hiệu khế ước được thành lập.

Dù vậy, khiến Lạc Hồng kinh ngạc là, áp chế đối với hắn biến mất cũng rất nhanh, dường như có một loại lực lượng nào đó ngăn cản sự ước thúc của khế ước đối với hắn.

Lạc Hồng cũng rất nhanh đưa ra suy đoán, có lẽ cho dù hắn có vi phạm khế ước, thì sự trừng phạt cũng khó có thể tiến hành, bởi bên trong công pháp của hắn cũng đã chú thích, tu vi của hắn dù không thể sử dụng tu hành tăng trưởng, nhưng bù lại, cũng không thể bị giảm xuống bởi bất kỳ nguyên do nào ngoại trừ thách đấu thất bại. Có vẻ như bình phàm nhị giai tiên công nắm giữ lực lượng tầng thứ thậm chí nằm trên cả quy tắc chi lực tại đại pháp thế giới, điều này khiến Lạc Hồng càng tò mò hơn về lai lịch của môn công pháp này.

Đánh vỡ sự thất thần của Lạc Hồng là tiếng nói phát ra của Nguyễn Cảnh, hắn đưa tay ra hiệu mời hai người tiến vào trong phòng, sau đó nói : “ Trước khi vào chuyện chính, ta cần bố trí một số cách âm và thần thức trận pháp, xin hai vị đạo hữu ngồi chờ trong giây lát .”



Nói xong, không để cho hai người kịp phản ứng, Nguyễn Cảnh đã đứng dậy bước ra bên ngoài, sử dụng rất nhiều nguyên liệu kỳ lạ bày ra xung quanh căn phòng.

Làm Lạc Hồng bất ngờ là, kết giới mà Nguyễn Cảnh bày ra có cường độ không thua gì kết giới mà Mộng Liên Ảnh bày ra trong lần đầu mà bọn họ gặp nhau, có ý nghĩa là, người có cảnh giới phía dưới tiên nhân, là không có cách nào nghe được đối thoại bên trong kết giới.

Sau khi hoàn thành bày trận, Nguyễn Cảnh mới bước vào gian phòng, ngay lập tức sau đó,đúng như Lạc Hồng dự đoán, hắn đã trút bỏ lớp dịch dung của mình, trở thành một vị mỹ nam dung mạo không thua gì Lạc Hồng.

Phải biết bộ thân thể này của Lạc Hồng được làm từ một bộ phận của cây thế giới, có được chúc phúc từ tinh thần đại lục, biến túi da này của hắn trở thành tồn tại gần như là đẹp đẽ nhất Đại Pháp thế giới. Giờ đây, khi gặp phải một nam tử có dung mạo có thể sánh ngang với bản thân, Lạc Hồng thập phần bất ngờ.

Nguyễn Cảnh cũng không tiếp tục lòng vòng, đi thẳng vào vấn đề :

“ Lạc đạo hữu, sở dĩ ta cần tới sự trợ giúp của lục đại tiên môn, chính là để giải quyết một phần đào hoa kiếp của bản thân . “

Lạc Hồng nhướng mày đáp : “ Vậy tại sao yêu cầu về nhân thủ giúp đỡ của ngươi lại kỳ lạ như vậy ? yêu cầu là mỹ nam, lại còn cần biết đổi vị suy nghĩ ? “

Nguyễn Cảnh thở dài đáp : “ Vấn đề của ta, phải nói từ năm bản thân ta 13 tuổi, lúc đó ta vốn là một tiểu thiếu gia tại một gia tộc quyền quý tại Đại thương đế quốc, trong một lần cả nhà ta đi du sơn ngoạn thuỷ, gặp phải một vụ t·ai n·ạn cực kỳ thảm liệt, chỉ có ta là may mắn sống sót, do đã được mẹ hết sức che chở khi gặp t·ai n·ạn .

Hai vị đạo hữu cũng biết, Đại Thương đế quốc là nơi trị an tốt nhất tại thế giới này của chúng ta, do đó khi đối mặt với vị t·ai n·ạn thảm liệt của gia đình ta, chính phủ đã bù đắp cho ta một số tiền rất lớn, cùng với hứa hẹn sẽ giúp cho bản thân của ta có cơ hội gia nhập một trong 6 đại tiên môn, hoặc có sự nghiệp ổn định tại một cơ quan nhà nước, nhưng cuối cùng ta tất cả đều từ chối . “