Cản Bước Thiên Mệnh Chi Tử Tại Pháp Trị Thế Giới

Chương 8: Tuyệt thế hảo thơ ?



Chương 8 : Tuyệt thế hảo thơ ?

Nói xong, Anh Mực Mực vung tay lên, lập tức tướng mạo của Lạc Hồng trong mắt mọi người thay đổi chóng mặt, Anh Như Phượng lập tức vỗ bàn đứng dậy hưng phấn nói : " Tốt, ta cũng biết là ngươi che dấu dung mạo của hắn, thật không nghĩ lại đẹp trai tới như vậy, rất tốt rất tốt. "

Đến cả đại tế ti bên cạnh cũng lộ vẻ kinh ngạc, ngay sau đó mỉm cười nói : " Ngược lại là nhị đương gia có tâm, là ta trách lầm ngươi. "

Sau đó Anh Như Phượng lập tức tiến gần về phía Lạc Hồng cười hỏi : " Tiểu mỹ nam, ngươi tên gọi là gì ? "

Lạc Hồng rụt rè đáp : " Tại hạ tên Lạc Hồng. "

Anh Như Phượng ánh mắt sáng lên : " Giọng nói cũng dễ nghe như vậy, tốt tốt, sau này làm lên đảm bảo kêu cực kỳ êm tai, ha ha, sau này ngươi theo ta, đảm bảo hưởng thụ vinh hoa phú quý, tiền bạc tiêu cả đời không hết, hơn nữa ta còn có thể dạy ngươi tu luyện, ngươi có đồng ý không ? "

Lạc Hồng lập tức tỏ vẻ mừng rỡ nói : " Xin cảm tạ tiền bối."

Anh Như Phượng xụ mặt, hất tay một cái, sợi dây trói Lạc Hồng lập tức rơi xuống sau đó nói : " Gọi cái gì tiền bối, nghe như ta giống như cái lão bà bà, ngươi gọi ta Phượng tỷ là được, sau này nếu có gì thay đổi, biết đâu ngươi lại có thể gọi ta hai tiếng phu nhân, ha ha. "

Ngay sau đó, Anh Như Phượng lớn tiếng hô : " Người đâu, chuẩn bị giăng đèn kết hoa, 3 ngày sau ta sẽ nạp vị thiếu niên này làm phòng th·iếp thất thứ mười sáu. "

Hai vị thị nữ ở dưới lập tức nói : " Chúc mừng đại đương gia, chúc mừng đệ thập lục phu quân."

Anh Như Phượng ha ha cười to, ném cho mỗi người 1 viên linh thạch rồi nói : " Lui xuống đi."

Lạc Hồng nhìn cũng cảm khái : Nữ tặc này cũng thật có tiền, ra tay cũng quá là hào phóng đi, phải biết người xuyên việt hắn tháng lương thử việc tháng đầu tiên cũng chỉ có 10 viên linh thạch.

Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Anh Như Phượng cười nói :" Không cần hâm mộ bọn họ, sau này ngươi đi theo ta, chỗ tốt chỉ có càng nhiều hơn gấp bội, chỉ cần phục vụ bản đương gia cho thật tốt, ngươi muốn gì cũng được."

Ngay sau đó, trên tay Anh Như Phượng bỗng xuất hiện 1 túi gấm nhỏ, đưa cho Lạc Hồng nói :

" Cầm, đây coi như là lễ gặp mặt của tỷ tỷ ta dành cho ngươi, thứ này giúp phàm nhân hấp thu thái dương chi lực tốt hơn, giữ bên cơ thể cũng có nhiều chỗ tốt. "



Thấy thái độ của Anh Như Phượng tốt như vậy, Lạc Hồng cũng vui vẻ đáp :" Tạ Phượng tỷ " rồi nhanh chóng cất tấm bùa vào trong ngực.

Sau khi 2 tên thị nữ lui xuống, Anh Mực Mực ôm quyền trịnh trọng nói :" Bẩm đại đương gia, ta có việc quan trọng muốn bẩm báo."

Nghe vậy, Anh Như Phượng liền niệm niệm pháp quyết, sau một loạt từ ngữ khó hiểu được tuôn ra, nàng mở mắt nói :" Không gian xung quanh đã được ta thiết hạ cấm chế, nếu không phải cường giả Kim Đan cảnh, không thể thăm dò được."

Lạc Hồng hỏi :" Ta nghe cũng không ảnh hưởng gì sao ?"

Anh Như Phượng cười nói : "Ngươi ta sau này cũng là người một nhà, không cần cố kỵ nhiều như vậy ."

Đại tế ti nghe Anh Như Phượng nói vậy cũng liếc mắt nhìn qua hắn, bất quá cũng không có ý kiến phản đối gì.

Anh Mực Mực cũng dùng thần thức điều tra qua một hồi, không phát hiện ra điều gì dị thường sau đó trong lòng bàn tay xuất ra một gốc linh thảo, điều đặc biệt là gốc linh thảo này còn toả ra xung quanh một vòng lam thải hào quang, chắc chắn không phải phàm vật.

Anh Lạc Phượng cũng hưng phấn hô : " Không nghĩ tới ngươi lại thành công lấy được Mộng linh hoa, nhìn qua dù chỉ có 1 vòng lam sắc, nhưng nồng đậm cực kỳ, cũng là cực phẩm trong nhất phẩm Mộng linh hoa."

Đại tế ti cũng vui vẻ cười : " Chúc mừng đại đương gia lấy tới thiên tài địa bảo, tu vi lại tăng tiến không ít."

Anh Lạc Phượng nét mừng cũng không giấu được ở trên mặt, nói :" Có gốc Mộng linh hoa này, tu vi của ta lại có thể tiến thêm một bước, tiến vào trúc cơ kỳ tầng thứ 9."

Sau đó, nàng xuất ra một bàn uống trà, hoà tan Mộng linh hoa vào trong ấm trà, rồi xuất ra 3 chiếc bánh ngọt đã được chuẩn bị từ trước, nói :

" Tới, đây là ta nghiên cứu đã lâu cách phục dụng Mộng linh hoa, muốn phát huy tối đa dược lực của nó cần hoà tan vào trong nước trà, ăn kèm với hỗn huyết quả. Đây là bánh ngọt do ta đích thân làm, bên trong ẩn chứa tinh tuý của hỗn huyết quả, phục dụng cùng nhau sẽ giúp hấp thu dược lực nâng cao một bước. "

" Đại tế ti, ngươi cũng đã kẹt tại bình cảnh nhiều năm, thọ nguyên sắp hết, mau chóng ăn bánh rồi phục dụng nước trà, chí ít giúp ngươi nới lỏng bình cảnh, thuận lợi cho tiếp sau tu hành. Còn có Tiểu Mực, ngươi cũng đã kẹt tại trúc cơ kỳ tầng 6 một đoạn thời gian rồi, cũng cần một bước nâng cao tu vi. "

Nói xong, nàng đưa cho 2 người mỗi người một chiếc bánh, sau đó nhanh chóng ăn bánh của mình, uống 1 ngụm trà rồi ngồi xuống nhắm mắt điều tức.



Thấy vậy, đại tế ti cùng với Anh Mực Mực cũng nhanh chóng làm theo, rất nhanh trong phòng chỉ còn nghe thấy tiếng hô hấp cùng nhàn nhạt mùi thơm trong không khí.

Sau khoảng 2 giờ, cả Anh Mực Mực và Anh Như Phượng đều bỗng trừng lớn 2 con mắt, sau đó cùng lúc phun ra một ngụm máu đen, dùng cùng một ngữ điệu cả kinh nói : " Ta trúng độc ? "

Hai người cùng lúc xụi lơ trên mặt đất, cùng lúc đó, trên thân 2 người toát ra một đoạn thất thải hào quang, khiến dung mạo cả hai đều cùng cải biến trở thành hai thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, dáng dấp giống nhau như đúc, đặc biệt là một đôi mắt to ngập nước, khiến người ta cảm thấy thập phần đáng yêu.

Lạc Hồng cũng trừng mắt cả kinh, không có Số 1 hỗ trợ hắn cũng không biết được hai người là dịch dung qua, mặc dù đoán trước là sẽ sinh biến nhưng hắn cũng không ngờ đây lại là một đôi hoa tỷ muội.

Lúc này đại tế ti cũng mở mắt ra, dùng ánh mắt chế giễu nhìn về phía cả hai : " Không nghĩ tới lại là hai ngươi, đại sư tỷ của Mộng linh tông Hoa Muội cùng nhị sư tỷ của Băng vân tiên cung Hoa Tỷ hai đại nhân vật lại đánh chủ ý tới tổ chức t·ội p·hạm nhỏ bé này đấy."

Lạc Hồng cũng hiếu kỳ nói : " Ngươi nói hai người bọn họ tên thật là Hoa Tỷ cùng Hoa Muội ? "

Đại tế ti cũng khinh thường nói : " Ninh châu Hoa gia nổi tiếng não toàn cơ bắp, nghe đồn rằng 18 năm trước sinh được một thai song phượng, khi đó còn đưa tới thiên địa dị tượng, được tinh thần đại lục chúc mừng. "

Ninh châu nằm ở địa phận Đại Ngu vương triều, Ngu đế nghe được tin tức cũng lấy làm mừng, dự định ngự tứ ban tên cho hai tỷ muội bọn họ vào lễ mãn nguyệt không ngờ lại gặp phải thằng ngu, Hoa gia gia chủ ra phố đi dạo nghe được tin đồn nhà mình có một đôi hoa tỷ muội, sau này ai thu được vào phòng là có phúc lớn. Bọn hắn Hoa gia từ trước đến nay toàn là dòng độc đinh, chỉ sinh nam không sinh nữ, lại là có truyền thống nhập ngũ, chỉ biết làm thơ con cóc. Nghe người ta đồn đại như vậy còn tưởng là hay, ngay lập tức tới Hội đăng ký sinh đẻ khai sinh cho hai tỷ muội.

Ngu đế nghe được cũng tức đấm ngực dậm chân, phải biết cơ hội đặt tên cho những đứa trẻ được tinh thần đại lục chúc phúc là cực kỳ hiếm, hắn cũng có thể từ đó nâng cao thêm một chút quốc vận, không thể ngờ lại bị phá hỏng vì lí do ngu ngốc như vậy.

Hắn muốn tìm chỗ phát tiết, ngặt vì Hoa gia vì Đại Ngu lập qua quá nhiều chiến công, hắn không thể động được đến nhà bọn hắn, giận quá không biết làm gì, từ đó ra điều lệnh bất cứ song bào thai nào là nữ cũng không được phép gọi hoa tỷ muội, chỉ được gọi đầy đủ là hai chị em sinh đôi, ai vi phạm sẽ bị xung ra biên cương đập đá.

Từ đó về sau Đại Ngu vương triều cũng chỉ còn duy nhất nhà bọn họ Hoa được quyền gọi Hoa tỷ muội, sự tích này càng lan càng xa, Hoa gia chủ nghe xong còn cảm kích Ngu Đế, mang chuyện này khoe lên khắp thiên hạ, còn nhờ người viết lên một đoạn cố sự mỹ diệu để ghi nhớ sự kiện này, làm Ngu Đế tức giận mãi không thôi.

Hoa Tỷ giận dữ nói : " Hừ, ngươi thì biết cái gì, cha ta tại Đại Ngu cũng là một đại thi hào, cái gì bảy bước làm thơ hắn cũng không cần, chỉ trong khoảng cách từ cổng nhà ta vào trong nội viện cũng đã làm được hai bài tuyệt thế thi từ. "

Hoa Muội cũng gật đầu tự hào nói : " Xác thực có chuyện như vậy, ngươi một cái ma nữ, lấy đâu ra khả năng cảm thụ cái đẹp. "

Lạc Hồng nghe hai người nói vậy cũng cảm thấy có lý, có lẽ đằng sau cố sự tên của hai tỷ muội lại là một hồi âm mưu của Đại Ngu vương triều thì sao ? Dù sao trong phim dã sử, những kẻ nắm càng nhiều quyền thế thì mưu kế càng sâu mà.



Sau đó, hắn chắp tay hỏi : " Tại hạ cũng có một chút năng khiếu thơ văn, xin được thỉnh giáo hai vị cô nương hai tuyệt thế thi từ kia được hay không ? "

Nếu chỉ là từ cổng vào nội viện thì có lẽ không quá dài, để được mệnh danh là tuyệt thế thi từ thì có lẽ hai bài thơ này cũng phải là sự kết hợp hoàn hảo giữa từ ngữ tuyệt diệu và nội dung uyển chuyển hàm xúc, mang ý nghĩa cực kỳ sâu xa thâm ảo.

Hoa Tỷ đáp : " Dĩ nhiên là được, hừ, ma nữ, ta sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt thế nào là tuyệt thế hảo thơ. "

Lạc Hồng vội vàng đáp : Hoa tỷ, mời.

Hắn dự định sau khi hai tỷ muội đọc xong cũng sẽ hung hăng khen hay một phen, hắn đường đường á quân phê bình văn học thế giới 3 năm liên tiếp, đến cả cổ ngữ ai cập hắn cũng có thể thổi lên tận trời, hơn nữa dựa vào khí thế của hai tỷ muội, hai bài thơ khẳng định không kém được. Hắn cũng muốn cảm nhận một hồi văn hoá tại dị giới là như thế nào.

Lúc này âm thanh của Hoa Tỷ vang lên :" Hừ, đây là bài đầu tiên, là khi cha ta say rượu từ Tuý Hoa lâu trở về trước cửa nhà nhìn thấy một con tê tê đang ăn kiến, tức cảnh sinh tình làm ra. "

Lạc Hồng trong lòng dự cảm không ổn, đang định ngăn lại Hoa Tỷ nhưng đã không kịp.

Thanh âm kiêu ngạo của nàng vang lên :

Hai ba con tê tê

Anh em mình cùng phê

" ..."

Hắn còn chưa kịp phản ứng lại, đến lượt Hoa Muội lên tiếng :

- Bài thơ thứ hai của cha ta, tốc độ còn nhanh hơn so với bài thứ nhất, khi cha vừa bước vào nội sảnh nhìn thấy mẹ ta đang uống bát nước canh trìu mến nhìn mình, lập tức quay ngoặt chạy trốn, đáng tiếc cha ta không phải là đối thủ, trước khi b·ị b·ắt chỉ kịp tức cảnh sinh tình làm ra bài thơ :

Hai ba bát nước canh

Vợ ơi xin đừng đánh

Ra là tức cảnh sinh tình dùng như vậy, Hoa gia chủ quả là thông minh nhanh trí - Lạc Hồng gượng cười khen một câu, rõ ràng kiến thức của hắn là không đủ để khen câu thứ hai.

Hai tỷ muội cũng một mặt kiêu ngạo nhìn về phía Đại tế ti.