Sở Phàm tưởng tượng đến việc sau khi mình ăn no sẽ có thể cùng đại tiểu thư, nhị tiểu thư và cả Tô Phi, ba vị mỹ nữ mặc đồ bơi đi bơi thì trong lòng kích động không ngừng. Cũng bởi vì vậy nên hắn mới vội vã nói rằng mình ăn đã no rồi.
- Anh thực sự là ăn đã no rồi sao?
Nhị tiểu thư kinh ngạc nhìn Sở Phàm rồi giảo hoạt cười, nói:
- Anh có phải là nghe được chúng tôi muốn đi bơi nên mới nói mình đã ăn no có phải không?
Sở Phàm nghe vậy mà khuôn mặt không khỏi đỏ bừng. Không ngờ ý nghĩ xấu xa trong lòng mình lại bị nhị tiểu thư liếc một cái đã nhìn thấu. Hắn thanh minh nói:
- Đúng.. đúng là tôi ăn no rồi. Không tin thì cô xem, tôi ăn no tới mức nấc rồi đây này!
Sở Phàm nói xong rồi cố dặn ra được một tiếng nấc để tăng tính thuyết phục cho lời nói của mình.
Nhị tiểu thư trông thấy, nói:
- Vậy anh vào phòng thay quần bơi đi!
- A!
Sở Phàm a một tiếng vô cùng hưng phần rồi tiêu sái đi mặc quần bơi.
Nhị tiểu thư nhìn bóng dánh của Sở Phàm, giảo hoạt cười, trong đầu thầm nghĩ:
"Tiểu hòa thượng, để xem lần này anh có hiện nguyên hình hay không!"
Phòng thay quần áo phân ra làm khu nam và khu nữ. Sở Phàm đi vào khu của nam để thay quần áo rồi chọn một chiến quần bơi màu đen. Mặc xong cái quần bơi mà trong lòng hắn thầm nghĩ:
" Cái quần bơi này sao so với cái quần lót mình mặc lại chặt hơn nhỉ? Nếu mặc cái quần bơi này vào thì một khi không cẩn thận để Đồng Tử công của mình nó lại phát tác thì đại tiểu thư chẳng phải là sẽ lại nói mình lưu manh sao?"
Sở Phàm do dự một hồi nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định mặc chiếc quần đó vào để đi bơi. Hắn nghĩ thầm, nếu mình ngay cả một chiếc quần bơi còn không dám mặc thì sợ rằng sẽ bị đại tiểu thư, nhị tiểu thư các nàng cười cho thối mũi mất. Mình đường đường là một nam tử hán thì sao có thế để cho mỹ nữ coi thường được? Đồng Tử công nếu có phát tác thì cứ kệ để cho nó phát tác chứ sao. Đúng lúc có thể chứng minh cho nhị tiểu thư thấy bản thân mình tuy nói không gần nữ sắc nhưng cũng không phải là một tiểu hòa thượng!
Sau khi đi tới bên cạnh bể bơi, ngay lập tức Sở Phàm bị dọa giật bắn cả người. Hắn trông thấy đại tiểu thư, nhị tiểu thư, Tô Phi, cả ba người đều đã thay một bộ áo tắm. Trong đó nhị tiểu thư cùng Tô Phi đã xuống nước bơi, còn đại tiểu thư vẫn còn đang ở bên cạnh bể bơi khởi động cho nóng người để chuẩn bị xuống nước. Đại tiểu thư thấy hắn đã đi ra liền mỉm cười, nói:
- Tiểu Sở, anh tới rồi à!
Sở Phàm nhìn nụ cười mỹ lệ động lòng người kia của đại tiểu thư rồi lại nhìn bộ Bikini gợi cảm thuần một màu trắng đang mặc trên người nàng. Bộ Bikini gợi cảm này đã hoàn toàn phô bày dáng người hình chữ S hoàn mỹ lả lướt tuyệt vời, những đường cong tinh tế của đại tiểu thư, rồi cả nước da trắng như tuyết của nàng nữa. Sở Phàm chỉ cảm thấy mắt mình bỗng tự nhiên nhòa đi, hai chân thiếu chút nữa là đứng không vững. Hắn vội vàng tuyên một câu phật hiệu: "A Di Đà Phật!" làm thần trí mình tỉnh táo trở lại để tránh cho bản thân quên mất những giới luật mà sư phụ đã nhắc nhở.
Vào lúc này, Tô Phi vốn đang lặn dưới nước bỗng nhiên trồi lên mặt nước. Vị mĩ nhân có mái tóc màu vàng kim này vừa nổi lên đã tạo thành một cột nước bắn ra cả bốn phía, sau đó nàng vịn lấy cái thang bên cạnh bể bơi rồi trèo lên bờ. Sở Phàm lại bị giật mình. Trên người Tô Phi mặc chính là một loại Bikini có kiểu dáng tam giác dạng ba mảnh. Bởi vậy khi nàng di chuyển thì bạn hoàn toàn có thể nhìn thấy đôi đào tiên to lớn đang mẩy lên mẩy xuống ở trước ngực nàng. Nàng có dáng người cao gầy đầy đặn nên khi mặc bộ Bikini gợi cảm này vào lại càng thêm nóng bỏng. Riêng nói về vóc dáng thì Tô Phi tuyệt đối không hề thua kém những cô nàng người mẫu ở trang bìa cuốn tạp chí Play Boy. Còn về dung mạo, Tô Phi vốn đã có nét duyên dáng cổ điển của người phương Đông pha trộn với vẻ đẹp rực rỡ của phương Tây. Quả đúng là một cô gái rất đẹp, rất gợi cảm.
Trong lòng Sở Phàm cũng đã thầm niệm một ngàn, một vạn lần "A Di Đà Phật". Thực ra theo tiêu chuẩn sắc giới mà sư phụ hắn đã lập ra thì hắn hiện tại xem như là đã phạm sắc giới. Hắn thầm nghĩ:
" May mắn là sư phụ không có ở đây chứ nếu không thì thể nào người cũng phạt mình đi gõ chuông một năm mất thôi!"
Nhị tiểu thư vẫn còn đang bơi trong bể bơi. Trên người nàng mặc một bộ áo tắm liền thân. Mà nguyên nhân cũng là bởi vì vóc dáng của nàng còn xa mới đầy đặn được như tỷ tỷ với Tô Phi. Cho nên Kỷ Tiêm Vân nàng rất biết thức thời mà không có mặc Bikini. Chỉ có điều, với một bộ áo tắm liền thân kia, nhị tiểu thư có vẻ lại càng thêm thanh khiết, càng thêm thoát tục, thanh lệ đến tuyệt mỹ!
- Tiểu.. Tiểu Ngốc Ngốc, anh sao còn chưa xuống nước bơi hả?
Tô Phi cười. Nàng vốn muốn gọi Sở Phàm là tiểu hòa thượng.
- Một hai.. một hai.. Trước tiên phải khởi động làm nóng người cái đã. Các cô cứ xuống bơi trước đi.
Sở Phàm vận động thân thể, ngoài miệng lấy lệ nói.
- Tôi cũng xuống bơi đây!
Đại tiểu thư nói xong liền hóa thành một đường cong duyên dáng nhảy xuống nước.
- Kỷ tỷ tỷ, đợi em với!
Tô Phi nói xong cũng nhảy xuống bể bơi.
Lúc này, dưới bể bơi kia, ba mỹ nữ tựa như ba mỹ nhân ngư nhẹ nhàng vẫy vẫy đôi chân ngọc thon dài mà bơi qua bơi lại trên mặt nước. Hình ảnh đó, cảnh tượng đó khiến người ta nhìn mà cảm thấy rung động tới tận tâm can.
- Này, ngốc tử. Anh không xuống đây bơi mà ở trên đó mà ngây người làm gì hả? Không phải là trông thấy chúng ta, ba vị mỹ nữ nên chẳng dám xuống nước đấy chứ?
Nhị tiểu thư cười nói mà trong đó tràn ngập vẻ khiêu khích.
- Ai nói không dám. Tôi giờ nhảy xuống ngay!
Sở Phàm nghe vậy liền lớn tiếng nói, đồng thời thân thể lui về phía sau bảy tám thước. Ba mỹ nữ thấy Sở Phàm lùi về sau thì không khỏi kinh ngạc, nhảy thì cứ trực tiếp mà nhảy xuống chứ lui về sau để làm cái chi chi?
Đúng lúc này, đột nhiên cả ba nghe thấy Sở Phàm hét lớn một tiếng rồi từ khoảng cách trăm mét xông đến, tốc độ nhanh vô cùng. Ba mỹ nữ đang ở trong bể bơi thấy hành động của Sở Phàm thì không khỏi sợ tới mức mặt mày biến sắc. Căn cứ theo tốc độ hiện tại của Sở Phàm khi nhảy xuống bể bơi thì còn không làm cho nước bắn tung tóe khắp nơi sao?
Nhưng đang lúc chạy với tốc độ khủng khiếp tới sát cái bể bơi thì Sở Phàm bỗng dưng dừng lại, dùng thế Kim Kê Độc Lập đứng thẳng ở đó, rồi cúi đầu nhìn mặt nước màu xanh lam, bất thình lình hắn thốt ra một câu:
- Cái bể bơi này trông có vẻ sâu nhỉ!
Ba mỹ nữ ở trong bể bơi nghe vậy thì không biết phải nói gì hơn, nhị tiểu thư tức giận nói:
- Anh ngốc vậy. Bể bơi mà không sâu thì bơi làm sao được?
- Nhưng.. nhưng mà tôi không biết bơi. Nước sâu như vậy thì nếu tôi nhảy xuống chẳng phải là sẽ chết đuối sao? Tôi sẽ không mắc mưu của các cô đâu. Tôi không ngốc tới mức như vậy. Hắc hắc. Tôi có lẽ đi ngâm trong hồ nước nóng thôi!
Sở Phàm nói xong phủi mông chạy tới cái hồ nước nóng bên cạnh bể bơi.
Đại tiểu thư, nhị tiểu thư, Tô Phi, ba nàng nghe vậy thì tất cả đều trợn tròn mắt. Cái.. cái gì vậy hả? Tên Sở Phàm này nói cái gì vậy hả? Chúng ta âm hiểm độc ác như vậy sao? Còn nói cái gì mà lừa hắn xuống nước khiến hắn chết đuối. Nghe câu đó làm người ta thực sự cảm thấy giận dữ. Trên đời này chẳng biết có bao nhiêu nam nhân mơ ước được bơi cùng ba mỹ nữ như chúng ta. Vậy mà tên ngốc này hình như không có hứng thú. Hắn thực sự là không gần nữ sắc sao?
- Tỷ, mắt anh ta có phải bị mù không? Chúng ta mặc áo tắm gợi cảm như vậy mời anh ta xuống bơi, nhưng anh ta lại không xúc động một chút nào. Chẳng lẻ anh ta không nhìn thấy ba mỹ nữ chúng ta mê người tới mức nào sao?
Nhị tiểu thư nhỏ giọng nói.
- Tiểu Vân, muội lại nói quá nữa rồi. Tỷ tỷ đâu nói mình là mỹ nữ chứ. Mà anh ta không phải đã nói rằng anh ta không gần nữ sắc sao. Vậy thì đó là sự thật rồi.
Đại tiểu thư cũng nhẹ giọng nói.
- Nói như vậy thì anh ta đúng là một tiểu hòa thượng rồi. Nhưng anh ta cũng rất thú vị, lại ngây ngô, ngơ ngác. Chơi với anh ta rất hay đó!
Tô Phi cao hứng nói.
Nhị tiểu thư nghe xong thì bỗng trước mắt nàng trở nên sáng ngời, giọng nói không nén nổi sự kích động nói:
- Có rồi. Anh ta không phải là không gần nữ sắc sao? Chúng ta phải đi hấp dẫn anh ta, đi trêu chọc anh ta. Hai người thử nghĩ mà xem, ba mỹ nữ trêu ghẹo một tiểu hòa thượng thì kích thích tới mức nào. Hắc hắc!
Đại tiểu thư nghe mà khóc không được, cười cũng chẳng xong, nói:
- Tỷ, chúng ta cũng chỉ là đi đùa giỡn anh ta thôi mà, sẽ không có chuyện gì đâu!
Nhị tiểu thư bỉu môi nói.
- Muội có phải là bị ấm đầu không vậy? Anh ta không tới trêu chọc muội mà muội lại đi trêu chọc anh ta à?
Đại tiểu thư tức giận nói.
- Nam nhân khác muội chẳng thèm nhìn tới chứ đừng nói đến chuyện trêu chọc. Nhưng anh ta là một tiểu hòa thượng mà. Anh ta muốn giữ giới sắc cho nên anh ta sẽ không chiếm tiện nghi của chúng ta mà chỉ có chúng ta mới có thể chiếm tiện nghi của anh ta.
Nhị tiểu thư nói nói.
Tô Phi nghe vậy mà cũng cảm thấy vô cùng hưng phấn, nói:
- Chúng ta qua đó thì liệu anh ta có bỏ chạy không nhỉ?
- Ai mà biết được. Anh ta không phải nói con gái dưới núi đều là hổ sao? Chúng ta sẽ làm hổ cho anh ta coi. Như vậy mới có thể bắt nạt anh ta. Còn nếu chúng ta tỏ ra hiền lành như một con mèo thì nói không chừng ngược lại sẽ bị anh ta bắt nạt đó!
Nhị tiểu thư nói xong liền vịn lấy cái tháng rồi trèo lên bể bơi.
Tô Phi cũng đi theo.
Đại tiểu thư cười cười, lắc lắc đầu, thầm nghĩ:
" Tiểu Vân ham chơi tới mức hồ đồ rồi. Chẳng biết nó khi nào mới có thể thu liễm lại nữa."
Sau đó đại tiểu thư cũng đi lên bờ. Nàng đi tới chiếc ghế dài bên cạch bể bơi rồi nằm xuống, uống một cốc chanh lạnh rồi trông sang với đầy vẻ hứng thú nhìn xem hai người bọn Tiểu Vân làm thế nào để khi dễ Tiểu Sở.
Để xem xem như thế này thì đến cùng là hai người nhị tiểu thư khi dễ Sở Phàm hay là Sở Phàm ngược lại khi dễ hai nàng đây?
Nhưng bất kể là tình huống xảy ra thì rốt cuộc người chiếm được tiện nghi vẫn là Sở Phàm mà thôi!