Cận Thủy Lâu Đài Tiên Đắc Nhật Abo

Chương 54: Mưu Đồ



Cố Thành An lái xe gần một giờ để đến nhà của cha mình.

Trên đường đi, hắn đã suy nghĩ nhiều cách để nói với cha mình, chẳng hạn như chuyện của Tần Như Hải, như chuyện Tần Úc mang thai, chuyện cha bị điều tra.

Cố Thành An hy vọng rằng mọi thứ có thể có một kết quả thích đáng và mỹ mãn.

Nhưng ngay khi Cố Thành An lái xe đến đầu ngõ, hắn đã nhìn thấy nhiều xe cảnh sát đậu gần đó.

Trong lòng hắn mơ hồ có linh tính không tốt, liền đạp ga tăng tốc hướng về nhà.

Khi đến trước cửa ngôi nhà, hắn thấy hai nhóm đối tượng cầm kiếm và súng đối mặt nhau.

Người bảo vệ thấy hắn đến, như thể nhìn thấy một vị cứu tinh, ngay lập tức hét lên: "Anh Cố! Họ muốn dẫn ngài Cố Kiêu đi!"

Cố Thành An lập tức ngăn tại trước cửa nhà, chỉ vào những người đó mà khiển trách: "Thu súng đi, các người có biết đây là nhà ai không, mà dám làm càn như vậy?"

Viên cảnh sát dẫn đầu cũng không hề thua kém, trực tiếp rút lệnh bắt ra, "Chúng tôi cũng là theo chỉ thị, Cố tướng quân, mong đừng làm khó. Để ngài Cố Kiêu đi cùng chúng tôi một chuyến, nếu không có chuyện gì, chúng tôi sẽ thả người. Anh đang lo lắng về điều gì? "

Tất nhiên Cố Thành An biết rằng hắn không thể để cha mình đi cùng bọn họ, một khi khám sức khỏe, chắc chắn rằng sự tình Cố Kiêu là một Omega sẽ bị bại lộ.

Cố Thành An đã quyết định cùng bọn họ động thủ, nhưng hắn nghe thấy một tiếng ho nhẹ sau lưng.

Chỉ nhìn thấy Cố Kiêu ăn mặc chỉnh tề, bình tĩnh nói với viên cảnh sát: "Tiểu Lâm, đến đây sớm vậy?"

Cảnh sát Lâm khẽ gật đầu, "Ngài Cố Kiêu, phiền ngài đi cùng chúng tôi một chuyến."

Cố Kiêu nhìn những chiếc xe cảnh sát đang đậu phía sau, trong lòng cười, thầm nghĩ cái này thật đúng là sợ không bắt được mình sao, cũng là quá coi trọng mình đi, điều nhiều người tới như vậy.

Cố Kiêu gật đầu, "Được rồi, tôi có vài lời muốn nói với con trai tôi, việc chăm sóc mấy chậu hoa trong sân như thế nào, tôi phải giải thích, chỉ vài phút thôi, được không?"

Nói cho cùng cũng là tướng quân thống lĩnh toàn quân đội, dù có điều tra như thế nào, cảnh sát cũng phải nể chút mặt mũi.

Vì vậy, cảnh sát Lâm đã đưa tay ra và làm động tác "Mời", để Cố Thành An vào sân.

Cố Thành An và cha vào phòng, hắn lo lắng hỏi: "Cha, có chuyện gì vậy? Trước đây không phải như vậy sao?"

Cố Kiêu làm một động tác "im lặng", "Chú Ninh của con vẫn còn ngủ, đừng đánh thức anh ấy."

Tuy nhiên, nhìn thấy con trai trong lòng lo lắng như vậy, Cố Kiêu hiếm khi trở nên nghiêm túc, ông căn dặn Cố Thành An: "Con trai, ta đi lần này e rằng sẽ dữ nhiều lành ít."

"Ta bao năm qua gây thù, sợ là chờ ngày này, có lẽ con cũng sẽ bị ảnh hưởng, cho nên phải cẩn thận."

"Chuyện còn lại là, thu xếp ổn thõa cho cha con Úc Ninh và Tần Úc, còn có vợ chồng Tần Tục. Tổ chim bị phá ít có trứng lành, một khi ta và con mất đi quyền lực, cuộc sống có lẽ sẽ không được tốt đẹp lắm."

Cố Thành An nắm lấy cánh tay của Cố Kiêu, "Cha, còn người thì sao? Cha đem mọi người an bài xong xuôi, còn cha thì làm sao đây?"

Cố Kiêu vỗ vai hắn, trông thấy con trai trưởng thành hết sức ưu tú nên rất vui mừng.

"Thấy con trưởng thành như vậy, ta không hối hận. Nói cho cùng là ta đã làm sai, sai một ly đi một dặm, bây giờ bị bắt quả tang, cũng coi như là trả giá cho lời nói dối trong quá khứ."

Cố Thành An buông tay xuống, đương nhiên hắn biết Omega giả làm Alpha trong quân đội là việc sai lầm nghiêm trọng như thế nào.

Nhưng là người không phải là hiền nhân, vấn đề này được đặt lên vai cha của hắn, vì vậy họ không thể được coi là đại diện của công lý.

Cố Thành An trong lòng thầm nghĩ dựa vào gì mà bắt cha của hắn? Tại sao nhiều năm như vậy thì không sao? Hiện tại không phải là muốn diệt cha của hắn sao?

Cải cách của cha rõ ràng là một kế hoạch tốt, nhưng nó lại bị người ngoài dèm phà thành muốn nắm quyền muốn lật đổ.

Cố Kiêu không lo lắng về tương lai của mình, nhưng ông không thể không lo lắng cho con trai mình, và còn tin tức của Lan Kỳ Năm.

Cố Kiêu kéo thẳng cổ áo, hướng Cố Thành An: "Đừng từ bỏ việc tìm kiếm người cha Alpha của con, nhất định phải tìm được manh mối từ Tần Như Hải. Đừng lo lắng cho ta, ta không phải là không có chuẩn bị."

Cố Thành An muốn nói cho ông biết chuyện Tần Úc mang thai, nhưng tình hình hiện tại không phải lúc để nói những chuyện như vậy.

Cánh cửa bị gõ, giọng của Sĩ quan Lâm từ bên ngoài vọng vào, "Cố tướng quân, đã đến giờ."

Cố Kiêu mỉm cười, bước ra khỏi cửa.

Cố Thành An nhìn ông đi lên xe, Cố Kiêu chỉ lưu lại một tấm lưng thẳng tắp hiên ngang cho con trai.

Tin tức lan truyền nhanh chóng, tin tức buổi sáng ngày hôm đó đều là về việc Cố Kiêu bị bắt.

Từ khi chưa bị kết án, đủ thứ tin đồn truyền khắp nơi.

Úc NInh thứ dậy vào sáng sớm liền không thấy Cố Kiêu, lúc đầu cũng không có lo lắng cho là Cố Kiêu chỉ đi đâu đó thôi.

Nhưng sau vài cuộc gọi, liền không thể liên lạc được, vì vậy anh hơi lo lắng, và vội vàng gọi cho Cố Thành An.

Cố Thành An đang lái xe, chỉ nói ngắn gọn tình hình ở nhà, "Ba, đừng lo lắng, những chuyện này không có gì bất ổn lắm, ba phải bình tĩnh, những ngày này, trừ con đến đón ba, đừng có để ai đến đón ”.

Úc Ninh lập tức đáp ứng, nhưng anh lại lo lắng cho Tần Úc, vì vậy dặn dò: "Mấy ngày nay đừng để Úc Ninh tới đây, hiện tại không mấy an toàn."

Cố Thành An nghe thấy anh ta lo lắng cho Tần Úc, trong lòng thoải mái hơn, nhẹ giọng nói: "Ba, con muốn nói cho ba một tin vui. Tần Úc đang mang thai, đứa bé rất khỏe mạnh."

Úc Ninh mừng đến mức la to: "Thật tuyệt! Tốt quá! Tốt quá, tốt quá! Nói cho nó biết, lát nữa ba sẽ đi gặp nó, để nó dưỡng sức."

Cố Thành An đồng ý, dừng xe xong liền lên lầu.

Tần Úc vừa tỉnh không bao lâu, tối hôm qua bị giày vò một đêm, lại ngủ muộn, hôm nay dậy muộn hơn mọi ngày.

Y đang ngồi ăn cháo trong phòng khách thì nghe thấy tiếng chuông cửa.

Tần Úc đặt bát đũa xuống, đi tới cửa ra vào, thuận tay tiếp nhận áo khoác của hắn, đem treo lên, hỏi: "Ủa? Không phải nói buổi trưa anh mới trở về sao?"

Cố Thành An thấy bữa sáng vẫn còn ở trên bàn ăn nên không vội nói gì, nắm tay y ngồi vào bàn ăn.

"Ừm, chuyện nhanh chóng được giải quyết, nên tôi về sớm. Em ăn cơm trước đi, ăn xong rồi nói chuyện."

Tần Úc thấy hắn nói chuyện nghiêm túc, hơi lo lắng nên ngoan ngoãn ngồi xuống bàn, ăn cháo.

Hắn không có cảm giác thèm ăn nên ăn một chén nhỏ và ăn vài miếng kim chi là đã thấy no.

Cố Thành An lại cắt cho y một đĩa hoa quả nhỏ, để y tráng miệng và nhìn y ăn.

Sau khi Tần Úc ăn xong, Cố Thành An cùng y ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách.

"Thầy Tần, bây giờ tôi có chuyện muốn nói với em, nhưng em hứa với tôi sẽ không được xúc động quá nhiều, được không?"

Tần Úc hiếm thấy hắn nghiêm túc như vậy nên nghiêm túc gật đầu, "Được rồi, em hứa với anh."

Cố Thành An lần lượt nói về việc của Cố Kiêu, giảm bớt quá khứ ám muội của Tần Như Hải, giải thích ngắn gọn sự việc của ba vị phụ huynh.

Tần Úc không thể tin được chuyện lớn như vậy lại có thể giữ bí mật trong suốt nhiều năm.

"Cho nên, ý của anh là, cha Cố là Omega? Giả làm Alpha trong quân đội, chẳng những không bị phát hiện, ngược lại còn lập được thành tích lớn, và giữ vị trí cấp cao nhất quân đội?"

Cố Thành An gật đầu, "Đúng vậy."

Tần Úc kinh ngạc đến nỗi không khép miệng lại được, "Cha Cố thực sự là quá lợi hại... Cha thực sự là quá lợi hại... Hình mẫu của em..."

Cố Thành An bất đắc dĩ cười bất , "Nhưng mấu chốt của vấn đề là ở phía sau, hiện tại cha Cố sang nay đã bị bắt."

Nghe vậy, Tần Úc lập tức tâm tình không ổn, "Vậy phải làm sao? Hiện tại em sẽ liên lạc với Tần Tục để tìm luật sư, xem chuyện này có thể giải quyết như thế nào."

Cố Thành An bắt tay y vỗ về an ủi, "Chuyện này nói sau, việc của cha Cố, tôi sẽ nghĩ cách xử lý, em không nên lo lắng quá. Nhưng điều tôi muốn bàn với em bây giờ là em nên xin nghỉ dạy, rời khỏi thủ đô, tôi sẽ thu xếp cho em đến nơi an toàn để sinh đứa nhỏ. "

Tần Úc không ngốc, khi nghe những lời này y biết, hiện tại Cố Thành An đang lo lắng cho gia đình, mới có thể nghĩ ra một đường lui cho y cùng đứa trẻ.

Nhưng đề nghị này lập tức bị Tần Úc bác bỏ, mà thái độ rất kiên quyết.

"Em nghĩ rằng anh nên hiểu, em là một người trưởng thành hơn anh tới sáu tuổi. Cuộc hôn nhân này là em tự nguyện và yêu anh cũng là em can tâm tình nguyện."

"Nếu anh chỉ coi em như một đứa trẻ cần được che chở, thì em khuyên anh nên rút lại ý kiến này."

"Cho dù tồi tệ đến đâu, bây giờ là lúc anh cần có người trong gia đình. Nếu có chuyện gì xảy ra với cha Cố, em cũng có thể nghĩ ra cách để giải quyết. Đừng quên, em đã xúc tiến việc cải cách Đạo luật Omega , em cũng là một thành viên chính. "

"Nếu sự tình của cha Cố thật sự cần đưa ra tòa án để thẩm tra, em sẽ đi tìm Xa Viễn, hắn co quen biết một số người."

"Em đã nói, em không phải cây dây leo của anh, em là cây bông gòn của anh, anh quên rồi sao?"(*)

(*) ý Úc Ninh nói là không muốn lệ thuộc vào Cố Thành An, y cũng có thể giúp đỡ Cố Thành An những lúc gặp khó khăn.

Cố Thành An tuyệt đối không nói lại y, khi gặp phải chuyện như vậy, nếu là hắn, hắn cũng không đồng ý trốn đi, để Tần Úc liều mạng một mình.

Nhưng thể chất của Tần Úc bây giờ khác biệt, đừng nói là để y hỗ trợ, chỉ sợ là còn cần người khác chiếu cố nhiều hơn.

Cố Thành An thở dài trong lòng, hắn nhẹ nhàng sờ sờ đầu của Tần Úc, "Tôi hiểu rồi, em là cây bông vải."

Tần Úc vừa lòng khi nhìn thấy hắn thỏa hiệp, dùng sức siết chặt tay hắn, cười an ủi: "Không sao, trời không tuyệt đường người, kiểu gì cũng có cách giải quyết."

Nhưng Cố Thành An biết rằng lần này sợ sẽ không dễ dàng vượt qua.

Quả nhiên, như hắn nghĩ.

Trong vòng một tháng, quyền lực quân sự của Cố Kiêu bị thu hồi, và ông bị buộc tội với những tội danh không cần thiết.

Mặc dù phiên tòa xét xử Cố Kiêu vẫn chưa bắt đầu, nhưng tất cả các mối liên hệ xung quanh có thể hỗ trợ cho ông đều bị xóa sạch.

Nhưng một khi tội danh của Cố Kiêu bị kết án, thì e rằng an nguy của Cố Thành An cũng là vấn đề.

Ngay cả Tần Úc cũng bị liên lụy, phòng thí nghiệm bị đóng cửa, học sinh bị chuyển cho giáo viên khác.

Cố Thành An không tham lam quyền lực, chuyện này đối với hắn bất quá chỉ là công việc, không làm cái này có thể làm cái khác.

Nhưng tình hình hiện tại là nếu mất đi quyền lực, hắn sẽ không có sức mạnh để bảo vệ gia đình của mình.

Tuy nhiên, không đợi hắn tìm, Xa Viễn đã chủ động tìm tới cửa, cùng hắn thương lượng từ góc độ pháp luật để tìm hướng giải quyết khả thi. .

"Tại sao không nói cho tôi biết sớm hơn? Chờ tôi tới tìm tới cậu?"

Cố Thành An cười toe toét, "Tôi không nghĩ tới là không tìm ra cách, nếu không tìm ra thì tôi sẽ lại đến tìm cậu?"

Xa Viễn châm một điếu thuốc đưa cho Cố Thành An, Cố Thành An xua tay, "Không hút thuốc, lão bà của tôi đang mang thai, sao có thể để em ấy ngửi cái mùi này..."

Trong lòng Xa Viễn âm thầm khinh bỉ, thầm nghĩ ai mà không có lão bà?

Nhưng nghe hắn nói vậy, cũng dập tắt điếu thuốc.

"Ý kiến của tôi là đem chuyện này làm lớn lên. Tướng quân Cố Kiêu là người có uy tín rất lớn trong quần chúng. Cho dù giả vờ là Alpha thật đi chăng nữa, thì ông ấy quả thực đã làm rất nhiều việc tốt. Hoàn toàn không thể phủ nhận những thành tích trong quá khứ của ông ấy. "

"Chúng ta nên kích động dư luận, đủ lớn để khởi động dân chúng yêu cầu cơ chế chính quyền ban ơn đặc xá cho ông."

"Cho dù là đản phái đấu tranh thì sao? Đừng quên, hình tượng dựng cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng vĩnh viễn là hình tượng quần chúng yêu thích nhất."

“Bây giờ là thời diểm đánh đến dư luận. "