Người dịch : Pinky Nguồn : wattpad.com/story/107771402
CHƯƠNG 26: YÊU ANH MỚI CÓ QUÀ (PHẦN 1).
Trong công ty L, điện thoại Mạch Đinh vẫn luôn vang không ngừng, toàn là của mấy người Phạm Thiếu Quân gửi cho cậu, đa số nội dung đều giống nhau. Người trong công ty đều mơ hồ rồi, ban đầu là đồn An Tử Yến và Mạch Đinh, tiếp theo bạn gái của Mạch Đinh là chị của An Tử Yến, tiếp theo lại là mấy đại mỹ nữ loạn tâm thần với đàn ông, bây giờ lại nhìn thấy An Tử Yến nắm tay Mạch Đinh, chuyện trăm kỳ ngàn lạ này, khiến người ta không phân được chân tướng thật sự. Nếu không phải bận rộn công việc, Mạch Đinh sớm đã gọi điện thoại hỏi tình hình bên đó rồi, chuyện trong thang máy có bị người ta bàn tán hay không, các tiền bối của bộ phận quan hệ xã hội đã nói gì, cậu có rất nhiều chuyện muốn nghe. Nhưng đợi đến lúc cậu xong việc, cậu lại không muốn gọi, nếu trong thời gian ngắn trở thành không chút sợ hãi là không thể nào, cậu vẫn lo lắng như cũ, bởi vì đây mãi mãi không phải là một chuyện cười cười là có thể qua, mấy người cười trước đó thật ra là người thích phô trương. Mạch Đinh khoanh tay ở dưới lầu đợi An Tử Yến làm xong việc đi ra, cũng vừa lúc thời gian này suy nghĩ cách đối phó, kết quả xấu nhất chính là mình và An Tử Yến là cùng nhau bị đuổi việc, không bằng tối nay trở về viết CV trước, nhưng đáp án đó lại tuôn ra, đi chỗ nào cũng như nhau thôi. "Nghĩ cái gì?" theo tiếng nói, Mạch Đinh cảm thấy có người đặt tay lên vai mình, người đó không phải nên vỗ sau gáy mình mới đúng sao? "An Tử Yến, chúng ta sẽ bị đuổi việc sao, có cần tìm chú thương lượng chút không, đi làm ở công ty chú ấy, như vậy sẽ không có ai dám dùng lời hung tàn mắng em, hoặc là chúng ta tự mình mở công ty nhỏ, nhưng cũng nói không chừng công ty chỉ đuổi việc em." "Em lúc trước không phải rất không nỡ rời công ty sao?" "Em bây giờ cũng không nỡ, nhưng đó không phải là chuyện không còn cách nào sao, em đã biết em lúc trước quá tham lam, thông thường lựa chọn một thứ thì có nghĩa là đồng thời phải từ bỏ một thứ." Mạch Đinh nói chuyện triết lý nhân sinh. "Anh cho em một kiến nghị." An Tử Yến ấn mở khóa xe. "Cái gì?" "Đổi nghề đi làm giáo viên, anh tin em nhất định sẽ thành giáo viên được học sinh ghét nhất."
"Lúc em ở trường học nói cho anh biết em muốn làm giáo viên thì anh nói thế nào, nói em sẽ sỉ nhục trình độ giáo dục cả nước, bây giờ lại kêu em đi?" Mạch Đinh chỉ cách một bước ở phía sau nói luôn miệng cùng An Tử Yến, tiếp theo cậu lại nhìn thấy phiếu phạt dán trên cửa sổ xe, nhanh chóng đi lên trước: "Em đã nói anh đừng đậu lung tung rồi, bị ghi phiếu phạt rồi kìa, chúng ta nói không chừng sẽ bị đuổi việc, mất đi thu nhập, anh nên suy nghĩ hiện tại, nhân lúc bây giờ sửa mấy tật xấu này.""Chớp chớp." "Em không phải đèn neon, làm sao có thể chớp, ây, câu này của em có phải là rất có trình độ không, vừa hài hước lại cơ trí." Mạch Đinh chìm trong thưởng thức của mình, An Tử Yến đem chìa khóa ném cho cậu: "Em lái xe." "Anh bị câu của em hại đến không nói lại được rồi?" An Tử Yến vẫn như cũ không nói, ngồi lên xe, Mạch Đinh cũng ngồi vào xe: "Anh đeo dây an toàn rồi em mới lái xe." Cậu thấy lời mình không tác dụng, trực tiếp nhào lên dùng sức kéo dây an toàn đeo giúp An Tử Yến, An Tử Yến cũng cứ để cậu làm nhăn tây trang của mình. "Hôm nay sao vậy, mắng chửi ít hơn, anh lẽ nào còn đang nội thương việc đánh em? em là đàn ông, có gì đâu, tận sức đánh, tùy ý đánh." Cậu túm lấy tay An Tử Yến đánh mắt mình, An Tử Yến rút tay về: "Tạm thời không muốn đánh." "Muốn tạm thời bao lâu, em sẽ ngứa da, bây giờ cứ đánh đi." Chưa bao giờ nghe có người làm nũng kêu chồng mình đánh mình. "Xem ra phải tìm thời gian rửa sạch đầu em. này, họ Mạch, đem chân giẫm lên thắng xe đàng hoàng." An Tử Yến nhìn xe đạp vừa mới vượt qua mình nói, Mạch Đinh tức méo miệng, vẫn là lái chầm chậm: "Thời gian này có chút không muốn về công ty, em vẫn chưa viết xong CV, cũng chưa nghĩ xong phải làm sao từ biệt với đám sư phụ." "Em chỉ là viên chức nhỏ, cấp trên sẽ không quan tâm em." lời nói tổn thương tự tôn thâm ý sau lưng Mạch Đinh hiểu, sự việc náo to như vậy, ngay cả mấy lão tổng cũng kinh động không thôi là vì An Tử Yến là giám đốc bộ phận quan hệ xã hội, đại diện bộ mặt của công ty. Công ty không phải đoàn thể từ thiện, mỗi lần đều phải tốn không ít tiền cho phí quảng cáo và phí tuyên truyền cho hình tượng công ty, chỉ có thể đề phòng đe dọa này. Mạch Đinh không nguyện ý thừa nhận, cũng nhất định phải thừa nhận, An Tử Yến và đàn ông ở bên nhau đối với công ty mà nói chính là đe dọa, cậu ngay cả tức giận cũng không cảm nhận được, đi thuyết phục, đi phản kháng, đều là không ý nghĩa, chỉ giống như hôm nay nếu như còn có người đến thuyết phục mình đừng thích đàn ông nữa cũng không có ý nghĩa, mình không thể nào chấp nhận thuyết phục, cũng giống như vậy, bọn họ cũng không thể nào chấp nhận thuyết phục, nghe ra hiện trạng như vậy có chút khiến người ta chán nản, nhưng chán nản so với hạnh phúc, thì tính là gì. "Không cần lo lắng, dù sao anh cũng là giám đốc của bộ phận quan hệ xã hội, vì công ty lập rất nhiều công trạng, sao có thể nói đuổi việc là đuổi việc." Mạch Đinh lại vươn tay ra vỗ vỗ vai An Tử Yến, An Tử Yến nhìn cái tay đó: "Anh cần em đến an ủi sao?" "Sao lại không cần, con nít có tự tôn mạnh như anh, bị công ty đuổi việc, tinh thần nhất định không chấp nhận được. đừng nghĩ quá nhiều, trời không tuyệt đường người đâu, hai chúng ta phải cùng nhau khắc phục..." An Tử Yến bịt miệng Mạch Đinh lại: "Ngậm miệng lại rồi lái xe đi." Đoạn đường này dùng thời gian rất dài, đứng trước công ty, Mạch Đinh trở thành huấn luyện viên yoga, không ngừng hít thở. Bảo vệ ở cửa nhìn thấy hai người, lập tức lộ ra ánh mắt sợ sệt và chán ghét, bình thường nhìn thấy giám đốc và lão tổng rõ ràng sẽ chủ động giúp mở cửa, hôm nay anh ta chỉ đứng ở một bên, không biết đang nói gì với đồng nghiệp. Mạch Đinh hướng sang anh ta lộ nụ cười lịch sự, bị anh ta tránh né, xem ra công ty thật sự không ở lại được nữa rồi, ngay cả bảo vệ cũng xem thường mình.An Tử Yến đẩy cánh cửa thủy tinh đi vào, trực tiếp nâng tay lên đấm bảo vệ một cái, bảo vệ bị đánh ngã sấp trên đất, âm thanh xung quanh chớp mắt yên tĩnh lại, An Tử Yến chỉnh cà vạt, lạnh giọng nói: "Là ai dạy cậu không lễ phép như vậy." Mạch Đinh vội vàng đẩy An Tử Yến đi lên trước: "Bạo lực không phải cách giải quyết, như vậy, thật sự sẽ bị đuổi việc." Thang máy chầm chậm đi lên, Mạch Đinh hai tay chéo lại, thấp thỏm nói không ra, An Tử Yến túm mặt cậu quay sang mình: "Anh sẽ không để em xảy ra chuyện." động tác của anh vậy mà lại khiến Mạch Đinh có hơi không dám nhìn thẳng mắt anh, gò má hơi đỏ lên: "Nói là được rồi, làm gì mà động tay động chân hả." Vừa bước vào bộ phận quan hệ xã hội, bầu không khí bên trongrất căng thẳng, Liễu Vĩ liếc mắt với Mạch Đinh, Quan Châu đi đến bên cạnh An Tử Yến, nhỏ giọng nói: "Vương tổng đợi trong phòng làm việc của anh rất lâu, tâm tình không tốt lắm." "Biết rồi." An Tử Yến đi về phía phòng làm việc, Mạch Đinh cũng muốn đi theo, bị Quan Châu ngăn cản: "Vương tổng đang tức giận, cậu vào đối với ai cũng không có lợi." "Nhưng để An Tử Yến một mình đi vào, tôi lo lắng..." "Giám đốc An sẽ xử lý tốt, cậu cứ kiên nhẫn đợi chút." "Dù cậu nói vậy, tôi cũng..." "Tôi không phải là muốn cậu yên tâm mới nói như vậy, cũng không phải đang khuyên nhủ cậu, đây là lý luận của một mình tôi đúc kết ra." Quan Châu bình tĩnh nói, Mạch Đinh nhìn cậu ta, Cao Sảng cũng nói: "Cậu muốn coi thường người yêu của mình chúng tôi không ý kiến, nhưng xin đừng coi thường cấp trên của chúng tôi, chúng tôi cam tâm tình nguyện làm việc cho cậu ấy lẽ nào chỉ là vì cậu ấy đẹp trai sao?" "Tôi nào có coi thường anh ấy, tôi chẳng qua..." Mạch Đinh nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chẳng qua là không muốn để anh ấy một mình đi đối mặt." Phạm Thiếu Quân toàn thân không thoải mái: "Thật ngứa thịt, cậu kẹo dẻo hả, đi chỗ nào cũng muốn dính lấy." "Ai, ai dính lấy." Cùng bầu không khí bên ngoài không giống, Vương tổng mặt âm u không muốn nhìn An Tử Yến, vốn muốn đợi An Tử Yến mở miệng trước, kết quả An Tử Yến từ đầu đến cuối không nói một lời, ông ấy chịu không được vỗ bàn: "Thật không dễ gì che giấu, cậu lại chơi trò gì, muốn tức chết tôi sao?!" "Quyết định của mấy lão tổng là gì, trực tiếp nói đi." "Cậu đơn giản là không đem công việc, không đem công ty đặt vào mắt! cậu biết Quý tổng và Ngô tổng tức giận bao nhiêu không, ngay cả tôi cũng không giúp được cậu, một lát thế này, một lúc thế kia, trêu chọc công ty vui lắm sao? Cục diện bây giờ chính là lựa chọn cuối cùng của cậu sao, cậu không hối hận?" "Cho nên, quyết định của các lão tổng là gì." "Tên tiểu tử hỗn đản nhà cậu, có chút hối lỗi cho tôi!" Vương tổng đứng dậy, đem văn kiện trên bàn ném sang An Tử Yến, anh đứng một bên né ra, Vương tổng đang muốn mắng, điện thoại vang lên, sau khi ông ta nhìn một cái thì nghe máy: "NGô tổng, chuyện gì, ừ, cậu ta làm cái gì?" Vương tổng trừng An Tử Yến: "Cậu đánh bảo vệ?" An Tử Yến đi lên lấy điện thoại đặt bên tai mình: "Ngô tổng, tôi dù sao cũng là giám đốc bộ phận quan hệ xã hội, cũng xem là cấp trên của người đó đi, anh ta vậy mà lên mặt với tôi, nếu không cho anh ta chút giáo huấn, người trong công ty cũng sẽ dưỡng thành thói quen xấu, hay là Ngô tổng ngài muốn để tôi học anh ta phạm lỗi?" Ngô tổng bị nói đến không phản bác được."Cậu đang de dọa tôi?" "Làm sao có, Ngô tổng ông đa tâm rồi." An Tử Yến cúp điện thoại, Vương tổng sắp tức đến phát bệnh: "Tên hỗn đản nhà cậu, lúc đó tôi không nên tuyển cậu vào công ty, càng không nên cho cậu làm giám đốc, tôi thấy tôi chiều hư cậu rồi, trong mắt cậu còn có người cấp trên là tôi không, ngay cả mặt mũi tôi cũng không cho." "Tôi đứng đây nghe ông nói nhiều chính là cho ông mặt mũi rồi, đổi thành lão tổng khác, tôi không có kiên nhẫn tốt như vậy." "Tôi có phải là nên cảm động không? Tức chết tôi rồi!" "Nên cảm động là tôi mới đúng, nhiều người như vậy quan tâm tình cảm của tôi." An Tử Yến châm biếm, hai tay anh ấn lên bàn làm việc: "Đây là tình cảm của tôi, chuyện riêng của tôi, trên công việc tôi có vấn đề gì, tìm tôi gây phiền phức tôi đều có thể chấp nhận được, nhưng nếu như cứ muốn đi chạm đến giới hạn của tôi, thì đừng trách tôi đối đầu với cả công ty." Vương tổng chỉ là trừng anh, cũng không biết phải nói thế nào, trầm mặc một lúc mới đứng dậy dùng sức đẩy ghế ra: "Đợi chúng tôi tối nay sau khi thương lượng xong sẽ có quyết định, ngày mai đến văn phòng tôi." Ông nói xong đi ra, trực tiếp vượt qua Mạch Đinh, không có thái độ gì với cậu. cảm giác của Mạch Đinh là đúng, lão tổng chỉ quan tâm quyền lợi của công ty, đối với Mạch Đinh, bọn họ một chút cũng không quan tâm, cũng không gây phiền phức cho cậu, đối với đãi ngộ này, Mạch Đinh không biết là nên cao hứng hay là thất vọng. An Tử Yến dựa lên cánh cửa phòng làm việc, nói với tất cả người của bộ phận quan hệ xã hội: "Chúng ta trước tiên đem vấn đề nội bộ giải quyết, Mạch Đinh là bạn giường của tôi, đối với điều này, ai có ý kiến?" có ý kiến đầu tiên chính là Mạch Đinh: "Bạn giường gì chứ, anh còn có thể nói khó nghe hơn chút không!" giáo huấn xong An Tử Yến, Mạch Đinh quay sang các tiền bối hơi hơi cúi người: "Tôi vẫn luôn rất tôn trọng mọi người, nếu như khiến mọi người cảm thấy không thoái mái, tôi sẽ không vì tình cảm của tôi mà xin lỗi, nhưng tôi sẽ vì ảnh hưởng đến cảm giác của mọi người mà xin lỗi." Nghe thấy người thật chính miệng thừa nhận quả nhiên kinh ngạc hơn rất nhiều so với nghe từ trong miệng người khác, một vị tiền bối trong đó đẩy đẩy mắt kiếng: "Chúng tôi quả thật cảm thấy lúng túng, suy cho cùng bên cạnh không gặp qua loại chuyện này." Mạch Đinh cúi đầu xuống, tiền bối thanh giọng tiếp tục nói: "Tôi nghĩ loại cảm giác lúng túng này sẽ rất nhanh liền qua đi, giám đốc An là giám đốc xuất sắc, điểm này là không thể nghi ngờ, làm cấp dưới, chúng tôi tin tưởng tất cả lựa chọn của cậu ấy, bất luận là công việc cũng được, đời tư cũng được." các tiền bối sau khi nói xong, bên đây người trẻ cũng giành nói: "Chúng tôi thì càng không có ý kiến gì, tất cả đều lấy tiêu chuẩn của Yến làm tiêu chuẩn!" "Mấy người không có một ai là vì tôi sao?!" "Cậu là nhân viên ít kinh nghiệm nhất trong bộ phận quan hệ xã hội, Yến lại là giám đốc." "Đám gia hỏa mấy người quá hiện thực rồi, giám đốc so với tình đồng nghiệp tốt hơn sao?" "Lại hỏi câu hỏi ngu ngốc này." Một giây đó được chấp nhận là chuyện vui nhất trong đoạn tình cảm này, nhưng mà trình độ này vẫn không vui bằng cùng An Tử Yến ở bên nhau, đó là chuyện vui nhất toàn vũ trụ. Mạch Đinh lúc này mới phát hiện An Tử Yến không biết từ lúc nào đã trở lại phòng làm việc, cậu bây giờ có thể quang minh chính đại vào phòng làm việc, không cần đóng kỹ cửa, không cần đề phòng, càng không cần hạ thấp âm lượng: "Anh làm sao có thể ngồi như vậy, mọi người trong bộ phận xã hội đều không có phản đối, anh ít nhất nói chút lời dễ nghe để biểu thị cảm tạ đi." "Bọn họ chấp nhận cũng được, phản đối cũng thôi, đều là chuyện của bọn họ, muốn anh vì cái này cảm ơn cũng được, khó chịu cũng thôi, đều là không thể nào." Bộ phận quan hệ xã hội nếu đã không có ai có ý kiến, vậy ít nhất Mạch Đinh ở trong bộ phận quan hệ xã hội sẽ không nghe thấy mấy lời nhảm nhí, An Tử Yến chỉ cần xác nhận điểm này là đủ rồi. "Cũng không phải là nói như vậy, quan hệ nhân tế rất quan trọng, tuy rằng là tình cảm của bản thân, nhưng em vẫn là muốn đi cảm ơn những người đã chấp nhận." "Em tự mình đi cảm ơn cũng thôi đi, ở trước mặt anh nói nhiêu làm gì." Hãy vào webtruyenonlinez.com để đọc truyện nhanh hơn! "Anh người này sao lại không nghe nói đạo lý hả! Đúng rồi, Vương tổng nói gì, quyết định bên trên là gì?" "Ngày mai mới biết." Mạch Đinh sờ cằm, sắc mặt trầm trọng: "Đoán chừng lành ít dữ nhiều, em phải hảo hảo đi cảm nhận bầu không khí của bộ phận quan hệ xã hội, nắm chặt thời gian sống chung cuối cùng với các đồng nghiệp." đi hai bước cậu lại ngừng lại: "Em nói như vậy anh sẽ không ghen chứ, suy cho cùng thời gian sống chung với anh sau này rất dài, không cần nắm chặt." một giây sau, bút đụng trúng đầu Mạch Đinh. "Anh không phải nói tạm thời sẽ không đánh em sao?!" "Vừa nãy hủy bỏ rồi." "Anh cho rằng là đặt trước sao, lời đã nói còn có thể hủy bỏ." An Tử Yến nhún nhún vai: "Sau khi suy nghĩ cho rằng lời em nói có đạo lý, em là nam, lại không phải nữ, đàn ông đánh nhau rất bình thường, anh không nên có cảm giác áy náy." "Anh thay đổi quá nhanh rồi!" "Vậy thì lại làm sao." "Coi, coi như lần này anh thắng." Mạch Đinh thay anh đóng cửa, đi về vị trí mình vừa ngồi xuống lại đứng lên: "Còn có một chuyện, tôi hi vọng mọi người đừng vì quan hệ của tôi và An Tử Yến mà đối xử đặc biệt với tôi, vẫn cứ như lúc trước là được rồi." "Tự mình đa tình." "Nói không chừng Yến tùy lúc sẽ đổi cậu, chúng tôi nào có thể lãng phí thời gian trên người cậu." "Đừng nghĩ quá nhiều, chúng tôi sẽ không vậy đâu." Mạch Đinh bị xấu hổ đến đỏ mặt: "Mấy người, mấy người, cẩn thận tôi đi tố cáo mấy người." "Đây chính là cậu không đúng rồi, là cậu lúc nãy yêu cầu chúng tôi đối xử với cậu giống như bình thường, chúng tôi bình thường chính là như vậy đối với cậu mà, bây giờ lại đe dọa chúng tôi, vậy cậu tận lực đi tố cáo đi được rồi, chúng tôi ở trước mặt Yến không có bí mật gì." Liễu Vĩ giống như không quan tâm nói, Phùng Phi Mông cũng vừa sơn móng tay vừa nói: "Tôi ngay cả kinh nguyệt đến cũng báo cáo với Yến." "....."