Huyết Liên Chi Họa

Chương 1: Biển Cả Thầm Thì



Chương 1: Biển Cả Thầm Thì

Chương 1: Biển Cả Thầm Thì.

Trời còn chưa tỏ, toàn bộ vùng đất Hoa Bắc chìm trong màn sương dày đặc, thứ sương lành lạnh như thấm vào từng lỗ chân lông, khiến cả không gian mang vẻ tĩnh lặng lạ thường. Ánh sáng yếu ớt của buổi bình minh còn chưa kịp len qua màn trời u tối, để lại một cảnh tượng mờ mịt, hoang sơ. Cái lạnh không chỉ đến từ thời tiết mà dường như còn toát ra từ chính lòng đất, từ những ngọn núi sừng sững và mặt biển xa xăm, gợi lên một cảm giác thâm trầm và bí ẩn. Hơn hai triệu năm đã trôi qua kể từ cuộc đại chiến khai thiên lập địa, nhưng những vết tích từ thời xa xưa ấy vẫn còn in đậm trên từng dãy núi hiểm trở, từng dòng sông cuồn cuộn chảy, và cả vùng biển Hoa Bắc đầy sóng gió.

Sáng hôm ấy, dù bầu trời vẫn còn ảm đạm, những con sóng dữ vẫn cuộn trào không ngừng. Chúng lao vào những vách đá như thể muốn xé toạc cả không gian, tạo nên âm thanh rền rĩ, sâu lắng. Hơi nước biển, mặn mà và lạnh giá, quyện trong gió, thổi qua từng vách đá, từng mỏm đất, mang theo mùi tanh của đại dương sâu thẳm.

Nhưng hôm nay, cơn gió ấy dường như mang theo một thứ gì đó lạ thường. Không chỉ còn là mùi mặn của biển cả, mà trong đó còn lẫn một hơi thở kỳ lạ, mơ hồ. Sự thay đổi tinh vi ấy dù rất nhỏ nhưng lại khiến lòng người không khỏi bất an. Thiên địa, dù không phát ra tiếng động nào, nhưng tựa hồ như đang muốn gửi gắm một lời cảnh báo, rằng một biến cố lớn sắp sửa xảy đến, đe dọa phá vỡ sự yên bình vốn có của vùng đất này.

Chẳng bao lâu sau, khi bình minh nhợt nhạt bắt đầu ló rạng, những tia sáng yếu ớt xuyên qua tầng mây xám xịt, đổ xuống mặt biển lạnh lẽo một thứ ánh sáng lờ mờ. Cảnh tượng trước mắt hiện ra như một bức tranh tĩnh đầy ám ảnh: trên bãi cát hoang vu trải dài dọc bờ biển, hàng trăm xác cá nằm la liệt, không còn chút sinh khí. Vây của chúng rách nát, từng mảnh vụn vương vãi trên cát, như dấu vết của một cuộc chiến khốc liệt nào đó. Đôi mắt trống rỗng của chúng ngập tràn nỗi bi thương, như đang âm thầm kể lại câu chuyện đầy uẩn khúc về sự diệt vong, về nỗi đau mà không ai có thể hiểu thấu. Chúng là những sinh vật to lớn, to lớn đến mức chỉ cần một cú vẫy đuôi cũng có thể làm khuấy động cả đại dương. Thân mình chúng phủ kín bởi lớp vảy xanh ngọc bích, trông giống như loài giao long trong truyền thuyết.

Loài cá này tên là Thương Long, từ lâu luôn xuất hiện ở những vùng biển đầy sóng gió và dòng nước dữ, nay lại c·hết một cách thê thảm, không rõ nguyên nhân. Những con sóng vẫn không ngừng vỗ vào bờ, nhưng xung quanh những cái xác cá khổng lồ ấy là một sự tĩnh lặng đến kỳ lạ, như thể cả thiên nhiên cũng đang bàng hoàng trước cảnh tượng này.

Tin tức nhanh chóng lan truyền, từ những ngôi làng ven biển nhỏ bé đến tận những thôn xóm xa xôi. Sự lo lắng và hoảng sợ bao trùm lên mọi nơi mà câu chuyện đến tai. Người ta bắt đầu xì xào bàn tán, đưa ra vô số giả thuyết và lời đồn đoán. Có người cho rằng đây là dấu hiệu của một t·hảm h·ọa t·hiên n·hiên sắp đến, có người lại tin rằng một thế lực siêu nhiên nào đó đã giáng xuống cơn thịnh nộ của mình lên đại dương. Dù là lý do gì, thì sự xuất hiện của hàng trăm xác cá khổng lồ nằm bất động trên bờ biển cũng đã làm xáo trộn cuộc sống yên bình của người dân.

Trước tin tức về hiện tượng lạ tại vùng biển Hoa Bắc, Nhận thấy sự việc không đơn giản, Đốc Công – người đứng đầu triều đình Tiên tộc tại Nhân Giới – triệu tập ngay một nhóm tiên sứ tinh nhuệ. Đây là những người được chọn lựa kỹ lưỡng, mang trong mình pháp lực cường đại, am tường huyền thuật.

Chỉ trong khoảnh khắc, đội tiên sứ đã tập hợp trước cung điện rực rỡ ánh vàng. Họ khoác lên mình những bộ tiên bào trắng tinh khôi, thêu chỉ bạc theo hình những con giao long uốn lượn. Pháp lực tỏa ra từ thân thể họ như làn sương mỏng, lan rộng khắp không trung. Họ cưỡi lên những đám mây trắng, nhẹ nhàng như khói, lướt đi giữa bầu trời bao la. Đoàn tiên nhân mang theo sự uy nghiêm của tiên giới, lấp lánh ánh sáng rực rỡ, tựa như những ngôi sao di động, hành trình về phía Bắc Hải.

Khi đến gần vùng biển Hoa Bắc, họ nhanh chóng nhận thấy sự khác thường. Bầu trời trên biển vẫn mờ mịt, không một tia nắng xuyên qua những đám mây dày đặc. Những cơn sóng từ xa không ngừng xô vào bờ, tạo thành âm thanh đều đặn nhưng mang theo sự u uất giống như biển cả đang thở dài, kêu gào trong sự bất lực.

Đoàn tiên sứ hạ xuống bờ biển, ánh hào quang của họ nhẹ nhàng chiếu sáng vùng đất xung quanh. Không để mất thêm thời gian, họ bắt đầu thi triển pháp thuật. Từng động tác vung tay nhẹ nhàng nhưng mang theo sức mạnh vô hình, làm khuấy động khí tức xung quanh. Pháp lực từ cơ thể họ như những dòng nước trong trẻo lan tỏa khắp không gian. Bầu trời xung quanh đột ngột sáng bừng, những luồng khí trắng tinh khiết uốn lượn quanh họ như những dải lụa mềm mại, bay lượn trong gió.

Một vị tiên sứ cao lớn, khí chất uy nghiêm, giơ tay lên trời, kết ấn rồi từ từ hạ xuống. Lập tức, từng dòng khí tức thần thánh từ các phương trời đổ dồn về, tạo thành một màn ánh sáng bao phủ toàn bộ bãi biển. Pháp lực của họ tỏa ra mạnh mẽ, thăm dò từng ngọn sóng, len lỏi vào từng đợt gió, đi sâu vào lòng đại dương, tìm kiếm bất cứ dấu vết nào của tà khí hay sự hiện diện của thế lực hắc ám. Ánh mắt họ nghiêm nghị, đôi tay chuyển động nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sức mạnh có thể khuynh đảo cả trời đất.

Tuy nhiên, dù đã vận dụng tất cả năng lực pháp thuật, bọn họ vẫn không cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu bất thường nào. Mọi thứ trước mắt chỉ là sự im lặng c·hết chóc. Không một tia tà khí, không một dấu vết của sự can thiệp từ bất kỳ thế lực nào khác. Biển cả vẫn cuộn sóng dưới ánh sáng mờ ảo, nhưng bên trong, nó vẫn lạnh lẽo và tĩnh lặng một cách kỳ lạ. Các tiên sứ trao đổi ánh mắt lo lắng, không cần nói lời nào, ai cũng nhận ra sự bất an trong lòng mình. Họ đã lục tung cả vùng biển, nhưng kết quả vẫn là sự im lặng, như thể tất cả đang giấu giếm một bí mật khủng kh·iếp.

Một vị tiên nữ, với dung mạo thoát tục và đôi mắt sáng như sao, nhíu mày khẽ thở dài. “Thật kỳ lạ,” nàng lẩm bẩm, “không có dấu vết tà khí, nhưng không thể xem nhẹ được. Đây chắc chắn không phải hiện tượng tự nhiên.”

Các tiên sứ khác cũng hiểu điều này. Họ không thể giải thích sự kiện kỳ bí này bằng bất kỳ tri thức nào của mình. Sự tĩnh lặng đáng sợ và u ám bao trùm khắp không gian khiến họ không thể không lo lắng. Đây có thể là điềm báo cho một điều gì đó lớn lao và đen tối hơn đang đến gần. Mọi thứ vẫn còn quá mơ hồ, nhưng có một điều chắc chắn: một cơn bão ngầm đang âm thầm tích tụ, và họ phải chuẩn bị cho sự biến đổi lớn đang chực chờ bùng nổ.
— QUẢNG CÁO —