Huyết Liên Chi Họa

Chương 17: Tử Khí Trùng Thiên.



Chương 17: Tử Khí Trùng Thiên.

Tên đeo mặt nạ quỷ không hề nao núng trước sức mạnh cuồng bạo của Trương Bảo. Đôi mắt hắn không hề có lấy một tia hoảng loạn. Chỉ thấy bàn tay đen kịt của hắn chậm rãi giơ lên, hắc khí cuồn cuộn từ trong lòng bàn tay bốc ra, nhanh chóng biến thành cặp quỷ trảo đầy tà khí. Mỗi động tác của hắn phát ra tiếng rên rỉ ghê rợn, tựa như tiếng than khóc từ cõi u minh vọng về. Hắn vung quỷ trảo, trực diện đón lấy đòn t·ấn c·ông đầy uy lực của Trương Bảo.

Khoảnh khắc hai luồng sức mạnh v·a c·hạm nhau, t·iếng n·ổ lớn vang dội cả vùng trời.

"Ầm!"

Hỏa chân khí của Trương Bảo cùng tà khí của kẻ đeo mặt nạ quỷ đối đầu trực diện, tạo ra một v·ụ n·ổ kinh thiên động địa. Mặt đất rung chuyển dữ dội, những vết nứt lan tỏa ra xung quanh như mạng nhện, khiến toàn bộ không gian chao đảo. Sóng chấn động mạnh mẽ từ cuộc v·a c·hạm quét qua, xô đổ mọi thứ, cuốn phăng cả không khí nặng nề.

Trương Bảo không ngừng triển khai thế công, trường thương trong tay tựa như hỏa long cuồng nộ, quay cuồng giữa không trung, hỏa chân khí lan tỏa khắp bốn phía. Mỗi thương ảnh quét qua, từng tia lửa lại bắn ra, rực sáng như ánh sao giữa màn đêm. Ông đâm tới từng chiêu mạnh mẽ, mỗi cú đâm mang theo khí thế áp đảo, như muốn t·hiêu r·ụi tất cả những gì dám ngăn đường. Hỏa long trong tay Trương Bảo liên tục bùng phát sức mạnh cuồng bạo, từng đợt sóng nhiệt ngập tràn ép đối phương vào thế phải phòng thủ.

Nhưng kẻ đeo mặt nạ quỷ cũng không hề nao núng. Đôi tay hắn như ma quỷ vươn ra, quỷ trảo nhanh như chớp, vung lên từng đòn phản kích sắc bén, khiến người ngoài khó lòng theo kịp. Hắc khí cuồn cuộn từ quỷ trảo tràn ngập, quấn lấy trường thương của Trương Bảo như một lớp chắn hắc ám, ngăn cản hỏa khí không thể tiến thêm. Từng luồng tà khí bủa vây, ngấm ngầm cản phá mọi đòn công kích dồn dập, tinh tế mà không để lộ chút sơ hở. Mỗi động tác của hắn đều nhanh chóng, chuẩn xác, khiến những thế phản công trở nên vô cùng khó lường.

Cuộc chiến giữa hai người diễn ra vô cùng quyết liệt, mặt đất dưới chân rung chuyển theo từng bước chân của họ, như thể bị sức mạnh của thiên địa lay động. Quỷ diện vẫn giữ vẻ lạnh lùng, ung dung đến rợn người, trong khi Trương Bảo lại ngày càng gia tăng thế t·ấn c·ông. Hỏa chân khí xung quanh ông không ngừng bùng nổ, làm nhiệt lượng tăng cao đến cực điểm, khiến không gian như bị thiêu đốt. Nhưng mặc cho sức mạnh cuồng bạo ấy, tà khí từ đối phương vẫn tràn ngập, vây kín cả chiến trường, tạo thành thế trận giằng co khốc liệt, không bên nào chịu nhượng bộ, hai luồng sức mạnh đối chọi gay gắt, tựa như một trận tử chiến không hồi kết.

Rất nhanh, trận chiến bước vào giai đoạn căng thẳng nhất, Trương Bảo mím môi, ánh mắt lóe lên sự quyết đoán. Chân nguyên trong người ông cuộn trào như sóng lớn, không ngừng chuyển hóa thành hỏa chân khí cuồng bạo. Trường thương trong tay ông sáng rực lên, bao phủ bởi ngọn lửa dữ dội, khí thế như thiên hỏa sắp sửa bùng nổ. Với một tiếng hét vang như sấm, ông thi triển tuyệt kỹ "Hỏa Long Phá Thiên". Một con hỏa long khổng lồ hiện ra, thân hình rực lửa uốn lượn trên không, mang theo sức mạnh huỷ diệt, lao thẳng về phía trước.

Tên đeo mặt nạ quỷ đứng im bất động, ánh mắt lạnh lùng vô cảm, không chút sợ hãi. Hắn giơ hai tay, từ trong cơ thể tuôn ra luồng quỷ khí đen đặc, tạo thành một tường chắn dày đặc trước mặt. Lớp quỷ khí ấy đen kịt như màn đêm, lạnh lẽo như sương khói của cõi âm, tỏa ra khí tức c·hết chóc. Khi hỏa long lao tới, bức tường quỷ khí kia vẫn đứng vững, không hề nao núng.

Chỉ trong khoảnh khắc, hỏa khí và quỷ khí v·a c·hạm, phát ra t·iếng n·ổ kinh thiên động địa.

"Ầm!"

Sự đối đầu của hai nguồn lực mạnh mẽ làm rung chuyển cả không gian. Mặt đất dưới chân họ rung lên bần bật, từng khe nứt lớn xuất hiện, những tảng đá to bị xé rách và cuốn vào dòng xoáy giữa hai nguồn sức mạnh. Trương Bảo hét lớn, toàn bộ chân nguyên trong người dồn vào trường thương, áp lực từ ngọn lửa càng lúc càng gia tăng, hỏa long bừng lên mãnh liệt, tỏa ra sức nóng như thiêu đốt mọi thứ.

Tên đeo mặt nạ quỷ không hề thua kém. Hắn ngưng tụ quỷ khí dày đặc hơn, thân hình hoàn toàn chìm trong làn khí đen đặc quánh, hai mắt lạnh lẽo như băng. Hắn vận toàn lực, tường quỷ khí phát ra luồng tà khí c·hết chóc, không ngừng áp chế ngọn hỏa long. Một luồng khí âm lãnh toát ra từ cơ thể hắn, đối chọi lại nhiệt khí hừng hực từ phía Trương Bảo. Cả hai bên đều không chịu nhượng bộ, trận chiến trở nên giằng co quyết liệt.

Không gian xung quanh họ bị sức mạnh khủng kh·iếp ấy bóp méo, từng đợt xung lực tỏa ra, quét sạch mọi thứ trên đường đi, phá nát những tảng đá lớn nhỏ gần đó.

Khi trận chiến đang tới đỉnh điểm, một biến cố bất ngờ xảy ra.

Giữa những âm thanh nổ tung cùng ngọn lửa bùng c·háy d·ữ d·ội, không gian đột ngột lặng như tờ. Mọi tiếng động của cuộc giao tranh đều ngừng lại trong khoảnh khắc, tựa như toàn bộ sinh khí đã bị rút cạn. Một luồng khí lạnh lẽo, âm u từ phương xa cuồn cuộn kéo đến, áp lực từ nó nặng nề, tựa như cả bầu trời đang từ từ đổ sập xuống. Bóng tối sâu thẳm bao trùm lấy chiến trường, mang theo hơi thở t·ử v·ong, khiến cảnh tượng khốc liệt trước đó giờ trở nên tĩnh lặng đầy quỷ dị.

Trương Bảo đột nhiên cảm thấy một luồng áp lực không tên đè nặng lên vai. Ông nheo mắt lại, trán rịn mồ hôi lạnh. Tim ông đập nhanh hơn, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén, tập trung quan sát xung quanh. Cơ thể ông căng cứng, từng đường gân xanh nổi lên dưới làn da, chân nguyên trong người thu lại nhưng vẫn âm ỉ duy trì, sẵn sàng bùng phát bất cứ lúc nào. Ngọn lửa trên trường thương lấp lánh, chập chờn, như chực chờ bùng nổ.

Tên đeo mặt nạ quỷ cũng không ngoại lệ. Ánh mắt lạnh lẽo của hắn lóe lên một tia cảnh giác hiếm hoi. Hắn chậm rãi hạ quỷ trảo xuống, lớp tà khí dày đặc quanh người vẫn cuồn cuộn xoay quanh như một lớp giáp đen đặc. Hắn không còn t·ấn c·ông nữa, chỉ đứng bất động, đôi mắt âm trầm nhìn về phía xa, nơi luồng khí tức kỳ dị đang dần tới gần. Lồng ngực hắn khẽ phập phồng, hơi thở đều đặn nhưng có phần sâu hơn, báo hiệu rằng ngay cả hắn cũng cảm nhận được mối nguy hiểm ẩn tàng trong không gian.

Cả hai không nói một lời, im lặng như những mãnh thú sẵn sàng săn mồi. Trong lòng họ đều rõ ràng, luồng khí tức kia không phải thứ mà họ có thể coi thường.

Trong khoảnh khắc đó, không gian dường như trở nên đặc quánh. Không chỉ có Trương Bảo và tên đeo mặt nạ quỷ, mà ngay cả những sinh linh bé nhỏ quanh đó cũng bị luồng áp lực đáng sợ ấy đè nén đến mức không dám phát ra bất kỳ tiếng động nào. Cỏ cây xung quanh héo rũ, mặt đất dưới chân nứt toác thêm từng vệt sâu. Không khí lạnh buốt đến mức khiến hơi thở cũng trở nên nặng nề và khó khăn.

Ánh mắt của Trương Bảo và tên đeo mặt nạ quỷ đồng loạt hướng về một điểm xa trong màn đêm đen kịt, nơi một bóng hình mờ ảo đang dần hiện rõ.
— QUẢNG CÁO —