Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 451



Chương 451:

 

Hùng Thiên Nam nheo mắt lại, không nghĩ ra cô gái này lại khó giải quyết như thế, sau đó anh ta như có điều suy nghĩ nhìn qua tất cả mọi người.

 

Anh ta nhìn về phía Diệp Phi bên cạnh cười nói: “Diệp Phi, mới vừa rồi là chúng tôi không đúng, không nên bắt anh nói đùa, tôi xin lỗi anh”

 

Anh ta khom người với Diệp Phi, sau đó giọng nói xoay chuyển: “Chỉ là hôm nay vui vẻ như vậy, có phải nên uống thật nhiều hay không?”

 

“Mà rượu cũng đã mở ra rồi, không uống thì rất lãng phí”

 

Anh ta chỉ vào toàn bộ rượu đỏ đã được mở ra.

 

Diệp Phi cười nhạt một tiếng: “Không sai, đúng thật nên uống vào lúc vui như vậy”

 

“Có điều Kỳ Kỳ dị ứng với cồn, vãn không nên bắt ép cô ấy uống”

 

“Hay thế này, tôi uống thay Kỳ Kỳ”

 

Diệp Phi bưng ly rượu đứng lên: “Tôi là anh rể cô ấy, cũng là bạn trai, tôi đến trợ hứng cho mọi người.”

 

Sắc mặt Trương Huyền lạnh lẽo, vừa định nói anh là ai chứ, kết quả lại bị Hùng Thiên Nam liếc một ánh mắt, anh ta lập tức tỉnh ngộ lại.

 

Vẻ mặt Trương Huyền tươi cười: “Cũng được, cũng được, anh là bạn trai Kỳ Kỳ, cũng nên uống thay.”

 

“Nào, nào, uống một ly”

 

Anh ta cũng bưng ly rượu lên.

 

Đường Kỳ Kỳ đạp một cái vào chân Diệp Phi, ra hiệu không muốn anh đần độn ứng chiến.

 

Cô ấy nhìn ra được, bọn Trương Huyền không có ý tốt.

 

Diệp Phi không có phản ứng, chỉ là cười ha ha: “Uống một ly”

 

Anh ực một cái cạn trong ly rượu đỏ.

 

“Cậu Phi thật sảng khoái!”

 

Hùng Thiên Nam vui vẻ nói, cũng ực cạn một cái.

 

Đồng thời, trong lòng của anh ta cười lạnh, ngu ngốc, làm cho anh say, tôi sẽ từ từ chơi đùa Đường Kỳ Kỳ.

 

“Rót đầy, rót đầy”

 

Anh ta chào hỏi Triệu Ti Kì rồi rót dây cho Diệp Phi, sau đó mình cũng đứng lên: “Cậu Diệp, tôi mời anh một chén nữa, không đánh nhau thì không quen biết.”

 

“Được”

 

Diệp Phi cũng không khách khí, bưng rượu cụng ly với Hùng Thiên Nam, uống một hơi cạn sạch.

 

Triệu T¡ Kì tiếp tục rót đây cho Diệp Phi.

 

“Anh Phi, tôi tên Trương Khôn, lần đầu gặp mặt, tôi mời anh một ly”

 

Lại có một thanh niên quần áo sang trọng đi lên, khuôn mặt rạng rỡ mời rượu Diệp Phi.

 

“Diệp Phi, được rồi đó!”

 

Đường Kỳ Kỳ cắn môi, nhẹ nhàng kéo góc áo của anh, ý bảo anh đừng uống thêm nữa.

 

“Được, được, uống một ly”

 

Diệp Phi không để ý Đường Kỳ Kỳ, nở nụ cười lại uống cạn rượu.

 

Đối phương cũng một ly cạn sạch.

 

“Anh Phi, anh xuất thân cao quý, mong anh giúp đỡ nhiều hơn… Chúng tôi rất vinh hạnh khi được biết anh, nào, uống ba ly”

 

Bảy tám tên cậu ấm lần lượt tới mời rượu Diệp Phi, mỗi người đều mời hai hai ly rượu vang, nhiệt tình như anh chị em thất lạc nhiều năm.

 

Diệp Phi cũng không từ chối, cạn ly với từng người một, sau đó uống một ly rượu trắng.

 

Rất nhanh đã uống gần hết mười hai chai rượu vang.

 

“Anh rể, đừng uống nữa, uống nữa sẽ say đấy”

 

Thấy Diệp Phi uống nhiều như vậy, Đường Kỳ Kỳ lo lắng đến mức đầu đầy mồ hôi, không ngừng khuyên ngăn, nhưng Diệp Phi không nghe.

 

Cô rất hối hận vì đã đưa Diệp Phi đến làm lá chắn.