Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 414: Lãng gia thất thân! Ý chỉ của thần linh!



Sau hôn lễ, Thẩm Lãng bị mang vào trong một tòa nhà đặc biệt.

Cái tòa nhà này chắc hẳn là mới vừa xây, cùng bầu không khí cả pháo đài có chút không hợp nhau. Cái pháo đài này chủ yếu là đá cẩm thạch màu trắng sữa xây thành, mà cái tòa nhà này là màu lửa đỏ.

Không chỉ có như thế, tiến vào trong tòa nhà cũng cảm thấy nhiệt độ cao rõ ràng.

Thành Golden Jade quanh năm bốn mùa như xuân, nhiệt độ không lạnh, đêm nay nhiệt độ ngoài trời cũng gần hai mươi độ C. Nhưng mà bên trong căn nhà đỏ nàytối thiểu vượt qua ba mươi độ.

Không chỉ có như thế, bên trong còn đốt vô số ngọn nến. Thoạt nhìn có vẻ vô cùng lãng mạn, nhưng lại để cho người ta cảm thấy có chút quái dị, quá tràn trề cảm giác nghi thức.

Trong căn phòng không có gì cả, cũng chỉ có một cái giường lớn, giường siêu kingsize ngang ba mét rộng ba mét.

Xung quanh giường lớn đốt đầy nến, hơn mấy trăm ngàn cây.

Bây giờ thế này, động phòng hoa chúc không phải đùa sao? Bằng không cũng không cần xây dựng bầu không khí quá phận như vậy.

Thẩm Lãng lười biếng nằm ở trên giường lớn, bộ óc lại một lần nữa nhớ lại cảnh động phòng hoa chúc mấy năm trước, nói cho đúng là phòng không gối chiếc.

Cục cưng Mộc Lan, kế tiếp dù cho xảy ra chuyện gì, xin ngươi cũng chớ có trách ta, xin nàng nhất định phải nhớ kỹ một câu nói này, phu quân của nàng dẫu có thất thân, nhưng người phụ nữ trong lòng thích nhất vẫn là nàng, thậm chí người yêu duy nhất cũng là nàng.

Bất quá hắn vẫn hơi khẩn trương, trong đầu không ngừng hiện lên cảnh Công tước Dibos ngược đãi sư tử bự chảng kia.

Đừng xem thường dáng vẻ xinh đẹp, bề ngoài nũng nịu, kỳ thực là một con khủng long bạo chúa cái đấy.

Nếu quả như thật xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ bị nàng hành cho gần chết?

Mấu chốt nhất là Lãng gia đối với bản lĩnh của mình không có tự tin cho lắm, bản lĩnh của hắn chỉ diệt nổi tiểu Băng, gặp phải khủng long bạo chúa cái Công tước Dibos có lẽ sẽ bại thật thê thảm đi.

Nhưng mà bản lĩnh nam nhân vô cùng đa dạng, ví như tam thốn bất lạn (ba tấc lưỡi không nát) đó...

...

Chỉ một khắc đồng hồ sau đó.

Nữ Đại Công tước Dibos từ từ đi đến, từ thông đạo bao quanh bởi những ngọn nến đi thẳng đến giường lớn.

Ở trong ánh lửa, nàng có vẻ càng diễm lệ không thể tả. Thêm cả mái tóc đỏ, quả thực câu hồn.

Nàng đi tới trước mặt Thẩm Lãng, trực tiếp lột xuống trên người váy dài, lộ ra dịu dàng vô cùng tuyết cơ thể.

Nàng trực tiếp ngồi ở Thẩm Lãng trên lưng, ngâm nga trong miệng những âm sắc đặc biệt

Nàng nói cái gì vậy?

Những lời này Thẩm Lãng liền hoàn toàn nghe không hiểu.

Tiếp tục, Dibos tháo trường bào trên người Thẩm Lãng rồi vẽ những phù văn thần bí ngay ngực hắn.

Đau, đau, đau...

Bởi vì, nàng thật sự dùng móng tay ấn vào, loại người da thịt non mềm như Thẩm Lãng đã nhanh chóng xuất hiện những vệt đỏ.

Đây là thứ văn tự quỷ quái gì thế? Chúng tràn ngập cả ngực Thẩm Lãng.

Tiếp đó, nàng thật sự ngủ với Thẩm Lãng.

Dựa vào! Đùa thật à.

.....

Sau nửa canh giờ, tất cả kết thúc!

Nữ Công tước Dibos đi thẳng, lưu lại Thẩm Lãng nằm một mình ngay tại chỗ.

Thế giới này rõ ràng quá ly kỳ.

Vốn tưởng rằng là một goá phụ ai cũng có thể làm chồng, không nghĩ tới là một liệt nữ trinh tiết.

Vốn tưởng rằng là tuyển trai bao, không nghĩ tới dĩ nhiên là thành hôn chính quy.

Vốn tưởng rằng là kết hôn giả, không nghĩ tới thực sự động phòng hoa chúc.

Thẩm Lãng không phải không thừa nhận, mùi vị Nữ Công tước khá vô cùng, then chốt không cần hắn vất vả.

Nhưng mà tất cả chuyện này có vẻ càng chẳng biết tại sao? Không phải thế à?

.....

Thời gian kế tiếp, Thẩm Lãng liền trở thành chồng Nữ Đại Công tước.

Hắn ở trong pháo đài khôi phục tự do, thậm chí ở toàn bộ thành phố cũng là tự do, hắn có thể đi bất kỳ chỗ nào.

Như vậy hắn trở thành nam chủ nhân thành phố này à?

Cũng không có!

Gần như tất cả mọi người đối với hắn kính nhi viễn chi (*).

(*)Bề ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng một đối tượng nào đó, nhưng trên thực tế không muốn tiếp cận, gần gũi với đối tượng đó.

Đám tỳ nữ trong pháo đài vẫn không dám nói chuyện với hắn, kể cả cái thái giám trung niên Taren, sau mỗi lần nhìn thấy hắn, cho dù khoảng cách mấy mét ông ta liền sẽ lập tức dừng bước lại, cung kính cúi người chào Thẩm Lãng, tiếp đó đứng sang một bên, cúi đầu xuống, không đối diện thậm chí nhịn hít thở xuống.

Thái độ võ sĩ nhà Russo đối với hắn càng thêm lạnh lùng, mặc kệ bọn họ là đang làm gì, cười nói lớn tiếng cũng được, xì xào bàn tán cũng được, nhưng chỉ cần Thẩm Lãng vừa qua đi, bọn họ lập tức khôi biểu cảm cứng đờ như đá, nhìn không chớp mắt.

Còn có mấy người tư tế giống như lại một lần nữa biến mất.

Nữ Công tước Dibos như thể cực kỳ bận rộn, từ khi động phòng hoa chúc, sau đó trong vòng vài ngày Thẩm Lãng đều chưa từng gặp nàng.

Hắn mỗi ngày vẫn hưởng thụ sinh hoạt có thể so với vương hầu.

Có một ngày hắn thử rời khỏi pháo đài, kết quả vẫn không có bất kỳ người nào ngăn cản hắn.

Cho nên Thẩm Lãng rời khỏi pháo đài, tiến vào bên trong thành Golden Jade. Khi hắn mặc cẩm bào lộng lẫy đi trên đường phố, tất cả quý tộc đều đối với hắn kính nhi viễn chi. Thế nhưng thương nhân giàu có và bình dân đều đối với hắn tất cung tất kính, mà những nô lệ kia vừa nhìn thấy họa tiết trên áo choàng án, toàn bộ quỳ ở trên mặt đất ngay ngắn.

Thẩm Lãng cũng kinh ngạc, nhà Russo vì sao không phái võ sĩ tới bảo hộ hắn, kết quả phát hiện hoàn toàn không cần.

Bởi vì gia huy trên cẩm bào của hắn chính là bảo vệ tốt nhất, nhà Russo thống trị thành phố này đã mấy trăm năm trước, người ở đây với nhà Russo trung thành đã ghi nhớ tận xương.

Thế nhưng Thẩm Lãng muốn nói chuyện với những người khác, toàn bộ đều thất bại.

Cái thành phố này có chuyện xem thường ngôn ngữ tuyệt đối, giai cấp thượng đẳng này nói tiếng Zollern (cũng chính là tiếng Latin), còn trung hạ đẳng nói tiếng Vinda.

Cái gì là tiếng Vinda?

Khu vực này đại đa số cũng là người da nâu, bọn họ bị thống nhất xưng là chủng tộc Vinda, cho nên ngôn ngữ bọn họ cũng gọi là tiếng Vinda. Người Vinda mới là cái dân bản địa lục địa này, người da trắng chẳng qua là kẻ chinh phục.

Năm đó vương triều Zollern quét ngang toàn bộ thế giới phương Tây, thời kỳ toàn thịnh lãnh thổ quốc gia vượt qua mười triệu cây số vuông.

Mà cái tỉnh (*) Jade Wave này chính là địa phương vương triều Zollern đã từng chinh phục. Khi đế quốc Zollern đệ nhất sa sút, nhà Russo là Thống đốc của tỉnh Jade Wave, những tỉnh khác đều là nước độc lập, nhà Russo cũng không ngoại lệ, chính thức thành lập công quốc Russo.

(*) Ở La Mã cổ đại, tỉnh (provincia) là một đơn vị hành chính và lãnh thổ lớn nhất bên ngoài Italia của đế quốc La Mã. Các tỉnh này thường được cai trị bởi những thành viên cao cấp của viện nguyên lão, thường là các cựu chấp chính quan hoặc pháp quan. Còn công quốc (ducatus) là khu vực đất đai tương đương với một nước nhỏ do một công tước (dux) sở hữu và kiểm soát. Phạm vi quản lý của dux có thể tầm một tỉnh hoặc hơn. Trong câu chuyện này, công quốc Jade Wave tương đương một tỉnh.

Sau khi đế quốc Zollern II quật khởi, nhà Russo lại một lần nữa thuần phục đế quốc Zollern, lại một lần nữa biến thành một tỉnh đế quốc. Nhưng mà không đến một trăm năm, đế quốc Zollern II lại một lần nữa diệt vong.

Tỉnh Jade Wave lại một lần nữa trở thành công quốc Jade Wave mãi đến nay.

Hôm nay thời gian mấy trăm năm trôi qua, dân bản địa Vinda nơi này đều quên mình có thân phận chủ nhân.

Tiếng Vinda cũng trở thành ngôn ngữ hạ đẳng, người da trắng thành phố này tuyệt đối sẽ không nói. Đương nhiên còn có ngôn ngữ càng thêm cấp thấp, đó chính là tiếng nói giữa những người nô lệ, được gọi là tiếng chó.

Cái tiếng chó này cũng không phải ngôn ngữ chân chính, mà là chủ nô vì thống trị nô lệ mà phát minh ra ngôn ngữ này.

Gần như mỗi một chữ, mỗi một từ đều tràn trề hèn mọn. Hơn nữa câu của tiếng chó rất ngắn, gần như không có vượt qua mười ccâu.

Nguyên nhân là chủ nô lệ cảm thấy, nếu như câu quá dài, những nô lệ này sẽ học được thông minh, mệnh lệnh với động vật đều rất ngắn, cho nên nô lệ ngôn ngữ cũng như vậy.

Bây giờ Thẩm Lãng gặp phải vấn đề là, hắn không nói được tiếng Vinda của dân bản địa, lại không biết nói tiếng chó của nô lệ, tiếng Latin căn cứ trí não chỉ thị có thể nói.

Thế nhưng người có thể nói tiếng Zollern, đều biết thân phận Thẩm Lãng, bọn họ giống như được cấm khẩu lệnh vậy, sẽ không cùng Thẩm Lãng nói một câu một chữ. Thậm chí Thẩm Lãng đến gần một chút, bọn họ liền vội vàng tách ra.

Cho nên tuy rằng lấy Công tước Dibos, nhưng Thẩm Lãng vẫn bị thành Golden Jade triệt để cô lập.

Thế là Thẩm Lãng phải đi thư viện, tra tìm các loại tư liệu, nhất là tư liệu về đế quốc Witch.

Kết quả không thu hoạch được gì.

Thành Golden Jade có một cái thư viện vô cùng lớn, bên trong có mấy vạn quyển sách, thế nhưng toàn bộ sách về đế quốc Witch đã bị đốt sạch. Cho dù có chút sách vở bình thường có nội dung liên quan đến với đế quốc Witch cũng bị cắt bỏ toàn bộ.

Thẩm Lãng càng ngày càng cảm thấy vị sự căm ghét của Công tước Dibos này với đế quốc Witch ý.

.....

Nhưng mà có một ngày Thẩm Lãng cuối cùng biết được thái độ của những người trong thành phố này, nhất là võ sĩ nhà Russo với người phương Đông thái độ.

Ngày đó bọn họ không có phát hiện Thẩm Lãng đến, đang xì xào bàn tán.

- Bất kỳ người phương Đông cũng là thứ dối trá tà ác, bọn họ đều cần phải xuống địa ngục, nghe nói đàn bà phương Đông hầu hết cũng là kỹ nữ, còn đàn ông đều thích bán cái mông!

Lúc một tên võ sĩ lúc nói lời này, được rất nhiều người tán thành, từ trong những lời này có thể thấy được đến tột cùng tràn đầy ác ý đến cỡ nào.

Thế nhưng Thẩm Lãng vừa xuất hiện, bọn họ lập tức lại ngậm miệng không nói, nhìn không chớp mắt.

Một đám người rõ ràng vô cùng dối trá!

Thẩm Lãng lại một lần nữa phát hiện, giai cấp thượng tầng thành Golden Jade toàn bộ đều là người da trắng, trung hạ đẳng toàn bộ cũng là người Vinda, một nửa nô lệ là người da đen, một nửa là thổ dân từ các nơi chộp tới, bọn họ kỳ thực cũng là người Vinda da nâu, chẳng qua ở chỗ xa hơn mà thôi.

Mà đám người da trắng này với người da vàng thế giới phương Đông ngược lại không phải là xem thường, mà là căm ghét, căm ghét tuyệt đối.

Điều này làm cho Thẩm Lãng càng thêm tin tưởng, đế quốc Witch có liên quan đến Cừu Yêu Nhi.

Trở lại pháo đài, sau đó Thẩm Lãng vốn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại Nữ Công tước Dibos.

Nhưng mà không nghĩ tới bảy ngày sau thành hôn, nàng lại bỗng nhiên xuất hiện ở trong phòng Thẩm Lãng, tiếp đó lại đè luôn Thẩm Lãng.

Trước khi ngủ vẫn thầm thì thứ ngôn ngữ kỳ quái, hơn nữa còn dùng móng tay viết chữ trên người Thẩm Lãng.

Sau nửa canh giờ, nàng lại một lần nữa biến mất.

.....

Lại qua năm ngày!

Nữ Công tước Dibos lại một lần nữa xuất hiện, cầm Thẩm Lãng cho ngủ.

Ngủ hết sau khi nàng lúc đầu muốn rời khỏi, kết quả bị Thẩm Lãng đè lại, Thẩm Lãng ngủ với nàng, hơn nữa thi triển đủ thứ kỹ năng.

Trên đường Thẩm Lãng muốn hôn nàng, thế nhưng bị nàng đẩy ra.

Bất kể là thế giới này, hay là thế giới của trái đất, đều có một dạng phụ nữ đặc biệt lạ lùng.

Có thể bị ngủ, nhưng không thể bị hôn, như thể làm vậy vẫn còn giữ được sự kiêu hãnh của mình.

...

Kế tiếp Thẩm Lãng dần dần biết, vị Công tước Dibos này là một quý tộc tuyệt đối ưu tú.

Nàng không chỉ võ công cao cường, tinh thông binh pháp, hơn nữa có trình độ văn học, y thuật, thơ ca rất cao.

Tóm lại một quý bà ưu tú nhất phải có những gì, nàng đều có tất. Đương nhiên Thẩm Lãng cũng không ưa thích dạng phụ nữ thế này, ưu tú đến mức không giống người thật.

Hơn nữa năng khiếu nghệ thuật của họ dường như vì nung đúc sự sâu sắc trong tâm hồn của chính mình, tuyệt đối không phải là vì lấy lòng người khác, cũng không phải là vì thu được người khác tán thưởng.

Có một lần Thẩm Lãng trong lúc vô ý tiến vào, phát hiện Công tước Dibos đang đánh đàn.

Lúc này Piano không có xuất hiện ở thế giới phương Tây, Harpsichord cũng không có xuất hiện, chỉ có đại phong cầm (*), hơn nữa đặc biệt vĩ đại.

(*) Trong nguyên tác lão Bánh ghi là phong cầm, dễ hiểu lộn sang accordion (đàn xếp), trong khi đó ổng miêu tả là đại phong cầm (pipe organ) còn gọi là đàn ống có từ thời Hy Lạp cổ đại, hiện nay vẫn còn được sử dụng trong các nhà hát, nhà thờ lớn. Tuy bàn phím của nó khá giống piano nhưng cấu trúc bên trong thì khác hẳn. Piano tạo âm thanh bởi các búa đập trên dây đàn thì pipe organ cụ tạo ra âm thanh bằng cách điều khiển không khí có áp lực qua các đường ống của của nó liên kết với bàn phím.

Mặc dù âm sắc thua kém Piano, nhưng đã rất tốt.

Trình độ chơi đại phong cầm của công tước Dibos đặc biệt cao, quả thực được xưng là nghệ sĩ ưu tú.

Thế nhưng Thẩm Lãng mới vừa đi vào, nàng liền ngừng diễn tấu, hướng hắn mỉm cười, lại đứng dậy rời đi.

Đây là một loại xa lánh tràn ngập lễ nghi quý tộc.

Công tước Dibos chưa bao giờ ở có ai lắng nghe lúc đang diễn tấu, chuyện này là vì sao?

Bởi vì nàng cảm thấy diễn tấu âm nhạc vì lấy lòng người khác, nhưng địa vị của nàng ở toàn bộ thành Golden Jade cao quý nhất, cho nên nàng không có khả năng đi lấy lòng bất kỳ ai.

Nói cách khác, không có bất kỳ người nào xứng nghe nàng đánh, đương nhiên kể cả Thẩm Lãng ở trong đó.

Đương nhiên nếu như Công tước khác đến, hoặc là Thân vương khác từ vương triều Zollern, vậy tin tưởng Công tước Dibos lcam tâm tình nguyện diễn tấu vô cùng.

Thẩm Lãng lại một lần nữa cảm nhận được sự kiêu hãnh và định kiến từ trong xương cốt của quý tộc phương Tây, khi họ khinh thường người nào, họ sẽ biểu lộ điều ấy ra đầy dối trá mà tràn ngập lễ phép.

Thẩm Lãng cũng không thèm để ý, ngồi ở trước đại phong cầm, dưới sự trợ giúp của trí não mà tiến hành đánh đàn.

Vẫn là《 Exodus 》mà hắn thích nhất, bản nhạc này lịch sử không lâu, chẳng qua là một bản nhạc trong phim, tuy rằng trải qua Wojciech Kilar cải biến, Maksim diễn tấu, chưa tính là tác phẩm bậc thầy, nhưng vẫn là khúc nhạc kinh điển sang hèn cùng hưởng.

Bản nhạc này tràn đầy hào sảng và cảm xúc sử thi bi tráng, quả thật làm lòng người phải chấn động, dẫu cho Thẩm Lãng chẳng thích cái quốc gia Israel (*) nhưng vẫn rất thích bản nhạc đó.

(*) Exodus vốn là một album nhạc phim (của Ernest Gold với dàn nhạc Sinfonia của Luân Đôn) từ bộ phim Exodus năm 1960 của đạo diễn Otto Preminger. Bộ phim sử thi của Mỹ này nói về việc thành lập Nhà nước Israel hiện đại. Khúc nhạc chủ đề chính của bộ phim Theme of Exodus được nhiều nghệ sĩ phối lại, tuy nhiên dân Trung Quốc có vẻ ưa chuộng bản techno của Maksim Mrvica (một dương cầm thủ người Croatian) nên có thể Thẩm Lãng đánh theo bản này.

Nghe được Thẩm Lãng diễn tấu, Công tước Dibos dừng bước, lắng nghe cẩn thận.

Lúc này nàng lại biểu hiện ra phẩm đức quý tộc ưu tú, cam tâm tình nguyện giám định và thưởng thức, hơn nữa có trình độ giám thưởng cực cao.

Đôi mắt đẹp của nàng lộ ra biểu cảm kinh ngạc, không nghĩ tới một người đàn ông phương Đông như Thẩm Lãng lại biết diễn tấu âm nhạc Tây phương.

Phương Đông và phương Tây tuy rằng ở trạng thái ngăn cách, thế nhưng văn minh đôi bên

Nhà Russo lấy tư cách quý tộc vương triều Zollern từ xưa, đối với thế giới phương Đông cũng có hiểu biết.

Ở cách nhìn Công tước Dibos, âm nhạc thế giới phương Đông không phải như thế, bọn họ âm nhạc càng thêm theo đuổi ý cảnh cùng sinh động, không giống âm nhạc phương Tây tràn trề tính xâm lược cùng lực đánh vào.

Đương nhiên, nàng thừa nhận âm nhạc thế giới phương Đông cũng đặc biệt ưu tú. Nhưng thân là một thành viên vương triều Zollern, vô luận như thế nào nàng cũng phải giữ vững cảm giác ưu việt của văn minh chính mình.

Thẩm Lãng diễn tấu kết thúc, Công tước Dibos rời đi.

...

Vào lúc ban đêm, Công tước Dibos lại một lần nữa xuất hiện ở trong phòng Thẩm Lãng.

Lại một lần nữa tràn trề cảm giác nghi thức mà ngủ với hắn.

Tiếp đó lúc nàng sắp đi, lại một lần nữa bị Thẩm Lãng đè lại, bị Thẩm Lãng dùng phương thức của hắn ngủ với nàng.

Thế nhưng lúc Thẩm Lãng muốn hôn, lại một lần nữa bị nàng đẩy ra.

Hai người tiến vào một loại trạng thái đặc biệt kỳ quái.

Là vợ chồng, nhưng càng thêm người xa lạ.

Nhất là khi Thẩm Lãng biểu hiện ra có chút tài hoa, Công tước Dibos liền biểu hiện ra thái độ càng thêm lạnh lùng.

Toàn bộ thành Golden Jade vẫn tiếp tục cô lập hắn, thậm chí đã từ người da trắng lan tràn đến dân da nâu.

Thẩm Lãng mặc dù nói chuyện được, thậm chí đã qua trí não học tập tiếng Vinda, nhưng vẫn như là một người câm, bởi vì không có người nào nói cùng hắn, hắn cho tới bây giờ đều không có cơ hội nói chuyện.

Còn hai mỹ nam thế giới phương Đông khác là Côn Nham và Tần Cổ, đã hoàn toàn trở thành thái giám mới của pháo đài này.

Hai người kia với Thẩm Lãng cũng kính nhi viễn chi, mặc dù là cùng tộc, thế nhưng cũng không mở miệng nói. Thậm chí vì từ bỏ thân phận người phương Đông của mình, bọn họ cắt bỏ mái tóc dài, vẽ mắt đậm, nỗ lực để cho mình như là người phương Tây.

...

Thẩm Lãng cảm giác được cô độc không?

Có một chút!

Khi hắn một mình nơi hoang đảo, thời gian mấy tháng cũng chỉ có một mình hắn, đương nhiên là cô độc.

Lúc đó hắn nghĩ mau đến một thành phố, tùy tiện cái thành phố nào cũng được, chỉ cần có người là tốt rồi.

Thậm chí còn lập được nguyện vọng vĩ đại, trong vòng ba tháng trở nên nổi bật, trong vòng một năm nắm giữ thành thị.

Hiện tại hắn biết, mình muốn hơi nhiều rồi.

Hắn chỉ trong vòng vài ngày, liền trở thành chồng chủ nhân của thành phố này chủ, nhìn qua giống như dưới một người, trên vạn người.

Thế nhưng hắn biết, dựa vào kế sách cùng đầu óc, hắn vĩnh viễn đều không trở thành chủ nhân của thành phố này được.

Bởi vì hắn là người phương Đông, hắn là người da vàng.

Thông minh đi nữa, xuất sắc hơn nữa đều không hữu dụng.

Ở cái thành phố này càng lâu, Thẩm Lãng lại càng cảm nhận được tất cả cô lập cùng xa lánh của mọi người đối với hắn từ cái thành phố này.

Thậm chí theo thời gian trôi đi, loại cô lập và xa lánh này biến thành một loại căm ghét.

Thời gian mấy tháng này, không ai nói một câu với hắn.

Cho dù xung quanh cũng là người, thế nhưng không chiếm được bất cứ tin tức gì, bởi vì một khi hắn tới gần, tất cả mọi người đều ngừng nói chuyện với nhau.

Nhưng mà Thẩm Lãng cũng không có cảm giác được đau khổ, hắn dù sao cũng là trí giả.

Gặp phải tình hình như thế, hắn chỉ có ở trong lòng nói một tiếng: Ngu xuẩn.

Thế nhưng hắn cũng hiểu sâu sắc, làm một người phương Đông hắn muốn ở thành phố này đặt chân là không thể nào, càng chưa nói nắm quyền thế.

Khi một chủng tộc muốn dung nhập một chủng tộc khác phải làm sao?

Bằng không phải cam chịu làm thuộc địa? Để cái tông tộc chủ đạo cảm thấy ngươi không có uy hiếp.

Mà giữa hai cái chủng tộc cường đại liền không có gì sáp nhập vào, chỉ có chinh phục.

...

Tối hôm nay!

Công tước Dibos lại một lần nữa tràn trề cảm giác nghi thức mà ngủ với Thẩm Lãng.

- Chàng cứ mãi hỏi thăm đế quốc Witch sao? - Nàng mở miệng hỏi.

Thẩm Lãng gật đầu nói:

- Đúng.

Dibos nói:

- Người phương Đông vì sao phải tới thế giới phương Tây, vì sao phải tới phá tan cân đối nơi này?

Thẩm Lãng ngẫm lại một hồi, nhún vai.

Lời này hắn không có cách nào khác trả lời, lẽ nào hắn có thể đi hỏi Tây Ban Nha thế kỷ 16, Hà Lan thế kỷ 17 và đế quốc Anh thế kỷ 18 rằng mấy người sống ở thế giới phương Tây không tốt à, vì sao phải tới thế giới phương Đông vậy?

Dibos nói:

- Quên đế quốc Witch đi? Nó chẳng biến thành tổ quốc của chàng ở thế giới phương Tây đâu!

Thẩm Lãng nghe được nàng còn chưa nói hết lời, đế quốc Witch nhất định sẽ diệt vong.

Thẩm Lãng bỗng nhiên nói:

- Nhà Russo đã từng cũng là vương tộc của vương triều Zollern?

Dibos nói:

- Nhà chúng ta cho tới bây giờ cũng sẽ không tận lực nâng lên địa vị lịch sử chính mình, chúng ta không giống như gia tộc của thế giới phương Đông đâu.

Ý của lời này, như thể gia tộc của thế giới phương Đông thích gần sát với bên trên, liều mạng leo vào tổ tông Hoàng tộc.

Ặc!

Được rồi, quả thật có một số người như thế này.

Ví như gia tộc họ Tiết, thời thời khắc khắc muốn trở thành họ Nhậm.

Nhưng Thẩm Lãng cũng không như thế, dòng họ cao quý nhất toàn bộ thế giới phương Đông là họ Cơ và họ Khương, nguyên bản hai họ này cùng cấp.

Bởi vì nguyên do Khương Ly bệ hạ, khiến cho trong lòng hàng tỉ dân chúng ở thế giới phương Đông, họ Khương và họ Cơ cùng cấp.

Không thấy được Doanh Quảng dù cho đánh cắp ngai vàng của vương quốc Tân Càn, sau đó cũng không dám để họ Khương, mà đổi thành họ Doanh.

Thân Thẩm Lãng ở thế giới phương Tây, trên đỉnh đầu dòng họ cao quý nhất thế giới phương Đông, nhưng hắn cũng không có đổi tên mình thành Khương Lãng.

- Họ Cơ về họ Cơ, Zollern về Zollern. - Công tước Dibos nói:

- Đế quốc Witch chống vương triều Zollern chia năm xẻ bảy, mượn hơi rất nhiều nô lệ cùng dân đen, nỗ lực thành lập chính quyền dị tộc ở thế giới phương Tây của ta, cái này nhất định là sẽ không thành công. Đế quốc Witch giống lâu đài cát, tùy tiện một con sóng có thể phá hủy.

Thẩm Lãng nói:

- Nếu như ta không có nhớ lầm, thành Golden Jade thậm chí toàn bộ tỉnh Jade Wave, đều đã từng nói là thuần phục với đế quốc Witch.

Công tước Dibos nói:

- Đó là huynh trưởng của ta gây nên, cho nên hắn bị ta treo cổ.

Thẩm Lãng híp mắt lại, hắn chẳng dư hơi đi tìm chân tướng trong này.

- Ngược lại, bởi vì đế quốc Witch xuất hiện, khiến cho đế quốc Zollern III thành lập. - Công tước Dibos nói:

- Cho nên chàng quên nước Witch đi, nó không thành được tổ quốc phương Tây của chàng ở đây, Zollern về Zollern.

Ha ha! Ha ha!

Thượng đế về thượng đế? Caesar về Caesar (*) à?

(*)Gāius Iūlius Caesār là một lãnh tụ quân sự và chính trị, và tác gia văn xuôi Latin lớn của La Mã cổ đại. Ông đóng một vai trò then chốt trong sự chuyển đổi Cộng hòa La Mã thành Đế chế La Mã. Còn câu "Của Caesar, trả về Caesar; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa" là một câu nói của Chúa Jesus khi ông dùng nó để trả lời rằng người Do Thái có được phép nộp thuế cho Caesar không? Câu nói này trở thành điều được trích dẫn rộng rãi khi đề cập đến mối quan hệ giữa Kitô giáo và chính quyền thế tục là mối quan hệ tách biệt giữa thần quyền và thế quyền.

Không, những lời này dùng tại đây không thích hợp, bởi vì hai cái này cùng thuộc về thế giới phương Tây.

Công tước Dibos lại muốn đứng dậy đi khỏi, Thẩm Lãng ôm lấy cổ nàng, muốn hôn lên đôi môi đỏ thắm của nàng.

Thế nhưng lại một lần nữa bị tay nàng chặn.

- Zollern về Zollern, Đại Viêm về Đại Viêm.

Thẩm Lãng trong lòng cười nhạt, ngủ nhiều lần thế này, nàng còn nói với ta ý này được?

Nhưng bây giờ có thể nhìn ra được, vị Công tước Dibos này tuy rằng cùng hắn ngủ rất nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ cũng không có quan hệ đôi bên tới gần nhau.

Vẫn là tuyệt đối cô lập!

Cái này cũng đúng, miệng là ăn cơm nói chuyện, cho nên hôn môi xem như giao lưu tầng cao hơn.

Mà phía dưới dùng để ỉa đái, cho nên xem như là giao lưu cấp thấp?

Nhưng loài người đến tột cùng là thích giao lưu dung tục, hay là thích giao lưu bậc cao?

...

Thẩm Lãng đã hoàn toàn biết tỏng thái độ vị Công tước Dibos này.

Những ngày kế tiếp, hai người vẫn phát sinh thân mật nhất quan hệ.

Thế nhưng quan hệ lại càng thêm làm bất hòa.

Mỗi một lần Công tước Dibos đều phải đọc ngôn ngữ đặc biệt, trên người Thẩm Lãng vẽ văn tự đặc biệt.

Tràn trề cảm giác nghi thức mà vui hoan hảo.

Đừng nói hôn, ngay cả nói chuyện với nhau cũng không có nửa câu.

Nàng tới cùng Thẩm Lãng thân thiết, phảng phất như là thực hiện nghi thức nào đó.

Toàn bộ thành phố xa lánh Thẩm Lãng càng thêm nghiêm trọng, căm thù cũng nghiêm trọng hơn.

Đương nhiên không ai hướng Thẩm Lãng dựng thẳng ngón giữa, cũng không có ai hướng hắn nhổ nước miếng.

Thế nhưng đường hắn đi qua, ở thời gian rất lâu người khác sẽ không đi.

Hắn đi bất kỳ chỗ nào, tất cả mọi người sẽ lập tức tách ra.

Tất cả mọi người có thể nhìn ra Thẩm Lãng tinh xảo cao thượng, nhưng đây là một loại tỏ thái độ buồn nôn, đđẩy sự dối trá của một tộc đàn tăng đến cực hạn.

Thẩm Lãng chỉ có thể qua đôi mắt phát hiện tất cả.

Công tước Dibos vẫn liên tục không ngừng mua nô lệ, đồng thời huấn luyện thành quân đội.

Quân đội dưới trướng nàng đã đạt đến một con số đặc biệt kinh người.

Tuy rằng Thẩm Lãng nhìn không thấy bất kỳ tư liệu nào, nghe không được bất kỳ cuộc trò chuyện nào, thế nhưng hắn có thể cảm nhận được.

Bởi vì đế quốc Witch xuất hiện, khiến cho đế quốc Zollern III đang cấp tốc thành hình.

Mà Công tước Dibos chính là một thành viên đế quốc Zollern III.

Nàng chiêu binh mãi mã, chính là vì tiến đánh đế quốc Witch.

Mục tiêu của bọn họ rất đơn giản, diệt sạch đế quốc Witch, thậm chí giết hết người phương Đông.

Thẩm Lãng biết, vương triều Zollern kỳ thực vẫn mạnh mẽ phi thường, đế quốc thứ hai sở dĩ phải tan rã, hoàn toàn là bởi vì rắn mất đầu.

Các vương quốc, các công quốc bên dưới đều rất mạnh, tìm không được một người để mình đáng kính phục leo lên ngôi vị hoàng đế của đế quốc, cho nên chia năm xẻ bảy.

Sự sụp đổ này hơi giống Xuân Thu chiến quốc cổ đại, Chu thiên tử suy thoái, thiên hạ chư hầu quật khởi, cho nên mới chia năm xẻ bảy.

...

Vài ngày trước, có người tới thăm Thẩm Lãng, đây là người đầu tiên đến thăm hắn suốt mấy tháng qua.

Chính là tên hải tặc thủ lĩnh kia, gã đưa đến một cái bao cho Thẩm Lãng, ở trong đó không có gì nhiều, chính là bố làm khinh khí cầu Thẩm Lãng ủy thác gã vớt được.

Thời gian kế tiếp bên trong, Thẩm Lãng lại một lần nữa biến thành chim hoàng yến.

Chẳng những không có ra khỏi pháo đài, thậm chí ngay cả cửa phòng của mình cũng không có ra.

Thật giống như đám kia Hỏa thần tư tế vậy, họ lần trước xuất hiện vẫn là hôn lễ của Thẩm Lãng, từ đó về sau liền triệt để biến mất.

Lúc này Thẩm Lãng đã không còn ý định phát triển gì ở thành phố này nữa.

Mục tiêu duy nhất của hắn chính là rời khỏi thành Golden Jade, đi nước Witch.

Mặc dù hắn bây giờ còn không thể hoàn toàn xác định nước Witch chính là quốc gia Cừu Yêu Nhi thành lập, nhưng cũng chắc chắn vua của nó là một người phương Đông, chỉ có ở đấy Thẩm Lãng mới có thể thi triển tài hoa của mình, mới có thể có lực lượng cường đại.

Hơn nữa, vị vua của đế quốc Witch rất có thể chính là Cừu Yêu Nhi.

Nếu quả thật là nàng, Thẩm Lãng hoàn toàn là nhìn mà than thở, mấy năm không gặp Cừu Yêu Nhi trở nên mạnh như vậy à?

Gặp một chiếc lá mà biết cuối thu, nhìn một đốm là có thể thấy toàn bộ con báo.

Vị Công tước Dibos này bất kể là sức mạnh bản thân, hay thể lực, cũng là siêu cường.

Lúc này đại quân dưới trướng nàng đã vượt qua mười mấy vạn.

Nàng vẫn chỉ một thành viên trong đế quốc Zollern III mà thôi.

Nhưng mà đế quốc Witch này, một đường từ thế giới phương Đông đánh tới, chinh phục vô số thành bang và tỉnh, thành lập đế quốc khổng lồ.

Ngọn thành Golden Jade đã từng thần phục ở dưới chân đế quốc Witch.

Uy phong như vậy thật sự là có phong phạm của Khương Ly bệ hạ.

Nhưng mà Thẩm Lãng dù cho muốn đi đế quốc Witch cũng không đi được, thậm chí hắn đều không thể xác định đế quốc Witch ở đâu.

Lúc trước ở trên hòn đảo hoang có quặng Kali Nitrat kia vẫn có thể chờ đợi thuyền tới.

Hôm nay thành Golden Jade này, tuy rằng người ta tấp nập, so với hoang đảo còn đơn độc hơn.

Hơn nữa, hắn cũng đợi không được bất kỳ con tàu nào đến, hắn căn bản không cách nào rời khỏi thành Golden Jade. Mặc kệ hắn ra bao nhiêu tiền, cũng không có một con tàu sẵn lòng dẫn hắn rời khỏi.

Mặc kệ hắn ở cải trang ăn mặc, ẩn dấu tung tích đều không hữu dụng, bởi vì toàn bộ thành thị chỉ có một mình ngươi là kẻ ngoại tộc.

Một thiên nga trắng, ở trong một đám thiên nga đen làm thế nào đều ẩn không giấu được, dù cho ngươi muốn bôi đen chính mình cũng không thể.

Nhưng mà Thẩm Lãng biết, thời khắc hắn rời khỏi thành Golden Jade đi nước Witch sẽ đến nhanh thôi.

...

Bất đầu từ một ngày nào đó!

Thẩm Lãng đã không thích mặc áo tơ tằm nữa, mà thích mặc loại chất liệy khác.

Nhất là vải bông, vải lanh, càng thêm thoáng khí.

Thế nhưng ở trong pháo đài này, không ai sẽ vì hắn chuẩn bị quần áo hắn mong muốn.

Cho nên Thẩm Lãng phải đi bên trong thành phố tự mua vải bông, vải lanh, tự may quần áo.

Quần áo kiểu phương Tây, hắn đã không thích mặc, hắn lại lần nữa mặc vào bào phục kiểu phương Đông.

...

Buổi tối!

Nữ Công tước Dibos lại một lần nữa đi tới phòng Thẩm Lãng, tràn trề cảm giác nghi thức mà ngủ với hắn.

Cuối cùng nàng thở phào nhẹ nhõm.

Giống như toàn bộ nghi thức thần thánh kết thúc?

Tiếp tục, ánh mắt nàng nhìn phía Thẩm Lãng có chút phức tạp.

- Chúc ngủ ngon, người đàn ông đến từ thế giới phương Đông.

Tiếp đó, nàng đi thẳng.

Đến tận đây, nàng và Thẩm Lãng kết hôn đã vượt qua chín mươi chín ngày, số lần c hai người thân thiết ũng vượt qua mười chín lần.

...

Có một ngày!

Đại khái là một ngày lễ vô cùng trọng yếu ở thế giới phương Tây, hình như là sinh nhật đầu tiên của Hoàng đế đế quốc Zollern.

Toàn bộ thành Golden Jade không có tiến hành chúc mừng trắng trợn, mà là gõ lên tiếng chuông trang nghiêm.

Có thể Thẩm Lãng đoán sai, đây không phải là sinh nhật đầu tiên của Hoàng đế của đế quốc Zollern mà là ngày giỗ của hắn.

Mấy người tỳ nữ tràn vào, tắm rửa thay y phục cho Thẩm Lãng.

Lúc này đây thì càng thêm xa hoa thần thánh, tầm chín lần tắm rửa.

Tiếp đó mặc vào chín lớp quần áo.

Lớp thứ nhất đến lớp thứ năm, cũng là quần áo của Thẩm Lãng. Lớp thứ sáu đến lớp thứ chín, toàn bộ cũng là quần áo nhà Russo chuẩn bị cho hắn.

Hơn nữa toàn bộ cũng là bào phục kiểu phương Đông, tơ lụa gấm vóc, đặc biệt lộng lẫy.

Thái giám trung niên đi đến, khom người nói:

- Thưa ngài, nghi thức thần thánh lập tức liền muốn bắt đầu, mời ngài đi ra!

Cái gọi là nghi thức thần thánh, cuối cùng cũng bắt đầu à?

Đợi tầm một trăm ngày.

Bên ngoài có một chiếc kiệu lộng lẫy, cũng là kiểu phương Đông.

Thẩm Lãng ngồi lên kiệu, mười chín người người mang hắn rời khỏi pháo đài, đi đến bến cảng.

...

Lúc này trên quảng trường ngoài cổng thành Golden Jade đầy quân đội chi chít.

Che khuất bầu trời, vô số kể, võ trang đầy đủ, oai hùng cường hãn.

Trên khắp mặt biển, không có một chiếc tàu buôn, cũng không có một con tàu hải tặc, toàn bộ cũng là tàu chiến, vượt qua mấy trăm chiếc.

Trên mỗi chiếc tàu chiến, đều treo cờ nhà Russo, chỗ cao hơn treo cờ đế quốc Zollern III.

Công tước Dibos một thân nhung trang.

Lúc này, tư tế Hỏa Thần luôn luôn ẩn thân lại một lần nữa xuất hiện.

Tràn trề thần bí đứng ở trên bến cảng.

Nữ Đại Công tước Dibos đứng ở chỗ cao, hạ giọng:

- Đại Viêm về Đại Viêm, Zollern về Zollern. Phương Đông về phương Đông, phương Tây về phương Tây. Người phương Đông thì không nên xuất hiện ở trên thế giới phương Tây, đế quốc Witch là kẻ thù chung cả thế giới phương Tây!

- Nhà Russo muôn đời thuần phục với vương triều Zollern, hôm nay cũng không ngoại lệ!

- Lúc này đây ta dẫn đầu đại quân, viễn chinh đế quốc Witch, sẽ xây đế quốc Zollern III!

- Triệt để diệt sạch bọn phương Đông, hoàn toàn chôn vùi đế quốc Witch!

- Đại Viêm về Đại Viêm, Zollern về Zollern.

- Hỡi thần Lửa vĩ đại, ở đây con chính thức hiến tế chồng con cho ngài, người đàn ông đến từ thế giới phương Đông!

Một lát sau!

Thẩm Lãng bị mang lên trên một giàn thiêu đặc biệt.

- Đốt chết nó, đốt chết nó!

Vô số người hướng Thẩm Lãng hô to.

Bây giờ tất cả chân tướng rõ ràng.

Công tước Dibos sở dĩ phải lấy Thẩm Lãng, gả cho một người đàn ông thế giới phương Đông xa lạ, hơn nữa thành hôn cũng đủ một trăm ngày, số lần thân thiết vượt qua mười chín lần.

Tất cả chính là vì hiến tế!

Chính là vì xuất chinh đế quốc Witch, thiêu chết Thẩm Lãng!

Không phải tộc của ta thì trong lòng ắt có suy nghĩ khác!