Chàng Rể Phế Vật

Chương 836



CHƯƠNG 836


Tại sân bay, thân hình Tô Loan Loan và Vân Lăng Tiêu thoắt ẩn thoắt hiện, không ngừng oanh kích trên không trung! Sức lực va chạm đáng sợ làm không khí chấn động dữ dội!


Nhìn bóng dáng nhanh như chớp của Tô Loan Loan, đầu óc Lê Kim Huyên đã có chút choáng ngợp quay mòng mòng! Tô Loan Loan lại mạnh mẽ và gan dạ đến vậy… lại có thể chống cự lại người đàn ông này mà không cúi đầu chịu thua! Vậy mà có thể ngang hàng!


Vân Lăng Tiêu cũng càng không ngờ rằng Tô Loan Loan vậy mà lại ra tay hung hãn vào lúc này, vượt ra ngoài tính toán của anh ta!


Mặc dù Lê Kim Huyên cảm thấy hơi yên tâm hơn sau khi nhìn thấy kỹ năng của Tô Loan Loan, nhưng đôi mắt đẹp của cô vẫn nhìn chằm chằm Tô Loan Loan thật chặt, hàm răng trắng sáng bóng cắn chặt môi dưới. Cô vẫn rất lo lắng cho Tô Loan Loan, lỡ như rơi vào thế bất lợi, rất có thể sẽ gặp bất trắc.


“Sẽ không có chuyện gì đâu. Tô Loan Loan đến từ đội đặc chiến, những người cô ấy từng đối mặt đều là côn đồ cực kỳ hung ác. Kẻ đã từng là đối thủ của cô ấy đều là phần tử khủng bố mà khi nghe tiếng người ta đã sợ vỡ mật ở nước ngoài và những kẻ buôn bán ma túy liều lĩnh. Đối mặt với một tên đầu sỏ sát thủ, sẽ không có gì đáng lo ngại.” Đột nhiên, một giọng nói trầm tĩnh và thâm thúy vang lên từ phía sau Lê Kim Huyên và đi vào tai Lê Kim Huyên.


Lê Kim Huyên quay đầu lại, nhìn thấy Trần Xuân Độ không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở sau lưng cô, ánh mắt nhìn về phía Tô Loan Loan vô cùng bình tĩnh và thản nhiên, dường như không chút lo lắng Tô Loan Loan sẽ xảy ra điều bất trắc.


Mặc dù Lê Kim Huyên đã cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều khi nghe được mấy lời đó của Trần Xuân Độ, nhưng cô vẫn hừ lạnh: “Việc gì không liên quan đến mình thì đặt nó qua một bên, mặc kệ nó. Anh là đàn ông để một phụ nữ đi đánh nhau với người ta, bản thân còn ở đây xem cuộc vui cũng không biết xấu hổ.”


Nghe xong câu nói mỉa mai của Lê Kim Huyên, Trần Xuân Độ hơi sửng sốt, sau đó nhếch mép cười rồi tiếp tục nhìn về phía Tô Loan Loan, ánh mắt thâm thúy lóe lên một tia khôn ngoan mà người khác khó phát hiện ra.


Anh để Tô Loan Loan ra tay hiển nhiên là có mưu tính riêng, làm sao có thể vô duyên vô cớ để Tô Loan Loan ra tay.


Chủ yếu nhất là anh muốn kiểm tra xem thực lực của Tô Loan Loan đã đạt tới mức nào.


Tô Loan Loan dùng thuốc mấy lần, thực lực tăng vọt, e rằng bản thân lúc này mạnh đến mức nào cả cô ấy cũng không nhận thức được.


Theo tính toán của Trần Xuân Độ, những loại thuốc đó ít nhất có thể khiến Tô Loan Loan trở nên bất khả chiến bại.


Một đầu sỏ sát thủ có thực lực mạnh mẽ có mạnh đến vậy không?


Nhìn về phía Vân Lăng Tiêu, Trần Xuân Độ không khỏi nheo mắt.


Vân Lăng Tiêu này quả thực có chút kỳ quái.


Dùng Vân Lăng Tiêu để kiểm tra Tô Loan Loan là lựa chọn không thể tốt hơn.


Nếu đổi lại là Tô Loan Loan trước đây, e rằng một đấm của Vân Lăng Tiêu đã có thể khiến cô ấy không thể đứng dậy nổi.


Bây giờ lại có thể chiến đấu quyết liệt với Vân Lăng Tiêu trên sân không hề yếu kém, đủ cho thấy năng lực của cô ấy rất bén nhạy, mọi mặt trạng thái đều có biến đổi long trời lở đất.


Và vào lúc này… Tô Loan Loan đang đánh cận chiến với Vân Lăng Tiêu, không thể tách ra được! Như gió lửa và sấm sét gặp nhau!


Tô Loan Loan và Vân Lăng Tiêu không ngừng tấn công lẫn nhau, sát khí đáng sợ bùng nổ! Cuộc chiến giữa hai người chẳng những không ngừng lại, ngược lại còn ngày càng gay gắt!


Đây là một trận chiến đấu chưa từng có trước đây! Đánh nhau quyết liệt kinh hoàng đến cùng cực! Vân Lăng Tiêu… so tài với Tô Loan Loan!


Mặt đất nơi sân bay đã hoàn toàn nứt ra thành một mảnh… Đủ loại dấu chân lõm sâu… hố to… nứt nẻ tứ tung… Thân pháp của cả hai càng chiến đấu càng ác liệt!


Vân Lăng Tiêu chợt tung ra một đấm, mang theo uy lực tương đương ngàn vạn cân!