“Hai người các cậu, bây giờ ai đến hôn tôi một cái thì công việc này sẽ là của người đó.”
Đột nhiên Minh Khê bình thản lên tiếng.
Sở Phàm và những người phỏng vấn khẽ rùng mình giống như dẫm phải dây điện vậy.
Ngay cả những người khác có mặt trong văn phòng cũng đồng loạt tỏ ra kinh ngạc, nhưng mọi người lại nhanh chóng cảm thấy rất bình thường bởi phong cách của Minh Khê từ trước tới nay đều khó đoán, cô ấy đột nhiên đưa ra yêu cầu này cũng không có gì là kỳ lạ cả.
Hơn nữa còn có tin đồn rằng cuộc sống riêng tư của Minh Khê vô cùng hỗn loạn, những người đàn ông bao nuôi cô có thể xếp hàng dài từ trung tâm của khu Tịnh Yên ra đến tận ngoại thành, cho nên những lời cô ấy nói lúc này là hoàn toàn bình thường.
Nhưng Sở Phàm biết, sự phóng đãng và tùy hứng của Minh Khê chỉ là lớp mặt nạ của cô ấy mà thôi, thực tế thì cô ấy không phải là người như vậy! Nếu không thì, khoảng thời gian anh vào tiếp quản cao ốc Thiên Môn, chắc chắn Minh Khê sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để có thể leo lên giường của anh rồi, chứ làm gì có chuyện ngay cả tìm gặp anh cũng không hề luôn.
Sở Phàm hiểu rõ điều này, còn một ứng viên khác lại không hiểu, cậu ta tưởng rằng vận đào hoa của mình đã đến, khi nhìn thấy Sở Phàm đứng yên tại chỗ không nhúc nhích thì lập tức chu môi tiến nhanh về phía Minh Khê.
Dù sao thì cậu ta cũng chưa có bạn gái, không giống như Sở Phàm, không những đã có người yêu mà lại còn dẫn theo đến đây nữa.
Đây chính là nỗi thất bại lớn nhất của anh ngày hôm nay, hi vọng anh có thể rút ra bài học để sau này đừng có hơi một chút là lại dẫn bạn gái đi khắp nơi, rồi khoe khoang tình cảm, điều đó không những làm hỏng phẩm chất con người mà còn làm hỏng cơ hội tốt như thế này. Tuy nhiên chưa để cậu ta kịp hôn lên khuôn mặt mịn màng của Minh Khê thì bỗng một lực cực mạnh tát thẳng vào một bên khuôn mặt cậu ta.
Một tiếng hét đau đớn vang lên, cậu thanh niên đó lập tức ngã lăn xuống đất, bàng hoàng ôm lấy mặt.
Minh Khê đứng một bên, tay khoanh trước ngực, ánh mắt thờ ơ nói: “Ngay cả một chút cám dỗ này mà cậu cũng không kiềm chế nổi, vậy mà còn muốn đến đây làm việc, nếu như sau này công ty đối thủ có cử những em xinh tươi đến quyến rũ cậu thì chẳng lẽ chỉ cần trong tích tắc là cậu đã đem hết bí mật của công ty tiết lộ cho bọn họ rồi à?”
Nghe đến đây, khuôn mặt cậu thanh niên chợt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Cậu ta cho dù có nghĩ nát óc cũng không thể ngờ rằng, cái gọi là “Phúc lợi” kia lại chính là một màn kịch, hơn nữa làm gì có chuyện sếp lại tự đem mình ra làm công cụ chứ, có ai lại làm điều thiệt thân vậy không? Sở Phàm nhìn thấy cảnh tượng đó, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may là anh không ngốc tới mức tin theo lời Minh Khê, những lời bà chị yêu tinh này nói ra, trong mười câu mà có một câu là sự thật cũng là một kỳ tích rồi.
Ngay sau đấy, ứng viên tội nghiệp đó liền bị đuổi ra ngoài, và nghiễm nhiên Sở Phàm được nhận vào vị trí công việc này.
Trước khi Minh Khê đi ra khỏi phòng cô ấy cũng không quên nháy mắt với Sở Phàm, giọng điệu nũng nịu nói: “Tân Hòa, lát nữa làm xong thủ tục nhận việc thì hãy đến phòng làm việc của tôi một mình nhé, tôi đợi cậu đó.”
Nói xong, bóng dáng yêu kiều của Minh Khê dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người ở đó.
Lúc này Hứa Uyển Thu lại gần vỗ lên vai Sở Phàm nói: “Anh cũng được đấy chứ nhỉ, anh lại có thể vượt qua sự cám dỗ của sếp của em, lúc đó anh nghĩ gì vậy, sao lại không lại gần hôn chị ấy, không phải anh bị gay đấy chứ?” Sở Phàm trợn mắt nói với giọng khó chịu: “Em chú ý chút đi, giờ em là bạn gái của anh, làm gì có kiểu bạn gái lại đi hỏi bạn trai câu hỏi đó chứ.”
Sở Phàm khẽ lắc đầu, rồi theo sự dẫn dắt của Hứa Uyển Thu đi làm thủ tục nhận việc.
Trong lòng anh có một cảm giác rất khó tả, chẳng nhẽ Minh Khê đã nhận ra anh rồi?
Nếu Minh Khê đã nhận ra anh vậy thì hành động lúc nãy của chị ấy là điều bình thường bởi vì chị ấy hiểu rõ anh, biết chắc rằng anh sẽ không bao giờ lợi dụng chị ấy và đồng nghĩa với việc Minh Khê cố ý giao công việc này cho anh.
Chỉ có điều anh nghe Hứa Vạn Sơn nghe ngóng được thì là rất nhiều cấp dưới của bác Đinh đều bị Sở Vân xúi giục đi theo cậu ta.
Nếu vậy thì Minh Khê …...có còn là người thuộc phe anh nữa hay không?
Trong lòng Sở Phàm vẫn chưa thể hiểu nổi, chỉ còn cách lát nữa đến văn phòng của Minh Khê thăm dò thử xem thôi. “Được rồi, anh mau đến phòng làm việc của sếp đi, em phải đi làm việc đây, những việc sau này thì anh tự lo nhé, em không có cách nào giúp anh nữa đâu.”, sau khi giúp Sở Phàm làm xong thủ tục, Hứa Uyển Thu vui vẻ nói.
Sở Phàm thở dài, anh cũng không nói thêm gì nữa mà quay người đi đến phòng làm việc của Minh Khê.
Khi gõ cửa phòng, bên trong phát ra tiếng nói ngọt ngào của Minh Khê, Sở Phàm đẩy cửa bước vào, cảnh tượng trước mắt khiến anh giật nảy mình.
Lúc này trên người Minh Khê chỉ mặc một bộ đồ lót màu đen, vẻ đẹp khiến cho bất cứ người đàn ông nào cũng không thể cưỡng lại được này hiện rõ ràng trước mắt Sở Phàm khiến anh đột nhiên cảm thấy khó thở.
Minh Khê lại tỏ ra không quan tâm, cô mỉm cười nói: “Thật ngại quá, tôi đang thay quần áo, sợ cậu đợi lâu nên đã bảo cậu vào luôn.” Vừa nói Minh Khê vừa lấy một chiếc áo sơ mi ở bên cạnh chậm rãi mặc lên người.
Sở Phàm hít một hơi thật sâu, anh có cảm giác mình gần như nghẹt thở, trong đầu anh vốn dĩ đã chuẩn bị một đoạn đối thoại hoàn chỉnh nhưng giờ đây chỉ còn lại những ý nghĩ như “to quá, trắng quá” cứ lởn vởn trong đầu anh lúc này thôi.
“Cậu sao vậy, trong người không khỏe hay sao?”
Một mùi thơm xộc tới, Minh Khê lúc này đã đứng trước mặt Sở Phàm, đưa tay lau đi mồ hôi toát ra trên trán Sở Phàm.
Sở Phàm lập tức giữ chặt lại bàn tay mềm mại của cô, anh căng thẳng nói: “ Sếp….sếp để tôi tự làm.”
Nói xong, anh liền lấy khăn giấy trong túi ra, cẩn thận lau đi mồ hôi.
Minh Khê che miệng cười, hàng lông mày cô sẽ nhếch lên đầy tình ý khiến Sở Phàm càng không hiểu nổi người phụ nữ này rốt cục là đang nghĩ gì. “Thôi được rồi, lúc nãy tôi chỉ đùa cậu chút thôi, cậu không phải căng thẳng như vậy đâu, tính cách của tôi là như vậy đấy, cả công ty này đều biết cả, cho nên cậu cũng không cần phải sợ tôi quá là được.”
Đột nhiên Minh Khê không cười nữa, hiếm khi chị ấy nghiêm túc một lần.
Sở Phàm thở phào nhẹ nhõm, gật đầu liên tiếp tỏ ra không sao nhưng sau đó Minh Khê lại nói: “À đúng rồi, chức vụ cậu ứng tuyển hình như là phó phòng sáng tạo phải không, vị trí đó tôi đã chọn được người rồi, tôi sẽ sắp xếp cậu sang công việc khác nhé.”
“Công việc gì vậy?”, Sở Phàm ngẩn người sửng sốt hỏi.
“Trợ lý của tôi đã nghỉ để sinh em bé, hiện tại bên cạnh tôi không có người phụ giúp nên tôi rất bận, tôi thấy cậu cũng có khả năng cho nên cậu sẽ làm trợ lý của tôi đi, kiêm luôn lái xe, lương tôi trả cho cậu sẽ gấp đôi số lương đã thỏa thuận, cậu thấy thế nào?” Minh Khê mỉm cười, nhẹ nhàng nói.
Sở Phàm suy nghĩ một lát, anh cho rằng những thông tin có thể thu được khi ở bên cạnh Minh Khê chắc chắn sẽ tốt hơn khi làm một phó phòng sáng tạo.
Chính vì thế anh liền gật đầu nói: “Được, tất cả mọi chuyện đều nghe theo sếp sắp đặt.”
“Vậy thì nhanh lên”, Minh Khê đột nhiên đứng dậy nói: “Việc thay đổi vị trí công việc tôi sẽ sắp xếp người xử lý, còn cậu giờ đi cùng tôi, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một bộ đồ, tối nay cậu sẽ cùng tôi tham gia một bữa tiệc.”
“Sao cơ?”, Sở Phàm không kịp phản ứng lại, anh chỉ cảm thấy mình đã không theo kịp mạch suy nghĩ của Minh Khê rồi.
“Đừng có đứng ngây ra đấy nữa, mau đi theo tôi nhanh lên!”
Minh Khê không cho Sở Phàm cơ hội từ chối, cô lôi anh đi ra ngoài công ty.
Khi đi qua chỗ Hứa Uyển Thu, Sở Phàm thậm chí còn không kịp chào cô một tiếng thì đã bị Minh Khê lôi ra khỏi công ty rồi. Một đồng nghiệp đứng cạnh Hứa Uyển Thu vỗ vào người cô, hả hê nói: “Thu Thu, hình như bạn trai của cậu bị sếp nhắm trúng rồi.”
Hứa Uyển Thu quay đầu lại nhìn, sắc mặt không chút quan tâm nói: “Không sao đâu, nếu nhắm trúng thì tớ nhường cho sếp luôn, chứ tớ chả quan tâm lắm.”
Nghe xong những lời đó, tất cả đồng nghiệp ở đó đều tỏ ra sững sờ.
Lúc này ở hầm gửi xe, Sở Phàm cuối cũng cũng hiểu rõ đây là một bữa tiệc như thế nào.
Địa điểm tổ chức buổi tiệc vẫn chính là ở dinh thự Genesis.
Còn người đứng ra tổ chức chính là Sở Vân, mục đích của buổi tiệc này chính là để Sở Vân chính thức giới thiệu bản thân với mọi người, đồng thời thay thế Sở Phàm lãnh đạo cao ốc Thiên Môn.